Chương 17: Ngón tay cắm vào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mấy ngày ở phủ Chu có tốt không? Chu Mộ có hay bắt nạt muội không?"

Hứa Hác Chi đã sớm nghe bằng hữu nói về chuyện Hứa Triều và Chu Mộ ở trại nuôi ngựa, nhưng hiện tại hắn không chủ động hỏi rõ mà muốn Hứa Triều tự mình kể lại.
Ai ngờ Hứa Triều vội vã lắc đầu, trong đầu hiện lên cảnh đêm qua Chu Mộ ghì nàng dưới cửa.

Chuyện trên giường, mà nói cho ca ca biết, thật là thẹn thùng quá...

Hứa Triều đã sớm vứt hai chuyện kia ra sau đầu, nhìn sắc mặt Hứa Hạc Chí chuyển sang âm trầm, màng chủ đông bám lấy cánh tay hắn: "Được rồi ca, muội muội của ngươi cũng không phải dạng vừa đâu, nếu Chu Mộ thật sự đánh nhau với ta, còn chưa biết ai sẽ thắng ai đâu." Đừng nhìn nàng thân mình nhỏ xinh, nàng một năm trước thi đấu bắn cung giành được giải đệ nhất nữ tử.

Hoàng cửu cữu tự tay đưa cho nàng một khối ngọc bội, khen ngợi nàng tài giỏi trên triều đình, cùng với nàng được khen thưởng là đệ nhất nam tử Chu Mộ. Hoàng cữu cữu đưa cho hắn cái gì Hứa Triều không quá để ý nhiều, bởi vì lúc ấy nàng còn nhịn không được trào phúng hắn trong lòng, nếu không phải huynh trưởng lúc ấy phải đi xa, cao thủ bắn cung này Chu Mộ có thể giành được sao!

Hứa Triều vẫn luôn muốn so tài bắn cung với Chu Mộ, xem rốt cuộc ai bắn giỏi hơn.
Giải săn bắn năm nay, nàng nhất quyết muốn cùng hắn thi đấu một phen.

Hứa Hác Chi đương nhiên hiểu rõ tính tình Hứa Triều, nhưng hắn cũng cho rằng lời đồn đại trên phố không sai, Chu Mộ không phải người Hứa Triều có thể đối phó. Nghe nói hắn từ nhỏ đã nghịch ngợm, ngay cả viết chữ cũng học bằng tay tráu, sau bị phụ thân hắn ép buộc đổi sang tay phải.

Hai người ăn trưa tại phủ Trưởng Công
Chúa rồi lên đường trở về. Trên xe ngựa, Chu Mộ nhìn chiếc túi trong tay Hứa Triều, có chút tò mò: "Cái gì trong tay nàng vậy?"

Hứa Triều nhìn túi đựng thuốc tránh thai và sách trong tay, cố ý lấp lửng nói: "Bí mật."

Chu Mộ cũng không hỏi lại, có lẽ vì lần trước nàng không mang the0, lần này trở về để lấy mang đi.

Vừa đến phủ Chu, hai người như trở thành người xa lạ, mỗi người đi một ngả, hoàn toàn không giống như lúc mới ra khỏi phủ
"găn bó ke0 sơn".

Hứa Triều cũng chẳng quan tâm Chu Mộ muốn đi làm gì, dù sao hắn cũng làm theo ý mình, hai người chẳng ai có thể quản được đối phương.

Hứa Triều bước vào sân, liền đưa gói thuốc trong túi cho Ngọc Ninh, dặn dò nàng cất trong ngăn tủ Bếp, để mọi người không lục tung.

Vừa vào phòng, nàng đóng cửa lại, lấy hết sách vở trong túi ra. Mở quyển Đạo Đức Kinh, bên trong kẹp một quyển thoại bản.
Hứa Triều vui vẻ nằm trên chiếc giường mềm mại. Nàng nhìn chiếc giường mới này, không biết ai đã sắp xếp, nhưng nó thoải mái hơn nhiều so với giường của Chu Mộ.
Nàng cũng không hiểu sao Chu Mộ lại thích ngủ trên chiếc giường cứng như vậy. Nếu đêm qua hai người ở trên giường đó mà làm lâu hơn một chút, có lẽ cả tấm ván giường sẽ sập mất.

Hứa Triều lại nghĩ đến quyển thoại bản trong tay, mở ra xem. Nhìn những hình ảnh nam nữ ân ái bên trong, nàng há hốc miệng kinh ngạc. Quyển sách mới này còn kinh khủng hơn nhiều so với những quyển nàng đã xem trước đây.

Bên trong tư thế nam nữ giao hoan làm Hứa Triều cảm thấy những gì nàng cùng Chu Mộ đêm làm đều không tính là gì hết.

Kể từ khi Hứa Triều vào phủ, bóng dáng
Chu Mộ bỗng dưng biệt tăm. Bữa tối cũng vắng bóng hắn, sau lại nghe thị nữ tâu rằng hắn được kêu đến Tây viện.

Hứa Triều lật xem vài trang thoại bản, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ. Nàng bỗng tưởng tượng đến quái vật khổng lồ hung tợn kia của Chu Mộ. Hạ thể của nàng đã sớm ướt đẫm, ngứa ngáy vô cùng. Hứa Triều cởi bỏ quần lót, học theo Chu Mộ vuốt ve tiểu thịt viên của chính mình.

"A, a!" Hứa Triều vội vã giải tỏa dục vọng, học theo tư thế của nam nhân tối hôm qua, khép ngón trỏ và ngón giữa lại, thong thả kèm chút lực đưa vào trong.

Hoa huyệt rỗng tếch bị lấp đầy, lòng Hứa Triều cũng có chút được thoả mãn. Nàng cắn môi cố gắng không rên rỉ. Nếu ai đó nghe thấy, truyền đến tai đại gia, mặt mũi nàng biết cất đi đâu? Huống chi Chu Mộ không ở đây.

Nhớ đến Chu Mộ, Hứa Triều cố gắng nhớ lại cảm giác bị hắn thao đêm qua, nhưng chỉ tự an ủi bản thân, chẳng thể nào thỏa mãn hết được.

Qua một lúc lâu, Hứa Triều rốt cuộc rên rỉ, uốn éo thân mình, dùng ngón tay đưa bản thân lên đỉnh cao khoái cảm. E rằng tiếp tục sẽ càng thêm trống trải, Hứa Triều đành ép mình ngủ.  Nàng thực sự nhớ nhung tiểu huynh đệ của Chu Mộ, không biết còn có cơ hội gặp lại hay không.

Nửa đêm, dục vọng dần trào, dù dùng ngón tay cũng không thể giải tỏa. Trong lòng bứt rứt, Hứa Triều thay bộ yếm mỏng manh, không mặc áo lót, khiến đầu vú cọ vào lớp vải thô ráp, dần dần cương cứng.

Nằm trên giường nửa canh giờ cũng không đi vào giấc được, Hứa Triều đành chịu thua. Nàng quyết định đi tìm Chu Mộ, quyến rũ hắn để hắn trở thành cây gậy mát xa cho mình.

Lúc chạng vạng, Hứa Triều nghe nói Chu Mộ đã ở trong phòng ngủ cả ngày không ra ngoài, phần sau không nghe rõ các nàng bàn tán cái gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro