Chap 3: Gò má thơm vị Chocolate

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đào đang tô sắc hồng nhạt cho cả vùng trời Pháp. Xuân đã bước được nửa chặng đường, không khí thủ đô chỉ còn lại mảnh ấm áp với những cơn mưa phùn nhẹ nhàng đến bất chợt làm tăng lên vẻ tươi mới và gội rửa sạch phần còn sót của đông tàn đã qua.

Hoa anh đào trở thành đối tượng yêu đương của các du khách và nhiếp ảnh gia. Hoa đẹp nên tình người đắm say. Mùa xuân nước Pháp từ lâu đã trở thành mùa của hò hẹn, mùa của những giấc mộng hồng, mùa của yêu đương.

Những ngày này, ở thủ đô thường tổ chức lễ hội La fête du printemps, là một lễ hội mùa xuân có đủ các trải nghiệm độc đáo từ dạo bộ dọc bờ sông Seine ngắm cảnh quan đến chợ hoa Ile de la Cité xinh tươi, hay những sự kiện nổi tiếng như buổi liên hoan nhạc Jazz và tuần lễ thời trang... Vốn là vùng đất của tình yêu đôi lứa, Paris mùa xuân lại càng thu hút ong bướm đến hưởng mật ngọt dồi dào rồi thủ thỉ lời chúc và hẹn thề trước vẻ đẹp nhân gian.

Tất nhiên, thời điểm tuyệt vời thế này cần được gìn giữ bảo an tuyệt đối bởi lực lượng an ninh. Khu vực thủ đô hỗn tạp các loại cảm xúc và những con người mới lạ trong khung nền đông đúc ồn ào vốn có, việc này khiến bên Tổng Cục năm nào cũng một phen làm việc tăng cường công suất.

Ngoài hành lang phòng Công vụ, cậu trung tá Rokin hớt hải đuổi theo bước chân vội vàng của nữ quân nhân phía trước:

"Thiếu tá Jimmy, hãy để tôi thay ngài đến chỉ huy chỗ Cung điện Versailles. Ngài đã trực ở đó nhiều ngày rồi, cấp trên cho phép ngài về nghỉ ngơi thăm gia đình ạ."

"Ồ, xem ra cái báo cáo nghỉ phép huênh hoang này đậm chất của bố tôi nhỉ?" Jimmy thầm nghĩ muốn đá ông ta khỏi chức vị Bộ trưởng lắm rồi.

Nghĩ vậy thôi, đứa con này cũng đâu kém cạnh là bao. Được phần thừa hưởng từ gương mặt xinh đẹp của mẹ, bên ngoài thì mang vẻ nhã nhặn cao quý, vốn bản chất là lang băm với tính tình máu chó được nâng đỡ bởi thế lực gia đình khổng lồ.

Đã hơn một tháng từ khi chuyển đơn vị đến thủ đô Paris, cô vẫn chưa thể về nhà chào hỏi ông bố. Chắc ông nghĩ nhân dịp 'trời xuân hoa thắm' nên dùng 'chút khả năng' của mình để lôi cô về nhà chơi bời đây mà.

Mà cũng sắp Valentine rồi.

Nghĩ lại những tháng tháng còn ở nơi biên giới, Jimmy đã từng muốn mặc bỏ tất thảy để về quê hương Paris. Thế mà lúc này đây, cảm xúc vẫn tương đồng như ngày xưa ấy. Nó cứ tắc nghẽn nơi cuống họng, khi muốn trào chực ra ngoài, khi lại nuốt xuôi xuống tận đáy lòng. Phải chăng điều Jimmy mong đợi không phải ở riêng Paris, mà là sự phản hồi, là tiếng lòng Paris đáp lại tình cảm đã luôn canh cánh trong lòng bấy lâu nay. Mà cốt lõi tình yêu đó, vừa hay trở lại đã có thể tìm được nàng thơ của mình. Lễ tình nhân năm nay thật mong ước được bên em để cảm nhận được hơi thở nồng phập phồng trong vòng tay mà tham lam ấn định "hương vị" của mình. Ắt hẳn đây sẽ là vị chocolate tội lỗi rồi.

Ilys là phụ nữ. Jimmy hiểu điều đó.

Mấy ngày về nhà, nữ quân nhân luôn trong trạng thái của tên nát rượu khiến bố phải giật mình. Đêm thì đóng chặt cửa phòng tu rượu như nước lã, sáng đến say tí bỉ trên giường. Chẳng lẽ đội ngũ biên giới thường sống hoang dã thế này sao?

Vì ngài Bộ trưởng đã mấy ngày ngồi dùng bữa một mình nên sinh tức giận quát lớn:

"Gớm, giờ bố nó còn không bằng mấy chai rượu. Đi biệt tăm 6 năm về thành con nghiện rượu. Bố lại đá mày đi làm dâu bây giờ."

Bị tiếng om sòm dưới phòng ăn đánh thức, Jimmy chỉnh tinh thần rồi lóc cóc đi xuống nhà.

"Bố dùng bữa trưa ngon miệng, giờ con đi hẹn hò, tối con về."

"Cái gì? Hẹn hò á? À hôm nay Valentine nhớ mua socola cho bố nữa đấy!" Giọng điệu ngài Bộ trưởng biến đổi nhanh như mưa xuân Paris.

Cô vừa đi khỏi, ông lặng ngồi ngây người. Làm "tướng" chục năm, vấn đề oái oăm kiểu gì cũng đã từng xử lý, thế mà chuyện chấn động trong nhà như này cũng có ngày phải nghe qua, làm bố quả nhiên không dễ dàng. Ông vừa ăn vừa thở phào suy tính đến ngày cưới.

Jimmy bước ra đường lớn bắt chiếc taxi hướng thẳng đến trung tâm thủ đô. Ở với đàn ông lâu thành ra tửu lượng không phải dạng vừa, tinh thần lúc này đảm bảo tỉnh táo, có điều trái tim cô hiện tại đang điều khiển mọi hành động. Cô vội tìm tới cửa hàng tím cuối khu phố Rue des Rosiers.

Jimmy lại nhớ em rồi...

Keng...

Tiếng mời chào của nhân viên quầy hàng vang lên: "Xin chào quý khách, quý khách cần dùng gì ạ?"

"Cho tôi café noir, ờm, thì, tiện cho tôi hỏi chủ quán có ở đây không?" Lần thứ hai đến đây, cô vẫn ngại ngùng khi hỏi về người đó.

"Oh." Các nhân viên nghe thấy liền xì xào to nhỏ. Jimmy bối rối.

"À, chủ quán thường tới hỏi chúng tôi xem chị có ghé lại đây không? May thật chị đã đến." Họ cười oà với nhau.

"Chúng tôi sẽ liên lạc với chủ quán, xin hãy chờ chút nhé!"

Thanh toán xong ly café, Jimmy vẫn lựa chọn ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa ra vào. Có thể coi đây là một kỹ năng được giảng dạy trong quân đội, vì chỗ này dễ dàng rời khỏi phòng nhất khi có trường hợp khẩn cấp.

Trong lúc chờ đợi, cô bắt đầu đảo mắt nhìn quanh cửa hàng, mọi thứ đã được trang hoàng cho dịp Valentine này, ngay cả sự xuất hiện nền nhạc Jazz kinh điển. Nhìn kìa, những khung ảnh Paris yêu thích bị chuyển đi nơi khác rồi...

Keng.

"Chị!"

Ilys vội vàng gọi lớn khiến cả không gian phải giật mình. Em bỏ mặc ánh mắt lạ lùng của các vị khách đang nhìn mình mà nhanh tiến đến ngồi ở bàn Jimmy.

Vị quân nhân này vẫn chưa hết bàng hoàng. Âm nhạc quanh tai dần mờ đi.

"Ừm, ngài, thật trùng hợp, ta lại gặp nhau rồi." Em cười ngại ngùng thay đổi cách xưng hô.

Nghe cái cách cô gái trước mặt vụng về nói dối, Jimmy cũng tỉnh rượu luôn rồi, trong lòng cô thầm cười một trận lớn. Không ngờ rằng, việc cô ở đây lại khiến em vui vẻ lập tức đến gặp như thế này.

"Cảm ơn em đã đến gặp tôi." Cô hạ giọng nhưng âm hưởng vẫn không giấu nổi niềm vui mừng.

Bị Jimmy vạch trần, gò má em lớt phớt màu hồng đào, em bất giác chạm vào tai ngại ngùng làm cô chú ý đến trên gò má còn có một mảng nâu lạ.

Em tiếp lời: "Ừm, em đang học làm chocolate ở quầy bánh gần đây nên tiện quay về quán."

Trong lúc Ilys đang hi hi ha ha, Jimmy không cầm lòng được vươn tay đến gương mặt em, ngón cái ân cần quệt một nét trên má nóng hồng. Thật may vừa vặn lấy đi vệt nâu socola phạm thượng, lại vừa hay làm trái tim đôi bên liên hồi bập bùng.

Cô ghen tuông liếm lấy sự phạm thượng đó.
Thì ra gò má em thơm vị chocolate.

"Ah, em, em vẫn chưa biết tên của ngài..." Ilys cố gắng gói ghẹm không khí bối rối của cả hai, chỉ là em lo sợ cứ ngập ngừng như vậy sẽ không thể tiến xa hơn.

Jimmy choáng váng, rõ thầm để ý người bấy lâu, cuối cùng nợ em lời giới thiệu trọn vẹn. Cô nghiêm nghị giới thiệu:

"Tên Jimmy, 29 tuổi. Chức vụ trong binh đoàn: Thiếu tá... Và, hiện tại còn độc thân."

"Wa, Thiếu tá à! Thật không ngờ ở tuổi này mà đã..." Em khẽ vỗ tay cảm thán.

"À em là Ilys, 24 tuổi, nghề chính làm nhiếp ảnh, còn kinh doanh vài cửa hàng chỉ là nghề tay trái thôi. "

Từng câu chữ em thốt ra dìu dịu khiến đồng chí Jimmy bị thu hút. Em cố tình đưa tay dụ hoặc chú ong này.

"Rất vui được làm bạn với ngài quân nhân kính mến."

Cô vươn tay bắt lấy. Thứ gì đó đang hưởng ứng đập loạn xạ trong lồng ngực, chà, chỉ có ngàn sao tinh không mới hiểu được thời khắc rung động thế này.

Em cười: "Làm bạn đời, có được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro