12. Loại trừ lần thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Tớ hi vọng mình được đi tiếp.' Lư Tuấn Kiệt nói khi loại trừ lần đầu đến gần. Càng sát ngày cậu ta càng có vẻ bi quan hơn 'thứ hạng của tớ không tốt lắm, tuy vậy còn hi vọng đúng không?'

Hồ Xuân Dương chỉ lặng lẽ ở bên cạnh, không biết phải an ủi cậu ta thế nào. Nếu là về năng lực cậu có thể nói 'cậu rất giỏi, cậu đã làm rất tốt rồi.' Nhưng đây lại là việc họ không thể làm gì khác.

'Nhưng tớ rất tự hào về cậu, cậu phải giữ thành tích này đến cuối đó!' Lư Tuấn Kiệt vỗ vai Hồ Xuân Dương.

Việc liên tục ở trong top 9 của chương trình là chuyện Hồ Xuân Dương ngạc nhiên nhất từ trước đến nay. Cậu không nghĩ mình lại được yêu mến và bình chọn cao đến thế, cậu chưa từng ra mắt, cũng chẳng có tiếng tăm gì trước. Các thực tập sinh đều gọi cậu là "cừu đen" thay vì "ngựa ô" của chương trình, có staff còn bảo cậu rất được yêu thích, người quen cứ nằng nặc nhờ xin chữ kí. Hồ Xuân Dương cảm kích những người bỏ phiếu cho mình, dần dần chấp nhận sự thật rằng mình đã có fan. Nhưng mỗi khi ra ngoài hay đến cửa hàng tiện lợi, tiếng gọi của fan vẫn làm Hồ Xuân Dương ngượng ngùng, cậu không quen như vậy nhất là họ rất thích chọc cậu, hay nói mấy câu làm cậu mắc cỡ cực kỳ. Nhưng Hồ Xuân Dương càng khâm phục họ hơn, trời lạnh thế này mà mấy chị gái cứ đứng ở đó mãi...

.

Hồ Xuân Dương mở mắt nhìn trần nhà, cậu còn dậy trước cả khi đồng hồ kêu. Hôm nay không phải tập luyện hay ghi hình gì cả, đã đến ngày ghi hình loại trừ rồi.

Vẫn là hội trường hôm xếp lớp đầu tiên, nhưng phía trên bục chỉ còn lại 55 ghế, vừa bước vào nhìn cách bố trí tim Hồ Xuân Dương như hụt đi. Thời gian trôi qua quá nhanh, đã phải chia tay gần một nửa anh em rồi. Hồ Xuân Dương thật sự không nỡ, mọi người đều rất tốt với cậu, cuộc sống trong Đại Xưởng tuy vất vả, áp lực nhưng cũng rất ấm áp và không thiếu những giây phút vui vẻ. Mọi người ngồi xuống ghế cười nói nhưng vẫn căng thẳng và lo âu. Có người đùa nếu bị loại ở bên ngoài tớ sẽ bình chọn cho cậu, Hồ Xuân Dương thì chẳng đùa được, cậu cuộn chặt hai tay để lên đùi.

'Đừng căng thẳng như vậy.' Thi Triển bẹo má Hồ Xuân Dương 'cười lên nào.'

Hồ Xuân Dương nở nụ cười như mếu, đúng lúc đó Pd bước vào, loại trừ đầu tiên sắp bắt đầu rồi.

.

Lư Tuấn Kiệt nói cậu ta chỉ mong mình ở hạng 40 đổ lại, Hồ Xuân Dương cầu nguyện trong lòng nhưng từng hạng đọc lên đều không có. Khi hạng thứ 40 được công bố Lư Tuấn Kiệt thất vọng nhưng rất nhanh lấy lại vẻ thản nhiên như người ngoài xem kết quả. Nếu cậu ấy không ở hạng cao hơn thì vẫn còn hạng 55 chưa công bố nữa mà. Hồ Xuân Dương vẫn tiếp tục hi vọng, một số thực tập sinh thân thiết khác với Hồ Xuân Dương cũng chưa có tên như Dương Tuyên, Thạch Tân, Daniel làm cậu không dám nghĩ tới mình muốn hạng cuối cùng dành cho ai.

'Cậu vào top 9 rồi.' Lư Tuấn Kiệt hoan hỉ vỗ vai Hồ Xuân Dương khi hạng 10 vừa được công bố 'giỏi lắm, giỏi lắm.'

Hồ Xuân Dương bối rối, cậu không nghĩ mình thật sự sẽ được vào top 9, đến bây giờ vẫn không tin được. Ánh mắt cậu chạm vào lưng Lý Vấn Hàn ngồi ở hàng trên, anh ấy chắc được hạng nhất nhỉ.

Hồ Xuân Dương ngồi đợi tên mình được gọi lên. Nhưng cậu không ở hạng 9, hạng 8 cũng không phải, hạng 7 rồi hạng 6... Hồ Xuân Dương nghĩ hay có khi mình không phải ở trong hạng 9 mà là bị loại luôn rồi không, sao đến giờ vẫn chưa có tên?

'Cậu giỏi quá, lọt vào top 5 luôn.' Lư Tuấn Kiệt hào hứng.

'Có khi nào...' Hồ Xuân Dương chậm chạp nói.

'Hồ Xuân Dương.' Pd gọi tên Hồ Xuân Dương. Mọi người vỗ tay hoan hô, những người ngồi xung quanh quay lại chúc mừng. Lư Tuấn Kiệt kéo cậu lên vỗ vỗ vào vai.

'Giỏi lắm, hạng 5 rồi.'

'Dương Dương giỏi thật, hạng 5 rồi.'

'Cừu nhỏ giỏi quá.'

Hồ Xuân Dương lập cập đứng lên, vẫn không tin được mình ở hạng 5. Cậu đến chương trình với hành trang chẳng có gì, là một thực tập sinh hoàn toàn mới toanh, vậy mà bây giờ có thể lọt vào top 9, đây là điều mà cậu chưa bao giờ nghĩ đến.

Lư Tuấn Kiệt ôm cậu thật chặt rồi đẩy cậu lên phía trước. Chân Hồ Xuân Dương lúc này còn run hơn ở vòng thi xếp lớp nữa, tay cầm mic cũng run. Pd nói cậu phát biểu cảm nghĩ nhưng đầu óc trống rỗng, không biết phải nói gì.

Hồ Xuân Dương nhìn xuống bên dưới, các hàng ghế đầu đã vắng đi rất nhiều nên cậu có thể thấy Lý Vấn Hàn đang nhìn mình, anh cười khích lệ, còn giơ ngón tay lên nữa. Hồ Xuân Dương nhận ra mình phải nói gì. Cậu có được vị trí này không chỉ nhờ vào bản thân mà còn từ sự giúp đỡ của mọi người. Nhờ có các thực tập sinh khác mà một người mới chỉ qua căn bản hát, nhảy có thể hoàn thành công diễn, có thể rap, có thể nói năng hoạt bát ở chương trình.

Hồ Xuân Dương nói xong, cúi chào mọi người rồi về chỗ của mình. Cậu hiện giờ đã có thể leo lên tháp.

.

'Em đến rồi.' Liên Hoài Vỹ ôm Hồ Xuân Dương.

'Vâng ạ.' Đến lúc ngồi xuống Hồ Xuân Dương mới thật sự cảm nhận được vị trí số 5 cao như thế nào, thật sự rất cao. Cậu nhấp nhổm một lúc mới bình tĩnh trở lại.

'Lý Vấn Hàn chắc sẽ hạng nhất nhỉ.' Liên Hoài Vỹ nói.

'Anh ấy và Trần Hựu Duy sẽ tranh hạng nhất theo thứ hạng tuần trước của họ.' Diêu Minh Minh quay sang nói với Hồ Xuân Dương.

'Là hai người họ sao?' Hà Sưởng Hy nhìn xuống dưới khi Gia Nghệ phát biểu.

'Các anh lên mạng nhiều quá đó.' Hồ Xuân Dương cảm khái, chuyện gì bên ngoài họ cũng biết hết.

Gia Nghệ rồi Quản Nhạc lần lượt về chỗ. Vị trí center cuối cùng là cạnh tranh của Lý Vấn Hàn và Trần Hựu Duy.

Hồ Xuân Dương không ngần ngại thừa nhận rằng cậu muốn Lý Vấn Hàn được hạng nhất. Cậu cũng thích Trần Hựu Duy, nhưng mà tình cảm thì phải có thiên sự lệch, trong tất cả thực tập sinh cậu mong Lý Vấn Hàn được hạng cao nhất, dù biết ý muốn của mình chẳng thể tác động hay thay đổi gì nhưng Hồ Xuân Dương thật sự mong Lý Vấn Hàn có thể tiếp tục đứng trên đỉnh cao.

Hồ Xuân Dương đứng dậy vỗ tay hoan hô rất to khi Lý Vấn Hàn được hạng nhất, xung quanh là những lời như 'quả nhiên là Lý Vấn Hàn', 'không ngạc nhiên gì cả', 'Lý Vấn Hàn sẽ hạng nhất đến cuối cho xem.' Lý Vấn Hàn rất rất giỏi.

Hồ Xuân Dương ngưỡng mộ nhìn Lý Vấn Hàn phát biểu rồi lại vỗ tay khi anh cúi chào. Lý Vấn Hàn bước lên trên tháp, bắt tay cảm ơn với mọi người, đến hàng của Hồ Xuân Dương anh vẫy tay 'lại đây.'

Hồ Xuân Dương đang vỗ tay, không hiểu gì nhưng cũng bước ra, Lý Vấn Hàn ôm cậu 'không chúc mừng anh à?'

'Chúc mừng, chúc mừng.' Hồ Xuân Dương bật cười, vòng tay ôm Lý Vấn Hàn 'chúc mừng anh đạt hạng nhất.'

.

Phần tiếp theo đó là cảm giác mà Hồ Xuân Dương không muốn phải trải qua. Công bố hạng 55, rồi các thực tập sinh được ban cố vấn đề cử. Khi Pd công bố loại trừ lần đầu kết thúc, Hồ Xuân Dương nghĩ tới vẫn còn những lần sau nữa mà bao tử cuộn lại, cảm giác đắng nghét chẹn ngang cổ họng.

'Đừng buồn, vẫn còn nhiều cơ hội mà.' Lư Tuấn Kiệt lại là người an ủi Hồ Xuân Dương 'chỉ là một cuộc thi thôi, vẫn còn cuộc thi khác, sân khấu khác, tớ sẽ vẫn tiếp tục.' Không chỉ có Lư Tuấn Kiệt, Dương Tuyên, Thạch Tân, Daniel cũng không vượt qua vòng loại trừ, ngay ngày mai thôi, những người bạn của Hồ Xuân Dương sẽ rời khỏi Đại Xưởng.

'Phòng của chúng ta chỉ có mình cậu ở lại, cậu sẽ có bạn cùng phòng mới, tớ lo không biết cậu có hợp với họ không, cậu quen với người khác chậm lắm...' Lư Tuấn Kiệt và Hồ Xuân Dương khoác vai nhau về ký túc xá. Những người khác cũng tranh thủ trò chuyện với bạn bè.

Tối hôm đó dường như cả ký túc xá không ngủ, không khí chia tay tràn ngập khắp nơi. Hồ Xuân Dương ra cửa hàng tiện lợi mua một đống đồ ăn mang về phòng, ba người còn lại bận rộn xếp đồ đạc, sáng mai là đi rồi, vé máy bay cũng đã mua.

Lư Tuấn Kiệt để lại nhiều thứ cho Hồ Xuân Dương, từ miếng dán nhiệt, sách, thuốc đau bụng. Cậu ta lấy cái điện thoại dự phòng đưa cho Hồ Xuân Dương 'cầm lấy để liên lạc với tớ, ra ngoài tớ sẽ vote cho cậu mỗi ngày, nhớ phải ra mắt đấy.' Nghĩ nghĩ một lúc lại lấy về 'hay là thôi, lỡ như cậu lên mạng đọc phải mấy cái linh tinh.'

'Yên tâm đi.' Hồ Xuân Dương giật điện thoại nhét vào túi 'tớ biết mà.'

Buổi tối cuối cùng lại không ảm đạm mà tưng bừng. Sau khi biết kết quả, dù có buồn thì cũng trút được phần nào gánh nặng, mọi người nói chuyện đến khuya, về những dự định sau này, hẹn nhau sau khi chương trình kết thúc sẽ gặp nhau. Lư Tuấn Kiệt được trả điện thoại liền follow Hồ Xuân Dương và những người khác.

.

Sáng hôm sau, cả ký túc xá dậy sớm tiễn bạn bè ra về, fan tập trung bên ngoài rất đông làm không khí chộn rộn.

'Cần gì thì bảo tớ gửi vào.' Lư Tuấn Kiệt đập tay với Hồ Xuân Dương một cái rồi lên xe. Hồ Xuân Dương nhìn xe chạy, chưa kịp quay vào đã nghe tiếng fan hét to.

'Dương Dương đừng buồn, cố gắng lên, các chị không để em về sớm đâu.'

'Vâng... vâng ạ.' Hồ Xuân Dương cúi đầu, mặt đỏ lên, cậu vẫn chưa quen nói chuyện với fan như thế này, sau khi nghe dặn dò giữ sức khỏe, Hồ Xuân Dương cúi đầu chào lần nữa rồi mới vào trong.

'Dương Dương.' Lý Vấn Hàn gọi, anh bước đến bên cạnh.

'Anh Dương Tuyên đi rồi ạ?' Hôm qua Hồ Xuân Dương đã tạm biệt Dương Tuyên, Dương Tuyên cũng là một trong số ít người hay tâm sự với Lý Vấn Hàn.

'Cậu ấy bảo anh phải chăm sóc em.' Lý Vấn Hàn đáp. Trời càng lúc càng lạnh hơn, tuyết cũng sắp rơi.

Hồ Xuân Dương mỉm cười nhớ lại hôm qua Dương Tuyên cũng dặn dò cậu rất nhiều.

'Phòng em ra về hết nhỉ? Em định ở với ai?' Lý Vấn Hàn hỏi lúc đi ngang qua những cái cây trơ trụi lá.

'Anh Hạ Hãn Vũ bảo chuyển đến ở với em, thêm một người ở phòng bên cạnh nữa.' Hồ Xuân Dương đáp. Vừa kết thúc loại trừ Hạ Hãn Vũ đã nói sẽ ở cùng cậu, Hồ Xuân Dương rất vui vì có người quen ở cùng, cậu cũng thích Hạ Hãn Vũ nữa.

'Ở cùng với lão Hạ cũng được.' Lý Vấn Hàn gật đầu 'mai là chọn bài cho công diễn mới, em nhớ suy nghĩ kĩ' Lý Vấn Hàn nói format của chương trình mùa này không quá khác biệt so với mùa trước, sắp tới sẽ là chọn vị trí công diễn, bảo Hồ Xuân Dương chuẩn bị trước.

.

Khi Lý Vấn Hàn về chỉ có Quản Nhạc trong phòng, Gia Nghệ và Liên Hoài Vỹ tiễn bạn bè chưa về.

'Hình như phòng Dương Dương về hết đúng không?' Quản Nhạc hỏi.

'Ừ.' Lý Vấn Hàn đáp, treo áo khoác lên.

'Em ấy sẽ ở với ai?'

'Lão Hạ.'

'Ra là ông chậm chân.' Quản Nhạc cười khi Lý Vấn Hàn quay lại nhìn 'tôi nói trúng tim đen ông rồi.' Quản Nhạc cười lớn hơn 'em ấy được yêu quý lắm, ông mà chậm là mất cơ hội đấy.'

.

'Lúc đó có ai muốn em ở cùng nữa không?' Lý Vấn Hàn hỏi khi Hồ Xuân Dương xếp đồ vào trong tủ.

'Anh Hà Sưởng Hy bảo em qua phòng anh ấy, Thi Triển cũng bảo công ty có người ra về nên trống chỗ.' Hồ Xuân Dương dừng tay nhớ lại 'Sư Minh Trạch, Lâm Mạch, Vương Triết cũng nói em qua phòng họ.' Hồ Xuân Dương nghĩ nghĩ 'anh Lý Do nữa.'

Hết nửa cái Đại Xưởng luôn rồi. Lý Vấn Hàn nhìn Hồ Xuân Dương lấy móc treo quần áo, nghĩ đến lời của Quản Nhạc lập tức có chút đắc ý. Nhưng Dương Dương bảo muốn ở cùng phòng với anh đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro