Nhục 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn chưa ngược. Đây là chal điểm tâm để mọi người chuẩn bị tâm lí vào chap khủng nà.

Chap sau tổ lái.

...

Đau... đau quá, Lăng An thét lên một tiếng, khụy xuống sàn, ngã lăn ra đất.

Lăng Hàn vịn lấy đầu cậu, kéo tóc cậu. Mặt cậu đối diện với đũng quần đang cương cứng của hắn.

Hắn ung dung mà kéo nó ra, khuôn mặt lạnh lùng mà đè miệng cậu vào đó.

Thứ đó khiến cậu muốn tắt thở một cảm giác buồn nôn dâng lên từ dạ dày.

Ọe, ọe...

Nước mắt chảy ra từ khóe mắt.

Aaaaa

Cậu cả người run lên, giãy dụa, Lăng Thiếu từ phía sau ghì chặt cơ thể cậu.

Sau đó thô bạo tiến vào, dương vật của hắn như xuyên thủng cậu.

Ấm áp máu theo đó mà rỉ ra, lại khiến hắn càng thêm thúc mạnh.

Mà Lăng Hàn thì cầm tóc cậu sau đó mãnh liệt đúng đưa.

Khó chịu, kinh tởm.

Lăng An sinh ra ác liệt ý tưởng.

Cắn nó...

Lăng An há miệng ra, nhưng chưa kịp cắn mạnh.

Lăng Hàn chĩa khẫu súng vào đậu cậu.

Ánh mắt sắc như dao nhìn cậu.

Lăng Thiếu cũng theo đó mà đùa, rút ra từ trong tay hắn khẩu súng đặt lên mông cậu hí hửng.

"Bảo bối, em muốn nát sọ hay nát cúc"

Lăng An cả người run run, cậu khuất nhục nhắm mắt lại, chịu đựng dồn dập lại vô tận đau đớn.

Vì đau mà ngất lịm mà cũng vì đau mà tỉnh lại.

Khi tỉnh dậy cả người vô lực, trong cơ thể bụng thì đau âm ỉ, giữa chân còn ướt át của thứ dịch tanh tưởi.

Lăng An loạng choạng chân, toang dựa vào cửa.

Nhưng, cậu bị ngã nhà ra đất.

Cổ của cậu bị nối với cọng dây xích.

Cọng dây xích được nối trên tay Lăng Thiếu.

Hắn nằm trên giường cười trên sự thảm hại của cậu.

Lăng Hàn bị tiếng leng keng đánh thức, hắn khẽ mở mắt tỉnh dậy, lãnh đạm nhìn trên giường.

Sau đó mở cửa phòng mà đi ra ngoài, trước khi ra ngoài còn không quên khóa cửa.

Lằng Thiếu cười,

"Anh Hàn ra ngoài rồi bây giờ là tới cuộc chơi của riêng hai ta nhỉ"

Lăng Thiếu vui vẻ mà kéo cổ của cậu, cả cơ thể yếu nhược bị hắn kéo trên đất.

Cái cổ yếu ớt của cậu, bị hắn lôi tưởng chừng sắp gậy.

Bị kéo vào thành ghế.

Lăng An nằm lì.

Lăng Thiếu bướng, cứ kéo cứ kéo, làm đầu Lăng An cứ va đập vang lên những tiếng công cong.

Lăng Thiếu chơi chán. Hắn đứng dậy từ trên giường xách chổng Lăng An lên và quăng như một món đò chơi lên đó.

Sau đó thuần thục mà cởi hết đò Lăng An.

Lăng An giãy dụa mãnh liệt.

Cậu khôg muốn, chết mất.

Dừng lại

Làm ơn.

Lăng Thiếu làm rất dã man, hắn làm cậu đén lỏng ra, sau đó lại bóp cổ cậu, dùng kim loại tách vết thương từ chân cậu ra.

Đau đớn khiến cậu co thắt mới khiến hắn hài lòng.

Lại là dùng điện giật từ từ, dùng thuốc...

Lăng An từ đêm qua hầu như không được ngủ, đến sáng còn bị như vậy tra tấn.

Tinh thần tan vỡ.

Cầu hầu như buông bỏ tự tộn kêu ra tiếng:

"Cầu anh buông cho tôi... xin lỗi... dừng lại"

Lăng An khóc đến khô nước mắt, kêu đến tuyệt vọng.

Rồi chỉ còn những tiếng hức hức, Lúc này Lăng Hàn mở cửa.

Đạm bạc mà bưng đồ ăn vào.

Lăng An an cháo loãng, cháo loãng vào bụng.

Không khiến cậu thoải mái, còn khiến cậu khó chịu.

Bên trong những thứ ấy còn chưa được tống ra.

Ọe, ọe...

Lăng An chưa được ói...

Xánh tay lạnh lùng của Lăng Hàn đã bịt lấy miệng cậu, cảnh cáo.

"Nuốt hết"

Miệng bị bịt, tay của Oăng Hàn lại mãnh mẽ, cậu bị cưỡng ép nuốt chở lại.

Cảm giác cháo loãng không vị nuốt vào nuốt ra...

Đã thành vị chua lòm.
Ọe.

Đau quá...

...

Cứ thế, cứ thế, buổi sáng là Lăng Thiếu, buổi chiều là Lăng Hàn.

Lăng Thiếu như đứa trẻ thích chơi, đủ mọi đồ chơi.

Lăng Hàn lại thích vô tận chiếm đoạt cùng đoạt lấy. Mỗi lần là thô bạo làm thô bạo rút ra, đám vào bụng, kéo tóc. Và kinh tởm liếm mút.

Vô tận thống khổ

Cậu bị nhốt trong phòng này đã rất lâu.

Cả ngày chỉ là cháo loãng cháo loãng... và tình dục.

Bị nhốt trong phòng và không một ai quan tâm.

Có khi cậu không ngoan, hay Lăng Thiếu Lăng Hàn bận đi học.

Bọn hắn sẽ đem xích xích ở đầu giường khiến cậu không thể cựa quậy.

Đem thuốc tiêm vào trong cậu đem đồ chơi bỏ vào trong cậu, tra tấn cả người cậu.

Đây là em trai sao? Vì sao họ lại đối xử vậy với cậu.

Thật kinh tởm.

...

Bất mãn, bực mình... thằng con trai út mỗi ngày cứ trốn học.

Rốt cuộc nó đi đâu rồi?

Phải chỉ nó bằng hai thằng anh trog nhà thì tốt phải biết... không giống ông chút nào, hay là con đàn bà đó ngoại tình?

Hàa chết là đáng!

Nhưng... kì quái.

"Em trai bọn con đâu?"

Hai thằng im lặng

"Nó đâu?"

Im lặng

"À, thằng đó trốn trong phòng chứ gì?"

Im lặng

"Tao muốn vào phòng"

"Người không nên vào phòng"

Lăng Hàn khẽ lên tiếng

"Người sẽ hông muốn vào đó đâu"

Lăng Thiếu cười ngây thơ

Nhưng lão ta cứ vào.

Và cái lão thấy, thằng con trai của lão, cả mặt lẫn cơ thể đều đỏ ửng cơ thể nhếch nhác mồ hôi và mùi tanh tuổi thậm chí cà chất vàng vàng.

Trọng miệng khẽ rên rỉ thống khổ, dùng tay ôm lấy bụng.

Cổ thì bị xích lấy.

...

Như một con chó.

"Ba thấy như thế nào?"

Lão ta chỉ thấy thằng con lão trong thật ghê tởm như một con chó lại đĩ.

Ghê tởm

Ghê tởm

Lăng An trong thống khổ nhìn thấy hình bóng quen thuộc.

Nức nở gọi

"Ba.. ba... cứu con"

Cậu không ngờ lại nhận được một cái tát.

Mà ba cậu sau khi tát xong cậu lại cảm thấy cực kì ghê tởm dùng tay xát vào áo.

Khuôn mặt nhan nhó như một con khỉ

"Tiện nhân... quyến rũ anh mày, mày muốn dạng mông thì đi ra ngoài đường mà dạng, cho đàn ông ngoài đường dùng cái mông của mày"

Lăng An không thể tim được.

"Ba... ba"

"Mày như một con chó, đừng gọi tao là ba"

Lăng An nói không ra lời.

Như một con chó

Như một con chó

... cậu quả thật bây giờ không khác một con chó a

Bôgx

Đùng

Đqauf lão ta xuyên một cái lõi.

Lão không tin được gục xuống.

Lăng Thiếu cười cười.

"Chỉ có tụi tôi mới có thể nhục nhã cậu"

Lăng Hàn khẽ gật đầu,..

Lăng An cảm thấy cả người run rẩy.

"Chúng ta cần một kẻ thế thân"

"Ai bây giờ"

"Một ả đàn bà phiền phức khác"

Không lẽ...

"Ngay cả mẹ bọn anh, bọn anh cũng không buông tha sao, đó là mẹ anh"

"Bọn anh chỉ cần em, Lăng An à"

Vả hai cùng hôn nhẹ vào má cậu.

Khẽ liếm liếm môi cậu.

Lăng Thiếu híp lại.

"Yêu em nhiều lắm, coi như đây là món quà sinh nhật anh tặng em đi"

...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro