Chương 112 113 114

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


112 Chân tướng

Sau khi Kim Mingyu về nhà cũng chỉ xào rau xanh, cá thì đem bỏ vào tủ lạnh. Kim Mingyu dựa vào một chút kinh nghiệm ít đến đáng thương mà trước kia nấu cơm cho Yoon Jeonghan tích lũy được, miễn cưỡng cũng nấu chín một bữa cơm. Tuy rằng hương vị thật sự là chẳng ra gì, nhưng dù sao cũng là chính mình nấu, so với mấy món "Mỹ thực" bên ngoài dẫu sao cũng dễ dàng tiếp thu hơn.

Lúc trước còn Jeon Wonwoo, sau khi vừa bỏ đũa xuống Kim Mingyu liền trực tiếp ra phòng khách ngồi xem TV, dọn dẹp hay rửa chén đều chưa từng nhúng tay vào. Nhưng hiện tại chỉ còn lại có một mình, bụng cũng đã lắp đầy, thu dọn bàn ăn lại thành một vấn đề nan giải.

Kim Mingyu nấu ăn không sạch sẽ lưu loát như Jeon Wonwoo, đem phòng bếp làm thành loạn thất bát tao, dọn dẹp so với bình thường còn phiền toái hơn nhiều. Công việc thì cũng không mệt lắm, nhưng ngặt nỗi phải cẩn thận cùng kiên nhẫn, không phải soạt một cái là xong, phải đem nơi này dọn sạch nơi kia lau khô, thẳng đến khi Kim Mingyu làm đến sứt đầu mẻ trán, đầu ra đầy mồ hôi, cho dù là giúp Kim thị ký hợp đồng tiền triệu y cũng chưa từng mệt như thế.

Kim Mingyu bận rộn một lúc lâu mới thu thập xong, ngẩng đầu nhìn lên đồng hồ, thì ra thu dọn so với lúc ăn cơm còn lâu hơn. Tốn một khoảng thời gian để nấu nướng, cơm nước xong còn phải dọn dẹp. Bất quá bận rộn như vậy cũng tốt, cho dù tự nấu cơm rồi thu dọn không có quá nhiều ý nghĩa, nhưng ít nhất cũng làm Kim Mingyu không có thời gian nhàn hạ ngồi trên sofa ngẩng người, rồi sẽ nhịn không được nhớ tới việc hôm nay ở ngoài nghe rất nhiều người nhắc đến tên người kia.

Sau khi "Tự lực cánh sinh" được hai ngày, sáng thứ hai Kim Mingyu vẫn như trước bước vào đại sảnh Kim thị , mày cau, trên mặt u ám. Nhân viên Kim thị có thể trốn thì trốn, thật sự trốn không thoát, liền thấp đầu thật cẩn thận cùng Kim Mingyu nói chào buổi sáng, rồi mới lập tức lủi mất.

Nhân viên sôi nổi đoán xem Kim tổng anh tuấn tiêu sái năng lực xuất chúng của bọn họ gần đây xảy ra chuyện gì! ? Cả người y hệt ngọn núi lửa đang bùng nổ, chỉ cần không cận thận phạm tí xíu sai lầm, trước kia y còn có thể cho cơ hội sửa lại, hiện tại tuyệt đối là trực tiếp cuốn gói về vườn.

Lần trước khi cùng Yoon Jeonghan chia tay tính tình Kim tổng cũng từng như thế, nhưng cũng không nghiêm trọng như trong hiện tại. Chẳng lẽ lại thất tình ! ? Nhưng gần đây cũng không có nghe đồn tin tức mới nào a. Nhân viên Kim thị người người cảm thấy bất an, mỗi ngày như đứng trên quả bom chỉ sợ không cẩn thận đạp nhầm kích nổ của Kim Mingyu.

"Kim tổng, đây là báo cáo tài chính tháng trước của công ty." Thư ký cẩn trọng đem báo cáo tài chính để lên bàn làm việc của Kim Mingyu.

"Ân."Kim Mingyu lên tiếng, tùy tay cầm lấy bắt đầu lật xem.

"Kim tổng, nếu như không còn việc khác tôi xin phép ra ngoài làm việc." Thư ký thực sự không muốn đứng ở trước mặt Kim Mingyu nhiều thêm một giây.

"Ân." Kim Mingyu mới vừa gật đầu, thư ký liền lặp tức rời khỏi phòng.

Kim Mingyu cẩn thận xem, đột nhiên tầm mắt dừng lại ở một điểm trên bản báo cáo, mày càng nhăn càng chặt, cơ hồ ninh thành hình chữ "Xuyên".

"Thế nào lại phạm loại sai lầm căn bản này nữa!" Kim Mingyu phát hỏa bật dậy khỏi ghế, tức giận ra khỏi văn phòng, theo thang máy xuống lầu đi thẳng tới phòng tài chính.

"Sau khi Jeon Wonwoo đi, là ai chịu trách nhiệm làm báo cáo tài chính của công ty! ?" Tới phòng tài chính, Kim Mingyu trực tiếp đi đến trước mặt quản lý chất vấn.

"Kim tổng, sao vậy... xảy ra chuyện gì! ?" Quản lý tài chính vừa thấy sắc mặt Kim Mingyu đen thui như đáy nồi, trên trán lập tức toát ra một tầng mồ hôi lạnh.

"Tự anh hảo hảo nhìn xem, giống y hệt sai lầm lần trước, đến tột cùng là ai lại ngu ngốc không có trách nhiệm y như Jeon Wonwoo như thế! ?" Kim Mingyu đem bản báo cáo quăng lên bàn quản lý, ngón tay dùng sức chỉ vào một điểm trong bản báo cáo.

"Kim... Kim tổng..." Quản lý vừa thấy chỗ Kim Mingyu chỉ lập tức trợn tròn mắt, mới vừa rồi là trên trán đổ mồ hôi, hiện tại toàn thân cũng đã bị mồ hôi làm ướt đẫm. Chính mình thật sự là xui tám đời mà, tại sao mỗi lần phạm sai lầm đều đúng vào lúc tâm tình Kim tổng đang không tốt, lần trước tìm được Jeon Wonwoo chịu tội thay, nhưng hiện tại hắn đã từ chức ra đi, lần này lo liệu làm sao đây ? Quản lý trong lòng nơm nớp lo sợ, cuối đầu không dám nhìn Kim Mingyu.

"Nói mau! ! !" Bộ dạng này của quản lý càng làm Kim Mingyu thêm tức giận, không kiên nhẫn thúc giục.

"Là.. Là.." Quản lý tài chính nhìn về phía các nhân viên, lại muốn nghĩ tìm một người chịu tội thay.

"Anh làm quản lý kiểu gì vậy, ngay cả việc này cũng trả lời không được, vậy thì không cần ở lại Kim thị nữa. Thật ra là ai, chủ động đứng ra cho tôi!" Quản lý chần chờ kéo dài làm kiên nhẫn của Kim Mingyu hoàn toàn tới cực hạn, đại hỏa trực tiếp rang hắn thành khô.

"Kim tổng, báo cáo tài chính của lần trước và lần này đều chỉ do một mình quản lý làm, cùng Jeon Wonwoo không hề liên can ." Vừa rồi nhân viên trong phòng tài chính còn sợ nếu nói ra sẽ bị quản lý trả thù, hiện tại vừa nghe đến quản lý bị cuốn gói, lập tức có người đứng lên nói ra chân tướng sự việc.

"Cậu ta nói là sự thật! ? Báo cáo lần trước cũng là anh làm! ? Jeon Wonwoo chính là chịu tội thay anh! ?" Biểu tình Kim Mingyu dữ tợn hung ác trừng quản lý. Những nhân viên ở phòng tài chính nhớ lại, từ trước cho tới bây giờ chưa từng thấy qua Kim tổng phát hỏa lớn như thế, ngay cả gương mặt đẹp trai đều hoàn toàn vặn vẹo.

Quản lý tài chính cuối đầu không dám nói chuyện, xem như chấp nhận.

"Anh lập tức cút cho tôi!" Kim Mingyu phẫn nộ rống lên, xoay người trở về phòng làm việc của mình.

113 Vạch trần

Bản báo cáo sai lầm lần trước không phải do Jeon Wonwoo làm, vậy hắn tại sao lại từ chức! ? Là vì bị quản lý chèn ép! ? Hay là còn nguyên nhân khác! ?

Trở lại phòng làm việc của mình, Kim Mingyu lâm vào trầm tư, bất quá y hoàn toàn không có tâm tư nghĩ đến bản báo cáo hay quản lý tài chính, trong đầu hiện lên chỉ toàn là tên của Jeon Wonwoo.

"Đem tư liệu Jeon Wonwoo ở phòng tài chính lại đây, tôi muốn xem xét kỹ càng." Mối nghi ngờ trong lòng Kim Mingyu càng lớn, bắt điện thoại nội bộ bảo thư ký điều tra thông tin Jeon Wonwoo, y muốn tìm ra manh mối nào đó.

"Anh ta không phải từ chức rồi sao! ?" Thư ký không cẩn thận thuận miệng nói một câu,

"Nhiều lời! Ngừng làm việc của cô và điều tra thông tin cho tôi, tôi muốn lặp tức biết được mọi chuyện của Jeon Wonwoo." Kim Mingyu đang lúc tâm phiền khí táo, hướng điện thoại hét lớn lặp tức ngắt máy.

Bởi vì lửa giận của Kim Mingyu, thư ký làm việc hiệu suất rất cao, rất nhanh liền đứng ở phòng làm việc Kim Mingyu báo về tình trạng của Jeon Wonwoo.

"Jeon Wonwoo, XX năm XX tốt nghiệp đại học, cùng năm đó thì vào Kim thị công tác..."

Đại học XX! ? Là cùng đại học với mình, nhìn thời gian hắn tốt nghiệp còn là cùng khóa, hơn nữa vừa tốt nghiệp đã vào Kim thị làm việc. Nghe thư ký báo cáo trong lòng Kim Mingyu cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ tất cả chuyện này chỉ là do trùng hợp! ?

"Jeon Wonwoo ở Kim thị thâm niên gần 6 năm, sai lầm trong công tác gần như không, báo cáo tài chính làm sai cùng là do bị quản lý hãm hại... Kim tổng có phải hay không chỗ nào không thoải mái! ?" Thư ký đang báo cáo một nửa thì bỗng nhìn thấy sắc mặt Kim Mingyu trở nên dị thường khó coi.

"Không có việc gì, cô tiếp tục đi." Kim Mingyu khoát tay ý bảo thư ký tiếp tục báo cáo. Y chỉ cần vừa nghĩ tới quản lý tài chính liền hận đến nghiến răng, làm sai báo cáo còn chưa tính, còn nghĩ đẩy sai lầm cho người khác, cố tình lấy Jeon Wonwoo ra làm người chịu tội thay. Làm hại y lúc trước luôn hiểu lầm hắn làm việc không chuyên tâm, vì thế không ít lời trách cứ châm chọc hắn. Tuy rằng hiện tại Kim Mingyu vẫn cho rằng Jeon Wonwoo lừa gạt mình, nhưng chuyện này khác chuyện kia, vì vậy trong lòng Kim Mingyu có rất nhiều băn khoăn.

"Jeon Wonwoo năng lực công tác xuất chúng, theo đồng nghiệp ở phòng tài chính nói, nếu không phải hắn làm người quá mức thật thà chất phác, không thích nịnh bợ thủ trưởng, không có tâm tư tranh giành, tuyệt đối sẽ không vào Kim thị 6 năm mà vẫn chỉ làm nhân viên bình thường..."

"Thật thà chất phác! ?" Kim Mingyu đề cao âm điệu lập lại một lần. Một kẻ dối gạt mình, ở sau lưng mình đi câu dẫn nam nhân khác sao có thể dùng từ thật thà chất phát để hình dung! ?

"Ân. Đây là đánh giá của đồng sự với hắn, sau khi tan tầm khi các đồng sự thân thiết đều đi K (karaoke), Jeon Wonwoo cho tới bây giờ cũng không tham gia hoạt động này. Tan tầm xong liền lập tức trở về nhà. Bất quá mọi người cũng lý giải được, ai cũng biết Jeon Wonwoo từ nhỏ mồ côi cha, trong nhà chỉ có mẫu thân, hắn dành nhiều thời gian một chút để bồi mẫu thân cũng đúng thôi..."

"Tan tầm lập tức trở về nhà! ? Chứ không phải hắn đi làm thêm cái khác sao! ?" Khi Kim Mingyu hỏi ra những lời này, trong lòng đột nhiên khẩn trương lên.

"Làm thêm! ? Hoàn toàn không có khả năng này." Thư ký quyết đoán lắc đầu.

"Tại sao! ?" Kim Mingyu khẩn trương truy vấn,

"Tuy rằng Jeon Wonwoo không tham gia các hoạt động giải trí. Nhưng sẽ thường xuyên tăng ca giúp các đồng nghiệp bận công việc, có lẽ bởi vì hắn tương đối dễ dãi, dần dà mấy người không có việc cùng tìm đại cái cớ nhờ Jeon Wonwoo tăng ca dùm. Đây là nhật ký tăng ca của Jeon Wonwoo, Kim tổng xem, với số lần tăng ca thường xuyên như vậy, Jeon Wonwoo hoàn toàn không thể đi làm thêm công việc khác được."

Kim Mingyu tiếp nhận văn kiện thư ký đưa tới. Trên đó là ghi chép dày đặc về lịch tăng ca của Jeon Wonwoo, có một đoạn thời gian cơ hồ là mỗi ngày đều tăng ca. Dựa theo cường độ làm việc này mà nói, nếu Jeon Wonwoo lại đi kiêm chức trai bao , đại khái đã sớm mệt chết ở trên giường. Huống chi tuy rằng chi phí tăng ca ở Kim thị coi như không tồi, nhưng tuyệt đối không thể so với một lần Jeon Wonwoo đi làm trai bao , nếu Jeon Wonwoo thật là muốn kiếm tiền, vậy sao còn chủ động giúp đồng nghiệp tăng ca! ?

Một kẻ làm trai bao sao có thể sáu năm làm việc cũng không tạo ra một sai lầm nào! ? Một kẻ làm trai bao sao có thể được đồng nghiệp nói là thật thà chất phác! ? Một kẻ làm trai bao sao có thể bỏ qua rất nhiều tiền để đi giúp đồng nghiệp tăng ca! ?

Rất rất nhiều nghi ngờ tập trung lại trong lòng Kim Mingyu, giải thích hợp lý duy nhất là Jeon Wonwoo vẫn luôn giữ khuôn phép làm việc ở Kim thị sáu năm, căn bản chưa từng làm trai bao hoặc là bất luận công việc nào khác.

114 Nghi ngờ

Jeon Wonwoo không phải trai bao ! ! ! Vậy sao lần đó say rượu hắn lại cùng mình lên giường, sau đó bởi vì chia tay cùng Yoon Jeonghan, khi mình gọi điện thoại tìm Jeon Wonwoo đến phát tiết dục vọng, hắn cũng liền ngoan ngoãn đến, lúc ấy tâm tình mình không tốt còn nói rất nhiều lời châm chọc Jeon Wonwoo, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng phản bác. Thậm chí đến sau khi đưa ra việc bao dưỡng, Jeon Wonwoo cũng rất nhanh gật đầu đáp ứng...

Hiện tại từ nhật ký công tác của Jeon Wonwoo, Kim Mingyu đã xác định hắn căn bản chưa từng làm qua trai bao , chính là lại càng có nhiều nỗi băn khoăn nảy lên trong lòng Kim Mingyu hơn.

Sau khi mình bao nuôi Jeon Wonwoo, hai người liền bắt đầu sống chung. Jeon Wonwoo hình như ngay từ đầu đã đối xử với mình đặc biệt tốt, chủ động nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, lúc ấy mình còn cho rằng hắn là một trai bao nên nghĩ muốn nịnh bợ kim chủ để được thêm càng nhiều tiền mà thôi, bây giờ nghĩ lại mới cảm thấy rất sai lầm, có trai bao nào sẽ nấu cơm dọn dẹp cho ngươi, chỉ cần ở trên giường biểu hiện thật tốt là đủ rồi. Tuy nói thân thể Jeon Wonwoo đối với mình cực đủ lực hấp dẫn, nhưng kỳ thật kỹ sảo của hắn chả có gì đáng nói, bảo hắn chủ động hầu hạ mình, cũng chỉ từng bước hôn từ miệng xuống thân, hoặc là mình nói cái gì hắn làm theo cái đó, này sao có thể là biểu hiện của một trai bao , quả thực chính là học theo phương pháp làm tình trong phim ảnh mà...

Không phải trai bao , không phải vì tiền, vậy hắn tại sao tình nguyện để bị hiểu lầm thành trai bao , cũng muốn ở lại bên cạnh mình! ? Còn đối với mình tốt như vậy! ?

Chẳng lẽ là... khi đáp án dần dần hiện ra, Kim Mingyu thế nhưng có chút không dám tiếp tục suy nghĩ .

Y đã từng cho rằng Jeon Wonwoo thích mình, hiện tại xem ra đều này đúng là sự thật. Cũng chỉ có đáp án này mới lý giải mọi chuyện. Chẳng qua lúc trước Kim Mingyu cảm thấy là Jeon Wonwoo từ sau khi sống chung mới bắt đầu thích mình, hiện tại xem ra thời gian còn sớm hơn rất nhiều. Jeon Wonwoo ở Kim thị công tác gần sáu năm, chẳng lẽ vẫn luôn thầm mến mình! ? Cho nên cam tâm tình nguyện cùng mình lên giường, sau đó lại toàn tâm toàn ý bồi ở bên cạnh mình, trăm phương nghìn kế đích đối tốt với mình...

Nhưng mình đã vì một chuyện hiểu lầm mà đem hắn đuổi đi!

Hiện tại Kim Mingyu chắc chắn tin tưởng chuyện giữ Jeon Wonwoo cùng Vạn không phải như y nghĩ, Jeon Wonwoo không phải trai bao , sao có thể chủ động đi câu dẫn Ông chủ Vạn , nhưng lần đó trong điện thoại hắn đúng thật là nói dối mình, cho nên hiện tại y phải nhanh một chút, không! Phải lặp tức làm rõ chân tường phía sau việc này.

"Kim tổng, Kim tổng..." Thư ký nhìn thấy Kim Mingyu ngây người một hồi lâu trên ghế, đột nhiên nhanh như gió vụt chạy khỏi văn phòng.

Kim Mingyu trực tiếp lái xe tới công ty của Ông chủ Vạn .

"Ông chủ Vạn ở đâu! ?" Kim Mingyu nhanh chóng chạy đến quầy tiếp tân hỏi.

"Ông chủ Vạn đang họp ở tầng năm, xin hỏi tiên sinh ngài có hẹn trước không! ?" Cô gái ngồi sau quầy tiếp tân tươi cười đáp lại Kim Mingyu.

Kim Mingyu cũng không trả lời, trực tiếp vọt tới thang máy, nhìn thấy thang máy còn hơn mười tầng mới xuống tới, xoay người chạy qua cầu thang bộ, chạy một hơi thẳng tới tầng năm.

"Ông chủ Vạn , hôm đó ông cùng Jeon Wonwoo rốt cuộc là có chuyện gì! ?" Kim Mingyu bất chấp lễ phép, trực tiếp đẩy cửa phòng họp đi vào.

"Kim... Kim tổng..." Ông chủ Vạn hoảng sợ, thất kinh từ trên ghế đứng lên.

"Jeon Wonwoo! ? Không phải là người lúc trước làm ở công ty mình sao? Sau đó không thông báo một tiếng đã nghỉ mất, ngay cả tiền lương còn chưa có kết toán." Ông chủ Vạn còn chưa kịp bịa lời nói dối, liền bị một nhân viên bên cạnh nói ra.

"Ông chủ Vạn , ông tốt nhất nói thật cho tôi!" Kim Mingyu nghe xong lời này lập tức thay đổi sắc mặt, tiến lên một bước tới gần Ông chủ Vạn .

"Kim... Kim tổng, chúng ta vào phòng tôi nói." Ông chủ Vạn cũng không muốn bị xấu mặt trước rất nhiều nhân viên ở đây, vội vàng ly khai phòng họp.

Kim Mingyu đen mặt đi theo phía sau Ông chủ Vạn vào phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro