Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giả vờ...nhưng Tôi yêu cậu !
----------------------------
Chương 8
Cầu vòng có bảy sắc màu mỗi màu tượng trưng cho mỗi cách yêu, đỏ bất duyệt, xanh âm thầm, vàng ấm áp,...nhưng có lẽ tình yêu của tôi thuộc màu tím, màu của một tình yêu huyền bí, u tối nhưng lại long lanh giữa biển trời tình yêu, vì nó rất khát- khao- được- yêu!!
Hôm nay tôi đi học vừa bước vào chỗ ngồi thì con Linh nắm tay tôi kéo ra ngoài:
-Mày hay tin gì chưa?
Tôi ngơ ngác:
-Tin gì?
Linh nhìn tôi:
-Mày không biết thật hả?
Tôi bắt đầu mất kiên nhẫn:
-Mày nói đi đừng vòng vo nữa!!
Linh nhìn trầm trầm tôi:
-Tao nghe nói tụi thằng Sơn chúng nó tổ chức đánh nhau với Dũng á!
Mặt tôi tái xanh:
-Mày...Mày nói thật hả?
Linh cầm tay tôi:
-Tao nói sạo mày làm gì hả?
Tôi cầm tay nhỏ:
-Mày để tao tính xem sao!
Nói rồi nhỏ vào lớp tôi thì chạy đi tìm Sơn, lớp Sơn cách lớp tôi một tầng lầu nên tôi cố gắng chạy nhanh mấy kịp, nếu không tụi thằng Sơn đi chơi thì không biết đường nào giải quyết.
Tới lớp Sơn tôi đứng ngó vào trong tìm Sơn nhưng không thấy, chợt có một người phía sau chạm vai tôi:
-Đăng đi đâu ở đây vậy?
Tôi nắm tay Sơn kéo đi tới một góc khuất:
-Chuyện Sơn với Dũng là sao vậy? Sao lại đánh Dũng?
Sơn dựa vào lang can gần đó:
-Chuyện đó Đăng không cần lo!
Tôi nhìn Sơn:
-Không cần lo..Sơn nói nghe dễ nhỉ! Hai ông bạn đều là bạn Đăng, tự nhiên lại đánh nhau Sơn nói Đăng không lo được sao!
Sơn cười:
-Có một số chuyện Sơn không muốn nói ra! Nhưng chuyện này Sơn sẽ không nhịn đâu!
Tôi tức giận:
-Đăng không biết nhưng nếu Sơn đụng tới Dũng..thì tình bạn của chúng cũng sẽ kết thúc!
Nói xong tôi quay lưng đi. Sơn nói vọng lại:
-Đăng thật sự yêu Dũng đến thế sao?
Tôi dừng nhưng không quay đầu lại:
-Chuyện tình cảm không phải từ một phía, Đăng yêu là yêu, Đăng đã bước vào rồi thì sẽ không bước ra được nữa!
Tôi không nhìn Sơn nhưng cũng đón được phần nào về tình trạng của Sơn lúc này:
-Đăng thật sự quá ngu ngốc! Nếu đã vậy Sơn sẽ không tha cho Dũng đâu?
Tôi quay lại lớp vào chỗ ngồi của mình. Linh quay xuống:
-Ê rồi mày dự định làm gì?
Tôi lấy tập sách ra:
-Tao đi tìm Sơn rồi, chắc chuyện này không yên đâu!
Linh thuở dài:
-À mày làm sao thì làm nhưng phải ổn thoả á!
Tôi ngao ngán:
-Chuyện tới đâu thì tới tao mệt mỏi quá rồi!
Tôi quay sang nhìn Dũng, nhìn bóng lưng ấy, nếu như không phải cậu xuất hiện trong cuộc đời tôi, thì có lẽ tôi sẽ không như ngày hôm nay, không vì một người không thương mình mà hy sinh nhiều đến thế!
Giờ ra về tôi cố gắng sắp xếp tập sách nhanh rồi chạy theo Dũng:
-Dũng này!
Dũng quay lại nhìn tôi:
-Có chuyện gì không Đăng?
Tôi thuở hỗn hễn:
-Không có gì, chỉ là muốn đi nhờ Dũng được không?
Từ đâu Quân chạy lại:
-À hay Đăng đi nhờ Quân đi, Dũng bận công chuyện nên mất đi về sớm rồi!
Mặt tôi buồn:
-Ờ! Vậy thôi!
Tôi nhìn Quân:
-Cho tôi đi nhờ nha..!!
Quân cười cười:
-Lên đi em yêu, tôi đưa em về vinh luôn!
Tôi đạp chân Quân:
-Em yêu này cho chừa nha!
Quân mặt đỏ chót:
-Thôi xong luôn cái chân ngọc ngà của tôi!
Tôi cười ôm cả bụng:
-Chân ngọc ngà đồ, ngọc ngà đi nữa tôi cũng phá cho hư..!!
Quân véo mũi tôi:
-Lên đi ông nhỏ! Giỡn nhiêu thôi! Lên đi còn nhanh về nữa!
Trên đường đi học về tôi và Quân đã nói chuyện vui cười, thì gặp nhóm người đang đánh nhau tôi và Quân dừng xe. Là tụi thằng Sơn còn có Dũng nữa!  Bọn họ đánh nhau tôi thấy Dũng bị bọn đánh túi bụi tôi chạy lại ôm Dũng mà không suy nghĩ gì. Tên kia cầm cây sắc tính đánh vào đầu Dũng tôi lấy tay đỡ, còn một tên khác lấy cây đánh chúng vào đầu tôi, làm mọi thứ xung quay tôi trở nên mờ ảo và tối mịt đi, trước khi nhắm mắt tôi còn thấy Dũng đang gọi tên tôi, tôi nở một nụ cười rồi ngất lịm .
Quân thì kêu công an, nên bọn chúng đã bỏ đi Quân chạy lại:
-Đăng..Đăng..!!
Quân nhìn Dũng:
-Dũng Đăng bị sao vậy..??
Dũng mặt tái nhạt đi:
-Lúc nãy bị tụi thằng Sơn đánh trúng vào đầu nên ngất..!!Quân gọi điện kêu xe y tế lệ đi!
Quân mặt cũng đã tái xanh:
-Ờ ! ờ!
Ở bệnh viện:
-Bác sĩ bạn em sao rồi ạ!!
-À không sao chỉ là do chắn thương chút thôi, phần tay bị gãy nên cần phải băng bó, nghĩ ngơi vài ngày sẽ khỏi thôi!!
Quân và Dũng thuở phào nhẹ nhõm:
-Cám ơn bác sĩ! Mọi người đi theo làm thủ tục, bệnh nhân cần ở lại vài ngày để theo dõi!!
Nói rồi Quân và Dũng đi theo Bác sĩ xong xuôi mọi chuyện:
-Quân bận thì về trước đi để Dũng ở lại chăm sóc Đăng cho!!
Quân đặt tay lên vai Dũng:
-Ừ! Cố lên nha! Tôi về rồi sẽ vào sớm!
Dũng mở cửa bước vào, bước lại gần giường tôi:
-Đồ ngốc, cậu có cần làm thế với tôi không! Ngay cả bản thân cũng không màng!
Dũng đặt tay lên mặt tôi:
-Gấu bông
Dũng chảy nước mắt:
-Để Dũng hát bài này cho Gấu bông nghe:
(Bài hát: Trót Yêu
Ca sĩ: Trung Quân Idol)
Có chút bối rối
chạm tay anh rồi
Vì anh đang
mơ giấc dịu dàng
Có chút tan vỡ
chạm môi anh rồi
Vì em yêu
chỉ yêu mùa ghé thôi
Có chút thương nhớ
làn môi nhẹ nhàng
Khi em
yên say trong giấc
Có chút yêu dấu
chỉ là mơ mộng thôi
Vì anh
luôn mong được có em
Người nói yêu anh đi
người nói thương anh đi
Để cho con tim này
đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi
để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có
tình yêu giấu kín
cùng thương nhớ
cho em
Người nói yêu anh đi
người nói thương anh đi
Để cho con tim này
đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi
để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có
Tình yêu dấu kín cùng thương nhớ
cho em
Có chút bối rối
chạm tay anh rồi
Vì anh
đang mơ giấc dịu dàng
Có chút tan vỡ
chạm môi anh rồi
Vì em yêu
chỉ yêu mùa ghé thôi
Có chút thương nhớ
làn môi nhẹ nhàng
Khi em
yên say trong giấc
Có chút yêu dấu
chỉ là mơ mộng thôi
Vì anh
luôn mong được có em
Người nói yêu anh đi
người nói thương anh đi
Để cho con tim này
đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi
để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có
tình yêu giấu kín
cùng thương nhớ
cho em
Người nói yêu anh đi
người nói thương anh đi
Để cho con tim này
đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi
để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có
Tình yêu dấu kín cùng thương nhớ
cho em
Có chút bối rối
có chút tan vỡ
Có chút thương nhớ
tình ai
Người hỡi đến bên anh này
nói yêu mình anh thôi
Để cho lòng anh
thoả nhớ mong

Tình yêu là gì ấy nhỉ? Biết yêu là sẽ đau, biết yêu sẽ là khổ, nhưng tại sao con người ta lại phải yêu? Chắc có lẽ tình yêu chính thứ mật ngọt đến từ cảm xúc con tim, giống như một thanh socola mình chẳng biết hương vị mình ăn phải là gì, cho đến khi mình ăn nó, nhưng hương vị nào cũng để lại cho ta một cung bậc ngọt ngào nhất mà thanh socola ấy mang lại..!!
Hết chương 8-------------------------

Mình xin lỗi mọi người mình đã cố gắng đưa H vào nhưng không được do chưa tới thời điểm thích hợp..nhưng mình sẽ cố gắng..!!!
Cmt để tạo đọng lực cho mình nha..!!😘😘😘😘😂😂😂😂
À xin lỗi mọi người về sự chậm trễ này..!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro