Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giả vờ...nhưng tôi yêu cậu!
----------------------------------
Chương 9
Hôm sau tôi thứ dậy, không gian xung quanh thật yên tĩnh, tôi nhìn sang bên có một người trai đang nằm cạnh giường, người con trai ấy giống như thiên thần đi lạc giữa trần gian, với một khuôn mặt đầy góc cạnh rõ rệch, đôi môi vline, mũi cao. Phải ! Không ai khác chính là người đó, tôi sờ vào khuôn mặt ấy! Dũng người con trai thiên thần trong tim tôi!!
Dũng bất đầu đọng đậy:
-Gấu bông cậu mới thức dậy hả? Cậu thấy trong người thế nào rồi!!
Tôi mỉm cười nhìn Dũng:
-Ờ! Gấu bông mới thức thôi!! Mà Dũng ở đây hôm qua giờ luôn hả? Đồ còn chưa thay kìa!!
Dũng nở nụ cười nhìn tôi:
-Ừ! Mà tay của cậu.....!!
Tôi nắm tay phải của mình:
-Không sao đâu! Cũng mai là Tớ tới kịp lúc!!
Dũng ôm trầm lấy tôi:
-Xin lỗi... Xin lỗi Gấu bông nhiều lắm!!
Tôi vướt nhẹ lưng Dũng:
-Không sao mà!!
Cậu biết không? Điều mà tớ sợ không phải là tớ bị thương nhiều hay ít, mà điều tớ sợ đó là nhìn thấy cậu bị thương, nhìn thấy cậu phải nằm một chỗ, cảm giác ấy nó còn đau hơn tớ bị thương rất nhiều!!
Trong đây tôi và Dũng đang ôm nhau mà nào hay những hành động này đã có một người con trai bất gặp, và bị người con trai ấy hiểu nhằm!
Cậu ấy núp sau một bức tường! Và chỉ sau một bức tường mà có một người con trai đang làm đau một người con trai khác, chỉ sau một bức tường mà những  hành động vô tình ấy đã giết chết đi một tâm hồn. Quân chạy thật nhanh đi ra ngoài, và hình nước mắt cậu ấy đã rơi!!
Dũng và tôi rời nhau:
-Dũng này, Gấu bông có thể về được chưa?
Dũng xoa đầu tôi:
-Ừ! Có thể rồi! Gấu bông ngồi đây để Dũng đi làm thủ tục ra viện cho rồi mình về!
-Tôi gật đầu.
Đúng là bất tiện thật, chỉ có một tay nên làm gì cũng chậm chạp. Dũng mở cửa bước vào:
-Xong rồi gấu bông! Chúng ta về được rồi!
Tôi nhìn Dũng rồi quay nhìn đống quần áo:
-Đợi gấu bông chút nha..!!
Dũng đi lại gần giường:
-Để Dũng làm cho nhanh, chớ để gấu bông làm không biết chừng nào xong!
Tôi nhìn ngại ngùng:
-Ờ..vậy nhờ Dũng nha!! Mà sao hôm nay Quân không tới sao?
Dũng vừa xếp đồ, vừa trả lời:
-Dũng không biết nữa Gấu bông ơi..!!
Tôi nhìn qua cửa sổ trời buổi trưa nay thật u ám chắc là sắp chuyển mưa rồi!
Dũng lên tiếng:
-Mình đi thôi gấu bông.
Tôi nhìn Dũng:
-Ờ! Mình đi
Rồi bất đầu Dũng dìu tôi bước đi ra về, tôi bước vào xe, vì tôi bị thương ở tay nhưng chân tôi còn nên phải kêu taxi đưa về. Ngồi trên xe tôi suy nghĩ một hồi rồi lấy điện thoại ra điện cho Quân, tôi gọi cho Quân nhưng chỉ nghe được tiếng tút tút, tôi nghĩ Quân bận nên không nghe máy. Nhưng tâm tình của tôi hiện giờ chẳng tốt chút nào, tôi nhìn qua kính xe, đúng là ra ngoài sẽ tốt hơn, không khí dễ chịu hơn trong bệnh viện rất nhiều.
Dũng nhìn tôi:
-Gấu bông sao á! Từ lúc lên xe tới giờ cứ im lặng mãi thế!
Tôi chống tay vào cạnh cửa sổ:
-Không gì đâu Dũng! Tại Gấu bông thấy không khoẻ chút thôi!
Mặt Dũng buồn buồn:
-Gấu bông ở nhà với ai?
Tôi nhìn sang Dũng:
-Gấu bông ở một mình!
Dũng tươi tỉnh cả lên:
-Vậy không được, nếu đã thế thì sang ở với Dũng đi!
Tôi ngục xuống cười:
-Sau mà được vậy, phiền Dũng lắm á! Mà thôi ở nhà của mình sẽ làm gấu bông thoải mái hơn!
Tôi làm sao mà qua nhà Dũng ở được qua đó, bệnh không khỏi lại thêm bệnh nữa thì khổ.
Dũng ngục mặt xuống:
-Nếu Đăng nói vậy thì thôi!
Tới nơi tôi bước vào nhà, Dũng cũng đi vào theo.Căn nhà đúng là có một ngày không trở về mà nó trở nên lạnh lẻo, tẻ nhạt, tôi ngồi xuống ghế soà:
-Dũng này! Dũng giúp Gấu bông mở cửa sổ ra nha!
Dũng đứng lên đi:
-Ờ! Đợi Dũng chút!
Ngôi nhà được mở cửa có những ánh nắng ban mai chiếu đúng thật là dễ chịu. Tôi thấy lấy ra một cái được gói rất kĩ lượng đặt giữa bàn:
-Đây là cây gì vậy Dũng?
Dũng xoay cây để chỉnh sửa góc nhìn:
-Đây là cây hoa Vân Anh.
Dũng nhìn tôi cười, vì tôi vừa nhìn vừa ngãi đầu. Dũng xoa đầu tôi:
-Hoa Vân Anh còn có tên gọi khác là Hoa Lồng Đèn, một loài hoa đẹp dịu dàng, nhưng lại rất chói ló với đủ các gam màu sặc sỡ.Hoa thường có cánh ngoài màu đỏ, bên trong là các màu trắng hay tím. Hoa biểu hiện cho sự nồng nhiệt và ám chỉ yêu với tất cả trái tim!
Tôi cười tươi nhìn Dũng:
-À thì ra là vậy!
Dũng đứng lên và đi lại ngồi gần tôi:
-Vậy mai Gấu bông đợi Dũng qua rước nha!!!
Mặt tôi trở nên đỏ hồng:
-Ờ... ờ vậy Dũng rãnh thì qua rước Gấu bông cũng được!
Nói rồi Dũng đi về.
Hôm sau đúng là một ngày cực khổ đối với mình từ lúc mặt quần áo cho đến lúc ăn:
-Để Dũng đúc cho, há miệng ra a..!!
Mặt tôi tái xanh với những ánh mắt của những học sinh xung quanh, những cũng đành há miệng ra vì tôi đâu còn cách lựa chọn khác. Quân đang ăn sát bên mà tôi không hay, Quân nói với đám bạn:
-Tao vô trước đây!
Tôi nhìn về phía Quân, đúng là khác hoàn toàn từ mà mình bị như thế thì tính tình cậu ấy lại cọc cần và hay buẹc tức với mọi thứ xung quanh.
Vào lúc tôi gọi Quân nhưng vừa nhìn thấy tôi Quân đã lãng tránh đi. Tôi bươsc cà nhắc theo Quân:
-Quân này! Aaaaaaaaaa........!!
Tôi bị va vào cạnh bàn gần đó, thế là tôi lại ra máu mũi.
Quân chạy lại:
-Đăng...Đăng có sao không?
Tôi lấy tay trái của mình quẹt máu:
-Máu ra rồi nè..Quân nói thử có sao không?
Mặt Quân tái xanh:
-Để Quân đưa đăng đến phòng y tế.
Nói rồi Quân đỡ tôi đi đến phòng y tế, mà tôi rủa thầm'' thế là xong cái mũi của tôi, chân tay rồi tới mũi còn gì nữa không trời, sao số tôi đen quá không biết''
Cô y tế nhìn tôi:
-Xong rồi đấy em, mà em ở đây nằm nghỉ chút hả về!!!
Thương cô ghê luôn lúc nào cô cũng tốt hết. Quân từ ngoài bước vào:
-Đăng..cho Quân xin lỗi nha!! Quân không cố ý làm Quân như vậy đâu!
Tôi xua tay:
-Không có gì đâu! Mà rãnh không chưa nay qua rước tôi qua cô nhi viện thăm Vũ Hạ đi!
Quân cười tươi:
-Ừ! Đăng không giận Quân, Đăng muốn gì Quân cũng chiều! Ngay cả tấm thân ngọc ngà này!!
Tôi cười đau cả bụng:
-Thôi! Ông ơi ai cần đâu cứ giữ lại mà xài, không sau này vợ ông lại cào nhà tôi vì lấy đi trinh tiết của ông há!!
Thế là cũng xong giờ học, tôi bỏ tập sách vào bị để chuẩn bị về thì Dũng chạy vào:
-Trời ! Hôm nay sao tốt giữ vậy ta!! Không đưa cô em đó về sau mà qua đây vậy?
Dũng nhìn tôi kí nhẹ vào trán:
-Ngốc này! Sáng ai đi với tôi mà giờ nói vậy hả!
Tôi cười hề hề:
-Gấu bông đâu biết được lỡ người ta quên bỏ gấu bông ở đây thì sao??
Dũng nở một nụ cười:
-À !! Bỏ đây luôn á tin không??
Nói rồi Dũng xách cập tôi đi còn tôi thì đi càng nhắc theo Dũng, nhưng một hồi Dũng cũng quay lại đỡ tôi vì nếu tôi đi một mình không biết khi nào về tới.
Buổi chiều tôi chuẩn bị đồ xong, thì Quân đã tới trước cửa bóp kèn liên hồi, cha này lần nào cũng vậy, muốn ăn chổi đây mà!
Tôi chạy ra:
-Quân ông muốn chết thì cứ bóp há chớ tôi là tôi còn yêu đời nha.!!
Xong rồi tôi bước lên xe cho Quân chở tôi đi.
Ngồi trên xe và nhìn phía trước, con đường mình đang đi có thật ra là sẽ khó đến đâu? khi tôi đến đường có hai ngã tẻ tôi không biết chọn đường nào, thì có hai con người xuất hiện , người lại kêu tôi đi về phía này, người thì kêu tôi lại phía kia. Nhưng tôi không biết có nên đi tiếp hay dừng lại, nếu đi tiếp thì tôi nên chọn đường nào để đến đích nhanh hơn đây, còn nếu tôi dừng lại thì tôi sẽ như thế nào? Một trong những câu hỏi đặt ra rất nhiều trong tôi, mà tôi không thể mào mượn người khác trả lời được!
  Nếu như tôi là hoa chắc có lẽ tôi đã là hoa-loài Mãn Đình Hồng loài hoa'' nói lên'' hay nhắn gửi một nỗi niềm nồng ấm của một tâm hồn cởi mở, nhưng hoa này lại thích hợp cho những ai cảm thấy cô đơn, không thể cảm nhận tình nồng ấm và tình bạn!
Hết chương 9-----------------------
Bắp dự định sẽ gấp truyện lại cho đến thứ 4 tuần sau mình sẽ đăng lại vì một số lý do riêng..!!
Mong sẽ không lâu quá đối với các bạn đọc giả yêu thích truyện của Bắp nha..!!
Hôm nay Bắp đăng dài hơn để bù lại sự chậm trễ lần trước nha..!!
Kì này cho mình xin lỗi về lỗi chính tả nha tại mình bận công truyện gấp nên không xem lại được..!!
😂😂😂😂😂😎😎😎😎😎😎😎
Cmt để tạo động lực đi mọi người..!! Còn một số bạn mình tag sau nha..!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro