Chương 185: Không thể biến cháu trai mình thương yêu thành tiểu tam đúng không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cảm ơn dì đã quan tâm, bác sĩ Lục thực sự rất ưu tú, bất quá hai người chúng con chỉ là quan hệ  bác sĩ và người bệnh. Có lẽ sau này chúng con sẽ trở thành bạn bè, nhưng bác sĩ Lục đối con, chắc là giống như con đối bác sĩ Lục, không có bất kỳ tình yêu nam nữ nào tồn tài." Hướng Vãn nhìn thấy trong đáy mắt của bà Lục chợt lóe lên chút không tình nguyện.

Nghe thế bà Lục cười cười, "Thật sự là tiếc nuối, sau khi nghe chị dâu luôn miệng nói về cháu, dì thật sự muốn con trở thành con dâu của mình."

"Vãn Vãn," Sắc mặt dì Lưu không được tốt châm, "Tiểu Sầm tốt như thế hảo con không cần, có phải trong lòng vẫn còn nhớ thương tên Hạ Hàn Xuyên kia không?"

Nụ cười trên mặt bà bà Lục cứng lại một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại tự nhiên.

"Hạ tổng hiện tại là bạn trai Hướng tiểu thư." Lục Ngôn Sầm buông tay, "Bác dù cho có thích Hướng tiểu thư như thế nào cũng không thể biến cháu trai mình thương yêu thành tiểu tam đúng không?"

Tạch!

Dì Lưu trực tiếp đứng lên, sắc mặt xanh mét muốn nói gì đó, nhưng nhìn đến em dâu và cháu trai, bà liền nuốt xuống lời muốn nói, "Vãn Vãn, con vào trong nói chuyện với dì một lát."

Nói xong, liền xoay người đi vào phòng.

"Dạ" Hướng Vãn lên tiếng, nói xin lỗi bà Lục và Lục Ngôn Sầm, rồi mới đi theo dì Lưu vào phòng.

Dì Lưu phanh đến một tiếng đem cửa đóng lại, sắc mặt âm trầm dựa vào cửa, không nói lời nào.

"Con như thế này thật sự không thích hợp cùng bác sĩ Lục ở bên nhau." Hướng Vãn nói: "Con không xứng với anh ấy, hơn nữa con đối anh ấy không có cảm giác."

"Nhất kiến chung tình? Hiện tại không có cảm tình, sau này qua một thời gian, bồi dưỡng tình cảm không phải là được rồi rồi sao? Dì cùng chồng trước khi kết hôn gặp nhau được mấy lần? Cưới về thân cận, sau này vẫn rất tốt đó không thấy sao?" Dì Lưu hận sắt không thành thép.

"Dì đừng nóng giận." Hướng Vãn biết dì Lưu cũng là vì muốn tốt cho mình, "Con không cùng bác sĩ Lục ở bên nhau, đối với tất cả mọi người đều tốt."

Bác sĩ Lục là người trưởng thành, cũng có chính kiến của mình, nếu như bị dì Lưu ép buộc ở bên cô, chắc chắn sẽ sinh ra không ít oán giận đối với dì Lưu.

Mà từ phản ứng vừa rồi, xem ra mẹ của bác sĩ Lục hẳn là đối với cô cũng không phải thực sự vừa lòng.

"Con con..." Ngón tay dì Lưu chọc vào đầu cô, rõ là bị cô làm cho tức muốn chết, "Con vì người khác suy xét như thế, tại sao không thế suy xét cho chính mình?"

Hướng Vãn cười cười, túm túm tay bà, "Con đã suy xét cho chính mình rồi mà, con không thích bác sĩ Lục, nếu chúng con miễn cưỡng ở bên nhau, ai cũng không thoải mái."

Dì Lưu lại chọc vào đầu cô vài cái, bị làm cho tức giận đến nói không nên lời.

"Dì, nếu dì chọc thêm nữa con sẽ trở nên ngu ngốc mất thôi." Hướng Vãn nói.

Dì Lưu tức giận mà nói: "Dì cũng chưa dùng sức, trên đầu con còn chưa có dấu hồng nào kia kìa!"

"Nhưng lúc nãy dì đá con thật sự là dùng sức lực." Hướng Vãn nói.

"Đừng có ba hoa với dì!" Dì Lưu sốt ruột nhưng cũng không quên chính sự, "Lúc nãy tiểu Sầm nói, con là bạn gái của Hạ tổng, rốt cuốc chuyện là như thế nào?"

Hướng Vãn nắm chặt quyền, cúi đầu nói: "... Không có gì."

"Không có gì? Không có gì mà Hạ Hàn Xuyên lại thành bạn trai của con?" Dì Lưu lúc này thực sự vì câu trả lời của cô mà trở nên tức giận quá mức, "Vãn Vãn, con xem dì là người ngoài có phải hay không?"

Hướng Vãn kéo kéo môi, "Con cũng không thể nói rõ được."

"Hướng, Vãn!" Dì Lưu nói to.

"Hạ Hàn Xuyên tính tình không tốt, dì Lưu sau này đừng hành sử quá lỗ mãng trước mặt hắn nữa, cũng không cần vì con mà kéo bác sĩ Lục vào, không đáng. Không còn sớm nữa, dì Lưu, con về trước." Hướng Vãn nói xong, không nhìn dì Lưu, xoay người ra khỏi phòng.

Bà Lục nhìn thấy Hướng Vãn bước ra, hỏi: "Chị dâu không ra ngoài cùng cháu sao?"

"Dì Lưu có chút mệt mỏi, nói muốn nghỉ ngơi sớm một chút." Hướng Vãn nói.

Lục Ngôn Sầm nhìn vào cánh cửa phòng đóng chặt như suy tư gì.

"Thì ra là như vậy." Bà Lục cười cười, vẫy vẫy tay với cô, "Chị dâu không có nói với dì là cháu thích ăn loại trái cây nào, nên mỗi loại gì cắt một ít cháu mau lại đây ăn đi."

Hướng Vãn cự tuyệt, "Cảm ơn dì, nhưng thời gian không còn sớm nữa, con cũng nên trở về rồi."

"Ăn chút trái cây cũng không chậm trễ bao nhiêu thời gian, lát nữa bảo tiểu Sầm đưa con về." Bà Lục nói: "Con mau nếm thử quả cam này đi, rất ngọt đó."

Cự tuyệt quá nhiều lần cũng không tốt lắm, Hướng Vãn ngồi xuống sô pha, vươn tay lấy một miếng cam.

"Vãn Vãn, tuy rằng con và tiểu Sầm không có duyên vợ chồng, nhưng vẫn có thể là bạn bè. Sau này rảnh thì đến đây chơi, để dì Lưu làm món ngon cho con." Bà Lục đẩy đĩa trái cây đến trước mặt Hướng Vãn.

Hướng Vãn dạ một tiếng, đem một miếng kiwi bỏ vào trong miệng, chua chua ngọt ngọt.

Cốc cốc...

Lúc này, có người gõ cửa.

"Đã trễ thế này rồi, ai còn đến nữa chứ?" Bà Lục bảo con trai, "Con mau ra mở cửa xem thử."

Lục Ngôn Sầm đứng dậy, bước đến mở cửa, "Hạ tổng? Thật sự không nghĩ là ngài."

Nghe được hai chữ Hạ tổng, bà Lục liền đứng lên, "Thì ra là Hạ tổng, khách quý. Tiểu Sầm, con vào thư phòng mang trà ra đây để mẹ pha trà mời Hạ tổng."

Thời điểm bà quay đầu cùng Hạ Hàn Xuyên chào hỏi, mặt không chút biểu cảm mà đánh giá đối phương một chút.

Người đứng đầu tập đoàn tuổi trẻ tài cao, diện mạo dáng người cùng khí chất đều toát lên vẻ nhân tài kiệt xuất.

Chỉ là thoạt nhìn khí sắc không được tốt, trước mắt có uyển chuyển nhẹ nhàng, sắc mặt có chút trắng bệch, bước chân có chút chậm, nhìn như là bệnh nặng mới khỏi.

Hướng Vãn nhíu nhíu mày, cánh môi cắn chặt gắt gao.

Hạ Hàn Xuyên không phải đang bị ngấm thuốc mê sao? Thuốc đã hết tác dụng rồi sao?

"Không cần phiền phức làm gì, cảm ơn Ứng viện trưởng." Hạ Hàn Xuyên nhìn bà Lục cười cười, vòng qua người Lục Ngôn Sầm bước vào, "Tôi chỉ là lo lắng cho bạn gái buổi tối về trễ, trên đường không an toàn. Không mời mà đến, mong bà không cảm thấy phiền lòng."

Tác dụng của thuốc giảm đau đã hết, đau đớn từ vết khâu ở bụng truyền tới thần kinh não, cánh mũi của hắn đã thấm một lớp mồ hôi mỏng.

Lục Ngôn Sầm liếc nhìn bụng của Hạ Hàn Xuyên vài lần, "Miệng vết thương mới vừa khâu, Hạ tổng không nên tùy ý đi lại nhiều, gây khó khăn cho quá trình phục hồi."

"Cảm ơn bác sĩ Lục nhắc nhở." Hạ Hàn Xuyên nói: "Bất quá ta nhớ rõ bác sĩ Lục trước kia từng viết trong một cuốn sách, mặc kệ bản thân mắc bệnh gì, tâm tình tốt xấu đều sẽ ảnh hưởng đến bệnh tình."

"Bạn gái không ở bên cạnh, tâm tình không tốt, đối với thân thể càng không tốt, đơn giản liền trực tiếp đến đây."

Kỳ thật hắn hoàn toàn có thể gọi tên Hướng Vãn, lại không ngừng lặp lại hai chữ bạn gái, càng như đang cường điệu.

Hướng Vãn ngồi trên sô pha, mặt không chút biểu cảm mà từ tốn ăn trái cây, dường như không nghe được những lời hắn vừa nói ra.

Lục Ngôn Sầm hơi nhướng mày, có chút kinh ngạc, "Hạ tổng từng xem qua sách của tôi?"

"Trước kia khi mời bác sĩ Lục về chữa bệnh cho Hướng Vãn, tôi thuận tiện nhìn qua sách của cậu một chút." Hạ Hàn Xuyên nói.

----------------------------------------------------------------

20/07/2022

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro