Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cô muốn làm gì ?" Thấy Hani đã muốn mặt kề mặt cùng nàng , Jeonghwa có chút kinh sợ . Hani không hề có ý định dừng lại , cô khẽ cuối người , Jeonghwa trừng to mắt nhìn cái con người trước mặt này . Hani bên tai Jeonghwa phả một luồng khí nóng :" Uớc chừng là đã bị bạo hành đi "

" Hả ?" Jeonghwa ngơ ngác , Hani chuyển chủ đề quá nhanh , nàng không tài nào theo kịp . Hani vẫn một bộ dáng cô lại kia , mỉm cười vui vẻ , tay chỉ vào người phụ nữ nằm trên giường :" Tôi đang nói đến bệnh nhân của em đấy "

Jeonghwa xoay người , nhìn theo hướng ngón tay của Hani , trên cổ tay người kia đúng là có vết bầm . Jeonghwa kéo áo người phụ nữ kia lên , trên bụng có vết bầm , lại kiểm tra một hồi , sau cổ người kia cũng có . Jeonghwa thoáng nhíu mày , Hani lại mỉm cười :" Em không cần bất ngờ như thế , loại tình huống bạo hành này dẫn đến tâm thần bất ổn này thì không có gì mới lạ "

Jeonghwa không nói hai lời , liền kêu y tá đem người phụ nữ này ra ngoài . Người đàn ông vội vàng chạy đến :" Vợ tôi như thế nào rồi ?" Jeonghwa thản nhiên nhìn hắn :" Uống thuốc sẽ khỏi " Người đàn ông vẻ mặt khó chịu :" Nhưng , vợ tôi bệnh nặng như vậy , uống thuốc có thể hết sao ? Ít nhất cũng phải cho chụp ảnh kiểm tra não hay gì chứ ?"

" Nếu không tin vào bác sĩ thì ông còn đến đây làm gì ?" Jeonghwa không chút lưu luyến xoay người . Tên kia vẻ mặt không chấp nhận được , hắn gào lên :" Con kia ! Mày đứng lại !" Nghe được nhưng lời lẽ thô tục kia , mọi người trong bệnh viện đều đổ dồn sự tập trung vào hai người . Người đàn ông kia càng lúc càng đến gần Jeonghwa

Khi hắn cách nàng khoảng chừng ba mét , một bóng người chế khuất tầm mắt Jeonghwa . Hani mỉm cười nhìn người đàn ông trước mặt :" Theo điều khoản 47 , đánh người bạo hành phụ nữ nữ và trẻ em có thể chịu mức phạt từ 2-5 năm tù . Điều 48 , hành hung người không có lý do có thể chịu mức phạt từ 3-5 năm tù . Kang tiên sinh , tôi nghĩ ông nên làm nguội cái đầu lại "

Người đàn ông kia vẻ mặt khó chịu lại sợ hãi , hai tay nắm chặt , hung hăng xoay người bỏ đi . Jeonghwa lẳng lặng nhìn Hani , vốn định nói lời cảm ơn , thế nhưng khi Hani quay lại là một ánh mắt lạnh băng

Không để Jeonghwa mở lời , cô kéo nàng đến một phòng bệnh trốn gần đó , cô khẽ gầm :" Em điên sai ?! Sao lúc nãy lại bất cẩn như thế ? Chỉ nhìn là biết hắn là loại dễ mất kiểm soát rồi !? Sao lại còn đi tranh cãi với hắn ?"

" Tôi điên ? Thật xin lỗi , khiến bác sĩ Ahn phải bận tâm rồi " Jeonghwa chán ghét dáng vẻ lúc này của Hani , cứ như là nàng đã làm gì sai vậy . Jeonghwa muốn bỏ đi

" Em đứng lại " Hani cũng chán ghét bộ dáng không quan tâm này của Jeonghwa

" Bác sĩ Ahn còn điều gì căn dặn ?" Jeonghwa khó chịu nhìn cô , có chút ủy khuất , là hắn gây sự trước

Thấy ánh mắt ủy khuất của Jeonghwa , Hani vẫn là không đành lòng , lấy tay xoa đầu Jeonghwa :" Được rồi , lần sau chú ý một chút " Mái tóc dài của Jeonghwa loạn cả lên , nàng hất tay Hani ừ một tiếng rồi bỏ đi . Hani nhìn theo bóng lưng của nàng , bất đắc dĩ thở dài một hơi .

Yêu phải người không biết quý trọng bản thân , thật sự đáng lo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro