P14: Con rể-s "diện kiến" bố mẹ vợ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai bên nhìn nhau trong trạng thái sốc và ngây ngốc. Ông Kwon lên tiếng trước, hỏi SeungHyun:

-Hà hà, chắc cậu là bạn của thằng bé Jiyong nhà tôi, vậy hai đứa cứ nói chuyện.... -Không phải ạ - Bỗng nhiên anh lên tiếng cắt ngang lời ông Kwon - Cháu yêu Jiyong, cháu đang theo đuổi em ấy, mong hai bác đồng ý cho chúng cháu hẹn hò.

(°_°) (°_°): Đây chính là gương mặt của ông bà Kwon sau khi bị SeungHyun làm cho ngây đơ.

(Ò_ó) :Còn đây là gương mặt của Jiyong.

SeungHyun tiếp tục thao thao bất tuyệt:

-Thực ra lúc em ấy vừa mới vào công ty, cháu đã thích rồi ạ. Sau đó, Jiyong liên tục ra tín hiệu ngầm nên cháu quyết tâm phải lấy em ấy về làm vợ cho dù em ấy là nam nhân đi nữa. Thưa hai bác, cháu yêu Jiyong rất nhiều, cháu hứa sẽ luôn luôn làm em ấy vui vẻ, hạnh phúc. Dù Jiyong vẫn còn hay ngại ngùng từ chối cháu nhưng cháu sẽ cố gắng hơn nữa...... A, cháu mới nhớ ra mọi người định ăn cơm cùng nhau, vậy cháu xin phép về trước ạ.- Nói xong, anh gập người 90° sau đó rời khỏi.

Ông bà Kwon và Jiyong chính thức chết lặng. Phía bên trong phòng bệnh truyền ra tiếng cười nhẹ, ba người mới hoàn hồn. Bà Kwon nghiêm mặt, hướng cậu gầm nhẹ:

-Chúng ta sẽ nói chuyện này sau! - Sau đó quay người đi vào trong, ông Kwon cũng lẽo đẽo theo sau để Jiyong đứng đó toát mồ hôi hột.

Ngồi trên giường, ChaeRin vẫn cười, tiếng cười có vẻ yếu ớt nhưng rất vui vẻ. Cô trêu chọc anh trai:

-Em còn chưa có bạn trai mà anh đã có rồi, tốc độ đủ nhanh.

-..... - Trên trán cậu xuất hiện rất nhiều vạch đen, cậu thầm nguyền rủa cái tên nào đó, nguyền rủa, tiếp tục nguyền rủa.

-Aigoo, Rinnie ah....đừng nói chuyện này nữa, mau ăn cháo - Mẹ Kwon cầm bát cháo, đút từng miếng một cho cô con gái

Cộc....cộc...cộc

Một người con trai kéo vali bước vào, bất ngờ khi thấy trong phòng thật nhiều người, sau đó cậu lấy lại tinh thần:

-Cháu chào mọi người ạ.

Ông Kwon thấy cậu trai lạ lễ phép chào, hỏi:

-Cậu là ai? Bạn của Rinnie nhà chúng tôi?

Cậu thanh niên cúi đầu:

-Cháu.....cháu là Song Mino, người yêu của ChaeRin. Bây giờ mới có thể đến thăm chị, thật xin lỗi - Lời xin lỗi này cậu đã muốn nói với Rinnie từ lâu. Lúc biết tin người yêu bị tai nạn, cậu vừa đau thấu tâm, vừa cật lực hoàn thành xong công việc bên ấy để quay về sớm nhất có thể, cậu chỉ sợ cô sẽ rời bỏ cậu. Nhưng ngay lúc này nhìn thấy ChaeRin bình an, điều duy nhất cậu muốn làm chính là ôm thật chặt cô ấy. Nói với cô rằng bản thân đã rất sợ mất cô, nói rằng bản thân rất yêu cô, muốn nói với cô mọi thứ. «Thật may là em vẫn ổn, Rinnie.»

Bà Kwon sốc, ông Kwon sốc, Jiyong thì hết nhìn em gái rồi lại nhìn cậu con trai trước mặt:

-Rinnie, không phải em vừa bảo không có bạn trai sao?

-Em thật sự không có mà - Cô nghi hoặc nhìn Mino

Nghe vậy, Mino ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt cậu ngoài đau lòng chỉ có đau lòng:

-Rinnie, là anh...Mino đây mà, đừng đùa như thế, không vui chút nào cả.

-Tôi thật sự không biết anh là ai cả.

Nghe câu nói đó của người yêu, Mino cảm thấy đau như có ai cầm dao đâm thật mạnh, thật nhiều lần vào trái tim cậu, cậu không thể hít thở nổi.

-Rinnie...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro