Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nội dung của vở kịch ca vũ kỹ này khá phổ biến nhưng so với những câu chuyện truyền miệng ngoài nhân gian lại được thêm thắt nhiều hơn. Nhân vật chính là một đại tướng quân được vị nam hán kia thủ vai, đại tướng quân này dẫn binh đi chinh phạt ma thần đang làm loạn nhân gian, dành được vô số chiến công hiển hách, sau được Shogunate trao tặng cho một trong những thanh đao của ngài, cuối cùng đại tướng quân đó tiếp tục bước lên con đường anh hùng, cứu rỗi chúng sinh và một đoạn tình cảm sướt mướt này nọ không tiện nói ở đây.

Nhưng vở kịch này còn có một mặt thú vị khác, thanh đao Shogunate đã đưa cho đại tướng quân lại là một thanh ma kiếm khát máu. Đại tướng quân đó sau có bị thanh kiếm kiểm soát hay không, vấn đề nhạy cảm này sẽ không được đào sâu.

Dù sao thì người phụ nữ diễn Shogunate kia chỉ xuất hiện mỗi một cảnh ngắn nhưng bề ngoài lại được chú tâm nhất.

Vở kịch kết thúc hai người cũng vừa lúc ăn xong. Heizou bồi thêm mora cho vị đại tướng quân kia, được ông cảm ơn rối rít.

Ra khỏi quán cơm, thám tử nói: "Có lẽ tôi biết mục đích của chúng là gì rồi."

"Pháp sư vực sâu?"

"Ừ. Gần đây trong nội thành có một nhà sưu tập đồ cổ chuyên thu mua những thanh đoản đao từ trận chiến ma thần trăm năm trước."

"Chúng muốn tìm thanh đao thần từng sử dụng." Aether nhíu mày: "Nếu vậy thì nhà sưu tập đồ cổ kia."

"Ông ta không có vấn đề gì, chỉ là nghe những câu chuyện truyền miệng rồi thử vận may thôi." Heizou mỉm cười, nói tiếp: "Thật kỳ lạ, vực sâu lại muốn sức mạnh của thần ư?"

Heizou và Aether quay lại tuyến đường kia, khi mới bước qua cửa khẩu trên đảo Rito, có một đoàn xe hàng lỉnh kỉnh đồ chật vật chạy đến.

Một thương nhân dựa vào xe thở dốc: "Ôi mẹ ơi quá kinh khủng rồi, hôm qua tôi đi còn bình thường mà sao tối nay lũ ma vật như phát điên thế?"

Đáy mắt Heizou loé lên, hắn đi đến chỗ thương đoàn, hỏi: "Xe này chở hàng gì vậy?"

Thương nhân giây trước còn vật vã há mồm thở, giây sau liền trợn mắt lên: "Ngươi hỏi làm gì? Hàng của lão nhân là thứ ngươi muốn biết là biết sao?"

Heizou cười tủm tỉm, im lặng không nói, gã thương nhân còn định chửi thêm vài câu, lúc này mới nhìn rõ gương mặt người đối diện, gã co rúm lại: "Ái da, ra là Shikanoin đại nhân."

Thương nhân quay ngoắt thái độ, sai người lật một thùng hàng lên.

"Ngài xem, đây chẳng qua chỉ là một ít thạch anh tím và đá lôi điện, tuyệt đối không phải hàng phi pháp gì a."

Đá lôi điện...

Thám tử làm một động tác mời: "Xin lỗi đã chặn đường mọi người, ngài đi tiếp đi."

"Vâng, vâng, ngài vất vả rồi."

Chờ đoàn xe đi khuất, Aether liền mở miệng: "Sức mạnh nguyên tố?"

Heizou ngạc nhiên nói: "Không ngờ nha, cậu tới thế giới này chưa đầy một ngày vậy mà cũng có thể nhìn ra," hắn mở bản đồ: "Đúng vậy, những chiếc xe hàng có chứa hàm lượng lớn sức mạnh nguyên tố lôi thường là mục tiêu bị tấn công nhiều nhất."

"Cậu có cách giải quyết rồi?"

Heizou không đáp lại câu hỏi, chỉ đưa bản đồ cho Aether: "Nếu như pháp sư vực sâu đã tập hợp nhiều doanh trại xung quanh đoạn đường này vậy thì những con đường khác sẽ có ít ma vật hơn."

Hắn chỉ vào một con đường bao quanh núi: "Những đoạn đường này vừa dài, nhỏ hẹp lại khó đi nên rất ít xe hàng đi qua, vì vậy nếu con boss muốn lười biếng một chút cũng có thể một mình quản lý chỗ này."

"Tương kế tựu kế? Làm mồi nhử?"

"Cậu hiểu tôi đấy, nhưng mồi nhử đó phải hết sức hấp dẫn, sức mạnh nguyên tố cỡ như vision mới đủ."

"Vision? Thứ buộc trên thắt lưng cậu à?"

"Um hm, nếu khát vọng của một người nào đó cao đến mức chạm tới những vị thần thì người đó sẽ được trao cho vision, ai, nói ra ngại ghê, tôi cũng đâu có khát vọng lớn lao nào lắm chứ."

Aether nhìn hắn, khoé mắt nhẹ nhàng cong lên.

"Khụ..." Heizou có cảm giác chính mình là học tra bị người ta phát hiện đang lén lút học bài, liền nhanh chóng đổi chủ đề: "Muốn tìm một vision Lôi thì hơi khó, chắc ta phải nghĩ cách khác..."

Hắn chỉ dừng lại một lúc rồi nói: "Tôi có ý tưởng rồi, tiện thể vận động cho tiêu cơm thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro