o2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


em đây.

ở nơi này em cũng lắm phần nhớ nhung, nhưng lo anh bận rộn nên không dám "đánh tiếng" cho anh. việc hãy còn đó, không thể dang dở mà ra đi, em cố nốt mấy ngày, xong xuôi thì bảo thằng tỉnh mua vé tàu về cho mau. dở cái là cô hoan, cô nhài cô ấy hay xuống muộn, làm giảm năng suất của cả đoàn. chứ không em phóng về từ dăm hôm trước. anh đừng quá nhớ thương em mà lơ đễnh việc ở nhà, nhớ dọn cho sạch, ăn cho no. chứ để ốm ra đấy thì khổ.

huế nay dịu dàng lắm anh ạ, cứ chầm chậm xoay đều. mấy anh trai tráng thì dốc sức làm lụng, mấy cô thiếu nữ lại thướt tha bên tà áo dài trắng, khoan thai trên chiếc xe đạp gánh đầy hoa. nắng hanh chiếu bóng con trời, gió xanh chiếu bóng trong ngời lòng sông. chung quanh người với người niềm nở, hân hoan, nhà với nhà tay bắt mặt mừng. rõ vui!

ấy thế mà em vẫn thổn thức anh ạ, cứ canh cánh cái nhớ vơi đầy, đáy mắt cuộn lên những con sóng dữ. nó chồm lấy, víu chặt cái khốn cùng của em rồi lùa hết bận bịu mấy ngày này dồn vào tấm lưng em đau nhói. không được anh bên cạnh vỗ về, an ủi mới biết bản thân dễ nhụt chí đến nhường nào. em thấy trống trải quá, ước gì có anh kề cận nơi đây ôm em ấm áp, hát em nghe, đưa tay nhẹ nhàng đan vào những lọn tóc rối xù và ừ mình cứ thế. mình bên nhau như những ngôi sao xa xôi, người ta có thể thấy, có thể buông những lời cay nghiệt nhưng họ chả bao giờ chạm được tới nơi tình yêu ta. ta tỏa sáng khi ta bên nhau, đúng không anh?

đêm tuyệt vời nhé, thương nhớ của em.

hôn anh thật sâu,

mân.

---

năm mới tới rồi, chúc mọi người năm mới vui vẻ yên bình nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro