16. Slowly wait

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công diễn vừa xong lập tức chuẩn bị cho công diễn mới mà lần này khắc nghiệt hơn rất nhiều. Công diễn lần thứ ba sẽ do fan chọn bài cho các thực tập sinh, việc tập luyện diễn ra trước loại trừ lần thứ hai, sau khi loại trừ sẽ phân nhóm lại lần nữa. Nghĩa là sẽ có những thực tập sinh tập luyện nhưng không được biểu diễn hoặc nửa chừng sẽ phải đổi sang bài khác.

Chuyện vào bài nào cũng không bí mật lắm khi các thực tập sinh thường xuyên lên mạng, biết được sự lựa chọn của fan. Hồ Xuân Dương bị Lý Vấn Hàn và Hạ Hãn Vũ canh chừng, không dám lên mạng nhiều, nên chỉ nghe loáng thoáng chứ không chắc chắn, nhưng cậu tin fan sẽ chọn bài phù hợp với mình.

Hồ Xuân Dương chạy tới lui cũng tìm được phòng của mình, Lý Vấn Hàn đã ngồi trong đó, lần này cả hai được cùng nhóm rồi. Một lúc sau Diêu Minh Minh, Hà Sưởng Hy, Lý Chấn Ninh, Vương Triết, Từ Bính Siêu, Sư Minh Trạch, Bá Viễn lần lượt bước vào.

Toàn người quen cả. Hồ Xuân Dương cười tít cả mắt khi gặp các "anh trai" của mình. Đến Liên Hoài Vỹ còn bảo nhóm "trùng tố" khác nào nhóm "Dương Dương và các anh đâu chứ."

Việc luyện tập cho công diễn lần này khá đặc biệt, vì mỗi bài đông nên chia làm hai nhóm để tập, tâm trạng mỗi thực tập sinh lại khác nhau. Người biết mình sẽ bị loại nên không tâm trạng có tập luyện, có người khá hơn nhưng cũng uể oải, người có vị trị mấp mé top 35 thì vừa tập vừa lo, có người lại lo loại trừ xong phải sang bài khác. Hồ Xuân Dương ở giữa mớ cảm xúc phức tạp ấy lại vô cùng bình tĩnh, cậu chăm chỉ tập luyện phần của mình, cố gắng không để phân tâm.

Năm mới đến rồi.

.

Lần đầu tiên đón tết xa nhà, Hồ Xuân Dương thấy nếu xung quanh không có đông người thì chắc cậu sẽ khóc lúc giao thừa mất thôi. Nhưng gần 60 con người cùng ăn bữa cơm cuối năm, cùng xem chương trình cuối năm, cùng hò reo khi thời khắc bước qua năm mới thật khó quên. Hồ Xuân Dương cười toét cả miệng, bắt tay chúc mừng mọi người, trải nghiệm này cả đời chỉ có thể trải qua một lần mà thôi.

Đến gần sáng các thực tập sinh mới giải tán về phòng, họ được nghỉ hẳn hai ngày, cũng để cho các staff đón năm mới với gia đình. Hồ Xuân Dương chưa kịp leo lên giường Hạ Hãn Vũ đã vỗ vai cậu.

'Năm mới vui vẻ.' Hạ Hãn Vũ chìa ra phong bao lì xì đỏ chói.

'Cảm ơn anh.' Hồ Xuân Dương cười toe.

'Thêm tuổi mới ăn ngoan chóng lớn...' Hạ Hãn Vũ nói như các cụ làm Hồ Xuân Dương bật cười.

Năm mới vui vẻ.

.

Cũng chẳng ngủ được là mấy tiếng ồn đã kéo Hồ Xuân Dương dậy. Giọng Thi Triển từ đầu hành lang đã nghe thấy. Các thực tập sinh kéo nhau đến từng phòng "xông đất." Hồ Xuân Dương cũng được mấy người nữa lì xì, toe toét nghĩ làm em nhỏ thật lợi. Lư Tuấn Kiệt gửi tin nhắn chúc mừng năm mới, bảo có lì xì qua wechat, Hồ Xuân Dương phồng má nhắn lại "ra khỏi đây tớ đến đòi trực tiếp." Người nhà cũng dặn cậu giữ sức khỏe, ăn uống đầy đủ. Huyên náo suốt một ngày Hồ Xuân Dương mới nhớ ra cả ngày không thấy Lý Vấn Hàn đâu, cậu chạy đến phòng anh chúc tết.

Phòng Lý Vấn Hàn để hé cửa, Hồ Xuân Dương đẩy vào, mùi thuốc bắc tràn ngập. Liên Hoài Vỹ đang loay hoay bên cái siêu nấu thuốc, Hồ Xuân Dương chưa kịp lên tiếng, Lý Vấn Hàn ngồi trên giường ho rũ rượi.

Hồ Xuân Dương đã thấy Lý Vấn Hàn ho mấy lần trước đó, nhưng lần này anh ho rất mạnh, Lý Vấn Hàn ôm ngực ho liên tục, cả người run lên. Liên Hoài Vỹ ngừng tay ngẩng đầu, chưa kịp làm gì Hồ Xuân Dương đã chạy vào vòng tay ôm Lý Vấn Hàn, liên tục vỗ vào lưng.

'À...' Liên Hoài Vỹ ngẩn người mấy giây rồi quay lại với siêu thuốc.

Lý Vấn Hàn bớt ho, Hồ Xuân Dương vẫn ôm anh vỗ vỗ lưng. Bệnh Lý Vấn Hàn cứ dai dẳng mãi không khỏi, gần đây còn có dấu hiệu nặng hơn, mà sắp tới lịch trình lại dày.

Liên Hoài Vỹ đằng hắng một cái, Hồ Xuân Dương quay người nhìn. 'Thuốc được rồi, uống đi cho nóng, em xuống căng tin hỏi xem người ta có cháo không.' Liên Hoài Vỹ nói rồi vơ áo khoác đi thẳng.

Hồ Xuân Dương cẩn thận đổ thuốc ra cái ly mang lại cho Lý Vấn Hàn, xung quanh có mấy gói rỗng, không biết anh đã uống bao nhiêu thang nữa.

'Có đắng không?' Hồ Xuân Dương tò mò nhìn Lý Vấn Hàn uống ly thuốc đen thui, mùi lại nồng.

'Em thử xem.' Lý Vấn Hàn đưa ly cho Hồ Xuân Dương nhấp một chút.

'Đắng quá.' Hồ Xuân Dương lè lưỡi, từ bé đến lớn cậu chưa uống thuốc bắc bao giờ, sao người ta lại uống được chứ.

Lý Vấn Hàn cười, uống hết ly thuốc, đặt lên bàn rồi mở ngăn kéo, lấy một gói sô cô la đưa cho Hồ Xuân Dương. Cậu cho viên kẹo vào miệng, vị ngọt đắng của sô cô la nhanh chóng át đi vị đắng của thuốc bắc. Cậu chìa gói kẹo cho Lý Vấn Hàn, anh cũng lấy một viên bỏ vào miệng. Xung quanh đột nhiên yên tĩnh, chỉ có tiếng vỏ kẹo sột soạt, Hồ Xuân Dương dựa vào thành giường nhìn Lý Vấn Hàn cũng dựa vào thành đối diện, cảm thấy yên bình kì lạ.

'Sắp đến sinh nhật em rồi nhỉ?' Lý Vấn Hàn nói, qua tết không lâu là đến sinh nhật của Hồ Xuân Dương 'nhanh thật, Dương Dương sắp hai mươi rồi.'

'Anh biết em có mấy tháng' Hồ Xuân Dương bật cười 'mà nói cứ như thể quen em lâu lắm rồi ấy.'

'Ừ, anh có cảm giác là đã quen em lâu thật lâu rồi.' Lý Vấn Hàn cũng cười 'từ lần đầu gặp đến giờ em đã trưởng thành lên nhiều.' Hồ Xuân Dương cũng thấy sau mấy tháng bước chân vào Đại Xưởng cậu đã khác so với trước, chỉ mấy tháng nhưng trải qua nhiều chuyện mà cả mười chín năm trước chưa từng nghĩ đến. 'Em muốn quà gì, khi nào ra khỏi đây anh sẽ mua.' Nhìn vẻ mặt của Hồ Xuân Dương anh bật cười 'đừng nghĩ ngợi, anh đi làm trước em nhiều năm, sao không mua nổi quà cho em chứ.'

Hồ Xuân Dương thật sự tò mò Lý Vấn Hàn trước kia như thế nào nên đã lên mạng tìm đọc thông tin về anh. Lý Vấn Hàn có nhà riêng ở Bắc Kinh, đi xe xịn. Cậu nhớ lại hình fan chụp anh ăn mặc đẹp đẽ bước ra từ ô tô, trông cứ như nam chính trong phim thần tượng vậy. Hồ Xuân Dương đã quen với một Lý Vấn Hàn suốt ngày mặc đồ tập, ở trong kí túc xá vừa nhỏ vừa bừa bộn, ăn cơm trong căng tin ồn ào dở tệ, hay làm mấy trò tào lao ngớ ngẩn mà quên rằng ở bên ngoài anh ở trong môi trường hoàn toàn khác hẳn cậu. Ra khỏi Đại Xưởng Hồ Xuân Dương đâu có ở cùng tầng mây tầng gió với anh chứ.

'Anh cao quá rồi, em với không tới.' Hồ Xuân Dương thở dài.

'Cái thằng nhóc này.' Lý Vấn Hàn chồm tới véo tai cậu 'em ăn kẹo của anh, học hát học nhảy với anh mà chưa gì đã tính chuyện ra khỏi đây không nhận người quen hả.'

'Ái.' Hồ Xuân Dương ôm tai giả vờ kêu đau.

'Em cứ coi chừng, đừng tưởng thi xong là anh không giám sát em.' Lý Vấn Hàn trừng mắt ra vẻ hung dữ.

Em hi vọng khi ra khỏi nơi này chúng ta vẫn như hiện tại.

.

'Này Dương Dương em biết tin gì chưa?' Liên Hoài Vỹ cầm điện thoại hỏi. Bây giờ thì các thực tập sinh công khài xài điện thoại mà staff cũng chẳng buồn nhắc nhở nữa, cũng chỉ còn có vài ngày là chương trình kết thúc.

'Chuyện gì ạ?' Hồ Xuân Dương quay lại hỏi.

'Chuyện của công ty em đó.' Liên Hoài Vỹ nói với vẻ ngạc nhiên 'em không biết hả?'

'Không phải công ty phá sản chứ?' Hồ Xuân Dương lo lắng hỏi, nếu công ty phá sản thì cậu phải làm sao?

'Em á, đừng có để cho Ceo công ty nghe thấy.' Liên Hoài Vỹ cạn lời, có nhân viên nghe đến công ty đã nghĩ ngay đến chuyện phá sản không? 'Công ty của em vừa được mua lại.'

'Mua lại?' Hồ Xuân Dương nhíu trán 'được công ty lớn hơn mua lại?'

'Đúng vậy'. Liên Hoài Vỹ gật đầu 'em có biết công ty nào mua lại không?' Nhìn vẻ mặt ngơ ra của Hồ Xuân Dương, Liên Hoài Vỹ liếc người ngồi gần đó nói 'thật là có duyên, công ty của Lý Vấn Hàn đã mua lại công ty của Hồ Xuân Dương, từ nay hai người là người một nhà nhé.'

'A.' Hồ Xuân Dương mất vài giây để tiếp nhận thông tin, cậu nhìn người ngồi gần đó có vẻ không ngạc nhiên trước thông tin này 'nhưng công ty em chỉ trở thành công ty con của công ty anh Hàn thôi, mọi thứ vẫn hoạt động như cũ, tính ra thì em cũng đâu có liên quan gì tới anh ấy.'

'Em nói nghe nhẹ nhàng ghê.' Thực tập sinh tự do Liên Hoài Vỹ than thở 'anh muốn có công ty còn không được đây nè.'

'Không liên quan là sao hả.' Lý Vấn Hàn chồm tới vò tóc Hồ Xuân Dương 'anh là đàn anh của em đó, em liệu mà cư xử đi.'

Hồ Xuân Dương bật cười như tiếng ngỗng kêu. Không biết sau đêm chung kết sẽ như thế nào nhưng cậu đã gần với Lý Vấn Hàn hơn một chút rồi.

*

Chuyển tiền qua wechat sau một thời gian bên kia không bấm nhận thì sẽ hoàn lại người chuyển. Lúc Hồ Xuân Dương lấy lại được điện thoại của mình thì tiền lì xì của Lư Tuấn Kiệt đã quay về rồi :))

Dương đợi anh Hàn lấy xe ô tô sau khi hai anh em đi mua sắm nè!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro