Chương 34: Thiên Địa Ưu Ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lu-cas đi trước dẫn cô tới 1 phòng chờ gần chỗ cửa lớn. Uyển Ni bước vào theo, bên trong ánh sáng trắng tỏa khắp căn phòng. Có mùi hương hoa lan nhè nhẹ, tuy là phòng chờ nhưng đầy đủ nội thất sang trọng tinh tế.

Lu-cas ra hiệu ý bảo cô dừng lại, Uyển Ni cũng đứng yên quan sát. Ngoài cô và anh ta thì còn 1 người nữa. Bóng dáng người đó cao lớn, nhưng trông cô tịch quá, người đó đứng quay lưng về phía họ, hình như là đang uống rượu ngắm cảnh bên ngoài thì phải. Lu-cas lên tiếng
:-" Quách Tổng, bạn tiệc của ngài tới rồi ạ"

Quách Lâm Phong từ đầu trí cuối chỉ dán mắt vào cửa kính. Từ lúc cửa mở, hình bóng ai đó đã khiến hắn như rơi vào mộng ảo. Hắn quay mình lại đặt ly rượu trên tay xuống quầy bar cạnh đó. Đi về phía Uyển Ni.

Uyển Ni mặt đối mặt với Quách Lâm Phong, cô thấy hắn ta rất đẹp trai, trán rộng, mũi cao, môi hồng hơn cả con gái. Tóc tai gọn gàng sạch sẽ, tây trang lịch lãm, dáng đi cũng toát ra 1 loại khí chất bất phàm.

Quách Lâm Phong lại gần cô chỉ cách có 2 bước chân thì dừng lại. Lu-cas giới thiệu cho hắn ta.
:-" Đây là cô Vương Uyển Ni. Cô gái này chưa đi tiệc bao giờ, cũng chỉ biết uống 1 chút rượu thôi ạ, "

Quách Lâm Phong nhìn Uyển Ni nói
:"- Không sao, tôi chỉ cần người đi cùng là được"

Uyển Ni cúi đầu chào hỏi
:"- Chào Quách Tổng"

Quách Lâm Phong từ lúc nhìn thấy cô đã cảm nhận được trong lòng có chút xao xuyến, vẻ đẹp của cô sáng như trăng rằm, xinh đẹp tựa như hoa. Nước da trắng mịn như bạch ngọc, mái tóc đen mượt mà, ngũ quan hài hòa đường nét rõ ràng. Mắt ngọc mày ngài, đẹp kinh diễm lòng người.
Hắn nhìn xuống phía dưới, cô mặc váy dài màu trắng, phần cổ thiên nga xinh đẹp, xương quai xanh cong cong mỹ miều, xuống đến phần ngực, không quá to cũng không quá nhỏ, vừa vặn đầy đủ vẫn tôn nên rãnh ngực mê người. Cả cơ thể bị váy dài che đi nhưng cũng không che được vòng eo con kiến, bờ mông cao vểnh lấp ló sau lớp váy. 3 vòng hoàn mĩ hút mắt người nhìn.

Người xinh đẹp hơn Uyển Ni thì cũng có nhưng là đã can thiệp dao kéo, nhìn ra sao cũng vẫn không được tự nhiên. Nhan sắc này đúng thực là hiếm có, trong trẻo dịu dàng có, quyến rũ khiêu gợi có. Nhìn 1 lần lại muốn nhìn thêm lần nữa. Càng nhìn lại càng bị cuốn vào khó có thể dứt ra được.

Quách Lâm Phong cười nhìn cô tấm tắc khen
:"- Em thật xinh đẹp"
Uyển Ni bị khen trực diện lúng túng cười ngại ngùng đáp lễ
:"- Cảm ơn ngài đã quá khen"

Lu-cas đứng bên nhắc
:"- Quách tổng, đến giờ rồi ạ"

Quách Lâm Phong cũng rất tự nhiên chìa tay ra trước nhẹ giọng nói
:-" Chúng ta đi thôi"

Uyển Ni chậm rãi đưa tay mình đặt lên bàn tay đang chìa ra của hắn, hắn cũng nắm lấy rồi cả 2 sánh bước ra ngoài. Hắn cũng rất tinh tế, đi không quá nhanh cũng không quá chậm, khiến cô bước đi cũng thoải mái hơn chút.

Quách Lâm Phong ghé vào tai cô nói nhỏ
:-" Lát nữa vào trong, em không cần quá căng thẳng. Đi tiệc không thể tránh được việc bị mời rượu, cũng có vài người sẽ hỏi quan hệ giữa tôi và em. Nếu em không biết trả lời thế nào chỉ cần cười và nhìn sang tôi, tôi sẽ giúp em đỡ lời"

Uyển Ni khẽ đáp
:-" Dạ vâng"
Quách Lâm Phong hài lòng nhìn cô thêm 1 chút rồi nhanh chóng trở lại vẻ mặt thường ngày.

Cửa lớn sảnh chính mở sẵn đón tiếp khách quý, người đến dự tiệc hôm nay đều là giới thương nhân có máu mặt, không ông nọ bà kia thì cũng là con cháu dòng dõi.

Bước vào trong, Uyển Ni bị cảnh vật xa hoa làm cho lóa mắt. Ở 2 bên sườn cửa đặt 2 chậu hoa lan hồ điệp màu trắng cao hơn đầu người, tỏa rộng xung quanh. Ở chính giữa trần thả 1 chiếc đèn trùm pha lê khổng lồ như thác nước đổ xuống, dường như chỉ cần với tay là có thể chạm được vào. Bên trên khán đàn hình vòng cung, có 1 ban nhạc đang diễn tấu, âm nhạc du dương vang vọng khắp khán phòng.

Khách khứa đến đây ai ai cũng xa hoa lỗng lẫy, đàn ông thì mặc véc lịch lãm, phụ nữ thì váy vóc lụa là. Hình như Uyển Ni có ăn vận đơn giản quá rồi. Cô len lén đưa mắt nhìn Quách Lâm Phong, thấy hắn cũng không có biểu hiện gì cô mới an tâm 1 chút.

2 người sánh bước đi tới, ánh nhìn từ mọi phía đều đổ dồn lên 2 người. Còn có cả những tiếng xì xào bàn luận. Uyển Ni hơi căng thẳng bất giác nắm chặt cánh tay Quách Lâm Phong. Dù sao cô cũng là lần đầu tiên tới những chỗ đông người thế này, không tránh được cảm giác lo lắng, bất an.

Quách Lâm Phong nghiêng đầu nhìn cô, cúi thấp đầu ghé vào tai cô nói nhỏ
:"- Đừng sợ, có tôi ở đây" nói rồi còn vỗ vỗ lên mu bàn tay cô như để trấn tĩnh.
Uyển Ni nhìn hắn, môi khẽ mỉm cười.

Đúng lúc này, một người đàn ông bước đến chào hỏi. Còn chủ động bảo nhân viên phục vụ đưa ly sâm panh cho 2 người. Mặt mày vui vẻ cười nói
:-" Quách Tổng, lâu rồi không gặp ngài. Ngài dạo này làm ăn lớn hay sao mà im ắng quá vậy?"

Quách Lâm Phong nhận ra đây là Hán Bình con trai cả của Hán Gia Đại Nam ( Hán Gia là gia tộc có 7 đời truyền thống làm gốm sứ cao cấp ở Đại Nam)

Trước đây Đại Nam bao gồm Hải Cảng, Tây Cảng và Nam Cảng quy về 1 phương. Nhưng những năm gần đây 3 Cảng này ngày càng lớn mạnh và đều có người xưng đế xưng vương nên giờ không còn Đại Nam nữa.
Hán Gia Đại Nam là gia tộc làm gốm sứ lâu đời, gốm sứ của Hán Gia được kế thừa tinh hoa văn hóa dân tộc, sau bao nhiêu năm truyền thống ấy vẫn được gìn giữ và bảo tồn. Tất cả các loại gốm sứ đều là hàng cực phẩm cao quý, không phải ai và địa vị nào trong xã hội cũng có thể thấy và mua được bằng tiền. Từ xa xưa đồ gốm sứ của Hán Gia chỉ được dùng cho vua chúa, giờ thời thế hiện đại hóa càng khiến loại đồ này biến thành cực phẩm.

Hán Bình này mặt mũi sáng sủa, phong thái ưu nhã, nét đẹp này không quá phô trương, khiến người ta cảm thấy hài hòa dễ chịu vừa nhìn đã thấy dễ mến. Anh ta mặc véc trắng đuôi dế, nhìn vừa mềm mại lại vừa đỏm dáng, không thể không nói đúng là nghề nghiệp tạo nên khí chất.

Quách Lâm Phong nhận ly sâm panh đưa lên ở độ cao nhất định, vui vẻ đáp lời
:-" Hán trưởng gia cứ đùa Quách mỗ, tôi cật lực làm việc đến tối tăm mặt mũi cũng chỉ muốn được như Hàn trưởng gia đây mà thôi."

Hán Bình cười sảng khoái
:-" Quách Tổng khiêm tốn quá rồi, có ai là không biết tiếng tăm của ngài cơ chứ"

Quách Lâm Phong uống 1 ngụm sâm panh nháy mắt cười nói
:-" Sắp tới đến mừng thọ ông cụ Quách, nhờ cả vào Hán trưởng gia đấy"

Hán Bình hiểu ý liền gật đầu ưng thuận
:-" Được ông cụ Quách để ý là vinh hạnh của Hán Gia chúng tôi"

Quách Lâm Phong nâng ly uống cạn
:-" Hán Trưởng gia đừng phụ lòng tôi đấy"

Hán Bình cười cười cũng uống cạn. Mắt nhìn qua người con gái trước mặt. Chỉ có thể dùng mỹ từ miêu tả vẻ đẹp chim sa cá lặn này

:-" Quách Tổng, vị tiểu thư này là ai đây. Sao tôi chưa gặp qua nhỉ"

Quách Lâm Phong cười cười, ánh mắt hắn ta có chút tự kiêu, giọng còn tự đại hơn
:-" À cô gái này là bạn gái của tôi"

Hán Bình khá ngạc nhiên
:-" Quách Tổng có bạn gái là đây ư"

Quách Lâm Phong vui vẻ gật đầu, dịu dàng nhìn cô
:-" Uyển Ni, em chào hỏi Hán trưởng gia đi"

Uyển Ni hơi cúi đầu lịch sự chào hỏi
:-" Chào ngài, Hán trưởng gia"

Hán Bình nhìn mỹ nhân trước mặt, không nhịn được mà khen mấy câu
:-" Quách Tổng, có phải ông trời đang thiên vị ngài quá rồi không. Vừa giỏi giang lại còn có được cô bạn gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy. Quả đúng là được thiên địa ưu ái"

Quách Lâm Phong được khen thì không nhịn nổi mà vui sướng trong lòng. Hắn vẫn nhã nhặn đáp lời
:-" Hán trưởng gia đã quá lời rồi, phước phần này Quách mỗ nào dám nhận."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro