2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warn: 18+

Lee Minhyung ngồi cạnh Ryu Minseok, cậu cố gắng tập trung vào màn hình game trước mắt nhưng không thể, giọng nói của Ryu Minseok cứ quấn lấy lỗ tai của Minhyung. Mặc dù cậu đã cố gắng giữ bản thân mình tỉnh táo nhưng những hình ảnh sai trái cứ hiện lên trong đầu, thoáng chốc, Lee Minhyung đã nghĩ đến cảnh đè Ryu Minseok lên bàn, tiến vào bên trong, làm Ryu Minseok khóc.

"Nổi không đó Lee Minhyung? Sao cứ chết suốt vậy?"

Màn hình lại trở thành màu xám khiến Ryu Minseok có chút bực mình, Minhyung biết mình cũng không tập trung nổi nên buông chuột, quay sang nhìn nó.

"Tớ không tập trung được, cậu chơi giúp tớ đi."

Minseok nghe đến vậy liền đứng lên đổi chỗ ngồi với cậu. Lúc này, Lee Minhyung không còn nhìn vào màn hình nữa mà hướng mắt đến sườn mặt của Minseok. Dù có nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa, Minhyung vẫn không thể ngừng cảm thán rằng nó thật sự rất hợp mắt cậu, về cả đôi môi mọng, nốt ruồi dưới mắt cũng như đôi đồng tử long lanh, sáng lên mỗi khi nhìn vào Minhyung. Nhìn Minseok vừa ngây thơ cũng vừa nguy hiểm, đến mức mà cậu chỉ muốn chôn sâu mình trong nó, tìm hiểu hết những gì mình không biết về con người này.

Bàn tay Minhyung đặt lên đùi Minseok khiến nó giật mình, vội đánh lên mu bàn tay Minhyung ý muốn nói cậu bỏ ra. Minhyung bỏ ra thật, nhưng lúc sau lại đặt lên, lần này còn bóp vài cái, cùng lúc đó, môi cậu ghé sát lại gần vành tai nó, mút một cái khiến Minseok lùi ra đằng sau.

"Cậu làm gì vậy Lee Minhyung?" Ryu Minseok hét lên. "Tớ có người yêu rồi đó!"

"Nhưng mà Ryu Minseok này." Minhyung kéo lại cái ghế gần phía mình, chạm lên vùng giữa hai chân nó. "Cậu cứng rồi."

Minseok đẩy tay cậu ra. "Đừng có nói bậy."

Đồng đội trên màn hình liên tục ping vào đầu con tướng, nhưng giờ đây Lee Minhyung mặc kệ, cậu sẽ giải quyết nó sau, giờ quan trọng nhất là người trước mặt này đây. Nhưng Minseok thì không nghĩ thế, nó tiếp tục cầm chuột lên và chơi nốt ván. Ngón tay Minhyung luồn vào cạp quần nó, kéo ra rồi nhét cả bàn tay mình vào. Ryu Minseok điếng người, vội dùng một tay ngăn bàn tay to lớn ấy lại, nhưng sức nó thì làm sao đấu lại Minhyung, cho nên tay nó thì cứ cầm còn tay cậu thì vẫn không ngừng cọ sát lên vật đang căng thẳng của Minseok, vừa từ chối lại vừa nghênh đón.

"Lee Minhyung, đừng làm thế." Minseok khó khăn nói. "Tôi đã có người yêu rồi."

"Cậu cứ chơi đi, tớ sẽ giải quyết cho cậu." Minhyung đáp. "Với cả, tớ không quan tâm, dù sao chúng ta đã từng mập mờ rất nhiều lần trước kia rồi, có thành người thứ ba tớ cũng chịu."

Thật sự không còn lời nào để nói nữa, Minseok buông tay ra, trở lại với trò chơi, chấp nhận để cậu giải tỏa cho mình. Hai đùi nó căng lên, kẹp chặt lấy nhau chịu đựng khoái cảm. Lee Minhyung không trực tiếp chạm vào vật nhỏ của nó mà chỉ vuốt ve ở bên ngoài, sức chịu đựng của Ryu Minseok không tốt lắm, chẳng mấy chốc đã bắn đầy trong quần lót.

Hai mắt nó trắng xóa, bắn chiêu toàn hụt nhưng vẫn cố gắng giữ mình tỉnh táo. Lúc này, Lee Minhyung đi đến kéo nó dậy, ngồi xuống ghế chơi game rồi kéo Ryu Minseok ngồi lên đùi mình. Cậu luồn tay vào trong quần lót của nó, xoa chất dịch nhờn ẩm lên ngón tay mình. Dường như biết rằng cậu chuẩn bị làm gì, Minseok run rẩy như muốn khóc.

"Đừng mà, Minhyung."

"Im lặng đi, Minseok."

Lee Minhyung trượt thẳng hai ngón tay vào bên trong nó mà không có bất cứ lời cảnh báo nào cả. Ryu Minseok nấc lên một tiếng, vòng eo ưỡn ra như muốn trốn thoát khỏi dị vật. Cơ vòng co lại thít chặt lấy ngón tay Minhyung như muốn ngăn cậu di chuyển, nhưng cậu thì vẫn cố chấp ấn những ngón tay của mình quanh thành ruột của nó.

Đây là lần đầu của Ryu Minseok nhưng Lee Minhyung hoàn toàn không có ý muốn thỏa hiệp hoặc nhẹ tay lại với nó, giống như muốn trả thù Minseok cho mối quan hệ không thành của hai người. Minseok lắc hông nhằm giảm bớt sự khó chịu nhưng rơi vào mắt Minhyung lại như mời gọi cậu chơi chết nó.

"Hức...Minhyung...Minhyung...Không..."

Lee Minhyung dùng tay còn lại mò mẫm lên thân trên của Minseok. Bình thường nó hay mặc đồ rộng thùng thình nên chẳng ai biết nó có một cơ thể đẹp đến nhường nào, Minhyung tóm lấy bờ ngực nở nang của nó, đưa tay gẩy nhẹ hạt đậu nằm trên đó. Chịu kích thích từ cả hai phía, Ryu Minseok rục rịch như muốn bắn thêm lần nữa. Cậu đẩy nhanh tốc độ bàn tay, mát xa không ngừng điểm gờ lên bên trong cơ thể nó, Ryu Minseok hét lên rồi xuất ra, cơ thể co giật liên hồi, gần như không thể cầm vững chuột nữa.

Lee Minhyung rút tay ra, dùng bàn tay vẫn còn ướt đẫm của mình bao lấy tay nó, hướng dẫn Ryu Minseok di chuyển. Địch đã đánh vào đến trụ nhà chính của chúng nó, thêm vài phút nữa thôi là ván đấu sẽ kết thúc, Lee Minhyung có thể chờ được nên cậu để cho Minseok nghỉ hồi sức một lúc.

Ngay khi nhìn thấy nhà chính nổ, Lee Minhyung kéo hẳn quần Ryu Minseok xuống. Cậu lôi thằng em ra khỏi cạp quần, nhổ nước bọt lên đó để bôi trơn, sau đó nâng Minseok lên, ngay lúc nó không để ý mà trượt vào trong nó chỉ với một nhịp.

"A!" Ryu Minseok kêu lên. "Không muốn, Lee Minhyung! Không muốn đâu mà, đi ra đi!"

Lee Minhyung thật sự đối với lần đầu của Ryu Minseok quá thôi bạo, cậu ôm lấy Ryu Minseok, để nó ngã vào lòng mình, thì thầm lên tai nó.

"Đau không? Ryu Minseok?"

"Đau..." Nó nức nở, cảm giác bụng dưới của mình căng như muốn vỡ ra luôn rồi.

"Anh muốn em phải đau thật đau, để em nhớ rằng em thuộc về ai."

"Nếu cậu mà còn tiếp tục, chúng ta sẽ không thể làm bạn nữa đâu."

"Ryu Minseok." Cậu liếm lên vành tai nó. "Ngay từ đầu chúng ta đã không phải là bạn rồi.

Cậu nâng eo Minseok lên rồi lại thả nó xuống khiến Minseok cảm giác nội tạng của mình muốn đảo lộn hết cả lên rồi, trạng thái xóc nảy khiến nó như muốn nôn khan, Lee Minhyung thật sự không để cho nó làm quen chút nào, vừa mới tiến vào đã di chuyển luôn, lại còn rất mạnh và sâu, giống như hết lần này đến lần khác trải nghiệm cảm giác bị tiến vào y như lúc đầu.

Nhưng kì lạ là, Ryu Minseok lại tìm được kích thích trong sự thô bạo ấy. Lee Minhyung càng tỏ ra chiếm hữu bao nhiêu thì nó càng thấy kích thích, mặc dù cảm giác đau đớn là không dễ chịu gì, nhưng khoái cảm cậu mang lại còn nhiều hơn cả thế.

"Em đã làm với Wooje chưa?"

Minseok lắc đầu nguầy nguậy.

"Vậy anh là người đầu tiên của Minseok rồi." Lee Minhyung chợt vui vẻ như đứa trẻ được cho kẹo.

"Nh-Nhưng tớ đâu phải...hức...người đầu tiên của cậu."

"Sao Minseok lại nói thế?"

"Không...Không phải sao?"

"Anh chỉ có một mình em."

Ryu Minseok khóc rồi, phần vì kích thích Minhyung mang lại, phần vì những lời nói của cậu, nhưng Lee Minhyung không nhìn thấy, cậu tiếp tục đưa đẩy không ngừng vào bên trong nó. Rồi, Minseok quyết định rằng nó sẽ thôi những suy nghĩ vẩn vơ kia mà tập trung vào giây phút này, nên nó ưỡn cong lưng, bấu chặt lấy bàn tay của Minhyung đang đặt trên eo mình, thả trôi bản thân.

"Nhẹ-nhẹ thôi Minhyung." Nó rên rỉ.

Minhyung xoay đầu nó sang, đặt lên môi Minseok một nụ hôn sâu, nụ hôn như phá bỏ tất cả mọi xiềng xích của hai người trước đây. Nó đưa đầu lưỡi ra, Minhyung bắt lấy rồi nút chặt, không ngừng mút mát như muốn nuốt luôn con cún nhỏ này vào bụng.

Cậu càng lúc càng dấn sâu hơn vào cơ thể nó, sắp đạt đến đỉnh. Ryu Minseok đã bắn trước đó, cơ thể giật lên mỗi lần Minhyung chèn ép vào nơi sâu nhất của nó. Minseok co thắt nơi kết hợp, muốn Minhyung mau bắn ra, kết thúc cuộc hoan ái này.

Một vài phút sau, Minhyung xuất ra, Minseok như mất hết sức lực, nằm dựa hẳn vào lồng ngực cậu thở hổn hển, không còn muốn động đậy nữa. Lee Minhyung rút ra rồi xoay người Ryu Minseok lại, để nó tựa đầu lên vai mình, không nói gì mà chỉ nắn bóp phần eo cho nó.

"Tớ xin lỗi." Cậu thủ thỉ.

"Cậu nói cậu chấp nhận làm người thứ ba?" Ryu Minseok hỏi ngược lại.

"...Ừ."

"Vậy thì cứ thế đi, tớ sẽ không chia tay với Wooje đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro