Lãng quên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gemini vừa mới nhập viện sáng nay, y bị chấn thương vùng đầu khá nghiêm trọng nhưng may là chữa kịp thời nên ổn thỏa. Chỉ có một vấn đề nạn giải duy nhất hiện giờ thôi. Đó là theo chuẩn đoán của bác sĩ điều trị, y bị mất trí nhớ tạm thời, điều đó ảnh hưởng không ít đến bản thân hiện giờ của Gemini.

Cơn đau đầu không ngừng đến mà làm phiền người thanh niên nọ. Cùng cơ thể mệt mỏi, khó mở mắt quá hai tiếng, Gemini tự nhiên cảm thấy bản thân lười biếng hẳn.

Tuy nhiên y lại thấy nghi ngờ lời nói của vị bác sĩ đó, Gemini cảm thấy mình chẳng quên bất kì thứ gì cả. Tên tuổi, nơi cư trú, bố mẹ, bạn bè và người yêu, tất thảy y vẫn còn nhớ như in trong đầu.

Khoan! Gemini có người yêu ư? Y nhớ là mình độc toàn thân mà, hay đó là thứ mà bác sĩ nói.

Người thương dẫu y từng chiều chuộng bao nhiêu thế mà lại không thể nào nhớ được ra tên...

...

Cạch...cạch...cộp...

Tiếng cánh cửa khẽ mở hòa cùng sự di chuyển của đế giày, có người đến ghé thăm y thì phải. Trên tay kẻ nọ là một cái túi ni-lông khá lớn kèm một chậu hoa nhỏ màu xanh đang tiến gần đến chỗ y. Vì Gemini mỏi mắt nên có trùm chăn kín đầu tránh ánh sáng chói từ cửa sổ và chỉ mở ra he hé khi có người đến.

Nên người nọ đã nghĩ y ngủ rồi mà đặt đống đồ lên bàn, đặc biệt để chậu hoa cẩn thận bên khung cửa sổ ngay cạnh giường y. Có vẻ khá không muốn làm phiền Gemini nên người này thực hiện mọi hành động đều rất đỗi nhẹ nhàng, cố không phát ra tiếng.

Trùng hợp thay, chỗ he hé để y có thể nhìn lại xuất hiện những bông hoa năm cánh nở rộ màu xanh biển tựa như vực đại dương sâu thẳm cùng những chiếc lá lưu ly dạng phiến nhỏ hẹp, giống hình dạng cái muỗng. Lá có kích thước chiều rộng khoảng đốt ngón tay, trên bề mặt có phiến lá nhẵn và gân mảnh. Cái cây được đựng trong một chiếc chậu nhỏ hình tròn non giống cái bình gốm với màu đỏ nung của gạch.

Wow! Đẹp thật đấy

Theo dõi từng hành động của nam nhân trước mặt qua lỗ nhìn nhỏ, y không nói gì mà chỉ im lặng ngắm nhìn từng cử chỉ đó...

Bỗng anh kéo tấm chăn hơi hơi xuống, khiến y phản xạ nhắm mắt tịt lại, không thì bị phát hiện như chơi. Vậy là mất một giác quan, Gemini đành dựa vào thính giác của mình để nghe ngóng anh, không hiểu sao trong lòng mình lại cứ 'rầm rộ' lên cái thứ tình cảm quái dị. Chả biết từ bao giờ mà một cảm xúc nào đó xuất hiện trong tâm trí y, phải chăng là từ khi người này xuất hiện? Anh ta cũng là một con người cùng gốc gác với y, mái tóc tối màu tự nhiên cùng đôi đồng tử nâu đên ôn nhu, ánh lên sự hiền dịu đến lạ. Liệu có phải tất cả những thứ ấy đã làm đảo điên con tim y?

....

-Này, anh biết ý nghĩa của những bông hoa lưu ly không?

Người nọ lên tiếng mà phá tan bầu không khí yên bình, y đang định trả lời. Nhưng lại có thứ gì đó mắc chặt ở họng, bản thân chỉ có thể đành nằm im như phỗng mà nghe anh tự đối thoại.

Người này tự giới thiệu bản thân là Fourth Nattawat. Là một người vô cùng thân thiết với y. Trước kia, ngày nào hai người cũng gặp nhau và bám như sam.

Nghe đến đoạn này, Gemini nhẩm trong bụng chắc nam nhân này là bạn thân thiết của y.

Nhưng câu chuyện chả biết từ bao giờ rẽ hướng từ những lời giới thiệu ngắn gọn. Bản thân Fourth không tự chủ mà kể cho y nghe về đủ thứ linh tinh xung quanh mình, như hôm nay đi làm thế nào? Mọi thứ ra sao?

Thậm chí là cả truyền thuyết của loài hoa rực rỡ nọ kia:

Hoa lưu ly

'Nguồn gốc của cái tên hoa "Xin đừng quên tôi" bắt nguồn từ một câu chuyện thời Trung cổ ở Đức. Chuyện kể rằng, Truyền thuyết nói rằng, thời Trung cổ, có một hiệp sĩ cùng người tình nắm tay nhau đi dọc theo bờ sông Danube. Bỗng dưng, cô gái thích thú với một đóa hoa nhỏ mỏng manh, tim tím bên bờ sông. Chàng hiệp sĩ thấy vậy liền giúp người yêu cố gắng hái đóa hoa nhỏ đó. Nhưng khi cố vươn tay để hái thì chàng đã bị trượt chân rơi xuống dòng nước đang chảy xiết. Không thể thoát khỏi cánh cửa tử thần, khi dần bị chìm xuống, chàng đã ném bó hoa lên bờ cho người yêu cùng lời nhắn rằng "Forget me not". Cô gái đã vô cùng đau khổ và không bao giờ quên người mình yêu. Và cũng từ đó mà người ta gọi tên loài hoa đó là hoa forget-me-not, sau này có tên khác là hoa lưu ly.'

Luyên thuyên một hồi về cái cốt truyện đậm mùi nước mắt này. Anh lại nói cho y nghe về một chàng trai với anh là những người thương của nhau, luôn bảo vệ, yêu quý và tha thứ cho nhau. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng đến, Fourth không để ý khi sang đường, suýt bị xe tông. May sao là người ấy đẩy anh ra nên chỉ bị sứt sát vài chỗ, nhưng còn người yêu anh thì phải hứng chịu 'lỗi lầm' của Fourth, bị xe tông và nhập viện mới sáng nay...

Đến đoạn kết truyện đó bỗng chốc Fourth trở nên im lặng, y cũng như ngừng thở, nơi con tim không ngừng đập thình thịch. Fourth tự nhiên hơi nhướng người lên và tặng y một cái thơm nhẹ lên trán.

Những giọt lệ dần chảy xuống khóe mắt người thiếu niên nọ.

-Please, Forget me not!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro