Tết Trung Thu(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên trời, nơi tọa lạc một tòa cung điện ngũ sắc nguy nga tỏa ánh sáng vàng nhạt trong nền đêm với lấp lánh những ngôi sao, bên cạnh còn có một cây cổ thụ to với tán rộng ngàn thước, tuổi cũng phải hàng ngàn. Đằng sau tòa cung điện treo đó chính là vầng trăng khổng lồ đang dần tròn vẹn. Từ xa nhìn đến, trông như cả cung điện và vầng trăng đang di chuyển từ từ, thật thong dong trên bầu trời. Trong cung điện ấy bày ra một mặt hồ với đầy những con cá màu bạc lấp lánh đang bơi, giữa hồ mọc lên một đài cao hình lục giác, ở giữa đài lại đặt một bàn cờ bằng pha lê trong suốt.

Nơi hai bên bàn cờ có hai người đang ngồi, một người trong số đó ngồi bên trái hiện thân ảnh phu nhân, tiên nữ dạng độ tuổi chừng bốn mươi, gương mặt đầy đặn tươi đẹp. Mái tóc búi quả đào trên đỉnh đầu, phần đuôi tóc thả dài sau lưng, đầu đội mão có hình mặt trăng cùng nhiều trang sức rũ sang hai bên, sau đầu có vầng sáng. Toàn thân khoác đạo bào gọi là Bạch Vân, vô cùng thanh khiết, có mấy dải lụa khoác ở hai cánh tay tung bay phấp phới. Trường bào có ngũ sắc đều dịu nhẹ không rực, dọc tay áo rộng thêu viền mây trắng uốn lượng. Dưới cùng có hình sóng nước, chân đi hài vải thêu hoa.

Người bên phải đối diện cũng mang hình nữ, vẻ ngoài chừng mười tám, nét đẹp nhẹ nhàng chẳng cần son phấn. Tóc xõa dài, đầu đội kim quan bằng vàng bắt mắt, sau đầu có vòng sáng. Thân mặc áo bào chính hồng sắc, điểm thêm bát bửu, bách hoa, chim phụng năm màu và rồng bay lượn, lưng quấn dải lụa dài màu vàng nhạt bay lơ lửng. Trước ngực có hình tam điểu quần hoa, cổ đeo kiềng vàng, eo thắt đai lụa nạm ngọc rũ xuống thân dưới nhiều vật điểm thêm bằng ngọc và dây lụa thắt đồng tâm. Dưới chân đeo hài hình mây.

Người bên phải đó chính là Liễu Châu, trong hình tướng Tuyên Quang Linh Mẫu Nguyên Quân trang nghiêm cao quý, đó là hình tướng Thần Linh của cô. Đối diện cô là Đức Thái Âm Tinh Quân. Vị cai quản mặt trăng, Ngài quản về khí âm hàn, hơi lạnh, năng lượng phản quang do ánh sáng chiếu rọi lên các lý sự mà có thể nhìn thấy được các lý sự ấy giữa bóng tối. Năng lượng phản quang thuận với độ mạnh yếu của ánh sáng chiếu rọi vào lý sự mà phát sinh quang mang khác nhau. quyền năng của Ngài còn được xem là sự thức tỉnh sau một chu kỳ nghỉ ngơi của vạn vật. Đối với sự sống trên địa hoàn này thì năng lượng của Ngài còn giúp cho thủy triều được vận hành, các dòng chảy luân chuyển thường hằng muôn vật không ngừng thay đổi, sinh sôi và hoại diệt.

Nơi này được gọi là được gọi là Quảng Hàn Cung, là nơi Thái Âm Tinh Quân thường ngự cùng các thị giả và Thánh Nhân tu hành. Bàn cờ trước mặt gọi là Nguyệt Quang Kì Bàn, cờ này là cờ vây có hai quân trắng đen. Thái Âm Tinh Quân đi quân trắng, Liễu Châu đi quân đen. Cô ngồi trên ghế ngọc thấp hơn ngai ngồi của Tinh Quân một đoạn rõ, quân đen của cô mạng phép đi trước. Ván cờ cứ thế diễn ra ở Quảng Hàn Cung. Một thời thần sau, Liễu Châu ngẩng mặt nên nhìn vị Tinh Quân cao khiết mà khiêm cung lên tiếng:

- Tinh Quân thượng đại, tiểu Thần có lời vấn xin được trình ra.

Đức Thái Âm đi nước cờ của mình trước, quân trắng hạ xuống điểm giao của các vạch kẻ bàn cờ. Ngài thu tay về đặt lên tay ngai chạm hình chim thiên điểu, hướng nhẹ ánh mắt xuống người bên dưới rồi cất giọng. Lời nói vang khắp bốn phương, thanh âm cao quý:

- Nguyên Quân có lời gì cứ hỏi. Nếu có thể ta sẽ trả lời.

Liễu Châu nghe vậy liền cúi đầu một cái, sau lại mỉm cười nhìn vị đối diện:

- Trung Thu sắp tới, nhân gian đón chào. Người có thể cho phép Thường Nga giáng trần để thỏa niềm mong của trẻ thơ?

Thường Nga là tên gọi khác của Hằng Nga. Từ xưa đến nay không phải Hằng Nga không xuống cạnh con người trong dịp Trung Thu, nhưng nàng hạ giới nhưng chẳng hiện hình mà chỉ âm thầm giúp cho mọi người có một dịp lễ đoàn viên. Nay lời Liễu Châu như thế, ngụ ý xin cho nàng hiện thân gặp con người. Tinh Quân nghe lời đó rồi thì mỉm nhẹ, Ngài đưa một ngón tay lên, từ đầu ngón tay tỏa ra một luồng sáng màu trắng nhè nhẹ rồi hạ xuống. Ngay lúc ấy, cạnh bàn cờ liền nổi gió. Từ trên cao, một thân dáng tiên nữ bay xuống. Nàng mặc váy áo đẹp đẽ, đầu tóc búi cao cài trâm vàng hoa bạc, lưng khoác lụa đào bay phấp phới. Nàng đưa tay rẽ mây, hướng đến nơi đài giữa hồ rồi hạ xuống nhẹ nhàng. Nàng hướng về Thái Âm Tinh Quân nhún nhẹ người:

- Hằng Nga khấu kiến Thái Âm Tinh Quân.

Thái Âm Tinh Quân trông thấy thì mỉm cười, Ngài lại nhìn sang Liễu Châu mà nói:

- Hằng Nga đã tới, Nguyên Quân cứ việc hỏi ý. Ta sẽ không can dự.

- Tạ Tinh Quân ân chuẩn.

Liễu Châu cúi nhẹ đầu. Cô quay sang Hằng Nga nói lên những gì dự định. Hằng Nga trước có phần quan ngại, bởi lẽ cõi trên hiếm lúc hiện ra trước mắt phàm, chưa kể nay ở nơi con người bây giờ lại lắm chuyện thị phi, các nơi cũng biết đến chuyện có người từ thế giới khác đến thế giới này nên Hằng Nga càng định từ chối. Nhưng Liễu Châu lại nghĩ khác, cô nói chính vì những người ấy đã đặt chân đến thế giới này là điều đặc biệt, nên cần phải thị hiện những điều đặt biệt:

- Tiên tử xin đừng e ngại. Chúng tôi cũng đã giáng hạ, sống gần gũi những kẻ đến từ thế giới phép thuật ấy. Thậm chí đã hiển hiện oai linh, lúc gần cạnh họ còn chẳng ngại dùng danh tính lúc còn ở cõi trần, lời nói giọng điệu cũng hệt như lúc hiện chân thân để gặp mặt. Làm vậy là để họ chú ý, tìm tòi, từ đó thêm chừng mực và vừa phải. Không gây loạn và sinh tà niệm. Nhưng nay tiên tử giáng trần không duy vì chuyện đó, còn là thỏa niềm tin tưởng của chúng sinh, của trẻ thơ.

Hằng Nga nghe thế cũng có lý, nàng biết cách làm việc này của Liễu Châu. Nàng im lặng chưa đáp, chỉ nhìn xuống phía mặt hồ, đàn cá bạc thấy thế thì bơi đến bơi thành vòng, từ trong vòng hiện lên khung cảnh những đứa trẻ đang chờ ngày Trung Thu tới. Hằng Nga mỉm cười, xong thì quay lại nhìn Liễu Châu mà gật đầu:

- Nguyên Quân có ý, vậy ta sẽ xuống đó một phen. Cũng sẽ dẫn theo Chú Cuội để tiện việc gửi chút quà đến cho bọn trẻ. Ngài không phiền chứ?

Liễu Châu nghe vậy thì cười đồng ý, cô sau đó cúi chào Thái Âm Tinh Quân rồi trở về báo cho hai người bạn biết. Dương Kỳ, Kiên Tín đều khen cô làm việc giỏi, cả ba sau đó lại chờ đến ngày lễ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro