Chương 74: Kẹp Ngực (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Astute Nguyễn

Xong xuôi hắn mới rời khỏi cơ thể cô, khoảnh khắc rời khỏi, côn thịt còn vương vài sợi chất nhầy, hắn tùy tay lấy khăn giấy lau chùi sạch sẽ hạ thân dính mật, mặc kệ vệt trắng giữa hai chân Ước Tố.

"Triệu Hựu Sâm, ngài rốt cuộc muốn làm gì, tại sao lại sỉ nhục ta như thế." Tay Ước Tố không thể cử động, cuối cùng nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống, "Nếu ngài thấy hối hận, hay là thay lòng đổi dạ, ta sẽ không dây dưa đến nữa... Ngài không cần phải sỉ nhục ta như vậy."

"Tạ Hướng Mặc cải trang đến tìm cô để làm gì?" Hắn đứng ở mép giường, từ trên cao nhìn xuống cô, "Hắn muốn đưa cô bỏ trốn cùng phải không? Đúng là cô vợ tốt của tôi, thấy tôi sắp bại, cô liền muốn bỏ chạy."

"Ta không có đi cùng," cô yên lặng nhìn hắn, "Người cũng không phải do ta gọi đến."

"Đúng vậy, may là cô không đi cùng hắn," Khóe môi hắn cong lên, nở nụ cười trào phúng, "Nếu đi cùng hắn thì thứ bây giờ đang ở trước mặt tôi sẽ là thi thể của hai người."

"Vợ chồng nhiều năm như vậy, hóa ra ngài vẫn không tin tưởng ta." Ước Tố chợt cảm thấy thật nực cười, "Ngài đối xử tốt với ta, cũng từ lòng trung thành tuyệt đối của ta mà có, ngài thích ta, liền coi ta như món đồ sứ không bị vấy bẩn. Một khi thấy ta không sạch sẽ, liền rút lại sự thương hại, tùy ý sỉ nhục ta, vứt ta xuống địa ngục. Ngài biết rõ, ta là kẻ coi trọng mặt mũi nhất, ngài cũng hiểu, tra tấn ta như thế nào sẽ làm ta cực kỳ khó chịu."

"Nhưng cô còn nơi nào để đi chứ?"

Hắn nâng cằm cô, giống như đang thưởng thức một món đồ mỹ nghệ tinh xảo.

"Em đã không còn nơi nào để đi nữa rồi, chỉ có thể ở lại bên cạnh tôi, tôi cho cô nhiều thứ như vậy, cô còn không học được thế nào gọi là tuân thủ nữ tắc nghiêm ngặt sao, một khi đã vậy, hôm nay tôi phải dạy dỗ cô đàng hoàng."

Ước Tố ương ngạnh, không muốn lộ ra vẻ rụt rè. Triệu Hựu Sâm xoay người đi, chờ đến lúc quay lại, trên tay hắn đã cầm một cái hộp sắt, hắn mở hộp, lấy ra hai chiếc kẹp nhỏ bằng thiết. Triệu Hựu Sâm mở kẹp, kẹp mỗi cái lên một bên nhũ hoa. Trong kẹp có một bánh răng nho nhỏ, vừa kẹp lên, Ước Tố đã đau đến mức toát đầy mồ hôi trên thái dương. Nhưng cô tuyệt đối không cầu xin, vẫn gắt gao cắn môi đến khi trắng bệch.

Cái kẹp hơi nặng, làm nhũ hoa xinh đẹp của cô gái biến thành đóa hoa nhỏ đỏ bừng, nó kéo bầu ngực trắng nõn xuống, nhìn qua y hệt ngực của mấy người phụ nữ lớn tuổi.

Triệu Hựu Sâm giễu cợt cười một tiếng rồi nhẹ nhàng búng vào chiếc kẹp trên đầu ngực cô, động tác này vừa hay chọc phải điểm mẫn cảm của Ước Tố, cơ thể mềm mại liền rụt lại, cô gắng gượng, phát ra tiếng rên nho nhỏ, tuy âm thanh không lớn, nhưng vẫn bị hắn nghe được, nụ cười đầy tà khí lại xuất hiện trên môi.

"Không phải cô thấy rất thoải mái sao?"

"Nếu thấy thoải mái, còn ra vẻ thanh cao với tôi làm cái gì." Hắn cực kỳ lạnh nhạt, nhìn cô trần truồng ở trước mặt, trong mắt cũng không có một chút dục vọng, "Em biết không, đôi khi cô thật sự rất vô vị?"

Đây không phải lần đầu tiên hắn nói cô như vậy, lúc vừa mới gả đến, hắn cũng nói y như vậy, Ước Tố mím chặt môi, không rên rỉ một tiếng.

Dáng vẻ này tựa hồ càng chọc giận Triệu Hựu Sâm, hắn duỗi tay chạm vào vệt nhầy giữa hai chân cô, Ước Tố theo bản năng vội vàng khép chặt chân, lại vô tình giữ ngón tay hắn ở bên trong.

Triệu Hựu Sâm cúi đầu, đáy mắt hiện lên một chút không đành lòng, nhưng rất nhanh đã biến mất. Hắn dùng ngón tay khuấy động chỗ mềm mại nhất, lông trên hoa huyệt đã mọc trở lại, tuy nhiên chỉ là lông con, cuộn tròn trên cửa huyệt. Ngón tay hắn giống như làm cuộn lên muôn vàn sóng gió, không để lại cho cô chút đường sống, tựa như đối xử với một vật vô tri, hắn chơi đùa để hoa huyệt tuôn ra rất nhiều mật, sau đó dùng một chiếc khăn mềm lau tay sạch sẽ.

Biểu cảm trên mặt hắn có chút chán ghét, nhìn cô chật vật bị buộc chặt trên đầu giường, hắn cũng không đau lòng chút nào.

"Mấy chuyện dơ bẩn của cô và bọn họ, tôi đều biết hết, còn cả kỹ nam lần trước xoa bóp chân cho cô ở quán trà kia nữa," hắn khẽ cười trào phúng, "Chẳng qua cô chỉ ra vẻ thanh cao trước mặt tôi thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro