Chapter 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Kẹo Mặn Chát

Dorian bắt tay Lival một cách cứng nhắc.

Vào lúc này đây, tâm trạng của anh đang cực kỳ khủng hoảng, khủng hoảng như cách người Ý nhìn thấy pasta phô mai dâu tây và pizza dứa, khiến anh không kiềm chế được muốn lấy cây thánh giá ra.

Dorian đương nhiên biết việc sắp xếp nhân sự chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng mà ——

Đệch bà nó chứ!

Phòng nghiên cứu thiên đường vốn đang bình yên và thoải mái của Dorian đã bỗng chốc biến thành chốn địa ngục tình cảm tay ba vào ngay thời khắc Lival vừa xuất hiện.

Hãy nhìn ba người duy nhất có mặt ở đây đi!

Vào đêm tiệc rượu bí mật đó, Dorian chắc chắn đã phá vỡ chuyện vui của Owen và Lival. Anh còn cực kỳ bất cẩn gọi tên Owen, làm cho Owen tức giận rời đi, mà bạn cặp của cậu ta là Lival lại quay sang mời Dorian, Dorian cũng không từ chối. Nhưng khi đối phương cố gắng tiến thêm một bước, anh lại sợ hãi bỏ chạy giống như một thiếu nữ ngây thơ mới lớn...

Ôi trời, chỉ cần nhớ lại cảnh tượng đêm đó thôi cũng khiến Dorian cảm thấy linh hồn của mình đã bị vấy bẩn. Anh không biết tại sao mình lại làm chuyện như vậy vào ngày hôm đó, nhất định khi ấy anh đã bị ma quỷ cám dỗ. Nếu anh tin vào Cơ đốc giáo như mẹ mình thì chỉ sợ rằng anh đã quỳ xuống trước mặt Chúa Giêsu và sám hối hàng ngàn lần rồi.

Và bây giờ, Owen, Lival, Darian, tất cả các nhân vật chính của đêm đó đều đã có mặt tại đây, không có mặt nạ che chắn, sáu con mắt hướng vào nhau. Hơn nữa Dorian dám cá là, giờ phút này bọn họ đều nhận ra thân phận của nhau, nhưng bởi vì một vài nguyên nhân xấu hổ, bọn họ chỉ có thể diễn kịch giả ngu.

Fuck!

Owen đẩy kính mắt, vò vò mái tóc vàng lộn xộn trên đỉnh đầu, đóng vai một chàng trai kỹ thuật vụng về quê mùa nhút nhát như thường ngày, ra vẻ như không quen biết chút gì về Lival: "Chào mừng."

"Cám ơn." Lival cũng mỉm cười và bắt tay Owen.

Dorian nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Lival, luôn cảm thấy trong nụ cười của hắn ta chứa đựng vài điều ẩn ý nào đó.

Nhưng với tư cách là một nhà nghiên cứu chuyên nghiệp, Dorian đã nhanh chóng kiềm chế được cảm xúc của mình, anh cố gắng tránh ánh mắt đầy ẩn ý của Lival, đưa hắn ta đến bên cạnh bàn điều khiển và nói cho hắn ta biết công việc tiếp theo.

Bởi vì Rose hầu như không có nhiều kiến thức chuyên môn cho nên công việc của cô chủ yếu là phân loại chỉnh lý linh tinh, giống như một trợ lý hành chính.

Dorian không rõ trước đấy Lival đã từng làm công việc gì ở khu E, nhưng chắc chắn không thể làm mỗi việc phân loại tài liệu. Vì vậy sau khi nghe anh sắp xếp công việc cho mình, Lival không chắc chắn lắm hỏi lại: "Vậy... công việc chính của tôi là cắt, sao chép và lưu những video của người cá này, sau đó phân loại chúng vào trong thư mục được gọi là 'Nhật ký quan sát cá'?"

"Trước mắt là như thế này, Silver đang gặp khó khăn trong việc học động từ, đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ liên quan đến các danh từ đã học trước đó. Có đôi khi anh ta sẽ phát ra một vài tiếng kêu kỳ lạ, thế nên cậu cần..."

Dorian đột nhiên dừng lại giữa chừng, quay sang nhìn Lival. Đây là lần đầu tiên Dorian nhìn thẳng vào hắn ta kể từ khi trợ lý mới này vào phòng nghiên cứu, một cái nhìn đầy nghiêm túc.

"Cậu đã ký thỏa thuận bảo mật đúng không?"

"Phải." Lival bình tĩnh đối mặt với Dorian, "Tôi sẽ giữ bí mật tất cả những chuyện xảy ra trong tổ nghiên cứu người cá. Và nếu anh cần, tôi sẽ gửi bản thỏa thuận mà tôi đã ký đến thiết bị đầu cuối của anh."

"Tốt lắm, vậy cậu có biết người cá đuôi bạc do tôi phụ trách đã có thể nói chuyện không? Ý tôi là, nói bằng ngôn ngữ của loài người."

Lival nhướng mày: "Giờ tôi đã biết."

Ngay sau đó hắn ta nói thêm: "Bên ngoài đều đang đồn là anh muốn thuần hóa người cá. Mọi người cho rằng thuần hóa là kiểu như dạy cá voi trong thủy cung phun nước và nhảy qua vòng. Vậy là... anh đã thực sự làm được, mà còn làm thành công hơn cả thế, có đúng không?"

Lival quả thực vô cùng kinh ngạc, hắn ta thậm chí không thể diễn đạt hết những gì mình muốn nói qua từ ngữ. Nhưng hắn ta không muốn để bản thân trông giống như một kẻ chưa bao giờ nhìn thấy việc đời.

"Đúng vậy." Dorian dứt khoát thừa nhận, không có gì phải che giấu chuyện này cả, về sau Lival sẽ còn biết được nhiều thứ hơn nhiều.

"Tôi phải cảnh báo cậu một lần nữa," Dorian nói chậm lại, trong giọng điệu lẫn đôi mắt màu xanh xám lạnh lùng của anh đều hiện lên vẻ uy hiếp, "Tất cả những gì cậu nhìn thấy trong phòng thí nghiệm này, ý tôi là, 'toàn bộ mọi thứ'. Bất kể là chuyện người cá biết nói, hay là số liệu quan sát, cậu cũng không được phép nói cho bất kỳ ai bên ngoài phòng nghiên cứu này dưới bất kỳ hình thức nào. Tôi không quan tâm mấy vị sếp lớn nào đấy có kiểm tra video giám sát hay không, hay bên ngoài biết được tin tức gì đó, nhưng những nguồn tin kia tuyệt đối không được xuất phát từ cậu, Lival. Nếu không, tôi thề, cậu nhất định sẽ không muốn biết hậu quả đâu, đã hiểu chưa?"

Lival giơ hai tay lên làm động tác đầu đầu hàng, như thể đang bị Dorian dí họng súng vào cằm: "Tôi đã hiểu."

Dù thế nào đi nữa, bầu không khí trong phòng nghiên cứu vào lúc này đã trở lại dưới sự khống chế của Dorian. Anh đuổi Lival đi, bảo hắn ta tự mình xem lại nhật ký làm việc trước kia của Rose, sau đó cùng Owen thảo luận về nhiệm vụ hôm nay.

Dorian cảm thấy cần phải tiến hành một cuộc kiểm tra sức khỏe tổng thể cho Silver, bởi vì biểu hiện gần đây của người cá tương đối bất thường.

"Cậu có nghĩ rằng có thể là do ăn uống có vấn đề không?" Dorian hỏi Owen, vì Owen luôn phụ trách việc cho người cá ăn.

Owen nhìn vào bản ghi chép trước đó: "Sức ăn thực sự đã giảm khoảng 30% so với tháng trước."

"Bài tiết thì sao?"

"Bình thường."

"Thời gian và chất lượng giấc ngủ?"

"Tất cả đều giảm, kèm theo việc thường xuyên quẫy đuôi khác thường và bơi vào ban đêm, có lẽ là do tâm trạng lo lắng."

...

Sau khi so sánh với một vài dữ liệu hàng ngày, Dorian quyết định: "Vậy hôm nay tạm dừng tất cả các thí nghiệm quan sát, đưa anh ta ra ngoài để kiểm tra sức khỏe một lượt."

Lival ở bên cạnh đã nghe hết toàn bộ cuộc trò chuyện của họ: "Xin lỗi vì đã cắt ngang, có thể cho tôi hỏi một câu không, tôi cần phải làm gì?"

Dorian yêu cầu Owen sắp xếp thiết bị, anh bắt đầu kiểm tra các số liệu cơ thể trước đó của người cá, thuận miệng trả lời: "Cậu không cần phải tham gia, chỉ cần mau chóng làm quen và hoàn thành công việc mà Rose để lại là được."

"Chuyện này quá nguy hiểm, tôi thề sẽ không nhúng tay vào bất cứ việc gì.  Nhưng có lẽ hai người cần tôi ở một bên hỗ trợ quan sát trạng thái của người cá, đề phòng... lỡ như?" Lival nghiêm túc nói, hắn thậm chí còn cố ý dùng từ ngữ không rõ ràng để tránh nói tới những lời không may mắn.

"Không sao đâu, Silver sẽ không..." Dorian nói được nửa chừng thì nhận ra Lival không còn là Rose đi theo anh từ khi bắt đầu nghiên cứu. Lival chỉ nghe nói qua những tin đồn đáng sợ về người cá, hoàn toàn không biết gì về Silver.

Dorian biết anh cần phải kiên nhẫn hơn với trợ lý mới để giúp hắn ta thích nghi với nhịp điệu của mình càng sớm càng tốt, vì vậy anh gật đầu đồng ý với đề xuất của Lival.

Rất nhanh sau đó, mọi thứ đã sẵn sàng, máy móc bắt đầu vận chuyển người cá to lớn đang bất tỉnh vì thuốc gây mê đến bục quan sát, sau đó các thiết bị khóa bằng kim loại giữ chặt lại hai tay và đuôi của người cá.

"Tôi đoán, bục quan sát này có phóng điện đúng không? Ý tôi là, nếu cá người đột ngột tỉnh lại, thì sẽ bị khung sắt bên dưới nướng thành món cá chiên kiểu Anh có phải không?" Lival tràn đầy nghi ngờ nhìn hai vòng khóa kim loại không đủ chắc chắn trên cổ tay người cá cùng với bục quan sát tối giản ở bên dưới.

"Vô cùng đáng tiếc phải nói rằng, trong phòng nghiên cứu này không có bất kỳ vũ khí phòng ngự nào có thể lập tức ngăn cản người cá công kích." Dorian đang lấy máu của người cá, động tác vừa nhanh vừa vững vàng, đồng thời còn có thể dành thời gian nói đùa với trợ lý mới, "Vì vậy, nếu Silver thật sự bất thình lình nổi điên lên, tôi sẽ đứng gần anh ta hơn một chút. Cậu nhớ phải nhanh chóng chạy ra ngoài trước khi anh ta ăn hết cái đầu của tôi nha."

Lival hoàn toàn không thể hiểu được sự hài hước trong lời nói này, nhưng Owen lại hùa theo cười phá lên, dẫn tới ánh mắt bất mãn của Lival.

Owen đang chuẩn bị bắt đầu chiết xuất chất nhầy tiết ra từ cơ thể người cá, bỗng nhiên cậu ta quay lại và nhìn về phía Lival: "Phiền anh lấy giúp tôi một miếng gạt. Lại gần đây đi anh bạn, ngay cả cô gái như Rose cũng không nhát gan như anh."

Lời nói này hàm chứa sự khiêu khích tương đối rõ ràng, Dorian liếc nhìn nhanh qua Owen.

Lival đáp lại bằng cách đẩy mạnh Owen sang một bên, tự mình cầm miếng gạt tới gần vùng da trên cánh tay của người cá: "Trực tiếp cạo sao?"

Bây giờ Dorian không có thời gian để ý đến bầu không khí căng thẳng giữa hai người bọn họ. Anh đang cẩn thận cắt vây lưng của người cá, trả lời: "Đúng vậy, nhớ nhẹ tay một chút."

Owen sững người trong giây lát, sau đó lặng lẽ lui sang một bên, thế vào vị trí vốn thuộc về Lival.

Đây là lần đầu tiên Lival tiếp xúc gần với quái vật biển Siren trong truyền thuyết. Tuy rằng hắn ta đã cố gắng hết sức kiềm chế bản thân nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn tỏ ra quá phấn khích. Chỉ vì nhịp tim chậm của người cá mà hắn ta đã hỏi Dorian hơn mười câu hỏi. Dorian cảm thấy hắn ta hơi ồn ào, nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời hắn.

Trong mấy tháng qua, bọn họ đã tiến hành hàng chục cuộc kiểm tra thể chất cho người cá, quy trình thực hiện cũng đã trở nên hết sức quen thuộc. Chẳng lâu sau Dorian đã bước vào giai đoạn lấy mẫu vảy.

Để tránh làm Silver bị đau, hoặc làm hỏng vẻ đẹp tổng thể của chiếc đuôi, Dorian sẽ chọn một vài vị trí không dễ thấy và rồi cắt lấy gần nửa mảnh vảy.

"Bây giờ cần vảy của anh ta đúng không? Trước kia tôi đã từng xử lý cá hải tượng long, tôi có kinh nghiệm trong việc này." Lival tự tin cầm nhíp và dao lên, chuẩn bị ra tay với đuôi của Silver.

"Dừng lại!"

Dorian đột ngột dừng động tác, ánh nhìn hung ác từ đôi mắt xanh của anh gần như muốn xuyển thủng người Lival.

"Cậu đang làm gì thế?!"

Dorian nhìn chằm chằm vào con dao phẫu thuật trong tay Lival, những lời này của anh như được rít qua kẽ răng.

Lival lắp bắp nói: "Tôi, tôi chỉ, muốn giúp đỡ..."

Dorian lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn ta vài giây, giống như đang dùng ánh mắt ấy tra tấn Lival. Lúc lâu sau anh mới nói: "Nơi này không còn việc của cậu nữa, đi xuống đi. Owen lại đây."

"Vâng tiến sĩ." Owen đẩy Lival ra, lấy con dao trong tay hắn và đặt nó trở lại khay dụng cụ.

Từ đầu đến cuối, chỉ có một người duy nhất được đùng dao với Silver, đó chính là Dorian.

--------------------

Tác giả có điều muốn nói:

Có lẽ Dorian là một trong số ít thụ lo lắng về vấn đề bài tiết của chồng mình (*゚ェ゚*||)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro