Dơ bẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

FILTHY
(Dơ bẩn)

Tác giả: Soliloquie
Link: https://archiveofourown.org/works/42485070

Bản dịch đã nhận được sự đồng ý từ tác giả.
Vui lòng không repost không chuyển ver.



• Đoản ngắn dưới 2k chữ:  #grooming  #shotagumi 🫖🍓
(Cảnh báo rồi mà không hợp thì né ngay nha quý zị)

• Dịch trong cơn phê pha sau chap mới nhất của manga




-------------------------------------------------


"Mở miệng ra nào, Megumi-chan."

Bé con làm theo lời hắn, hé mở nụ hồng, để lộ hàm răng trắng như ngọc trai và chiếc lưỡi mềm mại. Gojo ngân nga, một tay giữ cằm nó khi hắn kiểm tra nụ hồng bé xíu. Megumi than vãn với hắn về cơn đau nhói ở đó, vị sắt tanh nồng ở đâu đó trong họng, và với tư cách là người giám hộ duy nhất của đứa nhỏ, Gojo phải kiểm tra thật cẩn thận. Hắn phải đảm bảo chắc chắn rằng phước lành nhỏ bé của mình được an toàn và khỏe mạnh.

Khi Gojo nhìn vào trong, hắn không thấy gì đáng chú ý. Chẳng có vết sưng tấy hay cục u nào cả – may mắn thay – nhưng hắn có thấy một vết khía tí ti cạnh lưỡi của bé con, khe nứt nhỏ xíu rỉ ra chất lỏng đỏ tươi và nhỏ giọt sang một bên. Gojo liếm môi.

"Em tự cắn vào lưỡi mình rồi, Megumi." Gojo di chuyển bàn tay của mình để quẹt môi Megumi, thằng bé thấy vậy thì nghiến răng, định cắn một cái. Gojo tránh được trong gang tấc, cười nắc nẻ trước đôi mắt nheo lại đầy nghi ngờ của bé con. Dẫu vậy, Gojo vẫn không chùn bước. Không hẳn. Tay hắn vẫn đặt trên cằm Megumi, nhẹ nhàng giữ lấy nó trước khi di chuyển ngón tay cái một lần nữa. Lần này, thằng bé không cắn. Thế nhưng, nó lại bĩu môi – nụ hồng dẩu ra như một lời mời gọi thách thức Gojo cắn lấy.

"Giờ thì sao ạ?" Megumi hỏi, hất cằm để thoát khỏi sự kìm kẹp của Gojo. Gojo để mặc nó giãy ra và nhún vai. Hành động ấy khiến Megumi nhìn trừng trừng với vẻ mặt không tin nổi cùng tiếng hậm hực giận dỗi. "Thật tuyệt khi có một người lớn ở đây." Nó lẩm bẩm.

Gojo nhếch mép cười, nghiêng người về phía trước và nựng mặt Megumi bằng cả hai tay. "Phải để anh kiểm tra lại xem nếu bé muốn anh làm gì đó, cục cưng à."

Megumi nhăn mũi trước xưng hô thân mật thái quá ấy. Gojo hiếm khi gọi nó như vậy, thay vào đó thích dùng tên riêng của nó hơn. Megumi. Ân huệ. Phước lành. Gojo gọi nó bằng tên riêng thì phù hợp hơn  – một lời nhắc nhở thường trực về ý nghĩa của Megumi trong vận mệnh của hắn.

"Nếu em để anh kiểm tra, anh sẽ giúp nó hết đau chứ?"

Gojo cười. "Tất nhiên rồi, bé yêu."

Megumi đảo mắt. "Em không phải bé yêu của anh."

Gojo chỉ ậm ừ một tiếng, không quên chọt nhẹ vào má Megumi, im lặng chờ đợi đứa trẻ mở miệng lần nữa. Megumi hiểu ý hắn, từ từ há miệng, mắt dán chặt vào mặt Gojo khi người đàn ông lớn tuổi hơn cạy miệng nó ra thêm chút nữa.

"Thè lưỡi ra, Megumi."

Megumi làm theo, cho Gojo cơ hội ngắm nhìn toàn cảnh. Gojo quan sát miếng thịt hồng chui ra khỏi miệng và thấy chính xác vị trí mà thằng bé cắn phải. Nó nằm ở phía trong cùng bên trái, cái góc mà nếu như để Gojo miêu tả cụ thể thì, là cái nơi bạn không thể nhìn thấy trước gương trừ khi bạn xoay nó lại. Rất may, Gojo có đôi mắt thần thánh, nhãn lực hoàn hảo, và hắn có thể phát hiện ra nó một cách dễ dàng.

"Anh sẽ phải dụng lực mạnh vào chỗ đấy, bé yêu ạ. Em có tin anh không?"

Megumi ngậm miệng lại, cau mày. "Em đâu còn sự lựa chọn nào khác, không phải sao?"

Gojo bĩu môi. "Em luôn có quyền lựa chọn, Megumi. Đừng có ra vẻ như thể anh đang cưỡng ép em."

Megumi cắn môi dưới, đánh mắt sang một bên khi hít vào một hơi run rẩy. Nó túm chặt vào chiếc quần đùi đang mặc trên người, mấy đốt ngón tay trắng bệch, sau đó từ từ thả lỏng.

"Em tin anh." Megumi thở hắt ra, giương đôi ngọc lục bảo nhìn hắn.

"Vậy bé ngoan để anh giúp, nhé?"

Megumi đảo mắt nhưng vẫn mở miệng, cho phép người đàn ông làm bất cứ điều gì hắn muốn. Gojo cố kìm lại nụ cười điên loạn khi những ngón tay tiến gần hơn đến khóe môi của đứa nhỏ.

"Việc này sẽ khiến em cảm thấy hơi khó chịu, vì vậy cố chịu đựng chút nhé bé yêu?" Đó là lời cảnh báo duy nhất mà Megumi nhận được trước khi Gojo ấn một ngón tay vào, đẩy chiếc lưỡi đỏ hồng ướt át xuống. Megumi vô thức hít mạnh một tiếng, âm thanh vang vọng trong căn phòng trống trải. Đôi mắt trong veo mở lớn khi Gojo tiếp tục ấn thọc, tiến sâu hơn không chút do dự. Megumi hô hấp bằng đường mũi – dồn dập hít vào thở ra – bằng lòng tin rằng người đàn ông biết mình đang làm gì.

Và Gojo biết hắn đang làm gì. Có lẽ, làm hơi quá độ.

Nước bọt bắt đầu ứa trào trong miệng Megumi, hòa cùng máu rỉ ra từ vết thương. Gojo tăng thêm một ngón tay nữa và xoáy chúng trong khoang miệng của đứa nhỏ, cảm nhận cơ thịt mềm mọng bên dưới ngón tay mình, lớp men cứng trên răng của thằng bé, và xúc cảm trơn trượt nhờn ướt của mọi thứ khác trong cái hang bé xíu ấy. Hắn muốn thọc sâu hơn, nhét toàn bộ ngón tay của mình vào và nhìn Megumi nghẹt thở, nhìn cặp mắt xanh lục xinh đẹp tuyệt trần đó phải ngấn lệ, để giọng nói vỡ tan thành từng tiếng hổn hển và rên rỉ nhỏ vụn. Bé con sẽ van xin hắn chứ? Hay yêu cầu Gojo dừng lại? Hay là thút thít với ánh mắt mờ sương, năn nỉ Gojo tiếp tục, thay những ngón tay thuôn dài ấy bằng thứ khác, thứ gì đó dài hơn, thô dày hơn.

Gojo hít một hơi thật sâu, nơi đũng quần trở nên căng chặt khi hắn di chuyển những ngón tay đến chỗ bị chảy máu. Megumi chớp mắt nhìn hắn, ánh mắt càng lúc càng bén nhọn khi phát hiện tay Gojo mân mê trong miệng nó quá lâu.

"Kiên nhẫn nào, Megumi." Gojo thở mạnh, giọng trầm khàn và cộc cằn. Hắn có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của thằng bé, cơn rùng mình chạy dọc sống lưng hắn. Hắn đặt ngón tay lên vết thương, chậm rãi ấn xuống để cầm máu. Megumi nhăn nhó, mắt nhắm nghiền. Hơi thở nặng nề của người đàn ông phả vào mặt Megumi, đôi mắt hắn tối lại khi hắn nhìn chằm chằm vào giọt nước dãi chảy ra từ khóe miệng nó, má nó ửng hồng và cơ thể khẽ run rẩy.

Mẹ kiếp... Gojo nghĩ, hít vào một hơi nặng nhọc và đứt quãng. Hắn cứng ngắc rồi.

Máu tiếp tục rỉ ra từ vết thương nhưng đã dần chậm lại. Gojo vẫn cố định tay tại đúng vị trí, đảm bảo máu hoàn toàn ngừng chảy mới rút tay ra. Hắn cố gắng giữ hơi thở của mình ổn định, nhưng thật khó khăn, khi Megumi thi thoảng lại hắng giọng, khiến những rung động từ họng thằng bé truyền thẳng đến háng của hắn. Hắn liếm đôi môi khô khốc của mình, mắt dõi theo yết hầu nho nhỏ của Megumi nhấp nhô theo từng nhịp thở, nụ hồng ướt nước bọt đang bao quanh những ngón tay của hắn, hàng mi dài mảnh rung rinh phía trên gò má phơn phớt đỏ.

"Chết tiệt!" Gojo không nhịn nổi rủa thầm một câu.

Megumi mở mắt, đôi đồng tử trong vắt ngước nhìn Gojo. Thằng bé có hiểu không nhỉ? Gojo tự hỏi, kính râm trượt xuống sống mũi khi ánh mắt hai người giao nhau.

Thằng bé bật ra âm thanh nghẹn ngào trong họng, có lẽ muốn hỏi Gojo bao lâu nữa mới xong, nhưng điều này chỉ càng khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn. Gojo dằn xuống tiếng rên rỉ chực trào và cúi đầu, cố gắng điều hòa hơi thở của mình. Đứa trẻ này sẽ giết chết hắn mất.

"Chỉ chút xíu nữa thôi." Gojo giải thích, gằn ra từng chữ trong khi khó nhọc kiểm soát con cu hưng phấn của chính mình. Thực sự đã có túp lều nhô lên rõ mồn một trong quần hắn.

Megumi bực bội nhưng không nói gì thêm. Chỉ còn lại tiếng thở gấp của Gojo và âm thanh bị bóp nghẹt của Megumi. Gojo cố hết sức tập trung sự chú ý vào cảm giác ấm nóng trong miệng Megumi, độ mềm rục ở nơi ấy sau một hồi bị hắn chơi đùa. Quần hắn căng ra hết cỡ, dương vật sưng đau, tất cả vừa là phước lành vừa là một lời nguyền rủa dành cho hắn.  Khi Gojo quan sát miệng của Megumi một lần nữa, máu cuối cùng đã ngừng chảy. Gojo cắn môi, ấn đẩy lần cuối vào chiếc lưỡi non mọng khiến Megumi suýt thì nôn khan trước khi rút ra.

Một sợi nước bọt trong suốt nhờn dính nối từ tay Gojo với miệng của Megumi – một cảnh tượng dâm tục đối với Gojo. Megumi ho, to và dồn dập, nhưng tất cả những gì Gojo có thể nghĩ đến là cảm giác đê mê khi được khoang miệng nhỏ bé kia bao bọc. Hắn không lau những ngón tay ướt dầm dề của mình, không đưa chúng xuống vòi nước trong bồn rửa ngay bên cạnh. Thay vào đó, hắn lại nắm cằm Megumi và vuốt những ngón tay đó vào môi của đứa nhỏ, xoa quẹt cho đến khi nụ hồng ướt át và lấp lánh dưới ánh đèn huỳnh quang.

"Tốt hơn chưa?" Gojo thì thầm, quan sát khuôn mặt của Megumi nhăn nhó thành vẻ gì đó pha trộn giữa xấu hổ, bối rối, và có lẽ – chỉ có lẽ thôi – cả phấn khích nữa.

Dương vật của hắn nảy giật lên.

"Tốt hơn nhiều ạ." Megumi thở dài, hơi miễn cưỡng nhưng vẫn thành thật thừa nhận.

Gojo chỉ mỉm cười.

(End.)



※※※※※


Quẩy: Đọc xong chap 210 trong manga mà phê như phê cần ạ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro