Lần cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           Lần cuối...

           Là khi Jiyong ra sân bay, quyết tâm đến một vùng đất mới. Cậu không hy vọng tình yêu của mình đủ lớn để ấp ủ một mối tình xa. Nhưng... cậu lại mong chờ điều ấy biết nhường nào.

           Trước khi đi, Jiyong hỏi ý kiến Seung Hyun, anh đáp khẽ

           - Ừ, em đi đi. Anh chờ!

           Lần đầu tiên anh nói sẽ chờ cậu. Lần đầu tiên cậu không phải là người chờ đợi. Đó cũng là lần đầu tiên mà cậu nhìn thấy anh khóc vì mình. Mắt anh hoe đỏ, giọng mũi anh như nghẹn lại, nhưng vẫn là cái chất giọng trầm khàn ấm áp ấy, thân thương vô cùng.

           Cậu vòng tay ôm lấy anh, hôn lên má anh và thì thầm bên tai anh 

           -Một tuần nữa em đi.

           Nói xong cậu dụi đầu vào vai anh như con mèo nhỏ nhõng nhẽo. Chưa bao giờ cậu cho phép mình làm thế, chưa bao giờ cậu muốn gần anh hơn lúc này. Có lẽ bởi vì Jiyong sắp phải xa Seung Hyun, sắp không còn có thể vòng tay bên cạnh và ôm lấy anh như lúc này nữa. Nên cậu tỏ ra sợ sệt và yếu đuối.

           -Mình chia tay nhé!

           Câu nói của anh khiến Jiyong muốn tin là đùa cợt. Nhưng càng muốn tin thì lại càng không thể. Bởi anh vừa dứt tay cậu ra khỏi mình, đã nhìn cậu bằng một đôi mắt nghiêm nghị. Vẻ bất cần hàng ngày đâu mất, đối diện với cậu lúc này là một người thực sự muốn chia tay.

           -Tôi chán ngấy em rồi, Jiyong à!

           ... là một người thực sự chán ngấy cậu...

           -Em nghĩ tôi sẽ chờ em sao? Thật là ngu ngốc! Đã bao giờ anh chờ em chưa?

           ... là một người chưa bao giờ chờ đợi cậu... 

           -Tôi còn rất nhiều cô gái ở bên cạnh, họ đẹp hơn em, giỏi giang hơn em, sao tôi lại phải phí thời gian để chờ đợi em?

           ... là một người thực sự coi cậu như vô hình trong cuộc sống...

           Jiyong chết lặng, mắt lưng tròng. Nước mắt thậm chí còn không thể chảy xuôi. Thứ máu nóng trong tim cậu như chảy ngược vào trong. Jiyong thẫn thờ, hỏi nhỏ

           -Anh...muốn chia tay em thật sao?

           -Tôi đùa em làm gì chứ? Em đi rồi, mỗi đứa một đường, không ai còn dính líu với ai nữa!

           Seung Hyun nói khô khốc, khuôn mặt anh không chút biến sắc. Lời nói của anh, ánh mắt của anh như ngàn mũi dao đâm thẳng vào trái tim Jiyong. Cậu nói trong nước mắt

          -Em sẽ chia tay anh thật đấy! Em sẽ không bao giờ chờ anh nữa đâu Choi Seung Hyun!

           Seung Hyun nhếch mép, nụ cười nửa miệng hoàn hảo nhất

           -Tôi đã bắt em chờ tôi bao giờ chưa? Là tự em chờ đợi tôi đấy chứa!

           ........

           Jiyong đi trong chiều mưa đưa tiễn vắng một bóng người...

     -----------------------------------------------------------------------------------------

           Còn nữa nha!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro