[GinHiji] Tản Văn - "Chạm tay nhau cũng là duyên số"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhật ký Tân Đảng - Ngày... Tháng... Năm

Phật dạy:

"Tu trăm kiếp mới có thể cùng thuyền

Tu nghìn kiếp mới có thể chung chăn gối

Năm trăm lần ngoái đầu mới đổi lấy một lần lướt qua nhau

Năm trăm lần ngoảnh mặt nhìn sau tại kiếp trước mới đổi được một duyên gặp nhau ở kiếp này."

Ta vốn là kẻ chẳng tin vào thần thánh, nhưng duyên cớ nào Phật cho ta vô tình hiểu được: vì lẽ chi mà ta đã gặp ngươi? Người ta bảo: "Chạm tay nhau cũng là duyên số", ta đã phải chạm mặt tên khốn nhà ngươi bao nhiêu lần làm nên duyên phận này thế? Là phước báo hay là chướng nghiệp, ta cũng chẳng rõ nữa. Trước ta từng làm nhiều việc ác, có lẽ vì thế mà giờ đây ta mắc kẹt với ngươi. Vướng vào những tương tư này rồi, linh hồn ta đang gào thét. Có nghe không, Gintoki?

Im lặng đi! Ồn ào quá! Phiền chết được! Tại sao ta lại phải cùng thuyền với ngươi? Tại sao ta phải ngủ cùng chăn gối với ngươi? Tại sao ta đã phải tu tập nhiều đời, nhiều kiếp chỉ để gặp ngươi và yêu ngươi? Những kiếp trước của ta bị làm sao thế? Kẻ bị coi thường, bị dân chúng Edo xem như sói hoang như ta, lúc nào cũng chỉ biết ngẩng cao đầu nhìn về phía trước, sao ta lại phải quay mặt nhìn về phía sau, chỉ để tìm bóng dáng tên khốn nhà ngươi? Thế giới này biết bao nhiêu người, vũ trụ này biết bao nhiêu không gian, luân hồi này biết bao nhiêu tiền kiếp, sao ta và ngươi cứ phải lướt qua nhau?

Để rồi... ở kiếp này,

... ngươi vội vàng biến mất, không một lời từ biệt? Tựa như một bóng ma, tại sao lại như thế? Ta đã làm gì sai sao? Tại sao hết người này đến người khác, ai cũng như nhau cả. Ta chỉ muốn những người ta yêu thương được yên ổn, hạnh phúc, vì sao Phật cứ tước mọi thứ quan trọng từ tay ta? Mitsuba, Kondou, Okita và rồi là ngươi? Có phải trong quá khứ ta đã từng ngoảnh mặt với tất cả để quay đầu nhìn sau tìm ngươi, đã còn từ bỏ tất cả để đuổi theo ngươi không? 

Sao linh hồn ta yếu đuối thế này? Lưỡi gươm không chủ kia đã nứt mòn rồi sao? 

Ngươi ở đâu... về đi?!

Gintoki... nơi này thiếu ngươi...

... những thứ quan trọng nhất của tụi mình... ta không tài nào đủ sức bảo vệ được...

Ta không muốn linh hồn của ta biến mất một mình...

...mà không có ngươi.

Ta sẽ ở đây. Chờ ngươi về.

-----

Nhật ký Tân Đảng - Ngày... Tháng... Năm

Tên khốn Gintoki!!! Sao không cút luôn đi, còn về đây ám ta làm gì? Đồ khốn đầu quắn hảo ngọt cuồng S nhà ngươi, hết giả chết lại đến chơi trò mất tích, tính cẩu huyết đến bao giờ?!! Coi như ta trao lầm trái tim cho nhà ngươi, từ nay về sau nhật ký Tân Đảng sẽ không bao giờ viết về ngươi nữa, tên khốn đáng ghét!!!

Ta nguyền rủa ngươi!

-----


Thứ Năm, ngày 10 tháng 8 năm 2017

*****

Nguồn ảnh: https://www.pinterest.jp/pin/409475791095880046/

Recommended song: 

https://youtu.be/XlJTaUadAxs

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro