C4: Chuyện trên giường (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fanfic: Chuyện trên giường

Author: 绝绝子起个昵称这么难呢

Trans: Finn

Beta: Sergei

.

1.

Santa vội vàng trở lại chỗ ở của Lưu Vũ sau bữa tiệc thảm đỏ, ngày mai là ngày họp hội đồng hằng quý của Lưu thị, hắn làm sao có thể quên được.

Hai năm trước, hắn chỉ là một vũ công hip-hop ít người biết đến, nhưng bây giờ hắn đã nổi tiếng và có lượng fan ổn định để trở thành ngôi sao hạng hai mà không cần tài nguyên của Lưu thị đưa cho nữa, và Lưu Vũ, giám đốc của Lưu thị, là kim chủ của Uno Santa.

Giống như các nhà tài trợ và nghệ sĩ khác trong làng giải trí, Lưu Vũ chi tiền và cung cấp tài nguyên cho Uno Santa, với điều kiện là hắn phải bồi cậu ngủ.

Lưu Vũ rất thích hắn. Lần đầu tiên nhìn thấy Lưu Vũ, Santa có thể nhận ra điều đó từ ánh mắt của cậu, mặc dù Santa không hiểu Lưu Vũ thích hắn ở điểm nào.

Sau chín giờ, Santa không ngạc nhiên khi thấy Lưu Vũ mặc quần áo ở nhà và đeo kính trong thư phòng, kiểm tra tài liệu cho cuộc họp ngày mai.

Santa treo áo khoác rồi đi tới, "Cậu định xem đến mấy giờ vậy?"

Lưu Vũ rời mắt khỏi màn hình máy tính, ngước mắt nhìn người đối diện, đẩy cặp kính gọng vàng lên, "Anh về rồi." Cậu không trả lời câu hỏi của Santa.

Lưu Vũ có thói quen chuẩn bị mọi thứ thật chu toàn, cậu đã đọc mấy cái này nhiều lần rồi, vì vậy câu trả lời cho câu hỏi này nên là "Không đọc cũng không sao". Bọn họ đều hiểu điều này.

Không một lời dư thừa, Santa nghiêng người, mặc kệ đối phương có chút né tránh mà rụt lại, trực tiếp nhấc người khỏi ghế bế vào phòng ngủ.

Lần đầu tiên quan hệ, bọn họ đều chưa có kinh nghiệm làm tình với người cùng giới. Santa dựa vào thân thể và thể lực của mình dễ dàng đè Lưu Vũ dưới thân, không có kỹ xảo gì, chỉ biết cậy mạnh mà đâm rút, thậm chí còn làm Lưu Vũ bị thương.

Khi đó, Santa nghĩ rằng Lưu Vũ sẽ đuổi hắn ra khỏi nhà để chấm dứt mối quan hệ của họ, hoặc ít nhất là nổi cơn tam bành và dạy hắn cách làm hài lòng mình.

Santa lo lắng chuyện này rất lâu, nhưng thật ra lại không có gì, sáng hôm sau, Lưu Vũ vẫn đi làm như bình thường, thái độ đối với hắn không có một chút thay đổi, tưởng như chuyện hôm qua là do hắn tự nghĩ ra.

Thái độ thản nhiên của Lưu Vũ thực sự rất thú vị, vì vậy Santa đã ngừng nghĩ đến việc mài giũa kỹ năng giường chiếu của mình, cứ làm theo những gì mình thích, dù sao thì Lưu Vũ sẽ không bao giờ phản đối.

Thực ra Lưu Vũ không thích làm tình cùng hắn, đối với Lưu Vũ mà nói, khoái cảm không thể lấn át được sự đau đớn, mỗi lần hắn chạm vào Lưu Vũ, thân thể đối phương lại vô thức cứng ngắc né tránh.

Dù vậy, Lưu Vũ sẽ không bao giờ từ chối hắn, cũng không đưa ra bất kỳ yêu cầu nào đối với hắn.

Kim chủ của hắn thật là thú vị!

Kì thực hai người cũng không thường xuyên quan hệ, số lần ân ái mỗi tháng có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa lịch trình hiện tại của Santa đã kín nên giờ hắn không thể ở chung với Lưu Vũ, vậy mà hôm nay lại cố tình đẩy lịch sang hôm sau bởi vì ngày mai là cuộc họp hàng quý của tập đoàn Lưu thị, cuộc họp sẽ diễn ra trong năm giờ đồng hồ và không có giải lao.

Santa làm vậy là có chủ đích, hắn đã tiết kiệm rất nhiều sức lực để chuẩn bị cho một đêm dài, đương nhiên rất mong chờ màn thuyết trình tuyệt vời của Lưu tổng vào ngày mai.

Hắn ném người xuống giường, nghiêng người đè lên, cởi đồ ngủ cùng quần lót ném xuống đất, dùng ngón tay mở rộng hậu huyệt qua loa, sau đó liền cởi bỏ dây lưng móc ra côn vật bắt đầu thao lộng.

Lần làm tình gần đây nhất của bọn họ là hơn nửa tháng trước, thân thể Lưu Vũ từ lâu đã hồi phục như cũ, da đầu tê dại khi côn thịt của hắn tiến vào, không khỏi thở hổn hển.

Lưu Vũ không kìm được kêu lên đau đớn, hai tay cào lên vai Santa, nhưng móng tay luôn được cắt tỉa gọn gàng nên không để lại vết xước.

Mặc dù vậy, Santa vẫn cúi xuống cắn môi cậu để trả thù.

Santa luôn có hành động liều lĩnh khi làm tình với Lưu Vũ, bất kể tư thế, lực đạo và góc độ nào thì Lưu Vũ sẽ không phản đối, và hầu hết những tư thế, lực đạo và góc độ mà Santa thích đều khiến Lưu Vũ đau đớn.

Bao cao su ư?

Đơn giản là hắn chưa nhìn thấy thứ đó ở nhà Lưu Vũ.

Làm rồi lại dừng, cứ mỗi lần như vậy Santa sẽ mạnh mẽ kéo Lưu Vũ, người đang chuẩn bị rơi vào hôn mê, vào nhịp điệu của hắn, tiếng nức nở của Lưu Vũ hoàn toàn bị hắn bỏ ngoài tai.

Cho đến tận nửa đêm, Lưu Vũ không thể chịu được nữa mới hỏi hắn ngày mai không có lịch trình sao?

"Tôi đang cố ý dành ngày mai cho cậu mà..."

Lưu Vũ không nói thêm nữa, đôi tay bám chặt lấy bờ vai đối phương mặc hắn làm loạn.

Sắc trời ngày càng sáng ngoài cửa sổ, hắn mới buông Lưu Vũ ra, ngã sang một bên giả bộ đã ngủ say.

Dọn dẹp cho Lưu Vũ? Hắn trước giờ không làm chuyện này.

Lưu Vũ cũng không cử động nhiều, chỉ đơn giản đắp chăn bông rồi ngủ thiếp đi.

Santa biết rằng Lưu Vũ không có quá nhiều thời gian để nghỉ ngơi.

Chuông báo của điện thoại vang lên ba lần trước khi chủ nhân tắt nó đi, Lưu Vũ chật vật đứng dậy khỏi giường và bước vào phòng tắm.

Nghe thấy tiếng nước, Uno Santa mở mắt ra, sau khi ra khỏi phòng tắm Lưu Vũ sẽ thay một bộ tây trang và đến công ty đúng giờ, là một người lãnh đạo có năng lực, cậu sẽ không để lộ một chút mệt mỏi nào trước mặt cấp dưới của mình.

Santa cho rằng cách làm việc tỉ mỉ và công phu của Lưu Vũ rất thú vị, nhưng nhìn lâu như vậy hắn cũng đã chán rồi.

"Dừng!" Nhìn bóng lưng của Lưu Vũ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Santa có chút thất vọng, trở lại giường ngủ tiếp.

Dù không có công việc gì đặc biệt, nhưng việc luyện đấm bốc, luyện vũ đạo hàng ngày trong công ty cũng không thể bỏ qua.

Santa ngủ đến tận trưa mới thèm bước xuống giường, sau khi đến công ty tập luyện rồi trở về, cũng sắp đến giờ Lưu Vũ tan sở.

Hắn có thói quen dành thời gian quan sát xem Lưu Vũ có làm điều gì "quá phận" hay không, nhưng kết quả luôn khiến hắn cảm thấy nỗ lực của mình là vô ích.

Sáng nay nhanh chóng đi làm như thường lệ, tối chắc cũng không khác mấy, nói không chừng hiện tại còn rất chăm chỉ tăng ca.

Đèn trong phòng khách được bật, ngay khi Santa bước vào phòng, hắn nhìn thấy Lưu Vũ, trên người vẫn mặc bộ vest đen hồi sáng, đang nằm trên sàn nhà lạnh lẽo cùng với túi văn kiện chưa kịp rời tay.

Santa hít một hơi, mất một giây mới phản ứng kịp, liền chạy tới kiểm tra tình hình của Lưu Vũ, "Lưu Vũ! Cậu làm sao vậy, Lưu Vũ!"

Trên trán có một vết bầm nhẹ, không biết là va vào đâu, Santa đưa tay vỗ nhẹ lên má, làn da nóng kinh khủng ...

Những thứ "không sạch sẽ" không được dọn dẹp kịp thời và làm việc quá sức.

Santa liên tục tự vấn bản thân khi ngồi trước giường bệnh của Lưu Vũ.

Uno Santa, mày thắng rồi.

Đây chẳng phải là kết quả mà mày hằng mong muốn sao?

Mày đã vui vẻ chưa? Mày đã hạnh phúc chưa?

Kế hoạch mà mày ấp ủ rất lâu đã thành công chẳng phải nên hoan hô nhảy nhót sao?

Mày đang làm cái quái gì vậy?

Lưu Vũ bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại di động, cậu trả lời cuộc gọi từ thư ký trong trạng thái không tỉnh táo, nửa tỉnh nửa mơ giải quyết công việc chính thức, xử lý xong xuôi mới dần nhận thức được tình huống hiện tại là gì.

Santa đang ngồi bên giường nhìn cậu.

Lưu Vũ vẫn thờ ơ như thường, chí ít Santa cũng không nhìn ra được sự thay đổi trong vẻ mặt của cậu, "Có việc thì đi đi, một mình tôi ở đây là được rồi."

Lại là trạng thái bình lặng này, không dễ thương chút nào, và Santa thậm chí còn thấy phiền phức.

"Không có, để tôi đưa cậu về." Dẫu vậy, Santa quyết định không so đo với cậu.

Cả hai không ai nhắc đến vấn đề này nữa. Ngày hôm sau, Santa nhận một công việc mới và rời khỏi thành phố.

2.

Bọn họ đều bận rộn, không có nhiều thời gian gặp nhau, Santa chưa mua nhà, nếu làm việc tại thành phố, hắn vẫn sẽ qua đêm ở nhà Lưu Vũ, nằm bên cạnh cậu, đắp chung chăn với cậu, không làm gì khác. Đó là cách họ sống cùng nhau trong gần hai năm đầu tiên.

Vì vậy, lúc đầu, Lưu Vũ không nhận thấy sự khác biệt cho đến một tháng sau, một ngày trước cuộc họp hàng quý tiếp theo.

Khoảng một năm trở lại đây, Uno Santa luôn quấn lấy Lưu Vũ và làm cậu thô bạo vào đêm trước khi cậu có cuộc họp quan trọng. Ban đầu Lưu Vũ chỉ nghĩ đó là một sự trùng hợp, nhưng sau đó những cuộc họp lớn luôn bị đối phương bắt kịp 100%, Lưu Vũ mới biết rằng Uno Santa cố tình làm vậy, có lẽ là để trả thù cậu.

Tuy có vất vả hơn một chút nhưng vẫn có thể thu xếp được, Lưu Vũ sẽ làm một số chuẩn bị đơn giản trước, sợ mình làm quá nhiều sẽ bị đối phương chú ý.

Nhưng Lưu Vũ thật sự không ngờ rằng Santa sẽ bắt mình ân ái cả một đêm trước cuộc họp quý lần này, thời gian buổi sáng gấp đến mức không thể tẩy rửa toàn bộ, cuộc họp sau đó lại diễn ra trong tám giờ... Lưu Vũ có chút thất thố, nhưng chỉ là ở trước mặt Uno Santa, cậu cảm thấy cũng không phải vấn đề lớn.

Đã hơn 11 giờ đêm, Uno Santa vẫn chưa mở cửa nhà Lưu Vũ, bình thường hắn sẽ trở về trước 10 giờ. Cậu do dự một chút, nhưng vẫn là quyết định gọi cho Santa.

"Lưu tiên sinh?" Người đại diện của Santa trả lời điện thoại, "Santa hiện tại vẫn đang quay phim."

"Anh ấy ... hôm nay anh ấy có về không?"

"Quá trình quay phim sẽ kéo dài trong ba ngày, ba ngày này sẽ không về đâu ạ. Lưu tiên sinh có cần Santa nghe điện thoại không? Tôi sẽ gọi anh ấy cho anh."

"Không cần đâu!" Lưu Vũ vội vàng ngắt lời.

"Có điều gì Lưu tiên sinh cần truyền đạt lại hay cần Santa gọi lại cho anh trong thời gian tạm nghỉ không ạ?"

"Không, tôi không cần nói chuyện điện thoại với anh ấy, chỉ cần công việc của anh ấy suôn sẻ là được."

Lưu Vũ có thể xem các chương trình của Santa nhưng không bao giờ hỏi lịch quay của Santa. Cũng giống như một khán giả bình thường, cậu không muốn cho đối phương cảm giác rằng mình đang bị cậu theo dõi.

Hiện tại công ty quản lý của Lưu Vũ chỉ đang đầu tư, không trực tiếp quản lý, muốn có tài nguyên thì liên hệ trực tiếp với công ty, nếu công ty không nắm bắt được thì có thể liên hệ với Lưu Vũ để kiếm thêm tiền. Nói mới nhớ, đã lâu rồi công ty không yêu cầu Lưu Vũ bổ sung vốn.

Cúp điện thoại, Lưu Vũ trở lại phòng ngủ ngã xuống giường, vươn tay sờ sờ cái gối của người nọ trên chiếc giường đôi trống trải, hiếm thấy có đêm ngủ mà không bị Uno Santa đè.

"Lưu tổng" trợ lý báo cáo công việc vươn tay vẫy vẫy trước mặt lãnh đạo, "Anh có mệt không? Có muốn nghỉ ngơi một chút không?"

Lưu Vũ lúc này mới nhận ra mình đang phân tâm, "Ồ, không sao, cậu tiếp tục đi."

"Đừng cố quá, Giám đốc Lưu. Nếu không khỏe thì đừng gắng sức. Em chưa bao giờ thấy anh lơ đễnh như vậy." Trợ lý tiếp tục thuyết phục.

Lưu Vũ nhịn không được ở khóe miệng gợi lên một tia cười khổ, cũng không cảm thấy khó chịu, so với mấy tháng trước cũng không quá thoải mái. "Được, tôi sẽ chú ý."

"Mỗi khi có nhân viên mới đến, họ sẽ nói rằng giám đốc Lưu của chúng ta thật dễ thương. Chỉ cần làm việc dưới quyền một thời gian, liền thay đổi ý kiến ​​và nói rằng anh không dễ thương chút nào."

Nghe vậy, Lưu Vũ khẽ cau mày, "Làm sao có thể tỏ ra dễ thương ở nơi làm việc? Rốt cuộc đàn ông tại sao cần phải đáng yêu?"

Trợ lý lắc đầu bất lực quay lại đề tài làm việc.

Santa vẫn trở về nhà Lưu Vũ sau khi chuyến quay phim kết thúc, nằm cạnh Lưu Vũ, coi như mọi việc vẫn diễn ra bình thường.

Nhưng Lưu Vũ biết chuyện đã khác, Santa không còn động vào cậu nữa, khi cậu "vô tình" nhắc đến cuộc họp quan trọng ngày hôm sau ở trên giường, đối phương chỉ nhắm mắt nhướng mày đáp: "Vậy thì cậu đi ngủ sớm đi, nghỉ ngơi thật tốt. "

Hình như có gì đó sai sai?

Tất cả những gì Lưu Vũ có thể nghĩ đến là việc "thất thố" trước mặt đối phương sau cuộc họp hàng quý vừa qua.

Tình trạng này tiếp tục cho đến cuộc họp hàng quý tiếp theo mà không có bất kỳ sự thay đổi nào.

Lưu Vũ đặc biệt chú ý rằng mấy ngày nay trên người Santa không hề mang mùi hương của người khác, liệu một người đàn ông đang ở độ tuổi sung mãn và khá có năng khiếu trong lĩnh vực này thực sự có thể kìm lòng sao?

- Gần đây Santa có thân thiết với nữ diễn viên, biên kịch hay đạo diễn nào không?

Lưu Vũ trước đây luôn chủ động gửi tin nhắn cho người đại diện của Santa, cậu luôn có thông tin liên lạc của bên kia, thậm chí bên kia còn bí mật gửi cho cậu một bản báo cáo nhỏ rằng Santa đã đi chơi với người khác.

Cậu không muốn biết những điều này chút nào, và sau hai lần cậu đã nói với bên kia rằng đừng gửi cho cậu những tin nhắn như thế này nữa.

Thật không ngờ bây giờ cậu lại chủ động hỏi hắn.

- Không, mấy tháng gần đây tôi không thân với ai cả.

Hắn cũng nghĩ, Lưu Vũ thật sự không muốn biết, nhưng không có chuyện cậu không biết, dù là mùi mỹ phẩm hay dấu vết trên người, Uno Santa cũng chưa bao giờ che đậy. Chỉ cần Uno Santa đi với ai Lưu Vũ nhất định sẽ biết, chỉ là cậu giả vờ ngây thơ thôi.

Lưu Vũ đã tăng ca liên tục mấy ngày để chuẩn bị hoàn hảo cho cuộc họp, còn cố ý mất nửa ngày để tự trang điểm, Lưu Vũ biết rõ Uno Santa thích người như thế nào.

Những người từng vướng lùm xùm với Uno Santa đều là những mỹ nhân cao ráo, mảnh khảnh, trang điểm cầu kì, trưởng thành và gợi cảm, khác hoàn toàn so với người đàn ông khô khan đỏng đảnh như Lưu Vũ.

Lưu Vũ cạo lông chân, mua tóc giả và học cách trang điểm trên mạng. Cậu không thể thích nghi nổi mùi nước hoa nồng nặc trên cơ thể, mặt vô cảm đứng trước gương dán miếng đệm ngực silicon lên người – Lưu Vũ quả thực là một người nhẫn tâm.

.

Mango: bé con của tui 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro