thần chú thứ 3: toilet bowl và cậu nhóc xấu số

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỗng mùi hôi thối bốc ra từ gian phòng bên cạnh sộc thẳng vào mũi khiến cả hai sực tỉnh. Theo quán tính, họ nhanh chóng đưa tay bịt chặt mũi mình lại ngăn không cho thứ mùi kia tiếp tục tấn công đường hô hấp của bản thân thêm nữa.

Donghyun nhăn mặt nhưng vẫn không quên phân tích thứ mùi độc lạ này:

-Hình như là có mùi của nước bọt cá sấu, mồ hôi yêu tinh ngàn năm không tắm, thêm chút nước ở sông bốc mùi thì phải.

-Nễ bồ thật đấy, còn tâm trạng để phân tích mùi hương cơ à.

-Luyện tập kĩ năng cho môn độc dược thôi.

Quá đỉnh! Đúng thật, để vào được Ravenclaw cũng là có lí do.

Bỗng nhiên, một con quái vật toilet bowl từ ống cống bắn thẳng lên trần nhà vệ sinh. Khi nó xuất hiện, mùi hương kinh tởm kia càng rõ ràng hơn, nó như muốn giết chết cái mũi của hai đứa vậy.

Chất nhầy xanh lè nhơ nhuốc của nó bắn tung tóe xung quanh. Sàn nhà mới vừa được lau sạch sẽ nay đã dính bẩn khiến Dongmin cọc hết cả người.

- Thì ra ngươi là thủ phạm của cái mùi ghớm ghiếc này.

Dongmin cay nghiệt nhìn con quái vật đang chễm chệ trên trần nhà kia. Dù là quái vật có kích thước nhỏ nhưng nó rất láo toét, còn dám lè chiếc lưỡi đen xì ra lêu lêu bọn họ.

Và nó đã thành công thức tỉnh con quỷ bên trong hai phù thuỷ này. Được lắm, nó đây là đang muốn thách thức chứ gì. Donghyun rất ghét việc bị người khác làm dơ sàn khi mình mới lau xong, cậu cay cú đến quên cả bịt mũi, cầm cây lay nhà ướt nhẹp chỉ thẳng vào bản mặt láo toét kia:

-Con quỷ nhỏ, hôm nay tao mà không tế mày xuống tận cùng của lõi trái đất thì tao không phải phù thuỷ Kim. Chết tiệt.

Dongmin khá bất ngờ trước câu nói này. Cứ ngỡ người này trầm tính, hóa ra còn biết chửi thề cơ à.

Donghyun chưa nói được nhiêu câu thì cậu lại bị mùi hương bốc mùi kia lần nữa tấn công. Dongmin thấy người kia sống dở chết dở thì liền nhanh chóng lấy đũa phép ra.

- Orchideous

Donghyun thấy thế cũng giúp hắn một tay.

- Rose Growth

Cả hai thay phiên nhau biến ra những bông hoa ngát hương toả khắp phòng vệ sinh, hoa càng nhiều thì thứ mùi khủng khiếp kia càng vơi đi dần. Thấy bản mặt của tên quái vật kia toilet bowl ngày càng khói coi, cả hai càng hăng say niệm chú. Được một lúc thì cả phòng vệ sinh giờ đây chẳng khác nào một vườn hoa thơm ngát.

Vì sức mạnh của toilet bowl phụ thuộc rất nhiều vào mùi hương hôi thối, thiếu đi nó thì con quái vật ghớm ghiếc này chẳng còn là gì. Donghyun nở nụ cười mãn nguyện vì sắp trả thù được cái con láo toét này.

Bỗng Woonhak từ đâu chạy tới, cậu nhóc Gryffindor đứng trước cửa, vừa thở hồng hộc vừa nói từng hơi khó khăn:

-D...Dongmin... cuối cùng cũng... tìm thấy cậu.

-Cẩn thận Woonhak!

Thấy cậu nhóc, hai mắt toilet bowl sáng rỡ, cuối cùng thì nó cũng đã tìm được cách đáp trả. Ngay lập tức, cả thân hình nhớm nháp bốc mùi của nó dính chặt lên gương mặt của Woonhak.

Bị tấn công bất ngờ bởi thứ mùi kinh tởm, thần kinh của cậu nhóc nhất thời bị đình trệ, chịu không nổi mà lăn ra ngất xỉu mất. Thấy thế Dongmin liền nhanh chóng dùng phép làm đông cứng tên quái vật kia để cứu bạn.

Sau khi Donghyun tiễn nó xuống tận cùng của lõi Trái đất như lời thề thì cả hai liền tức tốc đưa Woonhak đến bệnh thất. Nhìn gương mặt đáng yêu của cậu nhóc tái xanh đi khiến cả hai có chút hoảng loạn.

Nhưng thấy ghớm hơn là lo.

Nghĩ mà xem, chỉ mới nghe mùi thôi thì đã chịu không nổi rồi, đằng này Woonhak tội nghiệp còn bị thân hình nhớm nháp của nó bám vào mặt.

Oẹ, ghớm chết đi được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro