Chap 14: Thiên Chỉ Hạc trỗi dậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chạy mải móng vào trong phòng, nó đóng sầm cửa lại. Chân như mất cảm giác, nó ngồi bệt xuống ngay chỗ đó. Lúc này chân tay nó mới run lên bần bật. Nó thơ thẩn, mặt vẫn đỏ bừng, tim còn đập rất nhanh. Nghĩ lại lúc đó, khi ánh mắt hai người giao nhau trong một cự li gần, rất gần......

-A...A......A..........Lý Nhã Uyên, hãy thức tỉnh đi!!!!!

Nó đập đập vào đầu, đứng lên đi đi lại lại, cho bớt căng thẳng và bớt ...... "nóng" !!

Nguyên đêm hôm đó, nó thức trắng, đầu óc không thể nào loại bỏ được hình ảnh sexy ấy của anh! -_-

Sáng hôm sau, Thiên Tỉ có lịch quay quảng cáo. Anh thường có thói quen ngủ nướng, nhưng hôm nay lại dậy rất sớm, tâm trạng còn vui vẻ đến mức đáng ngờ. Nó thì ngược lại, vì chuyện hôm qua mà nó không tài nào ngủ được, hai mắt thâm quầng, mặt mày phờ phạc. Trông nó cứ như zombie vậy.

Vừa gặp nó ngoài cửa, anh đã chào buổi sáng một cách rất chi là hồn nhiên như chẳng nhớ hôm qua mình đã hại ai đó đến mức mất ngủ. Nó theo sau Thiên Tỉ mà cứ ngáp ngắn ngáp dài.

Đến trường quay, nó cũng chỉ ngoan ngoãn ngồi im một góc. Nó không dám nhìn vào mắt Thiên, vì nó vẫn còn nhớ (rất rõ) chuyện hôm qua. Nó đảo mắt xung quanh, khung cảnh là khu vườn sang trọng, đẹp, và có rất nhiều loại cây. Nó vô tình nhìn vào Thiên ngồi gần nó đang được trang điểm thì phát hiện anh đang nhìn nó. Bối rối, nó chộp bừa quỷên báo trên bàn che khuôn mặt xấu hổ của mình đi. Thiên Tỉ cười:

-Cô cầm ngược rồi.

Lại một lần nữa nó hành động ngốc xít trước mặt Thiên. Ngại quá, nó đặt báo xuống, giả vờ lấy điện thoại ra xem lại lịch trình.

Bỗng, một người con trai, trạc tuổi Thiên Tỉ, bước đến trước mặt nó và anh. Anh ta ra hiệu cho người trang điểm đi chỗ khác. Thiên Tỉ thấy anh ta cũng không mấy chào đón.Nó nhìn mặt anh ta, hoàn toàn là gương mặt xa lạ, nhưng hình như nó gặp ở đâu đó rồi. Anh ta cao ngạo hất hàm nói:

-Hóa ra anh là bạn diễn của tôi.

Thiên Tỉ chỉ im lặng, nhìn anh ta . Anh ta lại nói tiếp :

-Thật không mấy vui vẻ chút nào. Không ngờ tôi lại phải làm việc cùng tên nghiệp dư như anh.

Thiên Thiên vẫn nín nhịn, mặt không cảm xúc, hoàn toàn không có ý định đáp trả.
Anh ta lại càng quá đáng hơn:

-Haizz... Nếu biết trước phải diễn cùng anh tôi đã từ chối ngay từ đầu rồi. Nhưng thôi, dù gì cũng đã nhận lời đành phải làm cho xong. Chứ tôi bận bịu lắm, nhiều lời mời lắm chứ HaHaHa!!!

Hắn ta cười lớn vẻ khoái trá, quay người bỏ đi. Thiên Tỉ vẫn không nhúc nhích, chẳng nói một lời nhưng nó thì khác. Ngồi nghe nãy giờ, máu nóng dồn lên não, nó tức tối, đứng phắt dậy, định dạy cho tên khốn đó một bài học thì Thiên Tỉ đã kịp giữ tay nó lại. Anh nhìn nó, như kêu nó không được động đến anh ta.

Nó khó hiểu:

-Anh sao vậy, sao lại nín nhịn tên đó chứ!!

-Không nên gây sự với người khác.

-Nhưng cái tên đó thật quá quắt mà, kiêu ngạo, khó ưa, còn nói móc anh nữa, anh không giận sao!!

-Tôi quen rồi!

-Anh....Trời ạ!!!!

Anh thản nhiên như vậy nhưng Nó vẫn còn tức lắm, thần tượng của nó bị nhục mạ cơ mà. Tuy vậy, nó lại k thể làm gì.

Trong khi, Thiên Tỉ đang nói chuyện với đạo diễn, nó thu dọn dụng cụ trên bàn. Cái tên khó ưa đó lại mò tới:

-Cô là quản lí của 'tên đó ' hả!!

Nghe thấy giọng nói mỉa mai quen thuộc, nó hằm hằm mặt quay lại. Chính xác là cái tên kiêu ngạo vừa nãy. Hắn lại thao thao bất tuyệt:

-Tôi thấy thương thay cho cô thôi, phải làm quản lí cho một tên kém cỏi như hắn. Sau này chắc cô mất việc sớm Hahaha.

Nhìn thấy khuôn mặt cười gian xảo của anh ta, nó nhớ ra gì đó.Không còn Thiên bên cạnh ngăn cản nó nữa, nó mặt mày tối sầm, ấm ức nãy giờ cuối cùng cũng có thể xả ra. Thiên Chỉ Hạc trong nó trỗi dậy :

-Này anh, tôi thắc mắc nãy giờ, không biết đã gặp anh ở đâu. Bây giờ thì tôi nhớ ra rồi.Anh là Trương Dật Nhiên.....

Anh ta còn đang hí hửng vì có người biết mình thì nó nhếch mép nói tiếp:

-....Cái người mà nổi lên nhờ việc thường xuyên up bài ảo tưởng sức mạnh, bị cư dân mạng người ta đáp gạch, đúng chứ!

Anh ta xa xẩm mặt mày, vội vàng phản biện:

-Cô thì biết cái gì, tôi là nhờ tài năng, tôi mới được như hôm nay, cô...lầm người rồi.

- Ai da, nhầm sao được, tuy là tài khoản đó đã mất, công ti bên anh đã che giấu kĩ càng, nhưng anh đừng có nghĩ rằng thế là hết nhé. Giấu đầu thì hở đuôi thôi. Tôi còn biết, anh phải xin xỏ dữ lắm mới được chân diễn trong đây..! Lại cũng là nhờ quan hệ nên mới được như hôm nay.

Nó bắt đầu nghiêm túc trở lại, bây giờ mới là xả tức thật sự:

-Anh nghe cho kĩ đây, anh chỉ là người mới nổi nhờ tai tiếng, lại còn dám kiêu ngạo ra vẻ ta đây quỳên lực. Từ trước đến giờ chưa ai dạy dỗ lại anh hay sao!! Anh làm sao sánh được với Thiên Tỉ??!!! Anh ấy đã nỗ lực vất vả mới có được ngày hôm nay, tất cả đều nhờ tài năng và kiên trì. Anh ấy hoàn toàn không phải là người mà anh có thể lăng mạ như thế đâu. Hãy nhìn lại bản thân xem, ăn mặc thì loè loẹt, tính cách thì ngổ ngáo. Anh bảo lắm show lắm cơ mà, đã không ưa Thiên Tỉ thì anh đi show khác đi, mắc mớ gì mà phải ở lại với người mình ghét chứ....

Nó xả một tràng, toàn là lời lẽ chua chát, đánh mạnh vào điểm yếu của tên huênh hoang kia. Hắn ta tức tím mặt, nhưng lại không thể làm gì, vì đó hoàn toàn là sự thật. Hắn ta hất cằm bỏ đi.

Nó lè lưỡi, làm mặt xấu sau lưng hắn. Nó vui lắm, cuối cùng cũng giành lại được công bằng cho anh.

-Lần này thì đừng hòng kiêu ngạo trước mặt Thiên Tỉ nữa nhé Hehe!

Nó đâu biết, Thiên Tỉ đã bàn xong chuyện với đạo diễn từ lâu. Anh đã lắng nghe hết cuộc nói chuyện của nó và tên kia. Anh bỗng thấy ấm áp lạ. Lần đầu tiên có người dám đứng lên phản bác vì anh, một cách công khai như thế! Dựa lưng vào gốc cây gần đó, anh nhìn nó, cảm kích muôn phần ...!

************END CHAP 14***********

                                             *An Nhiên*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro