Chương 111 - 115 (Hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 111


"Lori, đã lâu không gặp!"

"Ah, Chú Doanh, buổi sáng tốt lành!" Nghe thấy có người cùng cậu chào hỏi, Ryou quay đầu nhìn lại, lập tức cười đến rất vui vẻ.

"Cậu sao lại ở đây? không phải đã lui sao?" Chú Doanh vỗ vỗ bả vai Ryou.

"Vâng, tôi hôm nay là đến cùng Edgar." Ryou chỉ chỉ lầu trên, Edgar vừa lên rồi.

"Hai người các cậu tình cảm thật tốt," Chú Doanh cười lắc đầu, "Đến phòng làm việc của tôi ngồi một chút đi, nếu Edgar quyết định rời khỏi, vậy không thể nhanh đi xuống đâu, dù là tượng trưng cũng muốn giữ lại cậu ta cả buổi."

"Không biết có vấn đề gì không a?" Ryou vừa cùng Chú Doanh đi về phía phòng làm việc của ông, vừa có chút lo lắng hỏi.

"Ý cậu là gì? Ah, chuyện của cậu tôi có nghe nói, làm khó cậu rồi!" Chú Doanh mới đầu còn không rõ, phản ứng lại hơi áy náy mà nhìn về phía Ryou, dù sao đứa nhỏ này lúc trước chính mắt ông nhìn cậu bước vào vòng tròn này, "Nhưng yên tâm đi, không giống với cậu, Edgar đóng đủ để cho cậu ta thoát thân, mà trên hợp đồng cũng chỉ còn một bộ kỳ rồi, Ben không có lý do gì gây khó dễ cậu ta."

"Ha ha," Bị nhìn ra tâm tư Ryou xấu hổ nở nụ cười, nhưng khi đi vào văn phòng Chú Doanh cậu nhíu mày, "Chú Doanh, chú không thể cứ hút thuốc, uống cà phê, mỗi ngày đều nhiều như vậy đối với thân thể không tốt đấy!"

"Tôi biết rõ, sau này tôi sẽ chú ý!" Chú Doanh giơ hai tay lên, làm một tư thế đầu hàng, những đứa trẻ ở trong này Ryou thường xuyên nhắc nhở mình, nhưng đừng nói, điều này để cho người chưa có con như Chú Doanh sinh ra cảm giác đặc biệt uất ức, "Tôi hiện tại còn không phải là vì Edgar nhà cậu mới đau đầu vậy sao, NO. 1 tạm biệt, cũng không phải đơn qua loa được."

"Cũng không cần nội dung cốt truyện ah, quay những tình huống sinh hoạt bình thường là được rồi." Lori đang giúp Chú Doanh dọn dẹp cái bàn chồng chất khói bụi cùng ly uống cà phê, nghe Chú Doanh phàn nàn liền thuận miệng nói một câu.

"Ồ, Lori ý tưởng này của cậu hay ah." Người nói vô ý người nghe hữu tình, nhãn tình Chú Doanh sáng lên, lập tức bổ nhào vào bàn tìm giấy bút ghi chép.

"Nhưng cùng ai hợp tác phù hợp đây?" Đang ghi thật cao hứng, Chú Doanh lại nghĩ tới một vấn đề, ngẩng đầu thấy thân ảnh Ryou: "Lori, cậu có hứng thú quay một bộ tại N bộ không?"

"À?" Ryou sững sờ, khó hiểu nhìn về phía Chú Doanh.

"Bộ phim tạm biệt của Edgar ah, hai người các cậu hợp tác rất được khen ngợi!" Linh cảm nhất thời khiến cho Chú Doanh rất kích động, nhưng nói xong câu đó ông mới nhớ tới một chuyện rất quan trọng, "Ah, cậu xem trí nhớ của tôi, cậu đã lui!"

"Nhưng bởi vì Fantasia 3 vẫn chưa tuyên bố sự việc, cho nên chuyện này vẫn là tin tức bên trong." Ryou lại động tâm rồi, cuối cùng một bộ phim của Edgar, về công về tư cậu đều không muốn người khác cùng Edgar hợp tác.

"Vậy, nếu cậu bây giờ tiếp nhận bộ phim này chỉ có thể ký lâm ước, thù lao cùng trước kia không cách nào so sánh được." Làm như ý kiến đưa ra Chú Doanh lại cảm thấy không tốt, dù sao vậy Ryou sẽ tổn thất khá lớn.

"Không sao, bởi vì lần này quay không phải vì tiền." Nhớ tới trên mạng rất nhiều người đều muốn mình cùng Edgar hợp tác, mà chuyện trước kia khiến Ryou có cảm giác không cách nào báo đáp sự trợ giúp vô tư của bọn họ, lần này để cho mình hoàn thành nguyện vọng của bọn họ a!"Thật sự? cậu xác định? Vậy, tôi viết kịch bản a?" Chú Doanh không dám tin hỏi Ryou.

"Hay khoan đã, tôi nghĩ nên cùng Edgar bàn bạc trước." Do dự một chút, Ryou cảm thấy việc này hai người cùng quyết định sẽ tốt hơn, "Thật sự có lỗi, Chú Doanh!"

"Không cần xin lỗi, tôi hiểu, ha ha!" Chú Doanh không vì Ryou do dự mà tức giận, ngược lại có vẻ rất vui, là một người lớn tuổi đã trải qua rất nhiều sự tình, từ chuyện này có thể nhìn ra quan hệ giữa Lori và Edgar rất hòa hợp, hai đứa trẻ này làm cho tự đáy lòng ông cảm thấy phấn khích, dẹp TMD (con mẹ nó) giới tính, chỉ cần có thể đạt được hạnh phúc, ai thèm quản!

Ben như đã sớm đoán được chính mình rời khỏi, cho nên tất cả cũng rất thuận lợi, khi Edgar ra khỏi văn phòng Ben, chuyện đầu tiên là gọi điện cho Lori.

Ryou nói cho Edgar biết mình đang ở đâu, trong điện thoại cũng nhắc đến chuyện vừa rồi cùng Chú Doanh thảo luận, Edgar rất không ủng hộ, bởi vì Ryou thật vất vả mới rời khỏi, anh cảm thấy Ryou không cần phải quay bộ phim này.

Nhưng khi Ryou giải thích ý nghĩ của mình, Edgar vẫn đồng ý, bởi vì Edgar hiểu ở một mức độ nào đó Ryou rất để ý chuyện ân huệ người khác đối với mình, cho nên anh cũng hiểu được đó là biện pháp phúc đáp Fans tốt nhất, dù sao mình cùng Ryou cũng chỉ có thể vì bọn họ làm chuyện này thôi, coi như là kỷ niệm chia tay a!

Vì vậy Ryou và Edgar chủ động đưa ra ý kiến cùng chú Doanh, nếu lần này quay xác định dùng sinh hoạt làm chủ đề, vậy bọn họ thậm chí có thể tiếp nhận vấn đề riêng tư.

Trải qua ba người bàn luận, cuối cùng đã định bộ phim chia tay lần này hơn nửa nội dung là thăm viếng nhà trọ của Lori cùng Edgar, như vậy có thể tiếp cận tối đa cuộc sống chân thực của hai người.

Nhưng hai ngày sau, lúc Chú Doanh đưa ra kịch bản phần sau, Edgar không muốn làm, "Đổi lại tình tiết a, tôi không quay loại này."

"Lori ý cậu như thế nào?" Chú Doanh không để ý Edgar, dù sao hắn có phản ứng này cũng là nằm trong dự liệu.

"Tôi có thể hiểu sơ sơ ý của Chú Doanh, nhưng, tôi không biết tôi có thể làm được không?" Ryou buông kịch bản, như có điều suy nghĩ mà nhìn về phía Chú Doanh.

"Té ngã ở nơi nào thì đứng lên ở nơi đó, cái này là nhân sinh cuộc sống!" Chú Doanh cũng không muốn bức Ryou, dù sao việc này vẫn còn cần đạt được sự đồng ý cùng phối hợp của bản thân, "Cậu suy nghĩ thật kỹ, trong hôm nay cho tôi câu trả lời là được, nếu thật không thể tiếp nhận, tôi sửa lại kịch bản."

Ryou không trả lời, cậu cúi đầu nhìn bìa kịch bản, nếu muốn chính thức quên chuyện cũ không vui, có lẽ dùng kinh nghiệm mới bao trùm lên. Cũng như đã từng bị rắn cắn, về sau chỉ cần nhắc tới rắn thì sẽ nhớ đến đau đớn khi bị cắn, đương nhiên sẽ không tự chủ được mà trốn tránh, nhưng cố lấy can đảm ăn thịt rắn một lần, tương lai khi nghĩ đến có lẽ sẽ là hương vị thịt rắn, sợ hãi cũng hòa tan không ít.

"Tôi... Muốn thử xem," Ryou cũng không muốn luôn luôn không cách nào đối mặt một chuyện, cho nên cậu chỉ cân nhắc một chút liền đem đáp án nói cho Chú Doanh, chỉ là ánh mắt của cậu lại nhìn về phía Edgar, "Bởi vì đối thủ là Edgar."

Nghe được lời Lori..., Edgar đưa tay vuốt vuốt đầu cậu, tất cả đều không nói lời nào.

"Yên tâm, lần này không có những người khác, chỉ có hai người các cậu." Tuy cảm thấy lúc này chính mình có hơi dư thừa, nhưng Chú Doanh vẫn bổ sung một câu, để cho Lori cùng Edgar càng thêm an tâm.


Chương 112


"Chào mọi người, khổ cực rồi!" Lori mở cửa, nghênh đón nhân viên quay phim của N bộ.

"Lori cậu tìm được nhà trọ không tệ lắm!" Đạo diễn vừa vào cảm khái, "Như thế này sẽ phơi sáng, cậu không tiếc sao?"

"Không việc gì đâu." Lori nhún vai, dù sao đã mua lại hai tầng lầu nhỏ kia rồi, đợi chuyện bên này xong cậu và Edgar liền trả nhà trọ, rời khỏi thành phố này.

"Trước nghỉ ngơi một chút a, ngày hôm qua Edgar quay thuận lợi không?" Lori lấy bia trong tủ lạnh ra, mỗi người phát một chai, thuận tiện hỏi một chút tình huống Edgar bên đó.

"U-a... aaa, ngày hôm qua quay mấy cảnh rất hay!" Quay phim cười rất quỷ dị, "tôi cho cậu xem trước?"

"Được a!" Lori bị khơi gợi lòng hiếu kỳ, mấy người ngồi vây quanh máy quay xem cảnh quay của Edgar.

Bởi vì giường ngủ trong phòng Lori trên cơ bản bị Brant chiếm lấy, còn có đồ đạc của Van, không thuận tiện, cho nên Edgar để nhà trọ cho Lori, anh chọn quay tại trong phòng KTX.

Nhưng Edgar gần đây cũng không ở phòng ngủ nhiều, ngược lại là cho nhân viên công tác hay nghệ nhân không có phòng ngủ anh quen, vì thuận tiện nên thường thường ở nhờ tại đó, dù sao phòng ngủ Edgar cách công ty rất gần lại rộng rãi, cũng may mắn như thế, gian phòng cũng không có vẻ bẩn và lộn xộn.

Nhưng đạo diễn bọn họ bởi vì gần đây cũng có ghé qua, biết rõ phòng Edgar không có gì để quay, vì thu hút người xem, đã có dự mưu, biết Edgar buổi sáng rời giường có thói quen đi tắm, vì vậy sáng sớm, một nhóm người ngay dưới lầu gọi điện kêu Edgar dậy, sau đó phỏng chừng thời gian, mấy người vụng trộm mở cửa phòng Edgar, dù sao chìa khóa dự phòng Edgar để lại phía trên cửa sổ phòng, mọi người đều biết.

"Ha ha!" Thấy cửa phòng tắm bị mở, bộ dáng Edgar kinh ngạc trừng mắt, Lori không khỏi cười ra tiếng, tuy như vậy rất không có lương tâm, nhưng thật sự rất ít nhìn thấy Edgar thế.

Nhưng rất nhanh, Edgar phục hồi tinh thần, nghiêng nghiêng cười cười với ống kính, cầm vòi sen trong tay nhắm ngay những người này, mở vòi nước.

"Này!"

"Không muốn ah!"

Lập tức màn ảnh lắc lư không thôi, tuy Edgar căn bản là phun nước trên mặt đất, nhưng vẫn gây ra một trận hỗn loạn, cả buổi mới ổn định lại.

"Edgar dùng nhãn hiệu sữa tắm cùng dầu gội này sao?"

"Đúng vậy a, loại này mùi hương không đậm, thích hợp nam sinh dùng."

"Móc treo này là cậu chọn sao? Kiểu này rất đáng yêu, hình như là... gấu Pooh?"

"Ừm, thật ra lúc trước là muốn mua Vua sư tử, đáng tiếc không có."

"Hơi bất ngờ ah, cậu từ từ tắm a, chúng tôi đi ra trước."

Chắc là vì trả thù, đạo diễn đứng ở phòng tắm hỏi Edgar mấy vấn đề, để cho camera đem hình ảnh Edgar đang tắm vòi sen lướt một lượt từ đầu tới đuôi, mới chịu lui ra ngoài, đợi Edgar tắm xong mới tiếp tục cố định nội dung.

"Phòng tắm không cần nhìn nha, dù sao vừa rồi quay cũng đủ cẩn thận!" mặc quần áo ở nhà màu đen Edgar tạm thời làm hướng dẫn viên, mang theo cameras vào phòng ngủ tán loạn, chỗ rất nhỏ, một phòng ngủ, một phòng khách thêm nhà ăn, một sân thượng là hết rồi.

"Bình thường Edgar đều dùng cái này để rèn luyện thân thể sao?" Cameras nhắm ngay bao cát treo cao cỡ nửa người trên ban công.

"Ừm, nhưng cũng không thường xuyên," Edgar khoa tay múa chân một chút trên sân thượng, "Bởi vì nơi này không gian quá nhỏ, rất nhiều động tác không làm được, cho nên tôi thích đi phòng tập thể hình rèn luyện."

"Này, mọi người bắt đầu thôi, cái này để xem sau a!" Lori đang xem rất thú vị, thanh âm đạo diễn vang lên, tất cả mọi người cười cười, thiếu chút nữa quên mất chính sự, quay phim dừng lại.

"Chỗ Lori lớn hơn so với Edgar, có thể quay cũng nhiều hơn, bất luận đồ vật gì có ý tứ đều cố gắng không bỏ sót." trước khi quay, đạo diễn giao phó."Bắt đầu từ cửa ra vào, có thể chứ?" Chưa từng quay bộ phim như thế, Lori không biết bắt đầu như thế nào.

"Có thể, cố gắng tự nhiên, như bình thường giới thiệu bạn bè tham quan phòng." Đạo diễn ý bảo mọi người chuẩn bị.

Nhà trọ Lori, cảm giác đầu tiên là rất sạch sẽ, rất sạch sẽ, dùng trắng đen làm màu sắc chủ đạo.

"Trong tủ lạnh có những gì? Có thể mở ra xem không?" Cameras nhắm ngay tủ lạnh rất dễ làm người khác chú ý trong phòng bếp.

"Tôi cũng không rõ lắm, chắc là đồ uống cùng bia?" Lori cười mở tủ lạnh.

"Oa, không ít thứ đâu, Lori tự mình làm cơm sao?" Trong tủ lạnh không chỉ có đồ uống cùng bia, còn có thức ăn cùng gia vị.

"Tôi? Rất ít." Lori vừa trả lời vừa khom lưng ngạc nhiên nhìn vào bên trong tủ lạnh, hình như cũng là lần đầu tiên phát hiện tủ lạnh nhà mình có nhiều thứ như vậy.

"Ah, không phải cậu làm? Tôi vẫn cho rằng cậu làm đấy!" Đạo diễn cũng lắp bắp kinh hãi, dù sao theo hình thượng bên ngoài xem, Lori có thể ở nhà nhiều hơn Edgar.

"Ha ha, anh đừng bị bề ngoài lừa!" Lori cười lắc đầu, thật ra chuyện trong nhà Edgar làm nhiều hơn, chỉ có giặt quần áo là việc của mình, bởi vì Edgar không thích đụng vào nước lạnh, nhưng vì có máy giặt, nên cũng rất đơn giản.

Đi thăm hết phòng bếp cùng phòng khách, Lori mở cửa phòng ngủ.

Trước nhìn về phía chiếc giường lớn rất thoải mái chiếm diện tích rất lớn, phía trên phủ khăn màu xanh đậm, trên bàn sách bên cửa sổ bày một laptop, giá sách bên cạnh chỉnh tề sắp xếp rất nhiều sách.

Quay phim líu lưỡi mà đảo qua giá sách, hình như còn có sách nguyên văn ngoại ngữ, khó trách mọi người đều nói Lori là một đứa trẻ trong sáng, một chút cũng không giống bị pha tạp.

"Đây là cái gì?" Đạo diễn chỉ vào một mặt dây chuyền vàng đang treo trên tường hỏi.

"Ah, cái này là lần trước đi New York cảm thấy rất thú vị nên mua về đấy!" Lori kéo ngăn kéo để bàn phím trên bàn sách ra, trên mặt bày đủ kiểu dáng trang sức, đều vô cùng đặc sắc có cá tính, "Tôi rất yêu thích những vật này."

"Nhưng bình thường không thấy cậu đeo."

"Bởi vì cảm thấy không hợp với tôi, những thứ này nên đeo cho người phù hợp, như vậy mới có thể phát ra hào quang chói mắt nhất." Lori tiện tay lấy ra mấy đồ trang sức cho quay phim quay, cậu bây giờ thích tự mình thiết kế, hiệu quả cũng không tệ, ít nhất Edgar rất yêu thích, những vật anh đeo cơ bản đều do cậu làm.

Trong phòng dạo qua một vòng, mọi người trở lại phòng khách ngồi.

"Lori bình thường ở nhà làm gì?" Những vấn đề này cũng nằm trong kịch bản.

"Ngủ, đọc sách, cũng không sở thích đặc biệt gì." Lori nghĩ nghĩ, nếu Edgar cũng nghỉ, hai người sẽ đi dạo chơi bên ngoài, hoặc Edgar ôm Lori cùng ngồi trên ghế sa lon, Edgar xem tivi Lori đọc sách, cứ như vậy lặng yên sống chung, cảm giác rất tốt.

"Như vậy ah, sau bộ phim này Lori muốn rời khỏi, sau này có dự định gì không?"

"Có thể sẽ nghỉ ngơi một thời gian ngắn a," Lori cười rất vui vẻ, "Sau đó cùng bạn bè hợp tác tìm chuyện làm a."

"Hi vọng tâm nguyện của Lori có thể trở thành thật, lần này khổ cực!" những lời này của đạo diễn không hoàn toàn đúng kịch bản.

"Mọi người cũng khổ cực!" Cuối cùng, Lori bị yêu cầu nói vài lời với khán giả.

"Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho tới bây giờ, ừm..." Không biết nói gì cho phải, Lori nhìn về phía đạo diễn, chột dạ mà nở nụ cười, "Tuy lui, nhưng tôi sẽ không quên đoạn kinh nghiệm này, cũng sẽ không quên các bạn đã từng yêu thích ủng hộ tôi, thật sự rất cảm ơn! Hi vọng sau này cũng sẽ mua phim của công ty chúng tôi, chào!"


Chương 113


"Sợ sao?" Edgar lo lắng nhìn Lori.

"Bây giờ chưa có cảm giác." Lori nhìn nhân viên công tác đem cái cổ vòng, dây xích mang trên người mình.

"Đừng miễn cưỡng chính mình ah!" Edgar vẫn không yên lòng, đợi nhân viên công tác đi ra, lấy tay vuốt tóc Lori dặn dò.

"Ừm." Lori gật đầu, lát sau đau đầu nhìn trên đồ vật đệm, "Những cái này không muốn dùng ah, cảm giác rất ngây thơ."

"Sao thế, anh cảm thấy rất đáng yêu!" Edgar nhịn cười, Chú Doanh viết cảnh này nghiêm túc mà nói không phải là SM, trò chơi tình thú sẽ thích hợp hơn.

"Dù sao không phải anh mang, đương nhiên sẽ cảm thấy đáng yêu." Lori vuốt cái trán, bộ dạng không tình nguyện.

Nhưng bây giờ đã không cách nào thay đổi, cho nên trước khi quây dù Lori bĩu môi, nhưng vẫn mang thứ đó trên người.

Nhìn hai tai mèo trên đầu, giữa mông ló ra một cái đuôi lông mềm như nhung, Lori cuộn tròn trên đệm, Edgar lần đầu tiên cảm thấy mình chưa bắt đầu quay mà sắp bị thiêu cháy, quá Kawaii rồi!

Thấy Edgar và Lori ra dấu OK, đạo diễn ý bảo chính thức quay.

Edgar đi qua, chạm nhẹ lấy cổ lưng Lori, như đối đãi sủng vật.

Lori vốn đang giả bộ ngủ, vừa sờ cậu liền mở mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Edgar, lúc này camera đúng lúc đưa vào, từ trên hướng nhìn xuống, lúc này mắt Lori có vẻ rất lớn, khiến người ta cảm giác đặc biệt giống một con thú nhỏ.

Edgar kéo kéo cái vòng trên cổ Lori, Lori rất thuận theo ngồi dậy, độ cao vừa vặn đến eo Edgar, Edgar cố ý mà đem eo hướng Lori đỉnh, Lori hiểu ý lấy tay kéo quần đùi trên người Edgar xuống, giúp anh khẩu giao.

Quay phim trước từ xa quay toàn cảnh hai người, sau đó dần dần kéo gần khoảng cách, Lori hơi nhắm mắt, rất chuyên tâm phục vụ Edgar, mà Edgar nhìn qua Lori, một tay vịn gáy Lori, tay kia cầm điều khiển từ xa, mở chốt.

"Ừm!" chấn động phía sau đột ngột truyền đến làm cho thân thể Lori không khỏi uốn éo, cậu mở to mắt hơi bất ngờ nhìn thoáng qua Edgar.

Edgar như trấn an sờ sờ tóc Lori, để Lori nhổ ra phân thân đã hưng phấn của mình, sau đó đẩy ngã Lori trên đệm.

Bốn phía đệm rải rác một ít xiềng xích đính trên tường dưới mặt đất, Edgar kéo những xiềng xích này qua đeo vào tay Lori khóa lại, cố định hai tay Lori trên đỉnh đầu.

"Ổn không?" Thừa cơ hội gần sát Lori, Edgar bên tai Lori nhẹ nhàng hỏi.

Lori liếc mắt, Edgar thật sự là quá yêu quá quan tâm, cậu hơi nghiêng đầu, in một dấu hôn trên cổ Edgar, thay cho câu trả lời.

Edgar bị Lori hiếm thấy chủ động khiêu khích (xx) khiến cho hô hấp lập tức bất ổn, anh có chút trách cứ nhìn về phía Lori, đổi được một ánh mắt vô tội.

Thật sự muốn chơi à? Edgar cười cười, cũng thả lỏng, anh đem hai chân Lori tách ra nâng lên, lộ ra cái đuôi chạy bằng điện.

"U-a... aaa!" thay đổi tư thế bất ngờ khiến Lori không khỏi lên tiếng hừ nhẹ, ngẩng cằm.

"Rung động thật mạnh mẽ!" Edgar thò tay xoa nắn hai mông Lori một lúc, bắt được phân thân của Lori, "Đã cứng thế này rồi, muốn sao?"

"Đúng vậy, xin cho em!" thanh âm Lori không lớn, tuy không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần nói những từ ngữ *** đãng này làm cho cậu thật không thích ứng, cho nên tuy lúc quay thêm cái này thù lao sẽ rất cao, nhưng Lori có thể miễn thì miễn.

"Như vậy mới ngoan!" Edgar vuốt ve từ ngực Lori xuống, cảm thấy khi mình nói những lời này khóe miệng Lori vểnh lên, Edgar cũng muốn cười, vì để tránh cho NG, Edgar nhanh chóng cúi xuống hôn lên bờ môi Lori.Đợi sau khi vui vẻ qua, Edgar mới ngồi thẳng lên tiếp tục tiến trình, anh bắt lấy cái đuôi ở lối vào phía sau Lori, từ từ kéo ra ngoài.

Đạo diễn ý bảo ống kính gần hơn, quay ở khoảng cách gần chỗ đó của Lori sau khi thừa nhận dị vật cực lớn không ngừng co rút lại, giống như hô hấp mà hậu huyệt khẽ mở ra khép vào.

Edgar cho một ít trơn dịch vào lòng bàn tay, bôi lên phân thân của mình, đặt trước tiểu huyệt đã trải qua đầy đủ khuếch trương chưa kịp khôi phục của Lori, từ từ đẩy mạnh vào.

Đã rất nhiều lần rồi, nhưng do chỗ đó vốn không có công năng sinh lý này, nên mỗi lần cắm vào đều khiến Lori nhíu mày, nhưng Edgar dựa vào mức độ quen thuộc thân thể Lori, rất nhanh xoa dịu cảm giác khó chịu của Lori.

Biết Lori đã hoàn toàn thích ứng, Edgar bắt đầu gia tăng tốc độ, hai thân thể gần như hoàn mỹ kịch liệt va chạm, quá mức kích thích thị giác con người, dục vọng nguyên thủy nhất của nhân loại lúc này bộc phát, bốc lên, khóa sắt trói buộc thân thể Lori cũng rì rào không ngừng.

"OK!" Sau khi Edgar đâm sâu một cái, đạo diễn kêu ngừng, căn cứ vào kịch bản vẫn chưa tới lúc hai người đạt cao trào.

"Gọi rất kịp thời, nếu không thì sẽ thật sự ra." Edgar nửa thật nửa đùa lầm bầm, rút ra khỏi người Lori.

Lori đối với Edgar cười cười, cậu khá tốt, dù sao dưới tình huống này một bên muốn đạt tới cao trào là rất khó.

Sau khi mở dây xích, Lori đầu tiên là tháo tai mèo trên đầu, sau đó tùy ý dùng khăn vây quanh hông, đi về ghế sô pha bên cạnh, dù sao đổi cảnh cũng cần phải tốn thời gian, cậu vừa vặn cùng Edgar ngồi trên ghế sa lon nghỉ ngơi một chút.

Edgar ngồi xuống chuyện đầu tiên là lấy thuốc châm lửa nhả khói, Lori thấy thế rút điếu thuốc trong tay anh, làm bộ cũng muốn hút.

"Được rồi, em đừng hút, anh cũng không hút!" không đợi Lori đem thuốc lá đưa vào miệng, Edgar đã ngăn cậu lại, cầm thuốc lá dụi tắt, thuốc lá không tốt, Lori đã cảnh cáo rồi, Edgar làm sao có thể để cho cậu hút!

Lori nhún nhún vai, mỗi lần đều như thế, đã thành thói quen.

"Ăn một chút gì a!" Edgar cầm khối chocolate trên bàn bên cạnh, mở bao đưa cho Lori.

"Không muốn ăn." Lori lắc đầu, cậu không thích chocolate lắm.

"Em hôm qua ăn cơm tối ít như vậy, sáng hôm nay lại không ăn gì, quay phim cũng không thể kết thúc sớm, không bổ sung năng lượng sao được?" Edgar không để ý Lori cự tuyệt, đem chocolate trực tiếp đưa đến bên miệng Lori.

"Vậy... Mỗi người một nửa?" Thấy thái độ Edgar rất kiên quyết, biết mình trốn không thoát, Lori vẻ mặt đau khổ đề nghị.

Edgar thấy Lori một bộ dạng anh không ăn em cũng không, bật cười lắc lắc đầu, Lori ở một số mặt thật sự rất trẻ con, anh đầu hàng đem chocolate bẻ ra làm hai, mình giữ một nửa, một nửa đưa cho Lori.

"Ah, quá nhiều, nửa của em lớn hơn kìa," Lori cầm nhưng không chịu ăn, "Anh xem của anh một nửa chỉ hai khối, của em có tới ba khối, không công bằng, không công bằng!"

"Này, anh đã ăn sáng rồi!" Edgar tay giơ cao, không cho Lori cướp được chocolate trên tay mình, cuối cùng dứt khoát đem chocolate nhét vào miệng, tiêu diệt hoàn toàn ý niệm trong đầu Lori.

"Anh quá xấu!" Lori buồn bực mà ngồi trở lại.

Edgar sáp sáp lại gần, cầm chocolate trên tay Lori, vừa mở vỏ bao uy đến bên miệng Lori, vừa lặng lẽ nói bên tai Lori nói.

Rất nhanh Lori nhịn không được cười lên, há miệng ăn chocolate.

Nhân viên công tác đang hướng bên này đi tới, định nhắc nhở Lori cùng Edgar chuẩn bị bắt đầu cảnh quay tiếp theo, thấy tình cảnh này vô cùng tò mò Edgar đã nói gì với Lori, nhưng dưới tình huống này mà hỏi thì không tốt lắm, chỉ có thể nhịn xuống lòng hiếu kỳ.


Chương 114


Nói là đổi cảnh, chính là điều chỉnh góc độ, ánh sáng từ nệm bên kia đến trên tường có ống sắt bên này, dù sao nửa đoạn cuối chủ yếu quay tại đó.

Bắt đầu Lori lại bị khóa, nhưng lần này không phải là nằm, mà là bị khóa đứng bên vách tường.

Edgar kịch liệt vuốt ve Lori, từ trên xuống dưới, không bỏ qua bất kỳ chỗ nào trên cơ thể cậu.

Lúc kích tình, Edgar buông Lori, từ phía sau cầm một cái bịt mắt màu đen mang lên cho Lori, bị tước đoạt thị lực sẽ khiến cảm giác khác càng thêm nhạy cảm, đặc biệt là lúc ân ái.

Nhưng sau khi đeo bịt mắt thân thể Lori cứng đờ, phản ứng rất không thích hợp, nhưng vì bây giờ đang lúc quay chụp, dù nội tâm Edgar có nghi vấn, cũng không thể biểu hiện ra ngoài, càng không thể trực tiếp hỏi, chỉ có thể theo nội dung cốt truyện dùng đạo cụ trêu đùa Lori.

"Edgar!" Không bao lâu Lori đột nhiên nhẹ kêu ra tiếng.

Đối với người khác có khả năng cho rằng Lori là do *** khó nhịn không tự chủ được mà tên gọi Edgar, có thể quá mức quen thuộc Lori, Edgar rất rõ ràng cảm nhận được giọng nói Lori đang vô cùng ngỡ ngàng và kinh hoảng, thêm Lori không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi xiềng xích trên người, tình huống chưa từng phát sinh, dù cho nội dung cốt truyện hôm nay Lori là sủng vật của Edgar cũng không thể.

"Anh ở đây!" Edgar vội vàng chủ động tiến lên một bước, ôm Lori, để cho cậu vùi đầu vào cổ mình, "Sao vậy?"

"Em sợ, đem bịt mắt lấy xuống được không?" Ngửi được hương vị quen thuộc, nghe được thanh âm Edgar, Lori thả lỏng một ít, cậu hít sâu vài hơi, yêu cầu.

Edgar dùng mắt ánh liếc nhìn qua, đạo diễn không có động tĩnh gì, có thể là bởi vì vừa lúc lấy viễn cảnh, mọi người cũng không nghĩ Lori sẽ xảy ra vấn đề, cho nên đều nghĩ hai người là đang ngẫu hứng diễn xuất a!

Cứ như vậy che dấu đi qua, nếu bây giờ kêu tạm dừng tất cả mọi người sẽ biết Lori có chuyện, lòng tự trọng của Lori rất cao, khẳng định không muốn như vậy, nghĩ tới đây, Edgar tỉnh táo nhẹ nhàng vỗ về Lori, vừa không ngừng hôn cậu, dùng ngôn ngữ cơ thể nói cho cậu biết mình luôn ở bên cạnh cậu, vừa tìm thời điểm thích hợp, rất tự nhiên lấy bịt mắt xuống.

Lori lúc này mới bình tĩnh thở ra một hơi, vốn nghĩ rằng mình qua được, không có việc gì, nhưng mới rồi đeo bịt mắt cả người bị chìm trong bóng tối, nghe tiếng xiềng xích leng keng, mà cùng Edgar không có lời thoại cùng tiếp xúc cơ thể, khiến Lori đột nhiên có cảm giác trở lại thời gian tối tăm nhất, khiến cậu không nhịn được sinh ra cảm giác sợ hãi.

Lúc mở mắt, Lori rất sợ quá khứ tái diễn, may mắn, tất cả thật sự đều đã qua.

Thấy cảm giác của cậu rất tốt, Lori sau khi mở mắt việc đầu tiên là đối với Edgar mỉm cười, hi vọng anh sẽ không lo lắng, Edgar chỉ có thể dùng nụ hôn đáp lại, anh có thể đoán được Lori bị sao, nhưng bây giờ chỉ có thể hy vọng sớm quay xong trở về từ từ an ủi cậu.

"Ah!" Lori hai tay bắt lấy song sắt, Edgar xoay người cậu sang chỗ khác, vịn eo Lori từ phía sau cắm vào thật sâu, Lori không khỏi nhỏ giọng rên rỉ một tiếng.

"Đừng kiềm lại, kêu lên, anh muốn nghe!" Edgar nói xong lời kịch, tăng mạnh động tác.

Khó có lần đầu tiên phóng túng chính mình, coi như là một cách phát tiết, Lori nghe theo lời Edgar, thỉnh thoảng cũng quay đầu tìm kiếm nụ hôn của Edgar, chỉ cần Edgar bên cạnh mình, Lori đã cảm thấy rất an tâm.

Lori như vậy quyến rũ chưa từng có, quay phim không ngừng theo các góc độ mà quay cậu.

Dường như cảm thấy như vậy chưa đã ghiền, Edgar mở xiềng xích, duy trì tư thế kết hợp ôm cậu đến bên giường, sau đó áp chế chặt chẽ, hai người như hoàn toàn hòa thành một thể.

Thật lâu không có ân ái kịch liệt như vậy, Lori vịn đầu gối Edgar, lần nữa thể nghiệm sức eo cùng thể lực siêu cường của Edgar, làm cho cậu nhớ tới tình cảnh hai người lần đầu tiên gặp mặt, và hợp tác.

"Lori, Lori!" Edgar thầm gọi Lori, ý muốn chuyển di chú ý của Lori, nhưng bản thân lại chìm đắm, khiến anh rất muốn khóc, may mắn, đây là lần cuối cùng, sau này, bọn họ sẽ hạnh phúc hơn a!
Lori cảm giác được Edgar háo hức không ổn định, hai tay ôm anh, vuốt ve tóc Edgar, đây là động tác Edgar thường làm để an ủi mình, bây giờ, Lori cũng muốn mượn động tác này động viên Edgar.

Thời gian ân ái lần này đặc biệt lâu, đạo diễn nhịn không được giơ đồng hồ lên, chính là cảm thấy khái, Edgar cuối cùng bạo phát, rất nhanh đút vào vài cái, anh rút phân thân, xuất trên bụng Lori.

Lori dồn dập thở, cảm giác quá cường liệt phía sau ức chế cao trào, cậu giơ tay lên, muốn tự mình lộng.

Nhưng bị Edgar chặn lại, anh giúp Lori đứng dậy, sau đó từ phía sau ôm cậu, dùng tay nắm chặt phân thân Lori nhẹ nhàng khuấy động.

"Edgar." Lori vuốt cánh tay Edgar đang ôm mình, nhắm mắt nghiêng đầu dựa vào vai anh.

Một tay nhàn rỗi của Edgar không ngừng trượt lên trượt xuống giữa xương quai xanh cùng eo Lori, bờ môi cũng không ngừng chạy ở cổ Lori.

Lúc này Lori khó cưỡng lại kích thích, rất nhanh ngay đạt tới cao trào trong tay Edgar.

"OK! Rất tốt." Đạo diễn rất hài lòng kêu ngừng.

Đã xong, cuối cùng tất cả đều đã xong, Lori ngắm nhìn bốn phía, bố cảnh gian phòng quen thuộc, bởi vì kết thúc công việc mà vỡ òa tiếng cười đùa xôn xao của nhân viên công tác, trước kia cảm thấy là đương nhiên không thèm chú ý, nhưng hôm nay, tất cả đ cậu sinh ra một cảm giác lưu luyến.

"Thói quen thật sự là thứ đáng sợ!" không còn chút sức lực nào mà dựa trên người Edgar, Lori cảm khái nói: "Vẫn muốn rời khỏi, cho rằng mình chỉ muốn kết thúc tất cả, nhưng khi thật sự chấm dứt, vậy mà có cảm giác không nỡ."

Không nghe Edgar đáp lại, Lori thấy là lạ quay đầu lại, phát hiện Edgar đang ngẩn người.

"Sao vậy?" Lori cầm khăn lông lớn bên giường, giúp Edgar thắt ở bên hông, "Chẳng lẽ hối hận vừa rồi đồng ý mời em ăn bữa tiệc lớn sao?"

"Vậy thì sao? Vì chúc mừng anh đã sớm đặt chỗ." Edgar phục hồi tinh thần, dùng ngón trỏ điểm điểm mũi Lori, "Đừng khư khư cho rằng anh luôn nghĩ việc xấu được không?"

"Vốn cũng không phải là người tốt gì, rõ ràng đã sắp xếp mọi chuyện còn lấy làm điều kiện trao đổi bức em ăn, thật quá gian xảo!" Lori cho Edgar một quyền, nhưng Lori là sấm to mưa nhỏ.

"Này, hai người các cậu sao có thể ăn một mình thế?" Nghe được động tĩnh quay phim tới tham gia náo nhiệt, "Đêm nay mọi người cùng nhau chúc mừng a, không chỉ chúc mừng Forever hơ khô thẻ tre, thuận tiện coi như là tiệc chia tay các cậu!"

"Đúng vậy!" Đạo diễn cũng đi tới phụ họa.

"Đúng đấy, dù sao hai ngươi sau này còn rất nhiều thời gian cùng nhau ah!" Nhân viên công tác cũng ùa theo, dù sao Lori và Edgar đều là người có quan hệ ngoại giao rất tốt, đặc biệt là danh tiếng của Edgar tại N bộ rất được nể trọng, anh muốn đi, đoàn người sao có thể không sôi nổi đây!

"OK, không có vấn đề!" Edgar cùng Lori trao đổi ánh mắt, "Đêm nay hai người chúng tôi mời mọi người ăn cơm, ai không đến là không nể tình!"

"Ha ha, làm sao có thế, anh Edgar mời khách ai không đi ah!"

"GO!"

Một đám người dọn dẹp mọi thứ xong, cười toe toét một đoàn kéo nhau đi ra cửa.


Chương 115

Sao vậy có thể như vậy? Lori và Edgar đều lui, sau này còn có gì vui thú ah!

Thật mâu thuẫn, mặc dù biết sớm muộn gì cũng có ngày này, nhưng vẫn còn hi vọng trễ hơn, lâu hơn, sau này sẽ không thể gặp Lori sao?

Như vậy cũng tốt, hi vọng Lori cùng Edgar có thể một đường thuận lợi!

Tuy vui mừng vì Lori và Edgar có thể lần nữa hợp tác, nhưng tại sao là tác phẩm chào cảm ơn của hai người? Hại tôi không biết là chờ mong tốt hay hi vọng vĩnh viễn không xem tốt.

Bực tức, mới biết được FOREVER có đặc điển, nhưng tại sao chỉ có hội viên mới được mua?

Tôi muốn xem đặc điển ~~ nghe nói có rất nhiều cảnh sinh hoạt bình thường của Edgar và Lori, rất muốn xem ah!

Shizuka không yên lòng mà xem bài viết, sao vẫn chưa tới à?

Vì để có thể xem đầy đủ bộ phim cuối cùng của Lori, vì nghe nói bộ phim gồm đặc điển có giá trị sưu tầm, ngày hôm qua Shizuka đã trở thành hội viên VIP của công ty C, sau khi nạp xong hội phí, cô không thể chờ liền đặt đơn hàng, theo lý thuyết hôm sau có thể nhận được phim, tại sao bây giờ bưu kiện còn chưa tới?

Cuối cùng Shizuka đóng tất cả bài viết, dừng lại tại trang chủ website của Lori, khi biết tin Lori muốn rời khỏi, admin đã thay đổi hình ảnh, đó là một bức ảnh rất lớn trong phim Fallen Angel chiếm đầy trang, Lori đối mặt với biển cả bỗng nhiên quay đầu, lại không tìm được thứ cậu muốn tìm, thế là cậu rủ mắt, tĩnh lặng cùng cô đơn nói không nên lời.

Shizuka lẳng lặng nhìn chằm chằm tấm hình, admin chọn khéo quá rồi, mỗi lần xem tấm hình này nội tâm cô đều tràn đầy buồn phiền, trong phim Lori hướng Edgar tạm biệt, mà bây giờ, cậu sẽ biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Như người rời đi, sau này không gặp!

Phối hợp hàng chữ này, hình ảnh này càng nhìn càng làm cho người ta thương tâm, nhưng Shizuka mỗi lần lên mạng vẫn nhịn không được nhìn chăm chú bức hình này cả buổi, chính cô cũng không biết tại sao.

May mắn công ty C trù tính tương đối tốt tâm lý của Fans, bộ FOREVER là bộ phim cuối cùng của Lori, mặc dù không có nội dung cốt truyện gì đặc biệt, nhưng thêm vào rất nhiều cảnh sinh hoạt bình thường của Lori và Edgar, phía sau còn thêm bộ đặc điển, mặc dù độc quyền bán nhưng vẫn không ảnh hưởng hiệu quả cuối cùng, để cho mọi người cảm giác thân thiết hơn với bọn họ, thậm chí cảm thấy một ngày nào đó trên đường vô tình gặp được bọn họ cũng không phải chuyện gì kỳ lạ!

Leng keng, đang lúc Shizuka chăm chú nhìn hình ảnh nghĩ ngợi lung tung, tiếng chuông cửa chờ mong đã lâu cuối cùng vang lên, Shizuka chạy như bay ra cửa.

Sau khi cầm được đặc điển, Shizuka dùng tốc độ nhanh nhất ký nhận, vội vàng chạy tới trước máy vi tính đem CD thả vào.

Ngay từ đầu thanh âm rất ầm ĩ, xem hoàn cảnh hình như là trung tâm giải trí, khắp nơi đều là máy game, sau đó màn ảnh tập trung tại máy audition cực lớn, hai máy trái phải đều có người đang đứng, xem màn hình hai người này đang chuẩn bị đấu.

"3, 2, 1..." đếm ngược chấm dứt, âm nhạc mạnh mẽ vang lên, hai người theo tiết tấu bắt đầu giẫm mũi tên rất nhanh.

Nhưng loại máy audition này cũng không phải đơn giản xem màn hình giẫm mũi tên, nó bao hàm rất nhiều điệu nhảy, nếu không biết mà muốn nhảy qua toàn bộ không hề phạm lỗi dường như là không có khả năng, hai người kia nhảy đều rất tốt, đặc biệt là người đứng ở bên trái, bắt nhịp đặc biệt tốt, hơn nữa tư thế nhảy vô cùng đẹp mắt, như biết rõ điểm này, màn ảnh chỉ dán vào phía bên trái, Shizuka tuy không biết tại sao đặc điển sẽ xuất hiện những thứ này, nhưng vẫn thấy rất đã ghiền.

Ah, người kia... người kia là Lori! Xoay người một cái, màn ảnh gần hơn, Shizuka kinh hỉ phát hiện người bên trái rõ ràng chính là Lori, cậu nhảy rất đẹp, thật không nghĩ tới.

Lori chuyên chú nhìn màn hình nhảy theo điệu, thân thể linh hoạt vô cùng, rất nhiều nốt cảm thấy căn bản không có khả năng giẫm chuẩn mũi tên cậu lại giải quyết rất dễ dàng, Shizuka mê mẩn nhìn theo từng động tác nhảy của Lori, đây là một Lori chưa thấy qua, một Lori cực kỳ chói mắt!

Một khúc kết thúc, thắng lợi đã được phân rõ, cậu nhảy xuống sân khấu cùng Edgar vỗ tay một cái, tỏ vẻ ăn mừng.

Thật ra Shizuka bọn họ vẫn rất may mắn, bởi vì quay cái này hoàn toàn ngẫu nhiên, vốn mọi người hẹn đi lầu sáu đánh bowling, kết quả Lori tại phòng game lầu ba bị người ngăn lại, là một chàng trai trước kia thua cậu, hôm nay muốn cùng Lori khiêu chiến một lần, nên mới có cái đoạn đặc sắc này.

Nhảy xong, màn ảnh chuyển đến trung tâm bowling, một người trung niên đề nghị đối chiến, Lori và Edgar một đội, hai người trung niên một đội, người thua phải uống rượu.

Mở đầu là Edgar, dù sao cũng thường xuyên vận động, quả bóng tốc độ cực nhanh hướng mục tiêu phóng tới, nghe âm thanh Kegel ngã xuống cũng biết Edgar dùng bao nhiêu lực, đều trúng!

Lori giơ ngón cái, Edgar đắc ý hướng hai người kia quơ quơ ly rượu, ý tứ không cần nói cũng biết.

Bị trạng thái cực kỳ dũng mãnh của Edgar ảnh hưởng, đối thủ chỉ đánh trúng tám Kegel.Đến phiên Lori, cậu trước cười, đối với quả bóng trong tay làm một tư thế, rồi mới ném, ban đầu quả bóng vẫn hướng Kegel, sau đó không biết vì sao phương hướng dần dần không đúng, cuối cùng trực tiếp lọt vào khe trượt hai bên, một cái Kegel cũng không đụng phải.

Thấy một màn như vậy biểu tình của Edgar quả thực có thể dùng từ kinh ngạc để hình dung, Lori vẻ mặt ăn năn quay về, trên đường còn làm một cái mặt quỷ.

"Em trước kia chưa từng chơi sao?" Phục hồi tinh thần Edgar hỏi.

"Có ah, nhưng không nhiều." Lori nhún nhún vai, rất vô tội trả lời.

"Ách, anh dạy em bí quyết," Edgar bất đắc dĩ, chỉ có thể kéo Lori qua học bù, "Một hồi em ném bóng không cần quá thẳng, tốt nhất đường phải hơi cong, cũng không phải lấy một Kegel, tốt nhất trong lúc đó hướng từ một, ba Kegel va chạm..."

Nhưng tạm thời nước tới chân mới nhảy hiệu quả có thể biết, Lori có lẽ đã hiểu lý thuyết, nhưng muốn đạt tới hiệu quả còn cần luyện thêm, thế là dưới tình huống đối phương trình độ cân đối mà bên này thực lực phân hoá hai cực rõ rệt, đội Lori và Edgar thua trận không có gì bất ngờ.

"Uống rượu, uống rượu!" Thắng được trận đấu hai người rất vui mừng, lập tức ồn ào gọi bọn Lori uống rượu.

"Em giúp anh uống a!" Lori cũng biết trách nhiệm chủ yếu do mình, chủ động đem rượu trong ly Edgar đổ hơn phân nửa cho mình, không đợi Edgar phản đối đem rượu uống một hơi cạn sạch.

Edgar cười cười, biết Lori là sợ mình uống rượu, tửu lượng của mình xác thực không bằng Lori, anh không nói gì mà đem phần còn lại trong ly mình uống hết.

"Tiếp theo đi hát Karaoke a," Có người đề nghị, "chưa từng nghe Lori hát a!"

"Không được, tôi hát rất tệ a!" Lori cười trốn phía sau Edgar.

"Đi thôi, anh với em hợp xướng!" Edgar quay người đối với Lori cười cười, "Nếu không bọn họ sẽ không bỏ qua cho em."

Thế là một đám người lại chuyển đổi trận địa, mở một phòng karaoke.

Edgar rất hào sảng mở màn, hát cũng không tệ lắm, mọi người nhiệt liệt vỗ tay.

Sau đó Edgar cầm một cái microphone đưa cho Lori, Lori bất đắc dĩ nhận lấy, tìm một khúc đang thịnh hành nhất học thuộc ca từ, hai người hợp xướng.

Lori hình như không thật sự hát, hát rất cẩn thận, thanh âm cũng không lớn, nhưng trời sinh đối với âm nhạc mẫn cảm lại để cho cậu một chút cũng không lạc điệu, cảm giác nhịp cũng không tệ, sau khi hát xong Edgar huênh hoang cậu rất có tiềm lực.

Đối mặt với khen ngợi của Edgar, Lori ngượng ngùng cười cười, sau mới đem microphone lần lượt đưa cho người khác, lấy cớ mình đã hát, trốn một bên.

Trong phòng dưới ngọn đèn tối, trước màn ảnh người hát rất hăng say, màn ảnh trong lúc vô tình lướt qua Lori, Shizuka click tạm dừng sau mới lui trở về, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng có thể nhìn ra bộ dạng Lori vừa mỏi mệt lại mang chút u buồn, nhưng khi trực tiếp đối mặt ống kính, Lori cười rất vui vẻ, biểu hiện cậu đang hạnh phúc.

Shizuka căng thẳng trong lòng, sau đó cô không hề chú ý những sự việc đang chiếu trên màn hình, nhưng rất để ý một số sự việc vô tình lộ ra, đặc điển không dài, không H, toàn bộ là một số cảnh sinh hoạt bình thường, cho nên rất nhanh đã hết.

Nhưng Shizuka cũng không thất vọng, bởi vì cô phát hiện cô không hề vì Lori rời đi mà cảm thấy thương tâm, dù sao đây mới là lựa chọn chính xác, trong vòng này, trong phim, Lori không thể vui vẻ, cũng không thể đạt được hạnh phúc thực sự.

Tuy, như người rời đi, sau này không gặp, nhưng từ nay về sau cậu có thể trải qua một cuộc sống thuộc về của mình a!

Thế là, dù trong mắt lưu lại dòng nước mắt, Shizuka vẫn mỉm cười trên trang web của Lori tại bài viết chúc phúc Lori lưu lời nhắn: Lori, tuy sự thật có khi rất tàn khốc, nhưng vẫn hi vọng sau này cậu có thể luôn tươi cười, không mang ứng phó không mang qua loa không mang miễn cưỡng!

Mà trước bài của Shizuka, vô số lời thiệt tình chúc phúc sớm đã xây thành một tầng cao, dù cho không được người đời tán thành, nhưng ai có thể phủ nhận Lori như một mộng đẹp để cho vô số người cuồng nhiệt cùng say mê, quá trình này thật mỹ lệ, cho nên tuy sớm biết sẽ có một ngày chấm dứt, nhưng vẫn không chùn bước mà nhảy vào.

Hiện tại, vẽ lên dấu chấm tròn thời gian, nhưng dáng người uyển chuyển kia thoáng nhìn lại khiến người ta nhớ mãi không quên, có lẽ, sau nhiều năm, vẫn còn người nhớ rõ, đã từng có một chàng trai thiên sứ rung động lòng người dưới ánh đèn huỳnh quang xòe ra thân thể trẻ trung của chính mình, vô luận đau buồn hay Ryou nhục đều mỉm cười mà chống đỡ...

Lori, nguyện cậu một đường thuận lợi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro