Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bệnh Thất nồng nặc mùi khói thuốc. Phía bên mép giường là Thầy Hiệu trưởng với chiếc nón to và Ma Kết cùng Xử Nữ đang lo lắng. 

"Chắc hẳn ngài phải biết con bé không thể chết lúc này được, thưa ngài"- Ma Kết lạnh lùng với đôi mắt sắc như dao cạo quyết đoán nói. 

"Ta biết" 

"Xin phép được nói thẳng, nhưng không phải ngài chính là người hiểu rõ cách giải độc nhất sao?Độc Dược Đại nhân" 

"Phải"- Thầy ấy mỉm cười nhàn nhạt-"nhưng ta không biết chính xác rằng phải lấy dược liệu bằng cách nào" 

Thấy không khí quá căng thẳng, Xử Nữ thở dài -"không cần phải cau có như vậy đâu Vương Tộc, thư giãn chút đi" 

"Tôi không khó khăn với bất kì ai cả, tôi chỉ đang tìm cách giải độc"- Ma Kết lạnh lùng 

"Anh..."- Xử Nữ tức giận, đang kích động thì thầy Hiệu trưởng đã đặt tách trà đang uống dở nhẹ nhàng nói. 

"Thuốc giải là Xà linh Thảo, chúng ta có thể tìm nó ở Xà Cốc. Tuy nhiên, nơi đó là vực sâu vạn trượng, và cậu rất có thể phải đối mặt với người giữ rắn- Xà Phu để có được nó" 

Ma Kết không nói gì, chỉ tiêu sái đứng lên rồi đi một mạch ra cửa. Hiệu trưởng thấy thế thở dài nói vọng theo-" Cậu đừng quá manh động, tôi đã bảo Sư Tử cùng Cử Giải đến giúp rồi, họ đang đợi cậu."

"Biết rồi lão già, nhưng ở đây còn kéo dài được bao lâu vậy?"

"nhiều nhất một tháng" 

Bóng của Ma Kết đã mất dạng phía sau hành lang. 

"Cậu chịu nhiệm vụ ở đây chăm sóc cho Thiên Bình nhé. Ta có việc đi trước đây"- MỈm cười 1 cái rồi cũng biến mất theo, không kịp để người ta ú ớ vài tiếng. Chắc chắn rằng ông ta đang cố đùn đẩy công việc cho cậu đây mà. 

Xử NỮ mặt mày méo mó. Thật là cậu không quan tâm một xíu nào con nhỏ này hết nhưng chỉ vì làm lớp trưởng nên phải cứ đại diện đến thăm hỏi thôi, ai ngờ được lại bị bắt làm bảo mẫu chăm sóc thế này. 

Nhìn một lượt từ đầu đến chân của người bệnh, mặc dù đó không phải là hành động lịch sự gì mấy. Nhưng XỬ Nữ phải kiểm chứng coi nhỏ này có gì đẹp có gì xinh mà mấy tụi trong lớp cứ nhao nhao lên như phải gió khi nhỏ đổ bệnh. 

Chẳng có gì là đẹp- đó là câu kết luận chắc nịch của cậu sau khi kiểm chứng. Đây là cái nhan sắc mà người đời truyền lại là "ai cũng có thể say từ lần đầu gặp" đó sao?? Đối với cậu thì ... chắc là không rồi. Nhìn cái mái tóc vàng mà họ gọi là nắng kia đi, đối với cậu thì nó chẳng khác gì màu của mấy cọng lông gà con ấy. Nhìn khuôn mặt và làn da kia đi, nào là trắng như mặt trăng, xinh như nữ thần nhưng cậu thấy chẳng khác mấy đứa con gái bình thường là bao. 

Nhưng rồi mắt lia tới đôi môi hồng gợi cảm đang thở hổn hển vì khó chịu, mặt cậu đỏ lừ vì ái ngại. Tại sao lúc đó cậu lại đánh nhau với Thiên Yết bởi vì hắn bén mảng dám hôn Thiên Bình chứ? Tại sao cậu lại chấp nhận ở lại chăm sóc cho nhỏ nhưng thực chất cậu không thích nhỏ chứ. Đáng lý ra cậu phải bỏ mặt nhỏ như bỏ mặt mấy cô gái khác mới đúng, cậu thấy mình thật kỳ lạ. 

"Là mình kì lạ hay do nhỏ kì lạ đây?"- tự cười một mình, cậu khẽ hôn lên tóc nhỏ-"Cảm giác gì thế này" 

_________ 

Trước màn hình quan sát của ông thầy biến thái với chiếc nón to là hình ảnh của một trai, một gái ở chung một phòng 

"... tụi bây đang diễn phim tình cảm cho thầy xem đó à.. quả nhiên 'say' từ cái nhìn đầu tiên là có thật" - người thầy run cầm cập-" nhưng không phải như thế sẽ có nhiều trò vui để xem hơn hay sao?" 

Nhấp một tách trà, ngài với lấy cây bút 

Gửi Jack, 

Có lẽ mùa xuân của chúng đã tới nhanh hơn tôi dự tính. 


"ngài Hiệu Trưởng?"-Cô gái với khuôn mặt khả ái trong hội báo chí nhẹ mở cửa 

"Hả chuyện gì?"- không biết từ khi nào đã ngắt nguồn quan sát, thầy ta nở nụ cười ngọt ngào đón tiếp 

"em Tên Carlos, thành viên của hội báo chí. Em đến đây để báo tin: Bọn con người kinh tởm đã vượt ngục rồi ạ" - Miệng ả đanh lại ở từ kinh tởm. Rồi ả quay đi đóng sầm cửa lại -"Con người còn gớm ghiếc hơn cả nhỏ bán thần đó" 

Carlos:  ta lười miêu tả ngoại hình nên xem cái ảnh r liên tưởng đi

Thuộc QUỷ giới, tộc : Yêu thú  

Rất lâu về trước, Mặt đất đã từng là lãnh thổ của con người nhưng.. Thiên Thần đã chán ghét cuộc sống nơi không trung.. Ác quỷ không an phận tại giới U Minh. Họ đã bay xuống trần gian ... chúng xé toạc lòng đất ... Rồi độc chiếm Mặt đất. 

Con người không thể bay như thiên thần, cũng không có sức mạnh cường đại như quỹ dữ. Họ yếu đuối, họ sợ hãi. Cũng chính vì thế nhiều chủng tộc trong Thiên-QUỷ giới đều xem họ gớm giếc. Họ là nô lệ, là tội phạm. 

Nhưng biết sao được? họ thông minh- Chính vì thế đôi bạn thân bất cần đã vượt ngục thành công mà không một ai phát hiện, mà đến khi phát hiện cũng chẵng biết họ ở đâu. 

"Ủa Ủa?? đây là đâu thế?"- Chất giọng mang nét lạnh lùng không hợp với chủ nhân của nó the thẻ cất lên. 

"Ở đây có người bệnh nè, nên chắc là bệnh thất rồi"- một chất giọng trầm khác cũng nhỏ tiếng. 

"Ủa bạn này là ai đẹp quá he" - Chất giọng lạnh lùng nói 

"Ừ, công nhận là đẹp. Nhưng giờ mình thoát khỏi cái học viện này bằng cách nào?"

"Từ Từ, để tính" 

Cả Hai loay hoay, luống cuống một hồi không kịp nhận ra bệnh nhân đã tỉnh từ lúc nào. 

"Chào!"

"A!"- Chất giọng lạnh lùng hoảng hồn ngã nhàu xuống đất

"Các bạn là ai?"- Thiên Bình nghiên đầu hỏi. 

Chất giọng trầm tự trỏ vào bản thân rồi cũng trỏ vào chất giọng lạnh-"Cậu không biết bọn này à?"

Thiên Bình chớp mắt vài cái- "bộ các cậu là idol hả?"

Hai người kia nhìn nhau, to nhỏ vài cái rồi quay sang thiên bình-"tụi này là con người" 

Con Người sao?? Thiên Bình từng đọc được trong một quyển sách của Ma Kết. Rằng con người đang là loài có tỉ lệ dân số thấp nhất hiện nay. Không ngờ họ còn tồn tại, Thiên Bình thấy thật tuyệt vời, nếu không bị trúng độc với cái đầu ong ong như hiện giờ chắc nó đã nhảy cẩn lên vì phấn khích. 

"Oa!!! Tuyệt quá!! Hai Cậu tên gì?" 

"Tên sao..."

"Họ gọi bọn tớ là con người" 

"... Hả ... tớ"- Loạng choạng vài cái rồi ngã xuống gối, Thiên Bình lại thiếp đi một lần nữa. 

"Cậu ta kì lạ thật đó"- Chất giọng lạnh khẽ với với chất giọng trầm 

"Ừm, đây có lẽ là phòng bệnh đặc biệt. Mình sẽ ổn nếu trốn ở đây 1 thời gian" 
"làm sao cậu biết là phòng đặc biệt?"
"Quan Sát"- ngừng 1 chút cậu ta nói tiếp-" Thuốc chứa rất nhiều nên chắc chắn đây là bệnh thất, nhưng chỉ có 1 giường bệnh kèm theo vô số tiện nghi nên tớ cũng đoán được 60%"
"cũng phải ha"

"Được rồi, con người số 2 cậu mau tìm một chỗ trốn trong phòng này cho chúng ta đi" 
"biết rồi con người số 1" 

GtNV: 

Con người số 1
Con Người (2% còn sót lại)
Giới tính:Nam
Sở trường: Phán đoán, Logic

"Thật là con người đã ít ỏi nhưng lại còn tồn tại người đẹp trai như tớ"

Con người số 2:
Con Người (2%)
Giới tính : NỮ
Sở Trường: Ăn nói, Sáng Tạo, nhanh nhẹn

"Tớ không lạnh lùng như bề ngoài của tớ. Không khí Của thế giới này ngột ngạt thật"


Au: 3NV mới đã xuất hiện. Thiện Ác bất phân, à mà chắc phân được mà nhỉ? Liệu cặp đôi Con người 1,2 có thoát không?Tính mạng Thiên BÌnh sẽ đi về đâu? Cô nàng Carlos tiểu thư đỏng đãnh sẽ như thế nào? xin mời xem típ chương sau. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyen