Chương 135: Manh mối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hướng Vũ không kiên nhẫn mà kêu lên, "Người đâu?"

"Hướng thiếu tại sao lại tức giận như thế?" Chu chủ quản sắc mặt tái nhợt, cười nói: "Mau uống ly trà hạ hỏa."

Hướng Vũ nhìn Chu chủ quản, một trận cười lạnh.

"Tiểu Phương, mau mang một ly tra đến cho Hướng thiếu!" Chu chủ quản bị hắn nhìn lưng đổ đầy mồ hôi, trên mặt cười rất nhanh duy trì không được.

Người tên là Tiểu Phương nhanh chóng đi bưng trà, nhưng nước trà còn chưa đem ra.

Phanh!

Hướng Vũ một chân đạp Chu chủ quản xuống đất, rồi mới tiến lên, ngồi xổm xuống nắm tóc của hắn, nói: "Chính  mày là người bảo Vãn Vãn đi quét dọn sân thượng một mình?"

Chu chủ quản bị đá chổng vó, mắt kính cũng không biết rơi chỗ nào, hắn sờ soạng nửa ngày mới tìm được, nhưng mắt kính đã bị hỏng rồi, căn bản mang không được.

Hắn híp mắt nhìn Hướng Vũ, trên trán mồ hôi lạnh cuồn cuộn không ngừng chảy xuống, "Là tôi bảo cô ấy đi, xảy ra chuyện gì sao? Cô ấy vốn dĩ là nhân viên vệ sinh của Mộng Sở Hội, tôi làm chủ quản, giao việc cho cô ấy làm cũng là lẽ đương nhiên..."

"!"Hướng Vũ mắng một tiếng, đấm một cú lên trên mặt hắn.

Phía má trái của Chu chủ quản nhanh chóng sưng lên, đưa tay che phía bên mặt bị thương, lời nói không rõ ràng, "Rốt cuộc tại sao lại đánh tôi? Ngài phải cho tôi một lý do rõ ràng!"

"Em gái của tao chút nữa bị mày hại chết, mày còn mặt mũi ở chỗ này giả vờ vô tội?!" Hướng Vũ đôi tay nắm chặt cổ áo Chu chủ quản kéo hắn đứng lên.

Chu chủ quản kinh hãi, trên mặt không còn chút huyết sắc.

Thời điểm hắn giao Hướng Vãn đi quét dọn sân thượng một mình, đã có tính toán, tìm cho mình đường lui, dù có chuyện xảy ra, cũng không liên lụy đến hắn!

Nhưng ai biết được Hướng thiếu không nói lý!

Người vây xem náo nhiệt một trận cười vang.

Ngày thường, người của Mộng Sở Hội sẽ tới nhúng tay vào, nếu là thật sự giải quyết không được, sẽ mời Mộng Lan hoặc là Hạ Hàn Xuyên đến, nhưng là hôm nay bọn họ được chỉ thị, nên làm cái gì thì làm, không nhìn thấy Chu chủ quản bị đánh.

Chu chủ quản vốn là muốn đem trách nhiệm đẩy lên người cấp trên, bảo Hướng Vũ đi tìm Mộng Lan hoặc là Hạ Hàn Xuyên tính sổ, buông tha cho hắn.

Nhưng Hướng Vũ vừa nghe lời này, tức giận lại lớn chút, đạp lên người hắn vài cái, "Lấy tên khốn Hạ Hàn Xuyên ra đe doạ tao, mày nghĩ tao sợ hắn sao?!"

Chu chủ quản cuộn tròn thân mình, khóc lóc cầu xin, nhưng căn bản được.

Hướng Vũ đánh mệt mới dừng lại, nắm chặt cổ áo Chu chủ quản, đem hắn kéo lên lần nữa, cắn răng hỏi: "Mày bắt Vãn Vãn đi quét dọn sân thượng một mình, vừa lúc lại có người đến khoá cửa... Nói, hai người có phải thông đồng với nhau không?!"

Hướng Vũ có tiếng cưng chiều em gái, Chu chủ quản này lại dám nhốt Hướng Vãn trên sân thượng một mình, khó trách Hướng Vũ lại điên lên như vậy, xuống tay tàn nhẫn như thế.

"Khóa... Khóa cửa?!" Tối hôm qua mưa to, nếu như bị nhốt trên sân thượng là thật sự xảy ra chuyện đó! Chu chủ quản sợ tới mức toàn thân đầy mồ hôi lạnh, vội vàng nói: "Tôi không biết, bảo Hướng Vãn đi quét... quét dọn sân thượng một mình là do cấp trên chỉ thị, nhưng còn chuyện khóa... khóa tôi thật sự không biết, Hướng thiếu không... không thể giận chó đánh mèo được!"

Chu chỉ quản thế mà lại bị doạ đến tiểu trong quần.

Hướng Vũ cau mày đem hắn đẩy xuống đất, liên tiếp lui vài bước. Đám người vây xem náo nhiệt cũng đồng thời lui vài bước, lấy tay bịt mũi.

"Cấp trên chỉ thị?" Lúc này, một giọng nữ truyền đến.

Mộng Lan thướt tha lả lướt mà đi đến, lười nhác nói: "Sao chỉ thị của tôi, mà tôi lại không biết mình nói lúc nào nhỉ?."

Chu chủ quản nhìn đến cô, trên mặt lúc đỏ lúc xanh, không nói được một câu.

"!"Hướng Vũ phỉ nhổ xuống đất, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Hắn ngay từ đầu cho rằng chuyện đánh xuân dược chọc giận Hạ Hàn Xuyên, nên chuyện sân thượng lần này là Hạ Hàn Xuyên cố ý để trừng phạt Vãn Vãn, không nghĩ tới hoàn toàn là do tên khốn này mà ra!

Chu chủ quản nhìn thấy sự hung ác trong mắt, tứ chi nhũn ra, mắt xung híp vì cú đánh vào mặt lúc này, "Hướng... Hướng thiếu, chuyện khóa cửa thật sự không liên quan đến tôi, là Lâm Điềm... Lâm Điềm Điềm làm, bắt Hướng Vãn đi quét dọn sân thượng một mình cũng là ý của cô ta." 

Hướng Vũ tức giận đến cực điểm, mạch máu như muốn vỡ ra, hắn không kiên nhẫn nghe giải thích, liền với lấy bình hoa gần đó, đập trên đầu Chu chủ quản.

Máu lập tức phun ra, nhưng không đủ để lấy mạng người.

Chu chủ quản nằm trên mặt đất, tay che đầu, kêu lên.

"Hai người lại đây, đem hắn ném ra ngoài, để hắn gặp mưa! Gần chết thì đưa đến bệnh viện, tuyệt đối không được để hắn chết!" Hướng Vũ chỉ vào hai người phục vụ nam.

Hai người phục vụ không nhúc nhích, mà theo bản năng nhìn về phía Mộng Lan, thấy cô gật đầu, hai người liền chạy đến nâng Chu chủ quản lên, đem người mang đi ra ngoài.

Hướng Vũ mặt vô cảm mà nhìn vệt máu kéo dài trên sàn, "Lâm Điềm Điềm đâu?"

********

Hạ Hàn Xuyên trở về thay đổi quần áo, toàn thân mỗi cái tế bào đều kêu gào mệt mỏi, nhưng một chút cũng không buồn ngủ.

Trong đầu ngổng ngang nhiều suy nghĩ, Hướng Vãn trước kia như kẹo mạch nha dính chặt sau lưng hắn, nhưng từ sau khi ra tù lại giống những người khác khom lưng uốn gối trước mặt hắn. Mẹ nó, Mộng Lan còn có Vũ Hiên đều đưa ra mấy lời khuyên giống nhau, làm tâm loạn đến long trời lở đất.

"Hướng Vãn một lòng muốn chết, tôi gọi cấp cứu, cô ấy cầu xin tôi gọi bảo họ đừng đến nữa."

Giọng nói của Chu Miểu rõ ràng bên tai, mỗi từ nói ra đều như con dao sắc nhọn, một nhác lại một nhác đâm vào tìm hắn, máu tươi ào ạt chảy ra.

Lồng ngực khó chịu, hô hấp khó khăn, Hạ Hàn Xuyên tay phải nắm chặt đánh thật mạnh vào ngực trái,  nhưng một chút tác dụng cũng không có.

Đô ——

Lúc này, điện thoại vang lên.

Hạ Hàn Xuyên nhận cuộc gọi đến, nghe được giọng đàn ông ở đầu dây bên kia: "Hạ tổng, ta đang quán cà phê thường gặp, mấy năm nay điều tra cuối cùng cũng có chút manh mối."

"Tốt, tôi đến ngay." Yến hầu Hạ Hàn Xuyên chuyển động, đáy mắt cuồn cuộn sóng ngầm.

----------------------------------------------------------------

Mọi người vote ủng hộ mình nha

20/10/2021

Mùng ngày 20/10. Chúc các bạn nữ luôn trẻ, đẹp, sức khoẻ và trên hết là thành công trong học tập, công việc, cuộc sống nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro