QUEN RỒI QUÊN?????

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây có lẽ như em bị gì ấy. Em rất khác. Ít nhắn tin với tôi hơn.
Rất nhiều lần tôi hỏi nhưng em chỉ bảo không sao. Phải chăng là em không muốn bị tôi làm phiền, em ghét tôi hoặc một lý do nào đó???
Nó kiến tôi buồn rất nhiều em biết không??
Nó làm tôi cứ nghĩ hoài. Chợt tôi nghĩ " Phải chăng em có người yêu???"
Cố trấn an mình lại, tôi hỏi em với dáng vẻ rất bình thường.
- Này!
Tôi kêu em
Em chỉ bất giác quay lại
- Hã????
-Bộ m có người yêu hã
Bỗng nhiên mặt em đỏ bừng hỏi lại:
- Sao....sao m biết???
-Trời, t mà hk biết sao đc chớ.  Kk
Tôi cười lớn và nói
- Thảo nào mấy ngày nay bơ t ha. Có người yêu rồi cho t qua một bênh nhỉ????
Tôi phá lên cười. Rồi quay đi.
Em có biết không????
Lúc đó tôi đau như thế nào em có biết không??
Nhưng dù có như thế nào cũng chỉ biết trách bản thân mình vô dụng, không làm được gì.
Và cho dù tôi có tức giận quát mắng em thì cũng đâu được gì. Và dì gì tôi cũng có bao giờ quát mắng em đâu. Tôi đâu có cái quyền ấy đâu.
Haizzzzzzzzzzzzz
Và cứ như vậy khoảng hơn nữa tháng trời.  Việc học của tôi vì vậy mà cũng giảm sút đáng kể.
Mọi thứ tôi không quan tâm, nhưng tại sao vậy?

Sau hơn 1 tháng không cần nói chuyện với tôi vì có người yêu thì em đã trở lại.
Chắc do tôi chưa từng ăn hiếp em nên em chưa bao giờ biết sợ tôi. Chỉ cần gặp là em sẽ đá tôi đánh tôi hay là "hành hạ" tôi như một thói quen vậy. Sau hơn 1tháng yên bình đến "lặng" người em đã hành hạ tôi như ngày nào.
- M rảnh qúa hay sao mà cứ gặp t là phải đánh đá thế?
- Tại thik đánh m.
Sao m không đánh "nó" mà đánh tao hoài z nè. Tôi kêu lên. Bỗng mặt em hiện rõ ra nét buồn làm tôi có phần lo lắng.
Như nghẹn lời em nói:
- M đừng nhắc nó nữa được hong. T vs nó chia tay r. Rồi em không nói gì nữa. Tôi cũng hơi bất ngờ nhưng giờ em đang buồn đành phải dỗ ngọt em thoi
- Thoi m đừng bùn mà, t xin lỗi t đâu có biết đâu, người ta nói không biết không có tội mà. Để t  mua bánh cho m ăn nghe mắm(*)
mắm: biệt danh tôi đặt cho em
Nhưng em nhìn tôi và nói
-  Z m cho t đánh m á nghe
Em trả lời rất đơn giản
- M xem t là cái j vậy?? Bao cát  sao??  ( '-' )  Ôi sao t phải như vầy????
- Giờ cho không thì bảo??? Em hỏi thách thức tôi
- Dạ cho,m khó quá à
- Rồi, đi mua bánh cho t ăn đi
Em ra lệnh cho tôi như ....( hơn ngiu tôi nữa chứ như gì)
-M ăn gì để t còn mua chứ.
- Gì cũng được.
(Thật ra nói gì cũng được nhưng lần nào mua lên em cũng nói sao là bánh này, bánh kia....[-_-])

Vậy là tôi lại đi căn tin rồi trầm ngâm 1 lúc. Chọn 1 bọc bánh rồi đem lên cho em.
- S m mua bánh này bánh kia nó ngon kìa mà hong mua ngu quá!!! Em lại phàn nàn bọc bánh nhưng rồi vẫn ăn ngon lành.
Nhiều lúc em rất ngây ngô đơn giản nhưng nhiều lúc em rất lạnh lùng khó hiểu.
Khó hiểu nhất là khi em tập trung làm gì đó.
Khi tập trung em sẽ không nói chuyện với ai. Hỏi gì thì em trả lời nhanh cho qua.
Tính tình em cũng hơi thất  thường rất dễ nỗi cáu. Và dù em có như thế nào thì tôi cũng chịu được mà, dù ko đc cũng phải chịu. Vì tôi đã thích em rồi mắm ơi!!!

                                          !?7848?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro