9. Tiêu chuẩn kép

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Hồ Xuân Dương thật thú vị. Đó là điều mà Lý Vấn Hàn hay nghĩ đến gần đây. Cậu nhóc khiến anh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Ban đầu Hồ Xuân Dương có vẻ hay né tránh anh, mỗi lần gặp anh thì cứ nem nép như nghé con sợ cọp. Thật quá oan mà, tuy có biệt danh là "hổ đông bắc" nhưng Lý Vấn Hàn nào bắt nạt được ai, nhất là "cừu nhỏ" thông minh như Hồ Xuân Dương.

Hồ Xuân Dương rất thông minh, bề ngoài thì im im ít nói nhưng gì cũng biết, không có ai gạt nổi cậu nhóc đâu. Ba cái trò lừa của staff hay anh em trong Đại Xưởng không qua nổi Dương Dương. Mà Hồ Xuân Dương quả thật rất được yêu thích, nhiều thực tập sinh rất quý cậu. Hồ Xuân Dương cùng với Thi Triển hay đi loăng quăng chỗ này chỗ kia, Hà Sưởng Hy rất quan tâm đến cậu, Vương Triết chẳng mấy khi mở miệng nói chuyện cũng rủ Hồ Xuân Dương xem anime. Có lần Lý Vấn Hàn thấy Hồ Xuân Dương và Daniel trốn vào một góc ăn vặt, đến Lí Do hay Sư Minh Trạch cũng đến tìm. Lâm Mạch thì hết lần này đến lần khác Hồ Xuân Dương đẹp trai, đáng yêu, muốn làm em trai, con trai gì đó. Danh hiệu "đoàn sủng" của cả show giờ là của Hồ Xuân Dương rồi.

Dạo này Hồ Xuân Dương bớt cảnh giác với mình rồi. Lý Vấn Hàn nghĩ khi tạm nghỉ trong buổi tập. Trong lúc tập Hồ Xuân Dương đã tới nhờ anh chỉnh động tác vài lần. Với người chỉ mới tập nhảy không lâu thì Hồ Xuân Dương tiến bộ rất nhanh nhưng cậu vẫn không hài lòng, cũng dễ hiểu khi xung quanh toàn những thực tập sinh nổi bật, ai trong hoàn cảnh này mà không áp lực cho được.

Hồ Xuân Dương đang đứng trong góc, khẽ gãi đầu gãi tai, mỗi lần như vậy có nghĩa là cậu nhóc đang suy nghĩ dữ lắm. Lý Vấn Hàn nhận ra anh có thể biết được Hồ Xuân Dương đang làm gì, chắc do thời gian qua đã quan sát cậu khá nhiều.

Hồ Xuân Dương đi đến gần từng thành viên trong nhóm, khe khẽ kéo áo họ nói gì đó. Hạ Hãn Vũ và Quản Nhạc gật đầu, còn Gia Nghệ nói lớn 'đội trưởng muốn họp kìa' làm Hồ Xuân Dương đi được nửa đến chỗ Lý Vấn Hàn phải dừng lại bật cười.

'Chúng ta họp một chút đi.' Hồ Xuân Dương chạm vào vai Lý Vấn Hàn.

'Được đi họp nào.' Lý Vấn Hàn kéo mạnh Hồ Xuân Dương lên lưng làm cậu bất ngờ kêu rồi cũng cười phá lên.

.

Tiến độ tập luyện của nhóm họ hiện giờ không bằng nhóm đối thủ và Hồ Xuân Dương nghĩ là do lỗi của cậu. Lý Vấn Hàn không cho rằng như thế và anh biết các thành viên khác cũng nghĩ như vậy.

Thực lực của nhóm họ rất cao, phần hát hoàn toàn ổn, Hạ Hãn Vũ có thể đánh bại bất kì thực tập sinh nào với cao âm của mình, vấn đề của nhóm chính là biểu cảm khi biểu diễn và thiếu một chút ăn ý. Hạ Hãn Vũ và Hồ Xuân Dương khá khép kín nhưng giờ cả hai đã dần cởi mở hơn, hay đùa giỡn với ba người còn lại. Lý Vấn Hàn nghĩ chỉ cần tập luyện thêm là ổn, nhưng Hồ Xuân Dương lại nghiêm trọng hóa vấn đề.

'Em nghĩ là lỗi của em... em vẫn chưa biểu hiện đủ.' Hồ Xuân Dương nói nhỏ.

'Không phải vậy đâu.' Gia Nghệ vội nói 'không phải do em.'

Đúng là cậu em của mình. Lý Vấn Hàn nghĩ khi nhìn Gia Nghệ trấn an Hồ Xuân Dương, Gia Nghệ và anh nhiều lúc có sự ăn ý kì lạ.

'Chúng ta chỉ cần tập thêm là sẽ ổn thôi, em đừng tự trách mình.' Quản Nhạc cũng đồng tình.

'Em có muốn xem biểu cảm khỉ đột của anh không?' Lý Vấn Hàn làm mặt thành hình khỉ đột rồi giơ tay đấm ngực.

'Nhìn anh nữa nè.' Gia Nghệ cũng nhanh chóng làm theo, đúng là người rất ăn ý với Lý Vấn Hàn.

Hồ Xuân Dương bật cười như tiếng ngỗng kêu khi trong phòng đột nhiên xuất hiện mấy con khỉ đột, cậu cũng thử làm theo rồi lại cười, bầu không khí nhẹ nhõm hẳn đi.

.

Lý Vấn Hàn nhướn mày khi có người đẩy cửa phòng bước vào, hóa ra Hồ Xuân Dương. Cậu nhóc cũng mở to mắt nhìn anh một lúc làm Lý Vấn Hàn hơi nhồn nhột.

'A.' Hồ Xuân Dương kêu lên một tiếng rồi bước lại gần, mắt mở to nhìn vào người Lý Vấn Hàn, anh sực nhớ ra mình vừa cởi áo ra, vẫn còn đang ở trần. 'Cơ bắp của anh đẹp ghê.' Hồ Xuân Dương thốt lên thán phục rồi đưa tay chạm vào bắp tay Lý Vấn Hàn.

'À.' Lý Vấn Hàn có chút đắc ý 'anh cũng tập được nhiều năm rồi.'

'Em cũng muốn có cơ bụng như vậy.' Hồ Xuân Dương nói khi chạm tay vào phần cơ bắp mà Lý Vấn Hàn tự hào.

Nghĩ đến hình ảnh Hồ Xuân Dương đầy cơ bắp làm Lý Vấn Hàn vừa buồn cười vừa thấy có chút đáng sợ. 'Vậy thì hết chương trình đi tập gym với anh.'

Hồ Xuân Dương lại đưa tay chạm vào cơ ngực của Lý Vấn Hàn. Đàn ông con trai với nhau, thay quần áo trước mặt là chuyện bình thường, chạm vào người nhau cũng bình thường nốt nhưng không hiểu sao Lý Vấn Hàn thấy khung cảnh hiện tại có chút kì quái. Ánh mắt của Hồ Xuân Dương làm anh cảm thấy không được tự nhiên và chỗ cậu chạm vào thì đột nhiên nóng lên.

'Em không thích tập lắm...' Hồ Xuân Dương cười.

'Vậy thì làm sao có cơ bắp được.' Lý Vấn Hàn cũng cười, lấy cái áo khác mặc vào.

'Lúc nào thì anh giận dữ?' Hồ Xuân Dương hỏi.

Chắc có liên quan đến biểu cảm khi diễn Thái Sơn nhà bên. Lý Vấn Hàn nghĩ một chút rồi đáp 'khi có những người quan trọng với anh như gia đình, người thân, bạn bè bị xúc phạm, tổn thương, lúc đó anh còn tức giận hơn khi chính bản thân bị như vậy.'

Hồ Xuân Dương hơi nghiêng đầu suy nghĩ, Lý Vấn Hàn nghĩ có lẽ mình đã nói hơi xa quá rồi. Cậu nhóc cũng chỉ mới tốt nghiệp trung học không lâu, chưa chính thức bước chân vào giới giải trí, cuộc sống hẳn rất bình yên, chưa phải trải qua những chuyện như vậy.

'Vậy nếu có ai đó làm hỏng bộ sưu tập truyện tranh của em?' Lý Vấn Hàn hỏi vấn đề thực tế hơn.

'A!' Hồ Xuân Dương kêu một tiếng bất mãn, mặt cậu nhăn lại, môi hơi trề ra làm Lý Vấn Hàn bật cười, coi bộ đúng chỗ rồi.

'Đấy, em nghĩ đến việc có người đến phá hỏng bộ sưu tập truyện của em, hoặc chê bai vô lý bộ anime mà thích, rồi đưa biểu cảm đó lên mặt.' Lý Vấn Hàn hướng dẫn. Anh nghĩ nếu có kẻ làm như vậy thật thì Hồ Xuân Dương sẽ không để yên đâu, cậu nhóc sẽ rất tức giận nhưng biểu cảm trên mặt lại chẳng dữ chút nào, giống như một đứa trẻ giả vờ giận dữ vậy.

.

Hồ Xuân Dương là một đứa trẻ ngây thơ. Các thực tập sinh khác nhỏ tuổi hơn cậu cũng vậy, phần lớn đều lần đầu tham gia giới giải trí, chưa trải qua va vấp nên còn hồn nhiên, vô tư, nhưng hiện thực cuộc sống lại rất tàn khốc. Dù biết rằng chuyện sẽ đến nhưng Lý Vấn Hàn thật sự không muốn mấy đứa trẻ này phải trải qua sự cay độc của người đời.

Hồ Xuân Dương hôm nay hơi xuống tinh thần, mọi người đều có thể nhìn thấy tâm tư của cậu, Lý Vấn Hàn biết là do những chuyện bên ngoài. Sống đến từng này tuổi, trải qua nhiều chuyện trong giới giải trí nhưng đôi lúc Lý Vấn Hàn vẫn còn dao động bởi lời của thiên hạ thì làm sao mà Hồ Xuân Dương có thể bình tâm cho được. Công diễn càng đến gần, các tập đầu tiên và hậu trường đã được phát sóng, fan tập trung bên ngoài cổng ngày càng nhiều, những chuyện bàn tán trên mạng cũng nhiều hơn.

Trong số những lời nói trên mạng khiến Lý Vấn Hàn vừa tức vừa buồn cười đó là "Hồ Xuân Dương béo quá, giảm cân đi." Béo cái đầu mấy người, 99 người trong này ai mà béo được thì Lý Vấn Hàn làm con mấy người luôn!

'Mọi người lại đây một chút.' Quản Nhạc đợi mọi người ngồi xuống và bắt đầu nói, phân tích tình hình của từng thành viên trong nhóm. Lý Vấn Hàn rất nể Quản Nhạc, bạn đồng niên với anh thực lực giỏi và cũng đã trải qua nhiều chuyện nhân sinh, rất biết cách đối nhân xử thế. 'Dương Dương cần phải chú ý hơn trong động tác và biểu cảm, em phải nhớ khi không đế phần hát của mình hay không ở trung tâm cũng phải luôn nhìn vào máy quay, không được lơ là, đây là một bài diễn tập thể, một thành viên có thể ảnh hưởng đến cả nhóm, không thể có sơ suất.'

Quản Nhạc nói những lời Lý Vấn Hàn muốn nói nhưng lại không dám. Nhận xét phê bình để một người tốt hơn là điều cần thiết nhưng Lý Vấn Hàn sợ nói ra Hồ Xuân Dương sẽ lại tránh anh như tránh tà. Lúc đầu nếu không nhờ Quản Nhạc hay Gia Nghệ chỉnh động tác thì Hồ Xuân Dương cũng chạy đến team đối thủ tìm Liên Hoài Vỹ, Diệp Tử Minh chứ nhất quyết không nhờ anh, đến khi Lý Vấn Hàn trực tiếp hỏi thẳng mới biết sự tình. Sống đến giờ Lý Vấn Hàn mới thực sự sợ một ai đó không thích mình...

Hồ Xuân Dương cúi đầu xuống, tay miết vào sợi dây giày, mái tóc che mặt không rõ biểu cảm của cậu.

Giận rồi à? Hay là sắp khóc? Quản Nhạc nói cũng hơi nặng lời... Lý Vấn Hàn định mở lời an ủi nhưng Hồ Xuân Dương đã ngẩng đầu lên, khuôn mặt cậu tươi tỉnh như thể đã ngộ ra được điều gì.

'Em hiểu rồi, cảm ơn anh.' Hồ Xuân Dương nói và Quản Nhạc cũng thở phào nhẹ nhõm, quay sang vỗ vai cậu và Hồ Xuân Dương cũng ôm chầm lấy anh, hơi mạnh tay làm cả hai mất đà ngã xuống sàn. Cả hai bật cười làm mọi người cười theo, bầu không khí thoáng chốc nhẹ nhõm hơn.

Hóa ra nhận xét thẳng thắng cũng hay đấy chứ. Lý Vấn Hàn nghĩ. Hồ Xuân Dương là một người biết nghĩ, cậu sẽ không vì góp ý tích cực mà giận đâu.

Công diễn đầu tiên đến rất gần rồi.

.

'Bài này có cảm giác kiêu ngạo, nên biểu cảm của em cũng phải ngạo mạn một chút, chứ không phải giống trẻ con hờn lẫy, lúc nhảy ra đoạn này cần có lực, động tác chỗ đó cũng chưa chuẩn, cần tập thêm... này em có nghe anh nói không?' Lý Vấn Hàn vỗ vào lưng Hồ Xuân Dương.

'Anh làm gì mạnh tay vậy?' Hồ Xuân Dương nhăn nhó.

'Em không chú ý nghe anh nói hả?'

'Anh dữ với em làm gì, anh nói là em hiểu rồi.' Hồ Xuân Dương dậm mạnh chân bước tránh sang một bên.

Gì chứ? Rõ ràng Lý Vấn Hàn nhận xét góp ý muốn tốt mà Hồ Xuân Dương phản ứng như thể anh vừa mắng cậu vậy. Lý Vấn Hàn nhìn quanh, Sư Minh Trạch đứng cạnh anh thở dài một cái 'anh không thể nói nhẹ nhàng hơn được à, Dương Dương còn nhỏ, trẻ con không nên nặng lời.'

Không phải Sư Minh Trạch chỉ lớn hơn Hồ Xuân Dương có mấy tháng thôi sao, gì mà nói như phụ huynh học sinh vậy? Lý Vấn Hàn quay người, Hồ Xuân Dương đang thì thầm gì đó với Hà Sưởng Hy, ánh mắt Hà Sưởng Hy nhìn anh như thể mẹ nhìn kẻ bắt nạt con trai mình.

Thái độ như vậy là sao? Quản Nhạc cũng nhận xét như vậy, lúc tập luyện công diễn lần hai Lâm Du Thực cũng góp ý rất nhiều và lần nào Hồ Xuân Dương cũng đón nhận tích cực, sao đến lượt Lý Vấn Hàn lại có thái độ không vừa ý?

Hồ Xuân Dương, sao em tiêu chuẩn kép vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro