10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hà Sưởng Hy rất thích nhà của Trần Hựu Duy, dù cậu chỉ có một phòng kiêm cho mọi sinh hoạt thì vẫn rất gọn gàng, bài trí trang nhã, không như nhà của Hà Sưởng Hy, một tuần không thuê người dọn dẹp là bừa bộn vô cùng. Gần đây lúc nào anh cũng đi cùng Trần Hựu Duy, cậu sẽ đón anh sau giờ học rồi đi chụp ảnh, lúc thì Trần Hựu Duy chụp cho anh hoặc có lúc anh xem cậu làm việc. Dù vậy Hà Sưởng Hy không hề cảm thấy nhàn chán khi ở cạnh Trần Hựu Duy, cậu rất thông minh, hay nói đùa, hiểu ý và luôn chiều theo mọi ý muốn của anh.

Hôm nay Hà Sưởng Hy đến nhà Trần Hựu Duy để lấy bộ ảnh chụp cho thương hiệu, chỉ xem qua ảnh chưa chỉnh sửa đã thấy rất đẹp rồi. Trần Hựu Duy bỏ ảnh vào một phong bì lớn đưa cho Hà Sưởng Hy, anh chưa kịp đưa tay cậu đã rụt lại.

'Sao thế?' Hà Sưởng Hy phì cười.

'Tuy chụp không lấy công nhưng em muốn anh làm một việc.' Trần Hựu Duy cũng cười.

'Việc gì, nói anh nghe thử.' Hà Sưởng Hy đáp.

'Hẹn hò với em.' Trần Hựu Duy trở nên nghiêm túc, nhìn mặt Hà Sưởng Hy không còn cười cậu trở nên lo lắng, ấp úng nói 'một lần thôi cũng được... em nói đùa thôi, anh không cần...'

'Trước giờ anh chỉ hẹn hò với người yêu, không làm thế với người lạ bao giờ.' Hà Sưởng Hy cũng nghiêm túc nói.

Trần Hựu Duy nhìn Hà Sưởng Hy và anh cũng nhìn vào cậu, chẳng tốn mấy thời gian, Trần Hựu Duy quăng phong bì lên bàn, bước tới kéo Hà Sưởng Hy vào lòng, áp môi lên môi anh và Hà Sưởng Hy cũng lập tức đáp lại. Nụ hôn nhanh chóng trở nên nóng bỏng và cuồng nhiệt, cả hai chẳng ngần ngại tấn công để giành thế chủ động, bàn tay của Trần Hựu Duy trượt lên người Hà Sưởng Hy và anh cũng lần tay vào lưng cậu. Sau một khoảng nghỉ ngắn ngủi để lấy hơi, cả hai tiếp tục quấn chặt lấy nhau, chân loạng choạng đi về cái giường nơi góc phòng. Khi chân chạm vào thành giường, Hà Sưởng Hy đưa tay đẩy Trần Hựu Duy ra.

'Khoan đã.'

'Sao thế?' Trần Hựu Duy hỏi trong khi rải những nụ hôn lên cổ anh.

'Trước khi em định làm gì, em không có gì muốn nói với anh à?' Hà Sưởng Hy nói khi toàn thân anh nóng lên và hơi thở nóng bỏng của Trần Hựu Duy không ngừng phả lên cổ anh và bạn tay hư hỏng của cậu đang cố kéo quần áo của anh xuống.

Trần Hựu Duy khựng người, cậu lùi lại nắm tay Hà Sưởng Hy, nhìn thẳng vào mắt anh. 'Em yêu anh, làm ơn hãy hẹn hò với em, trở thành người mẫu của riêng em, để em trở thành nhiếp ảnh gia của anh.'

Hà Sưởng Hy đã nhận được nhiều lời tỏ tình, nhưng chưa có ai bày tỏ với sự nhiệt thành nóng bỏng như vậy, anh như có thể cảm nhận được ngọn lửa trong mắt cậu, cái nhìn nóng bỏng như muốn thiêu cháy anh và Hà Sưởng Hy tự nguyện bị đốt thành tro trong ngọn lửa đó.

'Anh đồng ý.' Hà Sưởng Hy đáp với sự kiêu kì và Trần Hựu Duy không hề phiền lòng, cậu nở nụ cười thật rộng, ôm anh thật chặt.

'Em yêu anh.'

Hà Sưởng Hy không thể đáp lại vì đã bị kéo vào nụ hôn nóng bỏng khác. Trần Hựu Duy kéo rơi cái áo của Hà Sưởng Hy trước khi đẩy anh xuống giường và bắt đầu hôn khắp người anh. Hà Sưởng Hy cảm giác được sự nồng nhiệt lẫn nâng niu của từng nụ hôn của Trần Hựu Duy, chưa từng có ai mang lại cho anh sự nồng nàn và trân trọng cùng lúc như vậy. Từng cử động của Trần Hựu Duy rất nghiêm túc như lúc cậu làm việc, Hà Sưởng Hy cảm giác bản thân như một tác phẩm nghệ thuật gặp được người nghệ sĩ hiểu được vẻ đẹp và giá trị của nó, cậu làm anh muốn được yêu thương và trao đi tất cả.

'Hựu Duy.' Hà Sưởng Hy kêu lên một tiếng như than thở như van nài khi Trần Hựu Duy thực hiện việc dạo đầu một cách tỉ mỉ và dịu dàng.

'Có rất nhiều bức ảnh chụp anh xong em chỉ muốn giấu đi không muốn cho ai thấy.' Trần Hựu Duy áp sát người Hà Sưởng Hy, để hai cơ thể nóng bỏng chạm vào nhau và thì thầm 'như biểu cảm của anh lúc này, em muốn chụp thật nhiều và cất vào bảo tàng của riêng mình, nơi chỉ trưng bày những tấm ảnh của mình anh.'

Chẳng phải dirty talk nhưng cũng khiến Hà Sưởng Hy phấn khích vô cùng, anh vòng tay qua cổ kéo cậu xuống, nhìn thật sâu vào đôi mắt người đối diện 'vậy hãy biến anh thành của mình em đi, làm đi.'

Và đó là những gì Hà Sưởng Hy có thể nói vì sau đó anh không thể mở miệng mà thốt thành câu từ hoàn chỉnh, tâm trí và suy nghĩ của anh bị Trần Hựu Duy cuốn theo từng cử động lúc mạnh bạo và lúc dịu dàng của cậu và Hà Sưởng Hy đáp lại nhiệt tình không kém để mỗi lần chỉ cần nghĩ lại cũng đủ làm anh đỏ mặt. Trần Hựu Duy hôn anh, thì thầm những lời nóng bỏng vào tai anh rồi lại lôi kéo anh vào những cử động cuồng nhiệt khác đến khi Hà Sưởng Hy không chịu nổi mà chìm vào giấc ngủ.

.

Cảm giác nhồn nhột trên mặt đánh thức Hà Sưởng Hy dậy, Trần Hựu Duy nằm đối diện, đưa tay chạm nhẹ vào mặt anh.

'Em làm anh thức à?' Trần Hựu Duy đặt một nụ âu yếm lên trán Hà Sưởng Hy.

'Ừm.' Hà Sưởng Hy lười biếng đáp, xích vào người Trần Hựu Duy, dụi đầu vào ngực cậu.

Trần Hựu Duy vòng tay ôm Hà Sưởng Hy, làm anh chìm trong cảm giác mơ màng dễ chịu và những ngón tay của cậu vẫn dịu dàng chạm vào người anh. Một lúc lâu sau Hà Sưởng Hy mới tỉnh táo hơn.

'Em có cái này cho anh.' Trần Hựu Duy với tay lên đầu giường lấy một tấm ảnh đưa cho Hà Sưởng Hy xem. Trong ảnh là anh đang tập nhảy trong phòng tập ở trường. Hà Sưởng Hy chỉ mặc đồ thể thao, tóc tai không tạo kiểu, cũng không chải chuốt cầu kì, bức ảnh chụp được khoảnh khắc anh làm động tác khó, mắt nhìn thẳng về phía trước, ánh mắt vô cùng sắc bén cương quyết.

'Hôm đó em đến khoa biểu diễn để bàn về việc chụp ảnh cho đêm hội, lúc đi ngang qua đã tình cờ chụp tấm ảnh này, em nghĩ mình yêu anh từ khoảnh khắc đó.' Trần Hựu Duy nói.

Hà Sưởng Hy không thích mình lên hình mà không ăn diện cẩn thận, nhưng tấm ảnh này quá đẹp và xuất thần đến mức anh cũng phải ngẩn ngơ. Anh đặt tấm ảnh lên đầu giường với tay qua cổ kéo Trần Hựu Duy lại, hôn vào môi cậu và môi cả hai cuộn vào nhau trong một nụ hôn dịu dàng.

'Vậy là em cố ý chụp thật nhiều ảnh rồi chủ động bắt chuyện với anh.' Hà Sưởng Hy nói.

'Em đã suy nghĩ nát óc để có thể tiếp cận anh.' Trần Hựu Duy nói rồi lại rướn môi chạm vào môi Hà Sưởng Hy 'em sợ anh sẽ không để mắt đến em.'

'Hôm đó mọi người cứ nói về nhiếp ảnh gia đẹp hơn cả người mẫu đấy, anh còn sợ bị em lấy mất hào quang.' Hà Sưởng Hy bĩu môi.

'Không ai đẹp cả ngoài đời lẫn trong ống kính như anh hết.' Trần Hựu Duy liên tục hôn làm Hà Sưởng Hy bật cười đẩy cậu ra. 'Em đã nghĩ ra vô số ý tưởng với anh, chàng thơ của em.'

.

Hồ Xuân Dương chưa kịp thu dọn sách vở sau tiếng chuông reo thì bạn bè đã cười đùa trêu chọc.

'Xem ai đứng ngoài hành lang kìa.'

'Người ta đến đợi Dương Dương tan học luôn đó.'

'Má ơi, người yêu còn không có nói gì đến bạn trai hoàn hảo như này.'

Lý Vấn Hàn đứng dựa vào tường bấm điện thoại, không để ý ánh mắt của mọi người. Anh ngẩng đầu lên đúng lúc Hồ Xuân Dương ngượng nghịu bước về phía mình, bạn bè đằng sau vẫn còn trêu chọc cậu.

'Sao anh lại đến đây?' Hồ Xuân Dương hỏi nhỏ, cậu không quen bị bàn tán chú ý như vậy.

'Đến tìm em không được sao?' Lý Vấn Hàn thích thú nhìn cảm giác ngại ngùng của Hồ Xuân Dương.

'Không... không phải...' Hồ Xuân Dương đỏ mặt kéo Lý Vấn Hàn ra ngoài. Thoát được ánh mắt của bạn bè cậu mới thở ra một hơi.

'Chiều em có tiết không?' Lý Vấn Hàn hỏi. Đã cuối thu, trời se lạnh, những bông thạch thảo cũng dần phai màu, đông sắp đến rồi.

'Không.' Hồ Xuân Dương lắc đầu.

'Vậy em định làm gì?'

Hồ Xuân Dương sáng mắt lên rồi hỏi 'em có việc muốn nhờ anh.'

.

Hóa ra Hồ Xuân Dương muốn đi cắt tóc, cậu được chọn làm dẫn chương trình cho ngày kỉ niệm của khoa nên sửa sang một chút.

'Đầu tuần sau là lễ kỉ niệm rồi, mọi việc cũng chuẩn bị gần xong.' Hồ Xuân Dương nói khi ngồi xuống ghế trong tiệm quen của Lý Vấn Hàn. 'Anh nhớ đi nhé, đạo diễn của phim ngắn chiếu trong buổi lễ mà.' Cậu nói với Lý Vấn Hàn ngồi ở ghế của khách, tay lật mấy tờ tạp chí.

Lý Vấn Hàn gật đầu nhìn Hồ Xuân Dương nói nhân viên 'tỉa gọn một chút thôi ạ, cũng đừng ngắn quá.'

'Em có nhuộm không?' Lý Vấn Hàn nghĩ Hồ Xuân Dương sẽ rất hợp với tóc sáng màu.

'Nhuộm một chút cũng được.' Hồ Xuân Dương ngẫm nghĩ 'màu gì nhỉ?'

'Có mấy màu đang rất hợp mốt bây giờ như hồng hoặc xanh rêu, mặt cậu nhỏ và da trắng, rất hợp.' Chủ tiệm nhiệt tình nói.

'Nổi quá.' Hồ Xuân Dương lắc đầu 'thầy cô chắc chắn không thích.'

'Vậy vàng nâu đậm nhé, làm mặt sáng hơn mà lại không quá chói, ra ngoài trời bắt nắng rất đẹp.' Chủ tiệm tư vấn.

'Vậy nhuộm cho cháu màu đó ạ.' Hồ Xuân Dương đáp.

'Em nhuộm tóc bao giờ chưa?' Lý Vấn Hàn hỏi.

'Một lần.' Hồ Xuân Dương ngẫm nghĩ 'chỉ nhuộm tạm thời thôi. Anh đã dựng xong phim chưa?'

'Cũng ổn, mấy ngày nay tạm ngừng để đợi Phùng Tuấn Kiệt thi.' Lý Vấn Hàn đáp.

Lý Vấn Hàn lại lướt điện thoại và đọc tạp chí khi Hồ Xuân Dương được đưa vào trong để gội và sấy tóc, đến khi cậu bước ra anh hơi ngẩn người. Màu tóc mới rất hợp với Hồ Xuân Dương, tôn làn da trắng và làm từng nét trên khuôn mặt nổi bật hơn, nhấn mạnh ở đôi mắt to và cái mũi thẳng, cùng đường hàm sắc nét.

'Đẹp hơn rất nhiều đúng không?' Chủ tiệm trầm trồ 'trông cậu như thần tượng ấy, lần sau nhớ đến nhuộm màu khác nhé.'

Hồ Xuân Dương cười nhìn Lý Vấn Hàn bước đến gần, anh đưa hai tay vò vò làm tóc cậu rối tung.

'Ấy...' Hồ Xuân Dương hơi lùi lại.

'Nhuộm tóc để làm gì chứ, em không học khoa biểu diễn, đẹp trai thì có tác dụng gì.' Lý Vấn Hàn vẫn còn muốn vò tóc Hồ Xuân Dương, bạn trai đẹp tự hào chưa thấy chỉ thấy lo hơn thôi.

.

Hà Sưởng Hy đang xếp đồ vào túi khi Lý Vấn Hàn về phòng, cậu nhìn anh cười 'đi hẹn hò về à?' Lý Vấn Hàn không đáp, Hà Sưởng Hy nói tiếp 'bạn trai ở cùng kí túc xá cũng tiện đấy, nhưng mà em nói này, sao không nói Dương Dương chuyển đến ở cùng luôn, khỏi phải về trước giờ giới nghiêm.' Thấy Lý Vấn Hàn nhướn mày, Hà Sưởng Hy nói tiếp 'em sẽ không ở kí túc xá nữa, cứ tự nhiên đi.'

'Cậu thuê cái nhà to thế kia, không ở cũng phí.' Lý Vấn Hàn nói.

'Em đến ở với Trần Hựu Duy.' Hà Sưởng Hy nói, mặt hơi hồng lên.

'Đã tới giai đoạn sống chung rồi cơ à?' Lý Vấn Hàn ngạc nhiên 'đã hẹn hò được mấy ngày đâu.'

'Thì... Trần Hựu Duy cứ bắt em phải ở cạnh cậu ấy mà em cũng muốn vậy...' Hà Sưởng Hy cười mà ánh mắt lấp lánh.

Lý Vấn Hàn nghĩ có lẽ lần này có lẽ Hà Sưởng Hy thực sự yêu đương nghiêm túc, lần đầu tiên cậu ta nói về ai đó với tình ý tràn ra cả khóe mắt. Cậu Trần Hựu Duy kia quả thực không tầm thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro