Part 6: Mèo chuột đại chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Máu túa ra từ lồng ngực. Ở nơi mà thanh kiếm đâm vào, máu thấm ướt vải sơ mi trắng. Twi đã luôn bị ám ảnh bởi cảnh tượng bố cậu bị đâm trên bục giảng, giờ đây lưỡi kiếm nằm chính trong lồng ngực cậu. Time đâm thanh kiếm vào sâu hơn, cảm nhận cơn đau vặn thắt trên gương mặt thầy trước khi lôi thanh kiếm ra.

- Sự sống thì có gì tốt đẹp? Chết đi, dối trá. – Time nhìn xuống Twi, mặt đẫm máu tươi.]

Twi tỉnh dậy trong phòng làm việc của Engi, đã năm giờ sáng. Người Twi lạnh toát mà vẫn sũng mồ hôi; phòng không có lò sưởi nhưng Engi đã cho anh mượn mấy cái chăn, vẫn còn tốt hơn nhiều lần mấy đêm phải ngủ trong nhà kho. Máy tính hẵng còn sáng đèn, một phần vì công việc còn chưa hoàn thành, một phần vì Twi cũng sợ bóng tối nữa. Twi nhổm dậy, định làm cho xong mấy phần tính láp ráp linh kiện nữa nhưng cơ thể như không còn sức. Có thể đó là tác dụng phụ của mấy ống thuốc Twi sử dụng trong tháng, mà cũng có thể là là anh còn đang run rẩy vì cơn ác mộng. Bởi vì công việc của thầy giáo cũng luôn bị rình rập bởi những mối nguy hiểm; học trò – những người được thấy nhiều nhất cũng là những kẻ dễ dàng ra tay nhất. Không phải là Twi chưa từng bị phản bội. Anh cũng không phải là kẻ bất tử trước gươm giáo.

Gần đây khi Twi ở cùng với Time, vị tổng đốc đã không còn muốn nghe bài giảng của anh nữa. Hắn chỉ lật ngửa Twi ra để thỏa mãn, hắn nhắm mắt, hắn không muốn nghe. Chậu cây bên cửa sổ cũng bị hất đổ ra ngoài. Time đang cố đào thải mọi thứ mà Twi muốn hắn chấp nhận – đó cũng là phản ứng tự nhiên của quá trình dung hợp. Twi cũng có khi rất sợ hãi, sợ rằng mình sẽ không thể chịu được nữa, sợ mình sẽ chết mất. Nhưng nếu Twi chạy khỏi đây, từ bỏ công việc của mình, anh cũng chẳng sống được. Khi ấy Twi lại nghĩ đến cái đêm nằm cạnh người bố vừa từ cõi chết trở về, ông đã mỉm cười.

Nếu cuối cùng bài giảng cũng được lắng nghe, thì có gì phải nuối tiếc, có gì phải sợ hãi sao?

Họ vẫn có thể nói rằng Twi chỉ có một mình, công việc của anh là vô ích. Rồi cũng sẽ chết cả - Engi nói vậy. Nhưng khi Twi đánh đàn và kể chuyện trong quán bar, những con người đó đâu có vẻ gì là sắp chết? Họ đã nhìn thấy sự sống, bản năng vươn đến sự sống của họ chưa bao giờ bị mất đi. Twi hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy. Số nhạc mà anh sao ra đĩa cũng sắp hết, những bài học cũng sắp hết. Vậy nên chúng sẽ trở thành những kiệt tác.

***

- Thầy Twi đã vào đội của Ghirahim.

Engi chuẩn bị ván trượt cùng với những thanh Slashier. Trong trò chơi này, Slashier vừa là kiếm vừa đóng vai trò như một gậy đánh golf. Người chơi di chuyển bằng ván trượt, Blitz ball là một quả bóng ảo được kiểm soát bằng máy tính. Mỗi người chơi mang một thắt lưng và Slashier có kết đôi với nhau, thắt lưng sẽ là vật giữ bóng. Khi Slashier và thắt lưng khác cặp chạm nhau, bóng sẽ về tay người cầm Slashier. Người giữ Blitz ball có thể thực hiện cú đánh bóng vào lưới đối phương, tùy vị trí mà số điểm khác nhau. Thời gian cũng là hai hiệp như bóng đá.

- Tôi biết.

- Hình phạt dành cho bên thua là hạ bậc quân hàm trong vòng một tuần. Nếu bên Ghirahim thua, chẳng phải thầy sẽ gặp rắc rối sao?

- Hắn phải chịu trách nhiệm cho những gì mình gây ra. Nếu có thế giới nào đó dung túng cho cái niềm hy vọng ngây thơ của hắn, đó chắc chắn không phải là thế giới này. Cậu cũng hiểu quá rõ còn gì, những bài giảng cũ rích đó chẳng còn giúp gì cho chúng ta được nữa.

Engi yên lặng. Không phải là cậu không còn lắng nghe những bài giảng của Twi nữa, chỉ là cậu cũng không thoát khỏi cảm giác vô lực trước số phận. Hai mươi năm trước mọi chuyện đã chẳng thể có được cái kết tốt đẹp, thì bây giờ liệu điều kì diệu sẽ xảy ra được sao? Engi không có ý coi thường nỗ lực của thầy, nhưng cậu cũng không đủ niềm tin vào thầy. Sau cùng thì thầy cũng chỉ là một con người...

- Đừng lo, tôi không vô đạo đến mức để hắn chết đâu. – Time nốc một ngụm whiskey – Dù gì hắn cũng từng là thầy. Một thứ hoài niệm không nên bị vứt bỏ.

***

[- Đừng bao giờ để cho học trò thắng. Ngay cả khi phải vận dụng một chút... thủ thuật.

Lão già trưởng tộc Ikri dùng cây gậy gõ nhẹ vào trán Twi khi anh phải nằm sóng xoài dưới đất sau trận thua suýt soát. Ở bộ tộc nằm sâu trong rừng thẳm Nam Mỹ này, trưởng lão cũng là người thầy có tiếng nói quan trọng nhất.

- Đừng nhìn ta như vậy, không phải là ta sợ bị thua – trưởng lão nhướn đôi mày rậm – Nhưng bọn nhóc luôn học được nhiều hơn từ một trận thua. Cảm giác chiến thắng thường mang đến tự phụ.]

Time đã cho rằng Twi chỉ đang làm việc vô ích. Với cơ thể của một Prime và sự cô thế của anh trong băng đảng, Time chưa bao giờ tính đến khả năng con người này có thể thắng mình trong một trận Blitz Ball. Time không khỏi ngạc nhiên, bằng cách nào mà Twi có thể phối hợp ăn ý với thuộc cấp của mình và sử dụng Slashier một cách thành thạo... Không, thầy đã thành thục kiếm thuật từ lâu rồi – ngay cả khi chơi đùa với đám nhóc ở lớp cậu sự khéo léo trong chuyển động của thầy luôn được che giấu bởi những cử chỉ nghịch ngợm. Ngoài ra, hơn ai hết Twi biết rằng dù ở đâu thì mức độ thành công của công việc luôn dựa rất nhiều vào yếu tố quan hệ. Time cũng đã từng ngạc nhiên khi nhận ra một tháng kể từ khi thầy vào lớp, số học sinh dám chống lệnh của hắn đã tăng lên đến hơn nửa lớp. Thầy đáng sợ ở sự kiên nhẫn cùng tỉ mỉ, kì tích đối với con người này giống như là một chuỗi các tham số có thể thao túng được. Đôi mắt hắn và thầy bắt gặp nhau; Twi đến để cướp bóng từ hắn. Đã lâu rồi Time không thấy lại đôi mắt ấy, lần đầu tiên là khi hắn thách đấu với Twi trong nhà kho của trường. Trước khi trở thành thầy giáo của Time, Twi là đối thủ mà hắn không thể nào thua.

Twi vung Slashier một đường cong vút, Time đưa khiên tay đỡ lấy. Twi thậm chí còn nhanh hơn hắn nghĩ, như một đấu sĩ đã được huấn luyện chuyên nghiệp. Time xoay người không để Twi cướp được bóng, đồng thời sử dụng năng lực bẻ cong thời gian để ngăn cản Twi tiếp cận mình. Khả năng điêu luyện mấy thì cũng chỉ là Prime thôi, Twi sẽ không bao giờ theo kịp hắn.

- Bây giờ không còn giống ngày xưa nữa đâu.

Một tiếng tít vang lên. Những người trong sân bóng sững lại. Slashier của Twi vừa mới chạm vào thắt lưng của Time. Trước đến giờ trừ phi là chuyền bóng, chưa ai từng cướp được bóng từ tay Time. Chính bản thân hắn cũng không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra. Time sử dụng năng lực một lần nữa trước khi dùng Slashier để lấy lại bóng; nhưng Twi đã biến mất khỏi tầm mắt Time trước khi xuất hiện trở lại trong chưa đầy một giây. Twi không hề bị ảnh hưởng bởi thời gian? Không thể nào, trừ phi thầy hoàn toàn rời khỏi không gian bị ảnh hưởng và quay trở lại chỉ trong một tích tắc. Nhưng ngay cả khi làm vậy Twi cũng sẽ bị mất vài giây bởi ảnh hưởng năng lực của Time, vậy thì làm sao có thể chỉ trong một giây biến khỏi tầm ảnh hưởng? Chẵng lẽ Twi đã tạo ra một không gian không có thời gian ngay trong không gian có thời gian? Đó là điều không tưởng!

- Hòa rồi nhé.

Chiếc vòng tay ở cổ tay Twi dường như chính là thứ đã tạo ra không gian kì quái đó. Time cố đuổi theo Twi, nhưng anh chỉ khẽ xoay người là đã vuột khỏi tay Time. Giờ thì xem ai mới là người bị bỏ lại phía sau. Engi bay lại cản phá Twi, nhưng bị một thành viên nhóm Ghirahim cản đường. Theo đà đó Twi lướt qua hàng phòng thủ của đội Time một cách nhẹ nhàng rồi đánh bóng vào lưới. Đội Ghirahim reo hò, chưa bao giờ cơ hội chiến thắng của họ lại lớn đến vậy. Lòng tin của họ đối với Twi còn tăng lên gấp bội.

Twi đứng trước khung thành, các thành viên khác trong đội trượt lại khen ngợi Twi. Ghirahim cười thích thú trước bộ dạng tức giận của Time; trước giờ sự bình tĩnh lạnh lùng của kẻ đó luôn khiến hắn khó chịu. Twi nhìn Time, hất hàm.

����uq8�8�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro