Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gemini từ từ mở cửa, từng chút một, như thể anh đang kiểm soát từng cử động của cơ thể mình. Bên ngoài là Mark, một trong số rất ít người còn sống sót sau cơn đại dịch mà cả hai vừa trải qua. Hôm qua, Fourth còn nhớ rõ, họ đã mời Mark ăn tối cùng mình. Hắn là người duy nhất mà họ cảm thấy có thể tin tưởng trong tình cảnh đầy rẫy nguy hiểm này.

Mark nhìn thấy Fourth liền nở một nụ cười tươi rói, sự nhiệt tình tỏa ra từ từng lời nói của hắn.

"Anh mới hái một ít trái cây mà anh trồng ngoài ban công"

Mark cười lớn, giọng nói rộn ràng như mang theo cả sự bình yên hiếm hoi giữa những ngày đầy hỗn loạn.

"Khá nhiều nên anh mang xuống tặng em một ít. Em thử xem, chắc chắn sẽ thích!"

Fourth vừa định nở nụ cười đáp lại thì nhận thấy ánh mắt của Mark chuyển từ mình sang Gemini, đang đứng yên lặng bên cạnh. Ánh mắt đó nhanh chóng thay đổi, nụ cười rạng rỡ của Mark lập tức tắt ngấm, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng và khó chịu. Đôi mắt của Mark, trước đó đầy sự thân thiện, giờ trở nên nghiêm nghị và căng thẳng.

Fourth thấy rõ sự thay đổi đó. Em cảm nhận được sự ngượng ngập của Mark khi ánh mắt hắn dò xét Gemini, như thể sự hiện diện của anh khiến hắn không hài lòng. Hắn không nói gì thêm, nhưng ánh mắt hắn đã nói lên tất cả – một sự không thoải mái, thậm chí là ác cảm với sự xuất hiện của Gemini.

Fourth cảm thấy một làn sóng không hài lòng dâng lên trong lòng mình. Dù biết Mark có thể không hiểu hết tình huống, nhưng cách hắn đối xử với Gemini khiến em khó chịu. Gemini, dù là một zombie, nhưng là người mà em tin tưởng và bảo vệ. Sự phân biệt đối xử không lời của Mark làm cho Fourth cảm thấy bất mãn. Không khí vốn dĩ đã căng thẳng, giờ lại trở nên nặng nề hơn. Em siết chặt tay, quyết tâm không để Mark làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa mình và Gemini, dù bất kỳ lý do nào.

Fourth nhìn Mark, nhưng thay vì để ý đến lời hắn nói về trái cây, em chỉ nhẹ nhàng nép sang một bên, tiện thể dựa vào lòng Gemini. Cảm giác ấm áp từ vòng tay anh, dù lạnh lẽo, nhưng lại mang đến cho em sự an toàn giữa thế giới đầy nguy hiểm này. Em bình thản bảo Mark:

"Có gì thì vào nhà rồi nói, đứng ngoài này dễ dẫn dụ zombie đến lắm."

Mark thoáng khựng lại khi thấy em tự nhiên nép vào người Gemini. Hắn nhìn chằm chằm vào hai người, trong lòng thầm nghĩ.

"Cái tên zombie này có gì đặc biệt để em phải tiếp xúc thân mật như vậy chứ?"

Nhưng suy nghĩ đó chỉ lẩn quẩn trong đầu hắn, hắn không dám thốt ra thành lời.

Dù trong lòng có phần không vui, Mark vẫn cố gắng tỏ ra vui vẻ, nở nụ cười gượng gạo. Hắn cúi đầu, thay dép để vào nhà, rồi cẩn thận bưng rổ trái cây mang vào trong, đặt ngay ngắn lên bàn ăn. Gemini và Fourth cũng không nói thêm gì, chỉ lặng lẽ đóng chặt cửa lại, như muốn chặn đứng mọi nguy cơ từ bên ngoài, rồi cả hai cùng bước vào trong nhà, nơi mà không khí dần trở nên ngột ngạt hơn.

Cả hai đứng cạnh bàn ăn, không gian im lặng bao trùm, chỉ còn tiếng rì rào của gió bên ngoài khẽ lùa qua cửa sổ. Fourth chậm rãi hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng mang chút nghi ngờ.

"Anh đến đây còn có mục đích gì ngoài việc mang trái cây nữa không?"

Mark thoáng do dự, đôi mắt lướt qua khuôn mặt của Fourth trước khi hắn nở một nụ cười mỉm, giọng nói có vẻ nhẹ nhàng hơn.

"Thật ra… lò nướng nhà anh bị hư rồi. Anh nghĩ không biết em có thích bánh táo không. Nên anh đến đây mượn bếp của em để làm bánh táo. Cũng coi như lời cảm ơn cho bữa tối hôm qua mà em đã nấu."

Fourth nghe xong, không vội trả lời, mà thay vào đó quay sang anh, người đang đứng lặng lẽ bên cạnh. Ánh mắt của em trầm ngâm, như muốn hỏi ý kiến.

"Anh có thích ăn bánh táo không?"

Giọng nói của anh vang lên, chậm rãi và có phần lơ lớ, nhưng vẫn đủ để thể hiện sự quan tâm.

"Em... ăn... thì... anh... sẽ... ăn."

Fourth gật đầu, nhận thấy sự chấp thuận từ anh. Em quay lại nhìn Mark, giọng điệu không còn dè dặt như trước.

"Anh có thể làm món gì cũng được. Nguyên liệu thì ở ngăn tủ trên, phía bên trái. Nếu anh không biết gì thì cứ hỏi tôi."

Mark nghe lời nói của Fourth, cảm thấy như một gánh nặng trong lòng được trút bỏ. Hắn gật đầu đầy cảm kích.

"Cảm ơn em đã cho anh mượn bếp."

Fourth nhìn Mark, ánh mắt thoáng chút suy tư, rồi em tiếp tục hỏi, giọng vẫn giữ sự bình tĩnh nhưng có phần chân thành.

"Anh có cần tôi giúp gì không?"

Câu hỏi này khiến trái tim Mark như được thắp sáng. Hắn đã đến đây với ý định rõ ràng là muốn gần gũi em hơn, nhưng không ngờ em lại chủ động đề nghị giúp đỡ như vậy. Hắn cố giấu đi sự phấn khích đang tràn ngập trong lòng, nhưng khóe môi vẫn không giấu được nụ cười hài lòng. Hắn đáp, giọng nói có chút ấm áp lẫn chút hào hứng.

"Nếu em có thể giúp, thì mọi việc sẽ nhanh hơn nhiều."

Trong lòng Mark, niềm vui cứ lan tỏa, hắn đã thành công trong việc tạo ra cơ hội để gần gũi với Fourth, và giờ đây, mọi thứ dường như đang diễn ra theo đúng kế hoạch của hắn. Nhưng hắn cũng biết rằng mình phải cẩn trọng, không thể để lộ quá nhiều cảm xúc, vì dù sao, em vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hắn. Hắn chỉ đành chờ đợi xem mọi việc sẽ diễn ra như thế nào, trong khi cố gắng tận dụng tối đa thời gian bên cạnh em.

Khi em trả lời với sự điềm tĩnh thường thấy.

"Vậy anh có thể bắt đầu làm trước, hoặc ngồi ở sofa đợi tôi một lát. Tôi và Gemini phải đi vệ sinh cá nhân trước đã. Hai chúng tôi đang ngủ thì anh đến, nên vẫn chưa chuẩn bị gì"

Mark cảm thấy một đợt sóng ngầm của sự khó chịu dâng tràn trong lòng. Việc em nhắc đến Gemini – cái tên mà Mark không thể nào ưa nổi – khiến hắn ngay lập tức căng thẳng. Sự khó chịu nhanh chóng hiện lên trong đôi mắt và thái độ của hắn, nhưng Mark đủ khôn ngoan để kìm nén lại cảm xúc này. Nụ cười của hắn dù gượng gạo nhưng vẫn được duy trì, một phần vì hắn lo sợ rằng nếu em thấy sự khó chịu trong ánh mắt của mình, em sẽ cảm thấy phiền lòng và giữ khoảng cách với hắn.

Khi em và anh rời khỏi phòng để chuẩn bị cá nhân, Mark ngồi lại một mình trên sofa, nhưng tâm trí hắn không thể bình yên. Không gian xung quanh im lặng nhưng trong đầu Mark, những suy nghĩ phức tạp bắt đầu xáo trộn. Hắn cảm thấy như mình đang bị đẩy ra rìa, bị buộc phải chấp nhận sự hiện diện của một kẻ mà hắn khinh thường. Gemini không phải là con người, anh là một con zombie – một thực thể mà theo Mark, lẽ ra không nên tồn tại trong thế giới của họ, chứ đừng nói đến việc có được sự quan tâm từ em.

_____CÒN TIẾP_____

LƯU Ý:  ĐÂY LÀ TRUYỆN CỦA GEMINIFOURTH VÀ SỐP NÓI KHÔNG VỚI BẤT KÌ THUYỀN MA NÀO NÊN ĐỪNG LO NHEEE.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro