Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiệc vui đến mấy cũng tàn, tình yêu đến mấy cũng màng thời gian"

Sau đó nó cũng trở về lớp, trước đó phải thay đồ thể dục ra nữa. May là lúc về là tiết thể dục vừa hết, nó cũng không phải thay đồ một cách cô đơn.

Đúng là bọn con gái, vừa thay vừa nhiều chuyện. Nó cũng không ngoại lệ, vui vẻ tham gia một lúc rồi mới thay đồ. Thế nhưng, khi mở cách cửa tủ đồ ra, cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt nó.

- AAAAAAAAAAAAA!!

Lũ con gái kêu la cùng nhau, nó thì ngã bệt ra sàn, một đống gián trong tủ bay ra, bu đầy vào người Fuyu. Trong tủ còn thấp ẩn thấp hiện một con gián thật lớn, y như lời của nó hồi sáng. Nó sợ hãi khóc không ra tiếng, những con gián ghê tởm cứ bò lết thết xung quanh nó làm không ai muốn lại gần.

Cảnh tượng này...đã từng xảy ra trong quá khứ của nó. Nó đã từng bị nhét vào cái tủ đồ đầy bọ gián lúc nhúc khiến nó bị trầm cảm và ám ảnh một thời gian.

Tiếng mở sầm cửa vang lên, Tsukishima và vài người khác tung cửa vào. Tsukishima không ngại mấy con gián lao vào kéo nó ra, phủi sạch chúng ra khỏi người Fuyu. Nó tựa vào lòng cậu rồi khóc ướt sẫm một mãng áo của cậu.

Nó sợ lắm, nhớ lại cái ngày nó còn bị bắt nạt, từng kí ức đen tối cứ hiện về. Từ bị bắt ăn bọ, cho đến bỏ rác vào bàn học, chúng đều ập về một lượt.

Cuối cùng nó được mọi người đem ra băng ghế ở sân trường, để nó nghỉ một tiết hoặc hơn vì trông có vẻ nó rất kinh hãi, dù có học cũng không có chữ nào lọt vào. Mọi người nghĩ nó bị sốc tâm lý, để nó nghỉ một lát có lẽ sẽ ổn định hơn.

- Tớ muốn ở một mình, các cậu đi học đi, sắp vào tiết rồi.

Mọi người dần tản đi, chỉ còn một mình nó ở trên cái ghế gỗ. Nó lấy điện thoại ra, nhấn số của Wakatoshi.

Cuối cùng nó nhận lại được một dòng chữ thuê bao và người nhận đang bận.

- Chậc...lúc mình cần nhất thì lại không thể, chắc anh ấy bận học rồi...

Nó lấy tay chùi vài dòng nước mắt lăn dài trên má, nó rất ít không, cực ít khóc. Cho dù là những lần bắt nạt hồi trước, nó vẫn chưa bao giờ rơi lệ. Nhưng một quả bóng chứa quá nhiều khí sẽ nổ, bây giờ nó mỏng manh như cách bong bóng xà phòng có thể vỡ tan bất cứ lúc nào, tiếc thay, bây giờ nó chỉ là vòng tròn còn dư lại của bong bóng mà thôi.

- Có lẽ mình không nên làm phiền anh ấy. Đi học thôi.

.

.

.

- Lại nữa, cậu kiếm tôi hoài không chán sao Fujiwara? Lẽ ra cậu nên ở phòng y tế chăm sóc Myouga!

Hinode cắm đầu vào sách mà học, không thèm liếc lấy nó một cái.

- Tôi muốn trừ tà giống cậu.

- Sao cơ?

- Tôi nói muốn trừ tà giống cậu.

Nó sụt sịt nói, đôi mắt còn đỏ hoe vừa nãy nhìn Hinode. Lúc này Hinode nhìn nó mới ngỡ ngàng, kéo một cái ghế qua cho nó ngồi.

- Bộ cậu gặp chuyện gì à?

Nó kể chuyện cho Hinode nghe, cuối cùng cô cũng lắc đầu nói.

- Tôi hiểu vấn đề của cậu, nhưng là thầy cúng như tôi hơi cực đấy, còn phải học thêm kiến thức của giới nữa.

- Vậy bây giờ cậu vẫn chưa tìm được lí do tại sao tên tôi lại nằm trong bản xếp hạng top 5 học sinh xuất sắc nhất trường à?

- Chả phải do cậu giao kèo với quỷ sao?

- Chuyện đó khác, tôi hẹn tới kì thi giữa kì lận.

Fuyu nằm trong top 5 học sinh xuất sắc nhất là do thực lực của nó giỏi, học nhanh và thông minh. Nó dùng điều đó để chứng minh mình có khả năng học được những kiến thức về ma quỷ.

- Được rồi, thế thì lấy bút viết ra đi.

Nói xong, Hinode lấy một cuốn sách bự dày cộm đặt một cái rầm lên bàn. Đó là một cuốn sách khá lớn trông hơi cũ kĩ, bên ngoài bìa còn có mấy kí tự kì lạ như một ngôn ngữ khác, nó còn thấy thêm mấy cái vòng tròn phép thuật.

- Trước tiên, học mấy cái ngôn ngữ này đã!

Tay Hinode chỉ vào mấy dòng chữ lạ. Sau đó cả hai đứa lấy giấy bút ra cặm cụi ghi ghi chép chép. Quả thực Fuyu học rất nhanh, một lúc sau đã thuộc cả bảng kí tự kì lạ kia.

- Bây giờ cậu cho tôi biết mấy cái chữ trên bìa sách là gì đi.

- Ừm...à thì...

- "The Magic Book"?

Nó liếc mắt xuống vài dòng chữ nhỏ.

- "Sách hướng dẫn và ghi chép lịch sử pháp thuật của Habagina Levstanger Neaveagnii" ? Nghe sao giống Harry Potter quá vậy?

- Ừ, cứ cho là vậy đi. Theo như tôi biết thì cuốn sách này được viết từ năm 845 được truyền qua rất nhiều đời nhà tôi. Thật ra thì nó rất phổ biến vào thời bấy giờ nên chúng tôi có rất nhiều chúng, nhưng quý lắm tôi mới cho cậu xem nó đấy.

- Rồi rồi, bây giờ học được chưa?

- Chưaa được.

- Tại sao????

- Tôi còn phải về nhà nấu cơm và dành bánh mì sữa đặc biệt duy nhất 100 cái ở tiệm Harako nữa! Bây giờ cũng ra về rồi!

- Bánh- Bánh mì sữa á !?

- Ừ.

- Cậu dẫn tôi theo với nhé!!

- Được thôi, dọn đồ vô đi gái!

- Ai là gái chứ!!

__________________

Tui tính viết thiệt dài nhma mệt ói ẻ. Mai là sinh nhật tui nên tui sẽ tặng quà cho ảe một chap ngoại truyện cÓ rờ 18 tuỳ hứng của Fuyu x Wakakaka.

Ủa mà sinh nhật tui sao tui phải tặng quà cho mấy người??

Mà kệ đi, đây là pờ lót nhỏ xinh cho chap này nè.

(Fuyu = cô)

- Shin Ushijima family in after timeskip -

1. Nếu như Fuyu lần đầu mang thai

Fuyu dạo này bị đau bụng, hay nôn oẹ, mệt mỏi và thiếu ngủ. Cô quyết định mua một chiếc que thử thai dù chưa sẵn sàng làm mẹ.

Khi hai vạch, Fuyu đã la làng lên cho Wakatoshi biết.

- ANH ƠIIIIIIIII

- SAO VẬY?? EM BỊ COVID RỒI Á!?

2. Fuyu sau khi sinh con.

- Fuyu này, anh muốn nói một điều.

- Sao vậy?

- Sao đứa con này xấu vậy, nó có phải con anh không?

Và thế là anh bị đứa con mới sinh lấy tay dọng vào miệng vài cái và hưởng ứng một cái đá của chị y tá sau khi được Fuyu nhờ.

3. Nếu như cả gia đình đi du lịch.

Wakatoshi kêu mọi người lên xe hơi và bảo là sẽ đi công viên. Ai dè Fuyu vừa ngủ một giấc thức dậy lại ở một tỉnh du lịch khác.

- Sao anh không nói để em soạn đồ!?

- Không cần lo đâu vợ yêu, anh đã thuê sẵn nhà  (villa) và kêu người ta chuyển quần áo của mình đến vừa để ở một tháng rồi. Chúng ta chỉ cần hưởng thụ thôi.

- Ba ơi, sao căn phòng này có cái giường nhỏ thế, làm sao ba người ngủ vừa.

- Con ra phòng khác mà ngủ, con nít không được chỏ vào chỗ người lớn.

Không được ngủ ở chỗ người lớn chim chuột nghe chưa con?

@Akanee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro