Chương 71 - 75

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 71


"Dậy rồi sao?" Kan rất thích nhìn bộ dạng chưa tỉnh ngủ của Ryou, đáng yêu nói không nên lời.

"U-a... aaa, bây giờ là lúc nào rồi?" Ryou hơi mê man nhìn bên ngoài cửa sổ sao sắc trời tối tăm như vậy?

"Hơn năm giờ, gần sáu giờ rồi a!" Kan giơ tay nhìn đồng hồ.

"Không thể nào?" Ryou trừng mắt, mình ngủ lâu như vậy sao? Buổi sáng tâm tình vừa nhẹ nhõm, không biết lúc nào ngủ mất, ai ngờ nhắm mắt lại mấy giờ đã trôi qua rồi.

"Đúng vậy a, Brant vừa gởi nhắn tin, hỏi chúng ta một hồi muốn cùng đi ăn cơm chiều không." Kan sờ sờ Ryou: "Nhưng anh thấy cậu ta chủ yếu không phải vấn đề này, mà là nghe ngóng một chút sự tích anh hùng của em thôi!"

"Anh cho rằng Brant giống anh ah, nói chuyện vòng vèo như thế ah!" Ryou chụp cánh tay Kan đưa đến, ngồi dậy.

"Buổi tối hôm qua, Brant đã gọi cho anh." Edgar nghiêng thân thể dựa lưng vào giường, ánh mắt hơi thâm trầm: "Cậu ta và anh nói về suy nghĩ của em, ý là việc này cũng không phải do em có thể hoàn toàn quyết định, để anh không quá trách cứ em."

"Brant anh ấy..." Ryou không nghĩ một ngày ngắn ngủi, Brant vì mình làm nhiều chuyện như vậy, không chỉ có trông cậu một đêm, mua điểm tâm, gọi điện cho Kan.

Khó trách sáng nay Brant dụ Denny đi, thì ra sớm biết Kan không đối với mình như vậy.

"Hơn nữa cuối cùng, Brant rất trực tiếp nói cho anh biết, cậu ta cũng thích em." Kan nghĩ sẽ có người thích Ryou, nhưng không thể ngờ người nọ là Brant, "Nhưng Brant cũng nhấn mạnh em đã cự tuyệt cậu ta, cho nên hiện tại cậu ta chỉ là quan tâm em như em trai thôi."

"Thế sao? Brant thật sự rất tốt." Ryou cảm khái, "Có một người anh như vậy sẽ rất hạnh phúc."

"Đúng vậy a, trước kia cảm giác Brant là người có mưu đồ, hiện tại xem ra có chút hiểu lầm, bởi vì cậu ta làm việc rất quang minh lỗi lạc." Edgar cũng ngồi dậy, từ phía sau ôm Ryou: "Nhưng hơi tò mò vì sao em không cùng Brant kết giao, dù sao bọn em quen nhau trước, cơ hội tiếp xúc cũng nhiều, anh thật sự tốt như vậy sao?"

"Quá đề cao bản thân mình đi à nha!" Ryou đánh nhẹ Kan một cái, nghiêm mặt nói: "Việc này chỉ có một chút liên quan đến anh, vì anh thổ lộ trước. Nhưng cho dù em có đáp ứng anh hay không, em cũng sẽ không đáp ứng Brant, bởi vì em và anh ấy không phải cùng một loại người. Mượn việc Adrian mà nói a, trong mắt em chỉ là có thể giúp và không thể giúp, cho nên em sẽ giúp Adrian; nhưng trong mắt Brant sẽ phân biệt thành người nhà và những người khác, nếu là chuyện của người nhà, dù trả giá bao nhiêu anh ấy cũng sẽ giúp, nhưng nếu đổi thành những người khác, anh ấy chắc nhìn cũng không nhìn, càng đừng nói giúp đỡ. Cách đối xử phân biệt như thế, đối với tình cảm mà nói chính là đòn trí mạng, sau này nhất định sẽ không ngừng mâu thuẫn, bởi vì hai người không thể hiểu tại sao đối phương phải làm như vậy."

"Có thể nói trước kia em và anh ở chung không nhiều, làm sao lại biết anh và em sẽ là người đi chung đường?" Kan đặt đầu tại vai Ryou, nghi hoặc hỏi.

"Ngày đó, em ở công ty của anh bị một nhóm người bao vây, lúc thoát thân lại phát hiện anh đứng ở cửa, khi đó em biết anh cùng em bên trong thực chất là giống nhau, hơn nữa phương pháp làm việc của anh càng thành thục hơn em." Ryou liếc xéo Kan đang dựa vào người mình, trong mắt tràn đầy vui vẻ và ấm áp.

"U-a... aaa, xem ra anh hùng cứu mỹ nhân muốn làm cũng không được, em xem lần này chưa cứu được mỹ nhân, mỹ nhân cũng lấy thân báo đáp." Kan cười nhẹ hôn Ryou: "Thì ra khi đó em đối anh đã có ý đồ bất chính rồi, như thế nào không nói sớm, làm hại anh lo lắng không yên lòng."

"Ai có ý đồ bất chính với anh hả?" Ryou đẩy Kan ra, mặt cũng không thua kém mà đỏ lên.Thật ra Ryou đặc biệt ghét điểm ấy, cậu cảm thấy xấu hổ sẽ đặc biệt có vẻ nữ tính, mà lý do trêu đùa của Kan hơn phân nửa cũng là vì muốn nhìn cậu xấu hổ.

"Ha ha, là anh đối với em có ý đồ bất chính?" Edgar mới không ngốc mà làm cho Lori tức giận thực sự, nhanh đổi chủ đề: "Một hồi chúng ta cùng bọn Brant ra ngoài ăn, hay tự tìm chỗ ăn?"

"Cùng bọn họ ăn đi, náo nhiệt hơn, buổi tối còn có thể cùng đi chơi!" Ryou nghĩ nghĩ, ngủ đã đủ muốn hoạt động một chút.

"Được rồi, anh lập tức gọi cho bọn họ, em đi thay quần áo a!" Kan nói xong cầm điện thoại.

"Ừm." Ryou đáp ứng một tiếng, liền đứng dậy đi tắm.

Kết quả bọn Denny quyết định đi ăn lẩu, mấy người mạnh mạnh mẽ mẽ chém giết, vốn đã nói cơm nước xong xuôi sẽ đi quán bar, nhưng lúc ăn không biết bị cái gì khiêu khích, Denny rõ ràng cùng Edgar nói chuyện lại bắt đầu đấu rượu rồi, kết quả có thể đoán, cơm còn chưa ăn xong, hai người đã gục rồi.

Ryou ngay từ đầu muốn ngăn cản bọn họ, nhưng bị Brant kéo lại, biết rõ Brant không muốn hại hai người kia, Ryou không nói, chỉ là Edgar bọn họ bên kia một ly lại một ly uống, Ryou bên này liếc lại liếc nhìn Brant, cuối cùng, Brant nhịn không được cười lên.

"Tôi đang giúp cậu gỡ mìn, đừng tưởng Edgar buổi sáng bỏ qua, nhưng buổi tối sẽ tha." Brant một tay cầm thuốc, một tay cầm rượu cùng Ryou cụng một ly.

"À?" Ryou ngây ngẩn cả người, thế nào cũng không hề nghĩ ra đáp án là như vậy.

"Những thuốc kia sẽ có tác dụng từ từ, tốt nhất nghỉ ngơi nhiều một chút, bằng không sợ đối với thân thể không tốt." Brant khuyên bảo.

"Cảm ơn," Ryou đỏ mặt rồi, cậu nhịn một hồi, vẫn nhỏ giọng hỏi: "Nhưng tôi nghĩ Edgar sẽ có chừng mực, không cần như vậy a?"

"Nói thì nói hế, nhưng Edgar tính tình rất bốc đồng, như vậy vẫn bảo đảm hơn a!" Brant còn một điều chưa nói, đó chính là Edgar vô duyên vô cớ có được Lori một bảo vật như vậy, chẳng lẽ không phải trả giá.

Sở dĩ để Denny kích Edgar, là bởi vì ở đây chỉ có tửu lượng của hắn cùng Edgar tương đương nhau, đổi thành Brant, Edgar chưa hẳn tương xứng, huống chi Denny muốn cùng Edgar đọ rượu, xem đến cùng ai mới là người có tửu lượng kém nhất.

"Vậy một hồi sẽ làm sao? Hai người chúng ta không đỡ hai người bọn họ a?" Ryou nghĩ xa.

"Yên tâm đi, một hồi bạn gái Denny cùng em trai sẽ đến đón Denny, hai chúng ta phụ trách đưa Edgar trở về là được rồi!" Nhưng Brant là ai ah, sao có thể chưa nghĩ ra cách giải quyết hậu quả.

Vì vậy không có cớ ngăn cản Ryou cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Kan uống say, bị lừa mà còn không biết, tửu lượng không tốt mà còn bốc đồng như vậy... Nhưng, có lẽ nguyên nhân là vì tửu lượng của anh kém!


Chương 72


"Tại sao lại nhăn mặt thế? Đấu rượu thua rồi buồn ah!" Ryou cười vỗ vỗ mặt Kan.

"Ai nói anh thua? hôm qua Denny ngã xuống trước đấy!" Kan không phục giương cổ lên giải thích.

"Anh cũng có hơn đâu, em thấy hai người thật sự là tám lạng nửa cân, ai cũng đừng nói ai!" Ryou lắc đầu không thôi: "Nhưng sau này anh đừng như vậy nữa, tự chuốc say chính mình."

"Em còn nói, hôm qua cũng không nhắc nhở anh!" Kan dứt khoát ghé vào người Ryou bắt đầu đùa nghịch, "Nên phạt!"

"Tại anh ngốc, Denny dùng kế khích tướng đơn giản như vậy cũng mắc lừa." Ryou nhớ lại tình cảnh hôm qua liền muốn cười.

"Mặc kệ, dù sao anh cũng muốn phạt em," Kan thấy biểu tình của Ryou biết cậu đang nghĩ gì, "Hơn nữa anh còn muốn gom hết tội cùng phạt!"

"Thù dai, lòng dạ hẹp hòi, thật không giống đàn ông." Ryou làm một cử chỉ khinh bỉ, liền bị Kan chọc lét.

"Không muốn, ha ha," Ryou sợ nhột nhất mà, nhanh chóng xin tha: "Em nói sai rồi, anh muốn phạt thật a!"

"Thật sự?" Kan dừng tay, hai mắt sáng lên nhìn Ryou, bộ dạng vô cùng hưng phấn.

"Anh muốn phạt như thế nào?" Thấy cái nhìn khác thường của Kan, trong lòng Ryou vang lên tiếng cảnh báo.

"Chúng ta chơi trò mới nha," Kan nhìn thoáng qua Ryou, thấy cậu không tỏ vẻ gì mới lớn mật nói tiếp: "Ví dụ như dây thừng ah, đạo cụ ah..."

"Anh muốn chơi SM?" Ryou thét lên sợ hãi.

"Không đúng a, chỉ là trò chơi tình thú mà thôi." Kan bị phản ứng của Ryou dọa sợ, nhanh chóng giải thích.

"Không muốn, bất kể là SM hay trò chơi tình thú!" Ryou hung hăng trừng Kan.

Kan không nói, chỉ dùng ánh mắt đáng thương chăm chú nhìn Ryou, một mực chờ mong.

"Được rồi, sau này khẳng định cũng sẽ tiếp xúc những thứ này, không bằng lần đầu tiên cho anh." ánh mắt Kan khiến Ryou rét run, cuối cùng chỉ có thể đầu hàng, "Nhưng em đồng ý cũng vô dụng, bởi vì em không có những thứ đó!"

"Yên tâm, anh có mang đến!" Kan nhảy xuống giường đi, lấy ra mấy đạo cụ từ trong ba lô.

"Thì ra là anh sớm có âm mưu à?" mặt Ryou lập tức xị xuống, cười như không cười nhìn Kan.

"... Mặc kệ như thế nào, em vừa rồi đã đồng ý, người nào chơi xấu là chó con!" Kan nghiêng nghiêng mắt nhìn, không dám cùng Ryou đối mặt, nhưng ngoài miệng vẫn rất cứng rắn.

"Anh chờ đi một ngày nào đó anh mà rơi vào tay của em...!" Ryou oán hận nói, nhưng rất nhanh bị bộ dạng người ta rất ư là vô tội của Kan làm cho buồn cười.

"Tốt rồi, muốn như thế nào?" Ryou nhịn không được nghiêng đầu qua, cắn lên cổ Kan một cái.

"Này, rất đau đấy!" Kan thét lên một tiếng," cắn nữa anh nhét nút vào miệng em ah!"

"Anh dám!" Ryou trừng mắt.

"... vậy, cái này luôn muốn dùng a!" Kan rụt lại, từ sau lấy ra một vật.

"Thật đáng yêu," Ryou nhìn vật kia liền nở nụ cười, "không biết nếu cảnh sát cầm cái này bắt người sẽ buồn cười như thế nào nhỉ?"

Kan cũng cười, đó là một bộ còng tay lông mềm như nhung, anh kéo tay Ryou qua còng vào, làm cho người ta cảm giác giống như hai cái đuôi màu trắng của con hồ ly quấn quanh tay Ryou.

"Ngưa ngứa!" Trong còng tay cũng đều là lông, tác dụng bảo vệ làn da, có vẻ hơi lớn, Ryou cảm giác lông mềm cọ tại cổ tay rất ngứa.

"Ha ha, để xem phải bắt đầu từ cái nào a?" Kan chỉ chỉ đồ vật trước mặt, để cho Ryou chọn.

"Cái này a, thứ này thấy nhiều rồi, nhưng chưa thực thử qua." lòng hiếu kỳ của Ryou bắt đầu trỗi dậy, trước chọn Love Egg.

"Được rồii, em xoay người qua chỗ khác." Kan cầm lấy Love Egg, bắt đầu thoa dầu bôi trơn.

Chuẩn bị xong, Kan đặt Love Egg ở cửa vào của Ryou, vừa dùng sức, Ryou cười tránh qua: "Tròn tròn ngưa ngứa."
"Nhịn một chút, một hồi là ổn rồi!" Kan cũng cười, anh kéo Ryou trở về, nhẹ nhàng đẩy vào.

"Cảm giác như thế nào?" Kan nhìn Ryou, hỏi.

"U-a... aaa, dường như không có cảm giác gì!" Ryou cảm nhận một chút, cho ra một đáp án.

"Vậy thì sao?" Kan cười xấu xa mở ra công tắc.

Bất ngờ không kịp chuẩn bị, Ryou hoảng sợ vì chấn động phía sau, "Kan, nó giống như đang chui vào bên trong!"

"Không có việc gì," Kan bắt tay đặt trên lưng Ryou, vuốt ve an ủi: "Thả lỏng, đừng căng thẳng."

"Chấn động thật mạnh," Ryou nhíu mày, "Lấy ra đi, cảm giác rất quái lạ."

"Ừm, chờ một chút mới có cảm giác tốt." Kan từ từ kéo dây, kéo Love Egg ra ngoài, "Phía dưới cũng thử cái này nha?"

"Ừm!" Ryou quay đầu nhìn thoáng qua, Kan chọn cái mô hình không giống cái bình thường dùng khi khuếch trương, rất nhỏ nhắn rất đáng yêu, màu sắc là màu hồng phấn trong suốt, quan trọng nhất là đằng sau có dây điện, xem ra cũng sẽ động như cái kia...

"Di chuyển thật là tuyệt vời!" Ryou nói xong liền bật cười, bởi vì mô hình nhỏ rất nhỏ, thiếu chút nữa bởi vì cười mà rơi ra.

"Cẩn thận ah, thật sự cái này dùng ở núm vú mới kích thích!" Kan nhanh chóng dùng tay vịn chặt, đẩy vào trong.

"Anh đã từng dùng?" Ryou hỏi rồi mới thấy hối hận, Kan bước vào cái vòng này lâu hơn mình rất nhiều, có kinh nghiệm là bình thường, hơn nữa nói không chừng không phải là kỷ niệm vui sướng gì, vì vậy không đợi Kan trả lời nắm chặt tay Kan: "Lấy ra đi, như vậy chọc vào hơi đau."

"Đau không?" Kan vội vàng lấy đạo cụ ra, hơi nghi ngờ, đến khi Ryou bắt đầu cười to mới hiểu được chính mình bị lừa rồi "Em ah!"

"Này, chúng ta đánh cuộc đi," ánh mắt Ryou rơi vào một đạo cụ, đó là do tám, chín hạt châu tạo thành, mềm mềm đặt ở trên bàn, "Xem ai có thể nhét vào nhiều hạt châu, hôm nay người đó là quốc vương!"

"Được thôi, ai sợ ai." Cùng người yêu đánh cuộc là một loại vui thú, Kan làm sao có thể lui bước.

"Anh trước nhé." Ryou tinh nghịch nháy mắt mấy cái, cuối cùng cũng dụ dỗ được Kan rồi, sao có thể để anh luôn chiếm lợi thế chứ?

Kan một bộ đã tính trước, cự tuyệt Ryou hỗ trợ, vừa mới bắt đầu rất thuận lợi, nhưng đến viên thứ tư thì bị kẹt, thứ năm rất miễn cưỡng, thứ sáu như thế nào cũng không vào được!

"Nhận thua đi!" Ryou thấy tình hình như thế, cười đến thập phần vui vẻ.

"Sao có thể trực tiếp nhận thua, em thử xem!" Kan vừa rút ra đưa cho Ryou, vừa cảm khái: "Đừng nhìn nó nhỏ, nhưng có võ đấy ^^."

Nghe xong lời Kan, Ryou cũng không dám xem thường thứ này, nhận lấy rất chân thành bắt đầu thử.

"Bảy viên," Nhưng không lâu lắm, Ryou ngẩng đầu lên cười rất tươi: "Vốn có thể toàn bộ đưa vào, nhưng vì rất khó chịu nên từ bỏ, dù sao có thể thắng anh là được rồi!"

Kan á khẩu không trả lời mà nhìn tình huống trước mắt, thật lâu mới thở dài: "Tuổi trẻ thật là tốt, nhớ năm đó..."

"Đừng nhớ năm đó nữa, nghĩ hiện tại a!" Ryou cắt ngang Kan, cười như hồ ly thấy con mồi: "Đến, trước tiên cởi bỏ còng tay, sau đó còng tay mình đi."

"Em muốn anh làm gì?" Lần này đổi lại Kan cảnh giác mà nhìn Ryou rồi.

"Nhẹ nhàng SM anh!" Ryou cũng không che dấu dự định của mình, dù sao sớm nói cho anh biết rồi, không cần đợi có ngày rơi vào tay mình, ai ngờ báo ứng đến nhanh như vậy!

"Như vậy không tốt lắm đâu?" Kan rùng mình một cái, "Hơn nữa... Anh hình như đánh mất chìa khóa rồi!"

"Để em lấy cho!" Ryou cười lạnh một tiếng, dùng chân đá vài cái ở phía dưới giường, một cái chìa khóa lòe lòe sáng xuất hiện trước mặt hai người.

"Ah, có lẽ là anh không cẩn thận làm rơi trên mặt đất, thật sự, không lừa em!" Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống, không nghĩ Ryou tinh mắt như vậy, Kan chậm rãi lui ra sau.

Ryou dùng chìa khóa mở còng tay, cười cười từ trên bàn tùy tiện cầm một đạo cụ, đi vài bước tới trước mặt Kan.

"Này, em có biết dùng không? Thật sự sẽ dùng sao? Em xác định thật sẽ dùng? Ngàn vạn lần đừng làm bậy, ah ~~~~"

Ngoài cửa sổ chim chóc bị tiếng kêu thảm thiết đột ngột truyền đến làm cho hoảng sợ, ngơ ngác một hồi liền vỗ cánh bay mất, đáng thương có người ở trong phòng hâm mộ nó, đáng tiếc là chính mình có lòng nhưng không có gan, cho nên... Chỉ có chịu thôi á!


Chương 73


Ryou mới vừa vào phòng, thanh âm Kan trong phòng vọng ra, nghe như anh đang tranh luận gì đó.

Bỏ đồ vật trên tay xuống, Ryou dọn dẹn một chút, nghe trong phòng không còn động tĩnh, mới cầm một hộp đồ ăn đi vào.

"Đói bụng không? Tiền bối cho em, nếm thử a!" Kan đang ngồi ngẩn người bên cửa sổ, Ryou đi qua đưa qua một hộp bánh.

"Em trở về lúc nào, anh không nghe thấy!" Kan đặt lại cái hộp lên bàn không vội ăn, kéo Ryou qua, tựa đầu ở bụng cậu, vẻ mặt phiền muộn: "Công ty thực sự xem anh như siêu nhân, để một mình anh dẫn ba nhân vật mới, có chủ ý muốn cho anh tinh tận người vong (lao lực đến chết) ah!"

Ryou sờ sờ tóc Kan, an ủi: "Có lẽ mọi chuyện không tệ như anh nghĩ đâu! Không thể tìm những người khác hỗ trợ sao?"

"Anh tức giận chính là điểm này, làm như toàn bộ công ty một đám người có thâm niên chỉ mình anh rảnh rỗi! Được rồi, không nói chuyện này nữa." Kan buông Ryou, cầm lấy cái hộp trên bàn: "ROYCE chocolate? Hôm nay không phải lễ tình nhân a?"

"Anh nghĩ đi đâu, lần trước em giúp tiền bối một chuyện nhỏ, không nghĩ anh ấy còn nhớ, về nhà một chuyến trở lại cho em hộp chocolate." Ryou trừng liếc Kan: "Hình như là nhân rượu."

"Ha ha, chỉ đùa thôi!" Thường xuyên có người tặng này nọ cho Ryou, Kan đã sớm khắc sâu ấn tượng người chuyên làm việc tốt của Ryou rồi, "Là rượu Grand Marnier."

Kan xé mở bao bì, đút trước một cái cho Ryou.

"Ăn rất ngon." Ryou khẽ cắn, rượu liền phun ra, Grand Marnier thanh đạm phối hợp chocolate thơm thuần, phong vị rất đặc biệt.

"Thật không?" Kan chờ đợi phút này, nghe Ryou nói xong liền nhào tới cho cậu một cái hôn sâu.

"Hương vị quả thật không tệ!" qua một lúc, Kan buông Ryou, vẫn chưa thỏa mãn mà liếm liếm môi trên môi dưới.

"Anh..." Ryou đối với Kan cũng vô phương rồi, lúc nào cũng như vậy.

"Đúng rồi, bọn em lần này chuẩn bị đi quay ở Sapporo!" Ryou nhớ tới tình cảnh họp hôm nay rất muốn cười: "Denny tức giận đến kêu oa oa, trước kia cậu ta không nghĩ công ty sẽ an bài như vậy, lựa chọn từ chối, hiện tại hối hận cũng không còn kịp."

"Ha ha, Sapporo là nơi tốt, có thể đi trượt tuyết còn có thể đi ngâm suối nước nóng, Denny thiệt là sai lầm, anh nên thảo luận với cậu ta." Kan rất hả hê nói, "Vậy bọn em khi nào thì đi?"

"Ngày 5 xuất phát, thực sự chút chờ mong, đáng tiếc anh không thể đi cùng." Đóng GV còn có cơ hội đi du lịch, khiến cho Ryou rất kinh hỉ.

"Đúng vậy a, nhưng lần này thời gian sắp xếp tương đối chặt chẽ, anh cũng ngày 5 bắt đầu, có thể dành nhiều thời gian cùng em." Chuyện hợp tác Kan không muốn nhắc nữa, dù sao mỗi lần đều chỉ thêm phiền muộn.

Nhưng Kan giấu Ryou một chuyện, hai ngày trước Ben bắt anh trở về, làm quen người mới, nhưng là Kan tâm tình không tốt nên không muốn về, biết rõ tính tình Kan, Ben cũng bó tay đành phải bắt anh chín giờ ngày 5 nhất định phải ở nhà ga.

Thời gian hạnh phúc luôn trôi nhanh, tuy Kan tranh thủ thêm vài ngày, nhưng vẫn phải chia lìa, anh ngày 4 bắt chuyến tàu đêm về công ty.

Sáng sớm ngày thứ hai, Kan vẻ mặt bình tĩnh đi vào nhà ga, ba nhân vật mới nhìn anh sắc mặt không tốt, cùng anh chào hỏi xong không dám nói tiếp nữa.

"Chúng ta chưa đi sao?" người đến đông đủ rồi sao vẫn ngồi ở phòng chờ, Kan thấy kỳ lạ.
"Chúng ta vẫn còn đợi E bộ tiền bối." Một người mới nơm nớp lo sợ trả lời, nội tâm còn đang nghĩ, Edgar tiền bối thật sự rất có khí thế.

"Tôi đáng sợ vậy sao?" Nhìn ba nhân vật mới sợ mình như vậy, Kan nhịn không được cười ra tiếng, như thế nào có cảm giác đang bắt nạt mấy đứa nhỏ, nếu Ryou ở... vân... vân, bọn họ nói cái gì? Đợi E bộ tiền bối? "Lần này quay là cùng E bộ hợp tác sao?"

"Đúng vậy a, tiền bối." Thấy Kan lộ ra nụ cười, ba người mới can đảm hơn một chút.

Không phải đâu? Chẳng lẽ... Không đợi Kan nghĩ xong, ba người bước vào, đúng là Brant, Jesse còn có Ryou.

"Ồ!" Thấy Kan, Ryou cũng có vẻ cực kỳ ngạc nhiên: "Sao lại thế? Anh là hỗ trợ nhân vật mới?"

"Cậu không biết lần này Edgar cũng tới sao?" Brant thấy thần sắc Kan và Ryou thay đổi, nhướn nhướn mi hỏi: "Edgar thì sao? Cậu sao không nói cho Lori?"

"Tôi... Tôi không có về họp, sao biết được tình huống cụ thể ah!" Kan cũng rất vô tội, "Mà Lori, anh nhớ em có đi họp a?"

"Có nói sao? Em nhớ hình như cũng nghe nói lần này có mấy nhân vật mới cùng đi, lúc lên xe mới biết người mới là N bộ, nhưng không biết có anh nữa." Ryou cố gắng nhớ lại, như thế nào cũng không nhớ là có đề cập đến Kan.

"Hay quá, một người không đi họp, một người họp không chú tâm, tôi thật sự phục hai ngươi!" Đúng là một đôi ah, phạm sai lầm cũng giống nhau, Brant trong lòng cảm thán.

"Ha ha, dù sao bây giờ biết là tốt rồi." Ryou không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề, đi đến trước mặt ba nhân vật mới N bộ đưa tay ra: "Tôi là E bộ Lori, mong được chỉ bảo nhiều!"

Thật tệ, sớm biết như vậy sáng nay cùng đi với E bộ, Kan trợn trắng mắt kìm nén xúc động, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng, cứ như vậy lăn qua lăn lại, vô luận về thể xác hay tinh thần, đều là một tổn thất thật lớn ah!

Nhưng Kan cũng không dám nói ra, chỉ có thể biểu hiện bộ dạng không sao cả, cùng người E bộ làm quen nhân vật mới N bộ.

Trải qua một phen giới thiệu cùng tự giới thiệu, mọi người bắt đầu quen thuộc lẫn nhau, vài người trẻ tuổi bắt đầu cười cười nói nói, lúc này đúng lúc đạo diễn mua vé xong, nhân viên công tác cùng diễn viên E bộ, N bộ mỗi người cầm một vé chuẩn bị lên xe.



"Vé của em?" Kan nhìn qua, xem không rõ lắm anh dứt khoát giật luôn vé trên tay Ryou.

"Không cùng một chỗ đây này!" Kan nói thầm một câu, quay người hỏi: "Ai ngồi ghế 6A?"

"Ách, là tôi!" Một người mới N bộ nhìn nhìn vé trong tay, đáp.

"Thật hay, cùng cậu đổi." Kan cùng nhân vật mới trao đổi.

"Sao anh không hỏi xem ai ngồi ghế 6C?" Không đợi Ryou nói xong, Brant không khỏi đắc ý mà quơ quơ vé trong tay mình, trên vé in rành rành: ghế 6C.

... Là người điên khùng, khốn nạn nào phân vé? Thật không hiền hậu a? Thấy tình cảnh này, Kan không khỏi mắng thầm trong lòng.

Thấy Kan tức giận, Ryou cũng có thể đoán được anh đang suy nghĩ cái gì, nhịn không được quay đầu cười to.

Nhưng tình huống này cũng có lợi, thấy mấy tiền bối rất hòa hợp, Jesse bốn người bọn họ trong lòng cũng nhẹ nhõm. Dù sao trước đó không quá quen thuộc, nội tâm khó tránh khỏi lo lắng, sợ gặp phải tiền bối tính tình cổ quái hoặc hay làm khó làm dễ người mới, nhưng hiện tại thấy ba vị tiền bối đều rất tốt ah!


Chương 74


"Thật nhàm chán ah!" Jesse phàn nàn, trên xe thời gian thật ngột ngạt.

"Tôi có mang theo bài poker, đánh không?" Lori chỉ chỉ hành lý trên đỉnh đầu.

"Dù sao cũng không có việc gì, mọi người cùng nhau chơi a!" Brant ngồi ở phía ngoài cùng, đứng lên giúp Lori đem hành lý xuống, Lori lấy ra hai bộ bài poker.

"Nhưng nhiều người như vậy, hai bộ bài chơi như thế nào à?" Bài lấy ra rồi, nhưng Lori không biết nên chơi như thế nào, thay phiên sao?

"Chơi rút Joker a!" Brant đề nghị, cách chơi đơn giản, hơn nữa càng nhiều người càng náo nhiệt.

"Người thua bị trừng phạt như thế nào?" Edgar cầm bộ bài, rút một Joker đỏ, như vậy hai bộ bài chỉ có một Joker đỏ thôi, những bài khác đều là có đôi có cặp, mọi người lần lượt rút bài lẫn nhau để có được một đôi bài, cuối cùng trong tay ai có lá Joker đỏ là thua.

"Phạt uống nước?" Một người đề nghị.

"Đừng ah, xe này không có WC, một hồi vô thì dễ mà ra thì khó đó." Edgar nói đùa chỉ ra điểm không thực tế đề nghị này.

"Dán giấy thì sao?" một người khác nói, "Tôi có mang theo giấy sticker"

"Ý này hay, thua sẽ dán giấy trên mặt!" Edgar đầu tiên biểu thị ra tán thành, anh bắt đầu xáo bài.

"Ừm, có thể!" Brant gật gật đầu, quy tắc đã định ra như vậy rồi.

"Các cậu cẩn thận một chút, tôi sẽ quay một màn này đấy, đừng thua nhiều mất mặt ah!" Quay phim cầm DV tham gia náo nhiệt.

Trò chơi bắt đầu, tất cả mọi người rất cẩn thận rút bài, dù sao sẽ bị quay, nếu thua bị dán giấy trên mặt, hình tượng đẹp đẽ có thể bị hủy ah.

"Bài của tôi đã xong!" Mấy vòng rút bài qua, bài Lori rút được cùng bài trên tay đều có thể gom góp thành đôi, dẫn đầu thoát ly nguy hiểm.

Kế tiếp Brant cũng đã xong bài của mình, hai người mỉm cười ngồi ở một bên xem mọi người tiếp tục phấn đấu.

"Ha ha, Jesse cậu thua!" Cuối cùng chỉ còn Jesse và một người mới N bộ, kết quả nhân vật mới may mắn, rút thành đôi bài, để lại cho Jesse lá Joker, lập tức tất cả mọi người huyên náo.

Jesse cười cười, bất đắc dĩ cầm bài trong tay ném vào chồng bài, xé một sticker dán tại cái cằm.

"Giống như chòm râu dê ah!" Lori cười trêu ghẹo hình tượng hiện tại của Jesse.

Ván bài mới lại bắt đầu, nhờ trò chơi những người trẻ tuổi lập tức kéo gần khoảng cách, mọi người cười cười nói nói, mấy nhân vật mới cũng thả lỏng, dần dần dám cùng mấy tiền bối vui đùa.

Chơi hơn mười ván, Edgar và Jesse trên mặt bị dán giấy nhiều nhất, N bộ ba cái nhân vật mới cũng nhiều nhiều ít ít đều bị dán vài tờ trên mặt, chỉ có Lori và Brant một lần cũng không thua, tất cả mọi người đều dồn sức muốn kéo hai người kia xuống nước.

Nhưng lần này lại là Edgar thua, Lori không đành lòng, kỳ thật chơi trò này quan trọng nhất là duy trì tâm lý ổn định, đồng thời giỏi quan sát thói quen lúc bắt được bài tốt bài xấu của người khác.Mấy người Jesse dễ dàng bộc lộ cảm xúc trên mặt nhất, cho nên thua cũng nhiều nhất, mà Edgar thua cũng hơi oan uổng, sắp theo xếp ghế, Brant rút Lori bài, Lori rút Edgar bài, quá quen thuộc Edgar nên Lori chỉ quan sát một chút sẽ biết, nếu sờ nhầm Joker Edgar sẽ nhìn chằm chằm cậu, trái lại Edgar sẽ nhìn chằm chằm bài, biết điểm này, Lori muốn không thoát thân cũng khó khăn.

Nhưng, một khi Lori thoát, vậy thì biến thành Brant rút bài Edgar, Brant cũng là người có ánh mắt rất độc, bởi vậy cũng sẽ không thua, kết quả nếu rút bài số lần nhiều, Edgar rất dễ dàng biến thành kế cuối, hai chọn một, tỷ lệ Edgar thua có thể không cao sao?

Vì vậy Lori sau đó thay đổi sách lược, cố gắng rút xong bài Edgar, mình cùng Brant đấu trí, hai người bắt đầu đấu, mấy người bên cạnh bắt đầu xui xẻo. Cuối cùng có một lần, người rút bài chỉ còn Lori và Brant, mọi người chung quanh nín thở chờ đợi, dù ai trong hai người này ai thua, đều xem như phá vỡ được một huyền thoại bất bại.

Khuôn mặt Lori luôn mang theo tươi cười, ai rút bài gì nét mặt của cậu đều không thay đổi, lúc này trong tay cậu còn ba lá bài, trong đó có Joker.

Brant cũng che dấu cảm xúc rất tốt, luôn là một bộ dạng lạnh nhạt, trong tay hắn còn hai lá, vô luận như thế nào cũng chỉ còn một cơ hội, vì vậy hắn tiện tay rút lá chính giữa trong tay Lori, không ngờ lại đúng là Joker, Brant nhíu mày, đem bài ra sau người xáo một phát, úp mặt bài xuống, ý bảo Lori có thể rút rồi.

Lori hơi sửng sốt, Brant tay này thật lợi hại, vốn có thể quan sát hắn biểu lộ một chút mờ ám, nhưng bây giờ mình cũng không biết mặt bài, chỉ có thể dựa vào may mắn thôi.

Đúng là bài tẩy ở chính giữa kia, Lori lúc rút nở nụ cười, cậu vứt một đôi bài: "Xem ra tôi còn phải rút một lần rồi!"

Hiện tại Brant trên tay có hai bài, Lori chỉ có một, Lori nắm quyền chủ động.

Edgar sau lưng Lori hận không thể thay cậu rút, chính anh lúc rút bài cũng không hồi hộp như vậy.

Lori lựa chọn cái bên trái, kết quả Lori rút không có phản ứng gì, nhưng Edgar đạp chân của mình, là Joker!

Cũng ở sau người xáo bài, Lori học Brant đem mặt bài úp xuống đặt trước mặt Brant.

Brant ánh mắt lóe lóe, thật sự vừa rồi hắn lúc cầm Joker phát hiện, có lẽ bởi vì số lần xáo bài nên lá bài có một góc hơi xoắn lên, cho nên bây giờ hắn liếc một cái là biết Joker ở phía bên trái bài tẩy, hắn nhìn nhìn Lori, đã rút qua bài bên phải.

Brant đã cố tình nhường, ván này Lori cuối cùng thắng lợi, chỉ là cậu lúc rút không phải Joker mà không xem, trực tiếp đem mặt bài lật ra, xem ra Lori cũng phát hiện huyền cơ bên trong, chỉ là không biết là trước hay sau Brant.

Brant nhún nhún vai, cầm sticker dán lên mặt.

"Gần đến rồi đó." đạo diễn hơi bị say xe sau khi lên xe uống thuốc thì ngủ, không biết chuông điện thoại của ai đánh thức y, y giơ cổ tay nhìn đồng hồ, sau đó xoay người nói với mọi người.

"YAA. A. A... !" Lọt vào trong tầm mắt chính là một nhóm anh chàng đẹp trai với ít hay nhiều tờ giấy dán trên mặt, đạo diễn chút nữa bị dọa rồi, y trừng lớn hai mắt, khi phản ứng liền ôm bụng bắt đầu cười to: "Cậu... Các cậu... nhanh chóng thu dọn sạch sẽ, một hồi đừng... làm người khác sợ!"

"Ha ha!" Mọi người nhìn nhau, cũng bắt đầu cười ha hả, nhìn thời gian cũng sắp đến nơi, bọn họ vừa cười vừa gỡ giấy trên mặt mình.

Thu hồi xong, thời gian còn lại mọi người không ngừng uy hiếp, dụ dỗ quay phim, kiên quyết yêu cầu xóa đoạn phim này, ngàn vạn lần đừng truyền ra ngoài!

Cuối cùng đã tới Sapporo, đoàn người xuống xe nhao nhao vặn eo bẻ cổ, hoạt động gân cốt, lại biết được công ty lần này chọn quay chụp ở Jozankei Onsen còn phải ngồi hơn một giờ xe buýt, lập tức nguyên một đám nhăn mặt nhíu mày.

Nhưng cũng phải tiếp tục ngồi xe, may mắn nhà ga trước Sapporo có xe bus đến Jozankei Onsen (suối nước nóng Jozankei), đợi mọi người đến nơi cũng đã hơn năm giờ chiều.


Chương 75

Đạo diễn vừa phân phối chìa khóa phòng, vừa dặn dò mọi người cất hành lý xong nhanh chóng đến dùng cơm, sau khi ăn xong mọi người còn có một buổi họp nhỏ.

Lori, Edgar và Brant cùng ở môột phòng, mà Jesse và ba nhân vật mới N bộ vào chung một phòng, mấy người cất hành lý xong liền đi tới nhà hàng.

Công ty lần này dự định dừng chân ở minshuku và khách sạn, tuy quy mô không tính lớn, nhưng rất sạch sẽ ấm áp. Bữa tối này hình thức là buffet, mọi người lựa chọn thức ăn cùng đồ uống mà mình thích, những người khác vẫn bình thường, nhưng đạo diễn thấy trước mặt Edgar và Jesse một đống lớn thức ăn, không khỏi cười khổ cùng quay phim nói giỡn, sau này dứt khoát cho dùng buffet, bằng không chỉ sợ nuôi không nổi bọn chúng.

Cơm nước xong, nhân viên đều tập trung ở phòng đạo diễn, đạo diễn giản lược giới thiệu nội dung quay chụp mấy ngày nay.

Bên ngoài quay dùng trượt tuyết cùng suối nước nóng chủ đề, trong phòng quay chụp có mấy phân cảnh: Edgar công Lori, Brant công nhân vật mới N bộ, Lori công nhân vật mới N bộ, Jesse cùng N bộ nhân vật mới công lẫn nhau, cuối cùng là do bảy người xuất hiện NP.

"Tôi hiện tại gọi mọi người tới, là muốn thương lượng sắp xếp tốt thời gian để bảo đảm chất lượng, và tiến trình quay chụp," Đạo diễn cầm lấy kế hoạch, "Hiện tại có hai phương án để lựa chọn: một là đêm nay bắt đầu, ngày mai ngâm suối nước nóng – quay phim, ngày mốt nguyên ngày quay phim, ngày kia trượt tuyết, sau đó kết thúc công việc trở về; hai là đêm nay nghỉ ngơi, ngày mai quay phim – ngâm suối nước nóng – quay phim, ngày mốt và ngày kia cũng sắp xếp giống như thế. Các cậu xem xét chọn cái nào, cũng có thể thảo luận xem còn có cách sắp xếp nào tốt hơn không."

"Tôi cảm thấy quay trong phòng phân phối nhân viên căn bản là xen kẽ nhau, bởi vậy không cần quá quan tâm vấn đề thể lực," sau khi bọn họ thương lượng Brant đại diện biểu đạt ý kiến: "Cho nên tổng cộng năm cảnh, đêm nay một hồi; ngày mai cả ngày quay phim, có thể quay ba cảnh; buổi sáng ngày mốt quay cảnh cuối cùng, sau đó đi ngâm suối nước nóng, thời gian còn lại mọi người có thể tự do hoạt động; ngày kia trượt tuyết, về nhà, như thế nào?"

Đề nghị này đạo diễn và nhân viên công tác bàn bạc, thật khó có lần đầu tiên đi chơi, mọi người cũng muốn có một chút thời gian riêng tư mua sắm đặc sản, đám diễn viên bọn họ đều cảm thấy có thể, bọn họ càng không có vấn đề gì. Duy nhất là quay phim sẽ vất vả, nhưng đạo diễn có thể linh động thay thế quay phim, cho nên cuối cùng mọi người nhất trí thông qua đề nghị của bọn Brant.

"Vậy một hồi chuẩn bị bắt đầu!" Đạo diễn để cho ánh sáng tiến hành chuẩn bị, ở trong phòng này quay, dù sao đạo diễn và quay phim hai người ở phòng ba người, vừa vặn để trống một giường.

"U-a... aaa," Nhưng đêm nay chọn người quay cũng khó, theo lý thuyết, nhân vật mới không phù hợp, cho nên trận này quay Jesse cùng N bộ nhân vật công mới lẫn nhau là tốt nhất, nhưng một là sợ người mới không thể nhanh như vậy tiến vào trạng thái sẵn sàng, hai là lần đầu quay vô cùng quan trọng, đặc biệt mấu chốt lần này là mang nhân vật mới, cho nên cuối cùng đạo diễn quyết định quay Edgar công Lori trước.

Lịch ngày mai cũng được sắp xếp, trận đầu là Jesse, thứ hai là Brant, cuối cùng là Lori.

"Cố gắng lên ah!" Brant nghe xong an bài, bắt chuyện cùng Lori và Edgar rồi về phòng trước.

Brant dám đi, nhưng Jesse và bốn nhân vật mới đều không dám đi, huống chi đây là một cơ hội quan sát khó có được.

Đã nghe uy danh anh Edgar ở bên ngoài, hơn nữa hôm nay bốn nhân vật mới cũng tự mình cảm nhận được trên người anh có một loại sức ép, ở gần anh sẽ dễ dàng sinh ra mặc cảm tự ti, cảm thấy đây mới là đàn ông đích thật, cho nên thật không dám cùng anh Edgar đối mặt.

Mấy nhân vật mới đều thầm vui mừng vì mình không phải cùng anh Edgar một chọi một, nếu không tình huống có thể sẽ rất thảm, không biết công ty có phải đã cân nhắc điểm này, mới không sắp xếp Edgar cùng nhân vật mới quay.

Từ điểm đó thấy, anh Lori cũng rất giỏi rồi.Anh Lori lúc nói chuyện trên mặt luôn mang nụ cười làm cho người ta thật thoải mái, hơn nữa đối với mấy nhân vật mới cũng rất chiếu cố, là người có tính tình rất tốt. Nhưng ở giữa anh Edgar cùng Brant, anh Lori một chút yếu thế cũng không có, ngược lại rất có cảm giác lấy nhu thắng cương, hơn nữa anh ấy và anh Edgar lúc ở cùng một chỗ có vẻ cực kỳ tự nhiên, một chút cũng không bị khí thế của anh Edgar ảnh hưởng.

Hai người đặc sắc như thế mà cùng quay phim chắc chắn sẽ rất thú vị, đêm nay Edgar cùng Lori đùa giỡn trên giường giống như pháo hoa rực rỡ, khiến mấy nhân vật mới thật khó có thể quên, trong đầu để lại ấn tượng khó có thể phai mờ.

Không có dư thừa thăm dò cùng cố ý nịnh nọt, hai người hình như rất quen thuộc thân thể của đối phương, vừa bắt đầu liền đi thẳng vào vấn đề. Động tác của anh Edgar tự tin mà chắc chắc, ánh mắt của y từ đầu tới cuối đều nhìn chăm chú anh Lori. Từng thần thái của anh Lori hoặc động tác của anh Edgar có thể tạo phản ứng nhanh chóng và chính xác; anh Lori cũng cực kỳ chăm chú nhìn anh Edgar, rất tự nhiên mà phối hợp theo động tác của anh Edgar, không khiêu khích không giả tạo.

Có thể nói, hai người đã đạt tới cảnh giới cựa kỳ ăn ý, trong mắt hoàn toàn chỉ có nhau, căn bản không thấy sự tồn tại của camera.

Trận tình ái này, là chuyên thuộc về nam cùng nam, sơ phẩm thanh như rượu trắng, nhưng chỉ cần uống thêm mấy ngụm, rượu kia sẽ từ từ quật người ngã xuống.

Mấy nhân vật mới dường như nín thở theo dõi tình cảnh trước mắt, đến khi anh Edgar và Lori phóng ra dục vọng của bọn họ, hơi thở mới thoát ra khỏi ***g ngực.

Quá mạnh mẽ, mấy nhân vật mới dùng ánh mắt sùng bái nhìn Edgar và Lori, quay GV cũng có thể tạo ra một cảm giác chi phối, áp chế toàn bộ bầu không khí, thật sự là quá mạnh mẽ!

Đạo diễn rất hài lòng nhìn phản ứng của mấy người mới, đây chính là hiệu quả hắn mong muốn, không, thậm chí tốt rất nhiều so với hắn tượng tượng, không hề có phản ứng tiêu cực, đạo diễn có thể đoán lần quay phim này sẽ rất thuận lợi.

"Khổ cực rồi, sớm nghe nói hai cậu phối hợp cực kỳ ăn ý ở Fallen Angel, không nghĩ rằng thật sự cón lợi hại hơn trong truyền thuyết ah!" Đạo diễn đi đến trước mặt Edgar cùng Lori cảm khái: "Khó trách trên website công ty có nhiều người yêu cầu cho các cậu hợp tác lần nữa."

"Vậy sao?" Edgar ngẩng đầu cười cười, lúc này anh đang dùng khăn giấy giúp Lori lau người, "Vậy dứt khoát nói với ông chủ của các anh, gả Lori cho tôi chỉ cùng nhau hợp tác thôi!"

"U-a... aaa, chờ cậu làm chủ đi rồi nói." Đạo diễn lắc đầu, đối với đề nghị của Edgar không cho là đúng.

"Ngày mai có thể ngủ lấy lại sức rồi!" Lori để ý chính là điểm này, cậu đứng dậy bắt đầu mặc quần áo, "Các cậu cũng đừng đợi nữa, về nghỉ ngơi đi!"

Lori một câu sau là nói với bốn người bọn Jesse, bốn nhân vật mới nghe vậy rất vui vẻ, nhưng hơi do dự nhìn về phía đạo diễn.

"Được rồi, các cậu đều nhanh về nghỉ ngơi đi, ngủ ngon!" Đạo diễn cố ý nhấn mạnh vào mấy chữ "ngủ ngon", hắn cùng với quay phim trao đổi một ánh mắt quỷ dị.

Đáng tiếc một mặt vừa quay xong rất mệt mỏi, mặt khác là cuối cùng có thể trở về tự do hoạt động, mấy người đều không chú ý tới hành động kỳ lạ của đạo diễn và quay phim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro