Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cảm thấy như thể mình đang bay khi Hagrid bế tôi và đưa tôi trở lại giường của cả hai. Mặc dù không có chổi, tôi vẫn cảm thấy nhẹ hơn không khí như thể tôi có thể bay lên trời mà không có sự trợ giúp của phép thuật. Anh ấy là một người đàn ông tuyệt vời và lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy may mắn, không phải sao băng rơi hay bị quỷ ám hay bị nguyền rủa, chỉ là may mắn. Tôi muốn véo mình nhưng đồng thời tôi không muốn buông người đàn ông đang nhẹ nhàng bế tôi lên giường.

Chiếc giường êm ái và anh đặt tôi nằm xuống như thể tôi là thứ mong manh nhất trong vũ trụ. Mặc dù tôi tự cho mình là cứng rắn như những đôi ủng cũ, nhưng tôi thích sự dịu dàng. Nó rất khác so với bất cứ điều gì tôi từng cảm thấy trước đây khiến tôi thực sự không biết phải làm gì. Tôi đã lâu là một học sinh nhưng Hagrid dường như không bận tâm rằng tôi là một người mới trong những cảm xúc nhẹ nhàng hơn này.

Anh ấy nằm xuống bên cạnh tôi và tôi quay sang anh ngay lập tức, cơ thể tôi biết nó muốn gì nên tôi để nó theo bản năng. Nó muốn sự ấm áp và những cái vuốt ve quan tâm, cảm giác nhột nhột của những lọn tóc sẫm màu trên ngực tôi, sức nặng của một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve hông tôi, hương vị của một chiếc lưỡi ấm áp và ẩm ướt trượt giữa môi tôi, âm thanh của những tiếng rên rỉ nhỏ đến từ cả hai chúng tôi. Tôi say sưa với tình yêu và tôi không muốn gì hơn ngoài sức mạnh nội tại của anh ấy sâu bên trong tôi.

"Ôi, Sev," anh thở hổn hển kêu tên tôi và tôi cảm thấy tự mãn không thể chịu nổi. Tay anh ấy di chuyển trên da tôi như thể tôi sắp vỡ ra khi y chạm vào. "Em có vị ngon hơn mật ong hoa táo."

Tôi cười khúc khích và hôn anh một lần nữa. Anh ấy mới là người có vị ngon. "Nếu tôi có thể biến anh thành một cái chai, tôi sẽ kiếm được một tài sản khủng đó." Tôi nếm cái má mới cạo của y. "Một chút xà phòng nhưng chủ yếu là xạ hương tự nhiên của anh." Tôi nhấm nháp theo cách của mình xuống chỗ bên dưới tai của anh mà tôi cảm thấy rất tuyệt khi anh ấy làm điều tương tự. Anh rùng mình và tôi cười khúc khích. "Ở đây còn tốt hơn. . . mặn. " Tôi ngậm lấy bên dưới thứ đang phập phồng - quả khế của y và tiếng rên rỉ nho nhỏ của anh ấy vang lên bên tai tôi.

"Không công bằng . . . Sev. . . Ôi trời . . . Tôi cũng muốn nếm thử em." Anh ấy nói với một hơi thở dài và tôi nhìn xuống ánh mắt đen đấy với vẻ hài lòng.

Anh ấy thực sự muốn tôi, thực sự và thực sự muốn tôi. "Vậy hãy chỉ cho tôi cách làm, Rubeus. Hãy chỉ cho tôi cách làm tình với anh."

Anh ta nín thở. "Em đã gọi tôi bằng tên của tôi."

Tôi chưa từng làm điều đó trước đây sao, tôi đã nhớ lại những năm chúng tôi quen nhau. Có vẻ như anh ấy đã đúng. "Rubeus," một nụ hôn dịu dàng. "Rubeus," giọng trầm hơn trong khi tôi đan xen tay mình qua những lọn lông trên khuôn ngực rộng của anh. "Rubeus," lần này gần như là một tiếng gầm gừ.

"Ồ Sev, nghe có vẻ hay khi em nói tên tôi." Anh ấy hơi đỏ mặt, điều này thực sự khá quyến rũ khi tôi nghĩ về nó. "Có ổn không nếu bây giờ tôi khám phá em rồi sau đó em có thể khám phá tôi thêm một chút nữa được không?"

"Vâng, làm ơn. Hãy cho tôi biết những gì cảm thấy tốt cho cả hai." Tôi cảm nhận sự an toàn ở đây, trong vòng tay anh và háo hức học hỏi từ gia sư mới của tôi.

Anh ấy cười lớn và bắt đầu lướt tay trên ngực tôi. Anh chạm chúng một cách nhẹ nhàng nhất và mọi nơi anh vuốt ve bắt đầu ngứa ran. Khi anh ấy nghiêng người qua người tôi và thổi vào đầu vú, tôi rùng mình đến từng ngón chân. Tại sao chúng lại rất nhạy cảm như vậy?

"Đẹp, Sev, Em thật xinh đẹp." Mỗi luồng không khí làm chúng cứng hơn một chút. "Núm vú là một khu vực thực sự bị kích thích đối với hầu hết các loài động vật có vú, bao gồm cả con người."

"Có thật không?" Tôi sẽ rất khó chịu vì sự so sánh này nhưng anh ấy đang liếm chúng và điều đó cảm thấy rất tuyệt nên tôi phải di chuyển. "Ồ, nhiều hơn nữa."

Rubeus hôn dọc xuống ngực và tôi cảm thấy nhột nhột khi chiếc cằm mới cạo của anh lướt qua bụng mình. Lưỡi anh trêu chọc rốn khiến tôi cựa quậy một chút trước khi bắt đầu run rẩy. Cơ thể của tôi nóng lên chỉ với một chút trêu chọc và khi những ngón tay ấm áp của y quấn quanh nó, tôi dường như không thể thở được.

"Bình tĩnh nào, Sev. Đừng quá phấn khích." Anh đưa tay vuốt ve bụng tôi. "Tôi muốn em thư giãn ngay bây giờ và để tôi làm động tác."

Tôi hít một hơi thật sâu và từ từ thở ra. "Tôi không thể giúp được, Rubeus. Cảm giác thật tuyệt khi anh chạm vào tôi."

"Đúng ra phải vậy, Sev. Nếu nó đau, em cần phải nói cho tôi biết ngay lập tức." Giọng anh đột nhiên nghiêm túc. "Tôi không bao giờ muốn làm tổn thương em."

Anh ấy thật sự có ý như vậy. Tôi nhìn vào đôi mắt đen đó và chỉ thấy sự thật lòng. "Anh là người đầu tiên kể từ khi mẹ tôi muốn bảo vệ tôi khỏi đau đớn." Tôi cố nuốt cục nghẹn trong cổ họng. "Cảm ơn anh, Rubeus."

"Ôi Sev," anh ấy nằm xuống bên cạnh tôi và kéo tôi lên ngực và ôm vào lòng để cơ thể chúng tôi khắp nơi được chạm vào nhau. "Tôi ước rằng mình có thể quay trở lại và xóa đi mọi ký ức tồi tệ, mọi nỗi đau mà em đã từng phải chịu đựng. Tôi ước rằng tôi có thể ở đó với em."

Tôi chớp chớp với những giọt nước mắt lăn xuống gò má ửng hồng và bám lấy anh. "Anh đang ở đây ngay bây giờ không phải sao, ngay tại nơi này và đang làm tình với tôi. Chỉ cho tôi cách đáp lại tình yêu đó. Có lẽ tôi đã phải trải qua tất cả những trải nghiệm tồi tệ trong quá khứ để có thể đến được nơi này trong vòng tay của anh."

"Thật là, Sev, tôi biết rằng đôi khi tôi tự hỏi tại sao mọi thứ lại diễn ra theo cách của chúng." Tay anh từ từ trượt lên xuống sống lưng tôi cho đến khi tôi cảm thấy muốn ưỡn người lên như một con mèo vào cái vuốt ve ấm áp đấy. "Nhưng đôi khi chúng xảy ra vì chúng ta không chú ý đến thế giới xung quanh. Động vật không làm điều đó, thật ra, những con sống sót được nhờ sự cảnh giác tột độ và những con khác không như vậy thì thành bữa tối của một số người."

Tôi cười khúc khích một chút và liếm núm vú nhỏ màu nâu đó trên trái tim anh một lần nữa. "Tôi có cảm giác như mình đã 'ăn tối' được vài năm rồi. Đầu tiên là cha tôi, sau đó là Voldemort và bây giờ là Dumbledore. Tôi cảm thấy mệt mỏi, Rubeus. Mệt đến mức muốn ngủ một giấc ngàn năm"

"Không, Sev, em sẽ bỏ lỡ tất cả những điều tốt đẹp nếu em làm như vậy." Tiếng cười ầm ầm của anh làm tôi rung động cả người. "Hãy để tôi chỉ cho em một số thứ hay ho hơn nữa."

Tôi lại được bay bổng thêm lần nữa, chỉ lần này, chính những ngón tay của Hagrid đã khiến tôi bay lên cao. Đối với bề ngang của ngón tay mạnh mẽ như vậy, chúng nhẹ nhàng một cách đáng kinh ngạc. Anh vuốt ve tôi từ chân lên đến vai. Theo nghĩa đen, mọi nơi anh chạm vào đều trở thành một vùng phấn khích. Đùi trong của tôi run lên, đầu gối của tôi bùng lên, bụng tôi gợn sóng và dương vật của tôi nhô cao thẳng đứng, đòi hỏi nhiều hơn nữa. Nhiều hơn nữa cái sự vuốt ve dịu dàng của anh ấy, nhiều hơn những ngón tay tài năng đó đang xoa nắn những quả tinh hoàn của tôi thật nhẹ nhàng, tôi chỉ muốn nhiều hơn nữa.

Cái chạm môi đầu tiên của anh lên đầu dương vật đã phá vỡ sự kiểm soát của tôi theo cách mà Voldemort chưa bao giờ có thể làm được. Việc chiếc lưỡi thô bạo uốn quanh khiến tôi run rẩy từ đầu đến chân cho đến khi tôi phun trào trong miệng anh. Tôi có thể đã ngất đi, vì tôi không còn nhớ mình đã trở lại trong vòng tay anh ấy như thế nào trong khi anh xoa dịu tôi từ từ, vuốt ve tóc tôi như một con mèo mà tôi cảm thấy thích.

"Rubeus," tôi gắng gượng gọi tên của anh ấy.

"Em thích điều đó, tôi nghĩ vậy." Anh ấy lùi ra xa đủ để nhìn vào mắt tôi. "Vâng, điều đó cảm thấy thật tuyệt."

Tôi đỏ mặt và thừa nhận sự thật. "Tôi yêu nó. Cảm giác như tôi đang bay vậy."

"Ah, Sev, tôi thực sự cảm ơn vì đã cho phép tôi chạm vào em." Anh ấy đã từng rất nhẹ nhàng hôn lên thái dương của tôi và tôi cảm thấy có gì đó đang tan chảy bên trong mình. Một thứ mà tôi nghĩ rằng tôi không còn sở hữu nữa cuối cùng đã tan đi.

Trái tim đóng băng của tôi bắt đầu đập trở lại. "Rubeus, tôi mới là người phải biết ơn anh. Tôi . . . Tôi không nghĩ rằng mình có thể tặng cho anh món quà nào mà anh đã tặng cho tôi một cách tuyệt diệu như thế này. Tôi không biết làm thế nào và anh chỉ xứng đáng với những gì tốt nhất."

Nụ cười anh rạng rỡ. "Thật ngớ ngẩn Sev, em chưa bao giờ thất bại trong bất cứ điều gì em đặt tâm trí và bắt tay làm điều đó. Nếu em muốn, em hoàn toàn có thể là người yêu tuyệt vời nhất trên thế giới. Tôi đã thấy cách mà mỗi lần em tập trung vào độc dược. Hãy coi tôi như một công thức mới mà em đang học hỏi."

Tôi đã nghĩ về điều đó trong một lúc lâu. Tôi có thể làm được. Tôi sẽ làm. Vì Rubeus.

********* Hagrid *********

Tôi thường thức trắng trên giường vào buổi sáng, chỉ xem qua những việc cần làm vào cuối ngày. Nhưng sáng nay chẳng giống vậy. Severus đã trao thân cho tôi đồng thời với việc tôi trao thân cho em ấy. Chúng tôi đã không thực sự làm được gì nhiều, chạm và nếm và nói chuyện. Em ấy tò mò về tất cả các kết cấu khác nhau mà chúng tôi đã chia sẻ giữa hai người. Tôi đã đúng về việc em ấy có thể tập trung.

Tôi là người đàn ông duy nhất trên thế giới này khi em ấy chạm vào tôi. Chúng tôi là hai người đàn ông duy nhất trong toàn bộ khu rừng Cấm. Cảm giác như đang ở trên mặt trăng hay gì đó. Tôi không muốn lãng phí thời gian để nghĩ về điều đấy, không phải khi em ta đang cuộn tròn vào bên cạnh tôi, bàn tay em nắm chặt lấy dương vật của tôi một cách chiếm hữu. Ở một số người đàn ông ở độ tuổi của em, câu hỏi đang mắc phải mà em muốn được giải đáp là về bao quy đầu.

Cha của em đã cắt chúng cho y khi còn là một đứa trẻ nhưng những người khổng lồ không làm điều đó, vì vậy em đã tìm hiểu nó một cách cẩn thận. Không phải đây là lần đầu tiên, tôi ước rằng mình không quá lớn. Tôi không thể biết mình phù hợp với em ấy không. Mặc dù vậy, tôi vẫn mong chờ em đút vào bên trong tôi. Em ấy sẽ cảm thấy thực sự rất sướng. Nhưng chúng tôi thực hiện mọi chuyện chậm rãi nên tôi có thể chắc chắn rằng mọi lần chạm vào em ấy đều không gây ra thứ gì.

Tôi đã được khoái lạc một hoặc hai lần nhưng với em thì chưa bao giờ nên mọi thứ tôi cho em ấy xem đều hoàn toàn mới. Em đã bắn sáu lần trước khi y ngủ quên trên người tôi. Tôi rón rén trượt ra khỏi giường và lấy một chiếc khăn ẩm để lau cho em ấy. Tôi sẽ không lãng phí một câu thần chú vào một thứ mà tôi rất thích làm. Em ấy thì thầm tên tôi và gần như khiến tôi xúc động tới phát khóc.

Nhưng khi tôi trở lại giường, em ấy ngay lập tức lăn về phía tôi với tiếng thì thầm mà tôi nghĩ đó là từ "ấm áp". Tôi đã được nói điều đó trước đây nhưng từ Severus, đó là một lời khen thực sự. Mặt trời đang leo lên bức tường phía tây từ cửa sổ phía đông của ngôi nhà và tôi có thể biết rằng đó sẽ là một ngày đẹp trời. Có lẽ Sev muốn ra ngoài với tôi trong khi tôi chăm sóc các bệnh nhân ngoài trời của mình.

Lưỡi em ta liếm núm vú của tôi. "Chào buổi sáng, Rubeus."

"Chào buổi sáng, Sev, em cảm thấy ổn chứ?" Tôi hơi lo lắng hỏi. Đôi khi em là một người khó suy đoán.

"Tôi cảm thấy," em ấy ngập ngừng một lúc lâu trước khi ngước nhìn tôi với vẻ hoang mang trên khuôn mặt xinh đẹp. "Tôi cảm thấy hạnh phúc và hài lòng và đói."

Tôi cười thành tiếng lớn và ôm em vào lòng. "Tốt, tôi cũng cảm thấy tất cả những điều đó. Tôi nghĩ là bánh kếp và xi-rô hoa hồng mật ong với một ít nho tươi."

Em ấy thực sự liếm môi. "Vâng, làm ơn. Điều đó nghe có vẻ tuyệt vời. Tôi có thể giúp không?"

"Chắc chắn rồi, Sev, em có thể ngồi vào bàn và rửa nho trước khi chúng ta ăn. Tôi luôn muốn đảm bảo rằng chúng không có bất kỳ loại bụi tiên hay lông chim nào." Tôi cẩn thận tách chúng tôi ra để có thể trượt ra khỏi giường và ngay lập tức tôi nhớ nhung sự đụng chạm của em ấy. Phân thân của tôi cũng vậy và tôi đã vuốt ve nó để nhắc nhở nó rằng nó đã bắn nhiều hơn trong một đêm duy nhất so với sáu tháng trước đó.

Nhưng Sev đang tự mình ngồi dậy và tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của em ấy ở phía sau lưng tôi nên tôi đã siết chặt má mình vào nhau vài lần và giả vờ như không nghe thấy tiếng thở dài nhỏ của y. Thu dọn áo choàng của em, tôi mặc giúp em ấy rồi bế y đến bàn. "Ở lại đây một phút trong khi tôi đi ra ngoài và hái nho."

"Giá mà tôi giúp được." Em ấy trông rất buồn khiến tôi chỉ cần nghiêng người và hôn em. Severus có hương vị tuyệt vời và tôi thích cách em ấy luồn tay quanh cổ tôi, dưới tóc tôi. Tay em có chút sức lực và cảm giác thật tuyệt khi cảm thấy chúng chạm vào da tôi. Khi tôi rút ra, em ấy vẫn nhắm mắt và chiếc lưỡi nhỏ màu hồng đó của em đang liếm môi như tôi đã nếm mùi được mùi vị ngon lành.

"Em đang trở nên tốt hơn lúc trước, Sev. Một trong những tiếp đến, em sẽ ở ngoài đó giúp tôi với con mực." Tôi đùa một chút với sự khó thở trong khi tôi nghĩ về cái lưỡi đó của em.

"Tôi không thích các sinh vật nước. Bây giờ sư tử Nemean là một câu chuyện khác." Em ấy đã trêu chọc lại tôi ngay. "Tôi phải bị thu hút bởi những sinh vật lông lá."

Tôi cười lớn. "Có lẽ lúc đó tôi không nên cạo râu?"

Em ngước nhìn tôi qua hàng mi dài sẫm màu, giống như một vẻ ngượng ngùng. "Miễn là anh không cạo bỏ bộ ngực lộng lẫy của mình, tôi nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Tôi nhìn xuống một lúc và cố gắng xem em đã thấy gì. "Lộng lẫy? Có nhiều lông, đây là điều chắc chắn nhưng tôi không thấy phần đẹp đẽ gì cả."

"Không sao đâu, Ru'. Tôi có thể nhìn thấy nó và tôi tin rằng tôi chưa bao giờ nhìn thấy một người nào cơ bắp hơn trong suốt cuộc đời mình." Em lướt tay trên những lọn lông xoăn, uốn cong các ngón tay và cù tôi. "Tôi nghĩ anh nên mặc quần áo trước khi ra ngoài. Tôi không muốn chia sẻ anh với những người từng tình cờ đi ngang qua."

Em ấy đã đặt cho tôi một biệt danh, tôi nghĩ với một nụ cười thích thú. Tôi cười khúc khích và đứng dậy. "Nếu em đã khăng khăng như thế thì hãy nghi ngờ rằng hôm nay có nhiều người tới viếng thăm nào."

Em ấy nhìn tôi mặc vào một chiếc quần đùi và mỉm cười. "Tôi không bao giờ biết, Ru'. Dumbledore luôn có nỗi kinh hoàng về thời gian khi lựa chọn lúc để xuất hiện. Sẽ chỉ là may mắn của chúng ta nếu ông ta huýt sáo tới cửa trước vào đúng thời điểm tôi cố gắng nhét nhiều phần dương vật của anh vào miệng hơn."

Rùng mình, tôi nhớ lại cảm giác cái miệng nóng ẩm của em quanh tôi và lưỡi em cạ cạ trên phần thịt non nớt. "Đúng vậy, điều đó thật sẽ gây khó chịu, đúng là như vậy."

Em cười khúc khích và với một cái búng tay, bật lò đốt dưới ấm pha trà. "Hãy đi và thu thập bữa sáng để chúng ta có thể xem cả hai có thể gặp phải những trò nghịch ngợm nào khác."

Lấy cái chao khỏi cái đinh cạnh cửa trước, tôi mở cửa và để nó mở cho không khí trong lành tràn vào. Có một sự sắc bén đối với cơn gió báo hiệu về một cơn bão đang tràn qua hồ. Có lẽ tôi cũng sẽ dành thời gian để thu hoạch một vài quả táo. Tôi có thể làm cho quả táo lộn ngược bị vỡ vụn. Sev sẽ thích điều đó, tôi vui vẻ nghĩ trong khi đi đến vườn nho.

Làm phép tìm nhanh, tôi hái được những chùm nho đỏ tím đã chín hẳn. Các con chim hồng tước có vẻ thích chúng gần như lên men vì vậy tôi để lại một số ít sẽ chín trong vài ngày tới. Những cây táo ở rìa khu vườn của tôi và tôi sải bước tới chỗ đấy, tìm kiếm những màu đỏ tươi nhất trên cành. Một loại bùa chú khác và tôi đã gom được ba cho mỗi túi và dưới cằm là hai.

Tôi trông khá ngớ ngẩn nhưng tôi chắc chắn rằng Sev sẽ không bận tâm một chút nào. Khiêng chúng về, tôi thấy ấm trà đang bốc hơi nghi ngút và các nguyên liệu làm bánh kếp xếp ngay ngắn trên bàn. "Sev, nhiều ma thuật như vậy có làm em mệt mỏi không?"

"Một chút thôi," em nhún vai một cách đáng yêu và mỉm cười với tôi. "Tôi đã dừng lại khi nghĩ rằng mình có thể làm rơi ấm trà. Nó sẽ quay trở lại nhưng quá chậm."

"Chúng ta có thời gian để đưa em trở lại với sức mạnh vốn có của em, Sev." Tôi mở túi và đặt cái chao xuống trước mặt y. "Tôi biết rằng tôi không phải là người duy nhất có thể thực hiện phép thuật không cần đũa phép. Điều đó có ích cho em trong việc điều chế độc dược sao?"

"Đúng vậy, thật sự là có đấy. Tôi tưởng tượng rằng làm việc với các sinh vật ma thuật của Khu rừng cho anh một chút thực hành?" Em ấy nhận lấy bát nước mà tôi đưa cho em và đặt chúng lên đùi y trước khi đổ nho vào đó và rửa xung quanh chúng. "Dumbledore là thầy phù thủy duy nhất mà tôi biết có thể sử dụng một động tác để tạo ra nhiều phép thuật hơn hầu hết các thầy phù thủy có thể dùng cây đũa phép."

"Tôi có phải nghe thấy tên mình được nhắc đến không?" Giọng nói vui vẻ của Hiệu Trưởng làm tôi giật mình kinh khủng đến mức suýt đánh rơi miếng bánh kếp.

Sev nhướng mày với tôi và tôi cảm ơn Atlas rằng tôi đã mặc một chiếc quần đùi. Đây sẽ là một bữa sáng rất thú vị.

************** Dumbledore **************

Thật vui khi thấy Severus đứng dậy và ngồi vào bàn. Hagrid lẩm bẩm kéo một chiếc ghế khác sang một bên và quay trở lại bếp. V ào mùa hè ông ấy đã cạo râu  và tôi đã cân nhắc về sự thay đổi ngoại hình của y. Không có nó, ông ta trông không giống một người khổng lồ mà giống một người đàn ông rất cao to lực lưỡng. Thật kỳ lạ khi mái tóc thay đổi một người, tôi nghĩ trong khi vuốt bộ râu của chính mình và quan sát hai người bọn họ.

Có điều gì đó đã thay đổi nhưng tôi không chắc chắn là gì. Severus đã khá im lặng mặc dù tôi đã nghe thấy anh ta nói chuyện với Hagrid khi tôi đi đến trên con đường từ bãi biển dẫn tới đây. Giáo sư ma dược tội nghiệp của tôi có mọi quyền để đề phòng xung quanh tôi nhưng hơi đau buồn một chút là anh ấy tin tưởng tôi quá ít. Tất nhiên những tin tức mà tôi mang đến sẽ làm giảm sự tin tưởng đó nhiều hơn nữa.

Đôi mắt đen đó nhìn tôi trong khi đưa chiếc chao đầy trái cây cho Hagrid. "Đó là tin xấu, Albus, tôi có thể nói điều đó từ đây."

"Thầy đã được tuyên bố là đã chết, Severus. Sau khi tuyên bố thầy là một phù thuỷ lừa đảo, Bộ đã lấy trang viên của thầy và đất đai đặt thành một nơi nổi tiếng khác." Tôi nói tất cả trong một hơi và ngồi chờ đợi một cơn thịnh nộ.

Severus ngồi rất yên ắng và im lặng trong khi Hagrid đánh rơi chiếc ấm trà vỡ tan tành xuống sàn và quỳ xuống bên cạnh anh ấy. Họ nghiêm túc nhìn nhau và tôi gần như có thể nghe thấy một cuộc trò chuyện giữa họ chỉ với việc nhướng mày và nắm tay. Thực sự, điều này thật thu hút, tôi nghĩ trong khi thả những mảnh gốm vô thùng rác. Hình dung về một trong những giá sách của mình, tôi triệu hồi chiếc ấm màu trắng vốn quá lớn để sử dụng hàng ngày để thế chỗ cho chiếc ấm bị hỏng.

"Tốt lắm," Severus nói khẽ và vuốt má Hagrid. "Tôi luôn ghét nơi đó. Các hầm ngục Hogwarts vẫn bị khóa à?"

"Đúng vậy, quả thật, tôi đã lo việc đó khi Fudge nợ tôi. Tôi nói với anh ấy rằng chúng tôi sẽ sử dụng chúng cho người giáo sư độc dược mới. Những căn phòng ẩn vẫn vô hình đối với tất cả mọi người trừ tôi và Minerva. Cô ấy cũng là người duy nhất biết rằng thầy vẫn còn sống." Tôi bận rộn với việc pha trà trong khi họ tiếp tục cuộc đối thoại im lặng.

"Thực sự không sao chứ, Sev?" Lúc này Hagrid đang nắm tay Severus và nhẹ nhàng vuốt ve nó. "Rốt cuộc thì đó là nơi em được sinh ra."

"Severus cũ được sinh ra ở đó. Anh ấy đã chết trong khu Rừng Cấm." Đôi bàn tay duyên dáng ấy ôm lấy khuôn mặt của Hagrid và lần đầu tiên sau một thời gian dài, tôi thấy Severus mỉm cười. "Sev mới đã tái sinh ở đây, trong ngôi nhà của anh. Anh ta có thể ít quan tâm đến tài sản của người tiền nhiệm. Vì vậy, miễn là anh ấy có sách và độc dược của mình, anh ấy sẵn lòng ở lại đây cho đến cuối đời."

Hagrid nhẹ nhàng tựa trán vào người đàn ông ngồi trên ghế. "Sev mới có thể ở lại vĩnh viễn ngay tại đây miễn là em ấy để tôi ở bên cạnh."

"Mãi mãi, Rubeus, tôi nghĩ điều đó có thể đủ lâu." Severus thở dài và tựa đầu lên đỉnh đầu của người nửa khổng lồ.

Chúa ơi, tôi đã được chứng kiến ​​một buổi lễ kết giao và tôi không thể chờ đợi để nói với Minerva. Tôi nói. "Xin chúc mừng, các quý ông, tôi sẽ phục vụ như là nhân chứng của hai người, phải không?"

Miệng Severus nhếch lên chỉ là trò lặt vặt trong nụ cười nhếch mép mỉa mai mà tôi không thể quen thuộc hơn. "Nếu ông đủ tốt như vậy, Albus."

Hagrid bắt đầu và nhìn qua tôi từ vai người kia. Nụ cười của tôi chắc đã làm ông yên tâm vì ông ấy đã cho tôi một nụ cười chói mắt của riêng y. "Đúng là thật tốt, thưa ngài. Mẹ tôi sẽ rất hài lòng khi chúng tôi nói với mẹ. Khi chúng tôi tổ chức bữa tiệc, chúng tôi sẽ mời ngài đến Scotland. Bây giờ, tôi cần bắt đầu làm bữa sáng. Ngài có tin gì khác cho chúng tôi không?"

Ông ấy đứng dậy và tôi giả vờ không nhìn thấy ông hôn nhẹ nhàng lên Severus. "Chà, khóa học hè đã bắt đầu và lần đầu tiên không có lớp học về độc dược. Severus, thầy có đề xuất nào cho một người giáo sư mới không?"

"Giáo án của tôi đã có sẵn cũng như các nguyên liệu cho chúng. Nếu tôi là thầy, tôi sẽ tự rút ra bài học cho họ. Thầy đã từng là một nhà điều chế độc dược tài ba và họ sẽ ít có khả năng làm nổ tung bất cứ thứ gì nếu thầy có mặt." Anh ta nhàn rỗi ăn một quả nho rồi đến quả khác. "Thực ra, tôi rất vui khi chấm điểm các bài luận cho thầy nếu thầy thích chúng. Ngoài ra, tôi sẽ đánh giá cao nếu thầy có thể giữ cho thằng bé Potter bàn đỏ không lộn xộn trong khu riêng tư của tôi. Có cách nào để đưa sách đến tay tôi không?"

Tôi biết điều đó sẽ đến và tôi lấy ra những chiếc hộp vuông một inch từ túi thắt lưng của mình, xếp chúng lần lượt cho đến khi tất cả 30 chiếc ở đúng vị trí. "Nếu Hagrid làm một số giá sách cho thầy, thì những chiếc hộp  này sẽ khá vừa vặn."

Người nửa khổng lồ đặt một chồng bánh kếp giữa chúng tôi và nhìn vào những chiếc hộp nhỏ. "Những thứ này sẽ cần rất nhiều tủ sách. Tôi nghĩ rằng tốt hơn là tôi nên xây dựng lên ngôi nhà nhỏ để chúng ta có một căn phòng mà các sinh vật hoang dã không thể vào và sách không thể bay khỏi."

"Ý nghĩ tuyệt vời, Hagrid. Tôi sẽ giúp, phải không?" Tôi cắt nhỏ một chiếc bánh kếp mềm và đổ một ít xi-rô màu đỏ sẫm lên trên nó. Tôi ngây ngất trước sự thuần tuý của miếng cắn đầu tiên. Người nửa khổng lồ thực sự là một đầu bếp xuất sắc. Chúng tôi đã ăn từng mẻ cuối cùng và cả hai mẻ tiếp theo.

"Thực ra, Severus, tôi đang tự hỏi liệu thầy có phiền lắm không nếu cậu bé Harry đến giúp hai người xây dựng tòa nhà." Tôi bắt gặp vẻ mặt nhăn nhó của anh và khẽ mỉm cười. "Tôi biết hai người giống như lửa và nước nhưng thằng bé đã đến với tôi với một trong những giấc mơ tiên tri về thầy. Thằng nhóc nhìn thấy thầy đang tắm trong một hồ nước có ánh trăng với một con rồng đang trông chừng thầy."

Điệu cười trào phúng phát ra từ anh làm tôi ngạc nhiên nhưng ánh mắt trìu mến của anh đối với Hagrid thì không. "Con rồng hung dữ của tôi, Ru', đó là người mà thằng bé đã nhìn thấy. Tôi cho rằng nếu chúng ta khiến thằng bé bận rộn, chúng ta có thể giữ nhóc con đó khỏi rắc rối, nhưng chỉ khi cậu bé đi cùng thầy, Albus. Có lẽ tôi có thể khiến nhóc con đó bất ngờ với một số bài tập về môn độc dược chăng?"

Vẻ mặt mỉa mai giống như Bậc thầy Độc dược mà tôi biết và yêu thích. "Tất nhiên rồi, cậu bé của tôi, tôi rất mong chờ điều đó. Chúng ta sẽ dựng lên câu chuyện gì về những đống gỗ được vận chuyển vào Rừng?"

"Tôi sẽ bảo rằng đó là công sức để xây dựng một bệnh viện động vật nhỏ cho các sinh vật trong Rừng." Hagrid nói khẽ.

Severus gật đầu. "Vậy hãy kiếm đủ gỗ cho hai phòng, Albus. Tôi sẽ không để Hagrid ở vào tình thế phải nói dối. Có đủ đá gần đó để cung cấp một căn phòng dưới tầng hầm không, Ru' ?"

"Thật ra thì có rất nhiều trong vòng một dặm hoặc xa hơn, Sev." Hagrid và tôi đều nhìn anh ấy.

"Sau đó, chúng ta sẽ xây dựng một nền móng chắc chắn cho cả hai phòng và đó sẽ trở thành phòng thí nghiệm độc dược của tôi." Anh ấy nói một cách bình tĩnh và tôi thấy Hagrid sáng lên vì vui sướng.

"Sev, đó là một ý tưởng tuyệt vời. Tôi sẽ nhờ anh em tôi đến hổ trợ. Chúng tôi sẽ hoàn thành nó ngay lập tức." Hagrid rạng rỡ một cách tích cực. "Trong lúc bọn tôi xây dựng , tôi nghĩ chúng tôi sẽ xây thêm một phòng ngủ khác. Điều đó sẽ riêng tư hơn một chút."

Severus đỏ bừng mặt và tôi bận rộn với việc rót thêm trà cho tất cả chúng tôi. Đây chỉ là những gì tôi muốn Harry trẻ trải nghiệm. Cậu bé đã đến gặp tôi với những câu hỏi về tình yêu đồng giới và hai người này sẽ là ví dụ hoàn hảo cho câu ngạn ngữ cổ xưa thu hút sự đối lập.

Tôi hầu như không thể chờ đợi để bắt đầu xây dựng. Trong thời kỳ tăm tối như vậy, thật tốt khi nhìn thấy ánh sáng từ phía họ.

********* Hagrid *********

Gration và Hossic thân mến,

Anh hi vọng lá thư sẽ đến với hai em sớm. Thời tiết ở đây đã chuyển sang thực sự nóng nhưng hồ vẫn đẹp và mát mẻ, giống như hồ Loch Ness. Anh đang tự hỏi liệu hai người có muốn xuống đây trong một tuần hoặc lâu hơn không. Cuối cùng anh đã có được gỗ mà anh cần để xây dựng cho ngôi nhà nhỏ ven hồ. Anh cần một nơi mà những đứa trẻ nhỏ có thể được an toàn trong khi chúng đang chữa bệnh.

Anh thực sự đánh giá cao sự giúp đỡ của hai đứa, mặc dù Hiệu trưởng và một trong số các sinh viên cũng sẽ giúp đỡ. Trên thực tế, một trong những người giáo sư đang ở lại với anh trong thời gian anh ấy chữa trị khỏi một căn bệnh thực sự tồi tệ. Anh nghĩ hai đứa sẽ thích anh ấy. Anh chắc chắn. Vui lòng cho anh biết nếu hai người có thể đến và khi nào. Anh sẽ ra đón chuyến tàu của hai đứa.

Ồ, và mang theo lều cắm trại của mấy đứa. Severus cần giường.

Yêu và quý,

Hagrid.

******

Tôi đã đọc nó hơn hai lần và quyết định rằng không còn sai sót gì. Tôi muốn cặp song sinh gặp Sev trước khi tôi đưa em ấy về nhà gặp gỡ mọi người. Với gia đình tôi, tốt hơn là nên cho em ấy quen với một vài người từng lúc một. Giống như tôi đã nói với em ấy trước đây, chúng tôi có thể thực sự ồn ào. Tôi cuộn nó lại cho nhỏ, ra ngoài tìm kiếm ai đó đem lá thư lên hướng Bắc. Cũng chính chú chim hồng tước Greeley, người đã đưa bức thư của tôi đến cho Hiệu trưởng, đã nói lời đồng ý và nuốt nó trước khi cất cánh.

Sev đang chợp mắt nên tôi đã kiểm tra em ấy trước khi đi về phía ngôi nhà nhỏ, nơi sẽ đặt phòng ngủ kiêm phòng thư viện mới. Chúng tôi đã quyết định rằng sẽ tốt hơn nếu xây căn phòng ngay tại đấy và bệnh viện thú y ở phía đối diện của ngôi nhà. Như vậy sẽ an toàn hơn. Tôi có thể tưởng tượng được viễn cảnh Sev đang bị quấy rầy bởi tiếng kêu của một con phượng hoàng say rượu. Những sinh vật điên rồ đó yêu thích rượu mạch nha và chúng có thể trở thành những ca sĩ thô lỗ khi nổi giận.

Giống như tiếng huýt sáo của một con chim dẽ giun bị thương. Hay tiếng rống của một con nhân sư bị lột xác. Những thứ tồi tệ không thể không hôi hám và ồn ào nhưng với một hoặc hai câu thần chú, phòng ngủ của chúng tôi sẽ thực sự yên tĩnh. Tôi mỉm cười trong khi bắt đầu đào sâu hơn. Phòng thí nghiệm độc dược sẽ ở đây và tôi muốn nó thật đẹp và thật sâu cho Sev, độ cao khoảng 15 feet sẽ cho chúng tôi một nền trụ tốt, nơi một hoặc hai con hellbender có thể cùng chúng tôi trải qua mùa đông.

Chúng sẽ giữ ấm cho em ấy và cũng có một nơi an toàn để ẩn náu. Trong khi làm việc đó, tôi cũng quyết định đào một đường hầm dưới phần còn lại của ngôi nhà để chúng có thể ra vào mà không làm phiền ai. Điều đó sẽ giúp ích rất nhiều trong việc sưởi ấm phần còn lại ngôi nhà của chúng tôi vào những đêm mùa đông lạnh giá lúc đấy. Chúng tôi cách Hogwarts khoảng ba dặm và tôi quyết định chỉ đi bộ tới chỗ làm giống như những người Muggles.

Sẽ an toàn hơn cho Sev nếu ở lại đây và tôi không muốn xa em ấy thêm nữa. Trước đây tôi đã làm việc nhiều giờ đồng hồ để lấp đầy những ngày của mình nhưng giờ tôi đã có Sev, tôi muốn ở bên em ấy. Tôi muốn hát thật to nhưng tôi không có một giọng hát hay, không giống như những âm sắc mượt mà êm dịu của em ta. Chỉ nghĩ đến giọng nói của em ấy thôi cũng khiến tôi không thể chịu đựng được. Nhưng sau đó, hình dáng và hương vị của em càng khiến tôi vượt xa giới hạn chịu đựng của mình.

Mọi thứ về em ấy đều đẹp đến mức tôi chỉ muốn ngày đêm tôn thờ.

Em ấy đang trở nên khỏe mạnh hơn từng ngày và em đã thực sự đi được vài bước vào sáng nay. Em ấy đã phải giữ chặt cánh tay tôi rất nhiều nhưng y đã bước đến được bàn trước khi phải ngồi xuống. Em ấy đã cười rất tươi đến nỗi tôi phải hôn em. Bữa sáng bị trì hoãn một chút nhưng em ta ngon hơn bất cứ thứ gì tôi có thể nấu.

"Hagrid," giọng nói của Hiệu trưởng làm tôi ngạc nhiên và khi tôi quay lại thì thấy ngài ấy và cậu bé Harry đang đứng bên đống đất đang nhô ngay bên ngoài tầng hầm mới.

"Xin chào, Hiệu trưởng. Rất vui được gặp nhóc Harry." Tôi leo lên con dốc mà chúng tôi đã đào để khiên đá xuống nơi chúng tôi cần để sử dụng. "Thế còn một tách trà ấm thì sao?"

"Chúng ta đến làm việc, bạn của tôi." Dumbledore cười với tôi. "Chúng tôi đã mang theo mẻ gỗ đầu tiên. Có chỗ nào mà anh muốn chúng tôi đặt nó không?"

"Tất cả đã sẵn sàng?" Tôi đã không mong đợi chúng lại được vận chuyển nhanh đến như vậy. "Để xem nào, đặt chúng ở đằng sau ngôi nhà kèm theo thần chú ngăn mưa thì sao?"

Harry gật đầu và quay trở lại bờ biển với tôi ngay phía sau chúng tôi. Qua khóe mắt, tôi thấy người phù thuỷ lớn tuổi đi vô cửa trước. Tôi bị giằng xé giữa việc muốn ở đó khi ông ấy và Sev nói chuyện và muốn cho Sev sự riêng tư. Đôi khi đó là một điều tốt nhưng tôi muốn em ấy có bất cứ thứ gì em muốn và y chắc chắn đã quen với việc ở một mình hơn là ở bên ai đó 24 giờ một ngày.

"Hagrid?" Giọng nói của Harry đưa tôi trở lại hiện thực và ánh mắt không chắc chắn trong đôi mắt thằng bé. "Giáo sư Snape có thực sự ở đây không?"

Tôi ngồi xuống một trong những đống gỗ ngắn hơn và ra hiệu cho nhóc con tham gia cùng tôi. "Thầy ấy đang ở đây. Thầy ấy vẫn đang dưỡng thương 'sau một trận đánh thực sự khủng khiếp.' Là tất cả các chân đều bị trẹo và thầy ấy hiện chỉ có thể đi được vài bước mỗi ngày."

Thằng bé rùng mình. "Con mơ thấy thầy ấy bị thương, Hagrid. Thật là khủng khiếp và con không thể làm gì để giúp đỡ."

Tôi ôm thằng bé thật chặt và cảm thấy nhóc vùi mặt vào vai tôi. "Tôi biết rằng nếu nhóc có thể thì nhóc đã ở ngay đó để giúp đỡ thầy ta, Harry. Nhóc vẫn còn nhỏ để cứu được tất cả các giáo sư. Tôi đã đến gặp thầy ấy đúng lúc và Hiệu trưởng đã chữa trị cho y rất tốt."

Nhóc con khịt mũi một chút và lùi ra xa để xì mũi vào chiếc khăn tay của mình. "Con rất vui, Hagrid. Thầy ấy thường hơi đáng sợ với con khi con còn nhỏ và con không bao giờ giỏi độc dược nhưng con không muốn thầy ấy bị thương thay cho con."

"Thầy ấy không chịu hình phạt đó dành cho nhóc đâu, Harry." Tôi nâng cằm cậu bé lên và nhìn thẳng vào mắt chúng. "Thầy ấy đã chọn làm gián điệp cho Dumbledore và ngay cả khi con không phải là "Đứa Trẻ Được Chọn", thì thầy ấy vẫn sẽ kiên trì theo phe ánh sáng. Và bây giờ thầy ấy đã được an toàn."

Thằng bé nhìn tôi bằng ánh mắt mở to mà tôi đã từng thấy một hoặc hai lần. "Ừm, Hagrid, ông có thực sự là con rồng mà con đã thấy cùng với Giáo sư Snape không?"

Tôi đỏ mặt trước câu hỏi bất ngờ. "Tôi hy vọng chắc chắn là như vậy, Harry. Có điều gì đó dữ dội khiến tôi yêu thầy ấy và ngược lại thầy ta cũng yêu tôi."

Harry chớp mắt với tôi rồi mỉm ra nụ cười ngọt ngào mà tôi nhớ về Lily. "Con rất vui, Hagrid. Giờ con nghĩ về chuyện này thì hai người rất hợp nhau. Thầy ấy sẽ an toàn khi ở bên ông, phải không?"

"An toàn nhất có thể trong những ngày đáng sợ này". Tôi mỉm cười với cậu bé. "Vì vậy, nhóc đừng lo lắng về những gì mình có thể đã làm, nhóc chỉ cần tiếp thu tất cả những gì một học sinh có thể và lắng nghe Hiệu trưởng. Bây giờ, chúng ta hãy lấy những khúc gỗ này ra khỏi bãi biển và lên đến ngôi nhà nhỏ."

Cậu bé nhảy lên và chúng tôi nhanh chóng đưa tất cả bay thẳng vào vị trí đằng sau ngôi nhà, nơi tôi nghĩ rằng nó sẽ an toàn. Tôi đã bảo đứa nhỏ làm phép bảo vệ, nhắc nhở cậu ta về tất cả những điều cần được bảo vệ khỏi nó. Chúng tôi đã làm việc khá ăn ý trước khi Dumbledore gọi chúng tôi uống trà.

Sev ăn mặc lịch sự trong một chiếc áo sơ mi và quần âu, chân đi một đôi dép lê màu đen. Em ấy và Hiệu trưởng ngồi cùng bàn, tỏ vẻ không quan tâm nhưng tôi có thể thấy những chấn động nhỏ mà người yêu tôi đang cố gắng che giấu. Đây là lần đầu tiên em ấy ở với bất kỳ ai ngoài hai chúng tôi trong nhiều tuần nay và Harry và y có một mối quan hệ yêu / ghét.

Tuy nhiên, Harry tiến đến ngay chỗ Sev và chìa tay ra. "Con rất vui vì thầy không sao, Giáo sư Snape. Con ước gì con có thể giúp được gì đó."

Em ấy thư giãn lại một chút và bắt tay thằng bé. "Cảm ơn, M- Harry." Em giữ bình tĩnh và cố gắng nở một nụ cười nhỏ. "Tôi sẽ ổn thôi và tôi đánh giá cao sự quan tâm của trò. Mặc dù chúng tôi có kế hoạch dạy dỗ rất chăm chỉ cho trò trong vài tuần tới."

Harry cười và ngồi xuống bên  Dumbledore. "Con chưa bao giờ giúp xây nhà trước đây. Con nghĩ rằng con thích xây dựng một cái gì đó hơn là phá bỏ một cái gì đó."

"Đúng vậy, Harry, trò sẽ có một số bài học thú vị ở đây với Hagrid và Severus." Hiệu trưởng mỉm cười một cách tự nhiên và bắt đầu rót trà. "Tôi tin rằng chúng ta có thể tạo ra một con đường an toàn xuyên qua Khu rừng để Harry có thể đến mỗi ngày. Thầy có nghĩ điều đó có thể làm được không, Hagrid?"

Chúng tôi bắt đầu vạch ra lịch trình làm việc của mình. Tôi cũng mong chờ được bắt tay vào làm việc.

******** Hossic ********

"Này, Gra" Tôi gọi với cho em trai mình, người hiện đang làm việc dưới một trong những chiếc xe tải của chúng tôi. "Chúng ta nhận được một lá thư từ Rube."

Em ấy lăn ra và ngồi dậy để nhận lấy lá thư tôi đưa cho. Tôi đã suy nghĩ về nơi chúng tôi sẽ đặt dụng cụ cắm trại. "Ồ, chưa bao giờ đề cập đến tên của bất kỳ ai trước đây, có phải anh ấy bị điên rồi không."

"Ừ, anh cũng nhận thấy điều đó. Em có nghĩ rằng nó giống với câu chuyện mà anh ấy đã thở dài trong vài năm qua không?"

Em ấy loạng choạng đưa lại cho tôi. "Em sẽ không đặt cược vào nó. Tốt nhất hãy cho Angie biết rằng chúng ta sẽ vắng mặt một vài hôm. Anh tính gửi cái đó cho mẹ à?"

"Ôi trời, anh ấy sẽ không giấu giếm chuyện này với bà. Mẹ sẽ khiến cả hai chúng ta đều bị hói nếu chúng ta giữ bí mật chuyện này." Tôi đến văn phòng chính của Hagrid & Hagrid Movers và giám đốc văn phòng của chúng tôi, Angie Setters, để cho cô ấy biết chúng tôi sẽ đi về phía nam. Tôi khó có thể chờ đợi để gặp người này, người đã có tất cả tiếng ríu rít Rubeus của chúng tôi.

********* Severus *********

Tiến triển của căn nhà được xây nhanh hơn ngoài sức mong đợi. Giữa hai người họ, Rubeus và Harry đã hoàn thành việc đào bới những gì sẽ trở thành phòng thí nghiệm mới của tôi và bắt đầu tráng xi măng trong các đường hầm, sàn và tường. Tôi quan sát từ một góc râm mát, nơi Hagrid đã chuẩn bị một vườn đầy bóng râm che chắn cho tôi. Công việc của tôi là đọc to cho họ nghe và nếu tôi có thể nói thì tôi đã làm khá tốt.

Trình độ học vấn của Hagrid có chút thiếu sót và Harry vẫn còn chậm đọc nên tôi đã đọc cho bọn họ nghe từ một số sách giáo khoa nằm trong thư viện của tôi. Từ từ nhưng chắc chắn, tôi đang tăng cường sức mạnh cả về cơ thể, ma thuật và tinh thần. Mặc dù vậy, tôi rất dễ mệt mỏi và biết rằng sức chịu đựng của tôi gần như không có. Tất nhiên, tôi muốn giữ sức cho cuộc làm tình đầy nhiệt huyết diễn ra khi Harry rời chúng tôi vào mỗi buổi tối.

Mỉm cười nhìn về phía xa, tôi lắng nghe tiếng chim hót trên đầu. Có một làn gió nhẹ lướt qua má tôi và những chiếc gối mà tôi dựa vào sẽ tự động di chuyển khi tôi làm vậy nên tôi không bao giờ thấy khó chịu. Thực sự, Hagrid đã được chứng minh là khá tháo vát trong khả năng ma thuật của mình. Tôi nghĩ rằng tôi biết tại sao anh ấy lại che giấu một số khả năng đó nhưng chúng tôi vẫn chưa nói về nó. Nơi này thực sự bị mê hoặc bởi hòa bình và chữa lành. Tôi không bao giờ muốn rời xa nó hay người đàn ông hiền lành đã nắm giữ trái tim tôi.

"Purr-rr-rr," Ty, Sư tử Nemean đã đến thăm Hagrid và tôi đã chải lông cho nó trong khi đọc to. Sư tử húc cái đầu to lớn của mình vào chân tôi như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng rằng hãy ngừng suy nghĩ và quay lại với việc chải chuốc.

Tôi cười khúc khích và bắt đầu công việc tôi đang làm dang dở sau lần đầu tiên thu thập các sợi lông từ bàn chải và cẩn thận cho vào túi đựng mẫu vô trùng. Ty đã công nhận và tỏ vẻ hài lòng nhất với tôi khi sử dụng bộ lông của nó trong một hoặc hai lọ thuốc. Giữa Hagrid và nó, tôi đang trên đường chuẩn bị một số lọ thuốc có công hiệu mạnh.

"Sev, em không sao chứ?" Đầu của Hagrid xuất hiện phía trên những bức tường bụi bẩn.

"Tôi ổn, Ru'. Tôi chỉ đang nghỉ ngơi giọng nói của mình." Tôi trấn an anh, để ý nụ cười toe toét mà anh luôn dành cho tôi. Ít nhất thì nó không hề gợi dục nhưng nó luôn khiến tôi liên tưởng đến mật ong sẫm màu, ấm nóng chảy xuống thành đống bánh nướng của anh ấy. Nói cách khác, nó khiến tôi hứng lên gần như ngay lập tức.

Đầu anh biến mất. "Nhóc thấy sao rồi, Harry? Đã đến lúc nghỉ giải lao chưa?"

"Vâng, làm ơn." Harry trả lời với giọng nói khá khó thở và tôi đưa bình trà đá từ tủ lạnh ra chỗ tôi ngồi.

Chiếc giỏ phủ khăn bông màu hồng và màu vàng đựng ba chiếc ly, một chảo bánh hạnh nhân mà Hagrid đã nướng cho chúng tôi và một hộp sô cô la ếch nhái mà Harry vô cùng thích. Hai người xuất hiện trong chốc lát rồi biến mất vào ngôi nhà nhỏ để tắm rửa nhanh chóng. Ru đã trút bỏ áo sơ mi của anh ấy và tôi đã nhìn anh uốn dẻo cơ bắp của mình một chút cho tôi. Cảm giác ấm áp nho nhỏ trong bụng tôi đã quay trở lại.

Gần đây nó xuất hiện khá nhiều mỗi khi tôi nhìn thấy anh ấy những ngày này. Tôi hoàn thành việc chải đuôi cho Ty và nhìn nó uốn éo toàn thân trong sự mãn nguyện. Nhưng khi đầu nó quay cuồng và nó bật dậy để đứng bảo vệ tôi, tôi gần như đánh rơi bàn chải. Nhìn lướt qua xung quanh, tôi không thể nhìn thấy bất cứ điều gì có thể nguy hiểm. Tiếng nứt gãy của một vật thể khiến tôi nhìn về phía bờ biển.

Dumbledore luôn thông báo về sự hiện diện của mình với một cuộc gọi vui vẻ vì vậy đó không phải là ông ta. Tôi mò mẫm tìm cây đũa phép của mình trước khi nhớ ra rằng nó không còn tồn tại nữa. Tôi đã chứng kiến ​​cảnh tượng Voldemort đốt nó thành tro trước mặt mình. Tôi đang cố đứng dậy thì hai người đàn ông to lớn lao vào tầm mắt. May mắn thay, tôi nhận ra họ từ bức ảnh gia đình trên tấm áo choàng. Tôi thở phào nhẹ nhõm chỉ để ngồi thẳng trở lại.

Các em trai của Hagrid rõ ràng đã đến để kiểm tra người đàn ông kỳ lạ xuất hiện trong cuộc đời anh trai mình.

Tôi không chắc mình sẽ vượt qua được sự giám sát của họ. Tất cả những lý do khiến tôi xáo trộn cuộc sống của Hagrid dường như rất nhỏ bên cạnh những lý do tại sao tôi nên bảo vệ anh ấy khỏi chính mình.

"Hossic! Gration! Hai đứa đã đến!" Hagrid vừa bước ra từ ngôi nhà nhỏ và anh đã ôm họ với một cái ôm tay ba.

Harry đến chỗ tôi và ngồi xuống bên cạnh Ty, người đang từ từ thư giãn bên phải tôi. "Họ là ai, Giáo sư?"

"Họ là anh em sinh đôi của Hagrid. Để xem tôi có gỡ bỏ sự phòng bị của họ không. Có sáu người con trong gia đình. Theo thứ tự giảm dần, có Hagrid, Rhea một em gái, anh em sinh đôi Hossic và Gration, sau đó là Royan một người chị khác và Gersey em trai út của anh ta."

"Chà, thật tuyệt khi có một gia đình lớn như vậy". Thằng bé cười rạng rỡ với họ và tôi nhận ra rằng tôi cũng nghĩ điều đó rất 'ngầu'.

Nhưng Hagrid đã đưa họ đến gặp chúng tôi và tôi đã nhanh chóng lấy hết can đảm của mình. "Sev, để tôi giới thiệu em với anh em tôi, Hossic và Gration. Các chàng trai, đây là Giáo sư Severus Snape và một trong những học sinh của chúng tôi, Harry Potter."

"Rất vui được gặp, chắc chắn rồi." Hossic cao hơn Hagrid một chút với bờ vai rộng và dáng người vạm vỡ mặc quần jean muggle và áo phông. Anh ấy quỳ xuống cạnh Harry và bắt tay cả hai chúng tôi.

Tóc của Gration gần như đỏ như tóc của tộc Weasley. Anh ta trông giống Hagrid hơn là anh trai sinh đôi của mình, có nét gì đó về khuôn hàm vuông vức và những đường nét quanh mắt. Anh ấy ngồi xuống ngay trước mặt tôi và cũng bắt tay chúng tôi. Tôi gần như ẩn sau Ty và tôi chỉ đủ hèn nhát để sử dụng nó như một tấm đệm.

Tất nhiên, Hagrid đoán được điều đó và chắc chắn rằng anh ta ngồi xuống gần đến mức có thể chạm vào tôi. "Chà, các chàng trai, một bức thư thông báo sẽ rất hay. Hai đứa đến làm việc hay chỉ đi kiểm tra Sev?"

Hossic cười thành tiếng. "Không, mẹ sẽ đến gặp Sev. Tụi em đến để làm việc."

"Lạy chúa," tôi lầm bầm trong hơi thở và dự tính chạy thật nhanh tới biên giới.

"Đừng lo lắng, tình yêu. Bà ấy sẽ yêu em nhiều như tôi vậy." Hagrid bóp nhẹ mắt cá chân của tôi.

Gration đang nheo mắt nhìn tôi. "Hình như em đã đọc được một cái gì đó về cái chết một viện trưởng nhà Slytherin, giáo sư Snape và là một phù thuỷ tà đạo?"

Tôi thẳng lưng và ngồi thẳng dậy. "Về mặt lý thuyết, tôi đã chết khi Ru cứu sống tôi và cho tôi sự sống trở lại. Tôi cũng là một cựu Tử thần Thực tử, gián điệp và giáo viên. Anh còn muốn biết gì nữa không?"

"Hừm, anh ấy là một người hung dữ, Rube. Em nghĩ tốt hơn hết là anh nên bám lấy anh ta." Gration cười toe toét và đập vào vai anh trai mình. "Đây sẽ là một mối liên kết tuyệt vời."

Gì? Điều đó là vậy thôi sao? Họ chỉ chấp nhận lời của tôi thế thôi?

Hagrid lại đỏ mặt. "Ừm, chúng tôi đã có sự gắn bó khi Hiệu trưởng ở đây với tư cách là nhân chứng." Thực ra thì cả hai chúng tôi đều đỏ mặt và nhìn nhau với nụ cười mà tôi chắc chắn là rất ngốc nghếch.

"Chà! Anh có thể giải thích điều đó cho mẹ." Hossic cười lớn. "Những chiếc bánh hạnh nhân đó là loại được thêm gấp đôi sô cô la?"

Đầu tôi vẫn quay cuồng với việc họ chấp nhận mối quan hệ của chúng tôi một cách thực tế nhưng Hagrid chỉ đơn giản là bắt đầu cắt nhỏ chiếc bánh hạnh nhân vẫn còn ấm trong chảo. Tôi đã nghĩ rằng kích thước của cái chảo là quá mức nhưng trong giây lát, chỉ còn lại những mảnh vụn. Harry tròn mắt nhưng vẫn mỉm cười khi họ hỏi nhóc con về trò chơi Quidditch của cậu. Sự khéo léo tuyệt vời của họ thực sự đáng kinh ngạc.

Họ đã làm những gì tôi đã cố gắng làm trong năm năm qua, chấp nhận cậu ấy như một cậu bé mười lăm tuổi chứ không phải như một vị cứu tinh nào đó cho thế giới phù thủy. Từ từ, tôi bắt đầu thư giãn một chút và bắt đầu nhận ra rằng Hagrid vẫn đang vuốt ve mắt cá chân của tôi - mắt cá chân trần rất nhạy cảm của tôi giờ đây thậm chí còn đang gửi tín hiệu đến não và các bộ phận khác ở phía dưới của tôi.

Và anh ta đã làm điều đó có chủ đích, một gã khổng lồ xảo quyệt như anh ta. Tôi trừng mắt nhìn anh và y chỉ phá lên cười lớn nhiều hơn. Tôi chắc chắn sẽ cho anh ấy một phần tâm trí của mình nếu tôi còn chút gì sau khi nó bùng nổ trong niềm hạnh phúc. Merlin, những ngón tay đó có thể làm được gì, tôi quyết định thở gấp để có thêm không khí vào phổi. Ty ngáp một cái rồi nằm dài ra chợp mắt, gối đầu lên đùi tôi để tôi đắp chăn cho chú sư tử.

Hai anh em họ cười nói với nhau một chút rồi đứng dậy dựng lều gần ngôi nhà nhỏ trong khi Harry xách túi vào. Hagrid cúi xuống hôn tôi và tôi tự động mở cửa cho anh ấy với vẻ nhẹ nhõm chào đón. Có vẻ như bây giờ điều tồi tệ nhất đã qua. Cuộc đối đầu nhỏ đã khiến tôi kiệt sức và tôi nằm lại khi Hagrid rời đi để tham gia cùng các anh em của mình và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Tiếng gừ gừ của Ty đã gửi tôi vào sâu nơi mà những giấc mơ không thể tìm thấy.

********* Hagrid *********

Chúng tôi đã hoàn thành rất nhiều việc mặc dù tôi phải liên tục kiểm tra Sev. Tôi biết rằng Ty đang canh giữ em ấy nhưng tôi cũng biết em sợ hãi đến mức nào khi gặp anh em tôi. Hossic đang dạy cho Harry những bài học về cách sắp xếp các tảng đá trong khi Gration cho tôi cái mà người Yank có lẽ sẽ gọi là những đứa trẻ cấp ba. Thằng nhóc tiếp tục đặt câu hỏi cho đến khi hài lòng rằng nó đã vắt khô tôi. Sau đó nó còn nói với tôi rằng tôi chưa bao giờ làm điều gì một cách dễ dàng và ôm tôi thật chặt.

Tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều sau đó. Chúng tôi đã hoàn thành việc lát sàn và dựng ba bức tường. Tôi đã nấu một nồi thịt hầm sôi sùng sục trên bếp từ sáng và sau khi dọn dẹp xong, chúng tôi đã có một bữa ăn ngoài trời ở nơi mà tôi gọi là ngóc ngách của Sev. Em ấy trông có vẻ yên tĩnh và thoải mái hơn với cặp song sinh mặc dù em vẫn thực sự giữ trạng thái im lặng. Em đã luôn là một người khán giả trong hầu hết cuộc đời của mình và điều này thật khó khăn đối với y.

Nhưng Gration thích những lời bình luận khô khan của em ấy và chẳng mấy chốc Sev đã khiến chúng cười lăn lộn trên bãi cỏ với câu chuyện về lần đầu tiên em gặp rồng biển Sebastian. Thật là điều hết sức cẩn thận khi mà em thường che chắn cho mình mỗi lúc thu thập các vảy phép thuật. Trong trường hợp này, hãy cứ nói rằng hơi thở của Sebastian tệ hơn cả miệng lưỡi cay nghiệt của y, đặc biệt là sau một trong những món có bột ớt jalapeno của tôi.

Harry về Hogwarts khoảng tám giờ đồng hồ với Ty đồng hành cùng cậu bé đi đến bìa rừng. Cặp song sinh tắm rửa trong hồ và tôi bế Sev vào nhà để chúng tôi cùng tắm. Tôi đã nói với Gration rằng chúng tôi sẽ đi ngủ sớm và em ấy chỉ nháy mắt và hứa sẽ không làm gián đoạn cả hai. Tôi biết miệng mình đang cười ngoác lên cả mang tai nhưng tôi rất nhẹ nhõm vì họ đã chấp nhận Sev và tôi, đến nỗi tôi dường như không thể dừng cười.

"À, cuối cùng cũng chỉ có một mình," tôi nói, đóng cửa lại sau lưng.

Sev cười khúc khích. "Sẽ là một tuần thú vị, Ru. Họ thực sự ổn với chúng ta chứ?"

Tôi hôn em ấy trong khi bế em vào phòng tắm và đặt y xuống. Tôi đảm bảo rằng em ấy đã đứng vững trước khi chuyển đến bồn tắm và bật nước. "Họ ổn, Sev. Tôi là người đầu tiên đưa bạn đời về ra mắt gia đình. Chúng ta sẽ trở thành một gia đình Hagrid đầu tiên theo nhiều cách."

Em ấy đang từ từ cởi quần áo ra và tôi nhìn từng mảnh vải tung bay trên nền gạch, càng để lộ ra làn da ngọc ngà tuyệt đẹp mà tôi thích được chạm vào. Tôi không có nhiều thứ để cởi vì vậy tôi đã ở trong bồn tắm từ lâu, cuối cùng  thì em cũng bước qua một bên và chìm vào làn nước bốc khói. Em nằm xuống ngực tôi và hôn tôi từ từ. Đây là khoảnh khắc trong ngày mà mọi thứ đã trôi qua trừ chúng tôi.

Chúng tôi một lần nữa là những người duy nhất trong cả Khu rừng. Không gian nhỏ này là của riêng chúng tôi trong khi cả hai kết nối lại sau khi xa nhau gần như cả ngày. Việc kì cọ của hai người thật nhàn nhã, xà phòng làm trơn da trong khi bọt bong bóng làm chúng tôi cảm thấy nhột nhột. Sev thích chà xà phòng lên ngực tôi và ngắm nhìn những lọn lông đang mọc lên để chào đón em ấy. Đó không phải là điều duy nhất thích thú khi em ấy khỏa thân nằm trên ngực tôi.

Dương vật cứng lên nhanh chóng khi Sev ở gần tôi đã trở thành một thói quen mà tôi thực sự thích thú. Em ấy sẽ lung lay cơ thể xung quanh tôi và chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ cương cứng nhờ đôi chân của em. Tôi đã từ bỏ hy vọng có thể chôn vùi mình vào bên trong em, tôi chỉ không thích hợp nơi đó. Đó luôn là một sự bất khả thi và tôi đã hiểu nó về mặt triết lý. Có rất nhiều thứ khác mà chúng tôi có thể làm và Sev đang học rất nhanh điều gì đã kích thích tôi và khiến tôi bùng nổ.

"Ru, chúng ta có thể vui lòng mang cái này lên giường được không?" Em ấy đang quỳ giữa hai chân tôi, giữ chặt côn thịt của tôi bằng cả hai tay và y có một vẻ mặt thật sự suy tư.

"Ý kiến ​​hay, Sev. Bồn tắm này không đủ lớn cho cả hai ta." Tôi ngồi dậy và chắc chắn rằng tôi đã được rửa sạch. Tôi ghét cảm giác xà phòng khô bong ra khỏi người. Em để tôi đi một cách miễn cưỡng và tôi nhìn em trèo ra ngoài và lấy một chiếc khăn tắm. Em ấy có thân hình đẹp nhất so với bất kỳ ai mà tôi biết và tôi yêu những đường nét thon dài của em. Em ấy có cơ bắp ở nơi em cần mặc dù tôi vẫn nghĩ y hơi gầy.

Tuy nhiên, sự thèm ăn của em ấy có triển biến tốt hơn hẳn và em đã ăn hầu hết mọi thứ tôi đặt trước mặt y, điều này nhắc nhở tôi rằng tôi cần phải thu hoạch thêm một số táo nữa. Em ấy thực sự thích bánh táo. Tôi gần như quên lau khô người vì nhìn em nhưng y lắc đầu và bắt đầu giúp tôi. Tôi đã cứng như một tảng đá vào thời điểm cả hai chúng tôi đều khô ráo. Tôi lại bế em lên, dù tôi biết em ấy có thể đi xa đến thế.

Tôi chỉ thích ôm em và cho đến nay em chưa kêu tôi ngừng việc này lại. Tôi nghĩ rằng em ấy hơi sợ hãi về việc liệu các anh em của tôi có muốn em ấy chạm vào tôi không. Nhưng vào lúc này, em ấy đang quỳ bên cạnh tôi trên chiếc giường rộng của chúng tôi trong khi em ngắm nghía dương vật tôi, dùng một ngón tay lần theo dấu vết nào đó trên thân trục.

"Anh ở đây thật đẹp, Ru", giọng em vừa lười biếng vừa trầm ngâm. "Tôi đã đo lường anh và đo lường tôi và chúng ta vẫn không có cách nào."

"Tôi biết, Sev." Tôi đã trấn an em ấy. "Nhưng điều đó không sao, tôi thích nó khi em xoa và liếm xung quanh. Tôi thực sự thích nó nếu em bắn bên trong tôi. Em không thể làm tổn thương tôi hay bất cứ điều gì. Nó sẽ cảm thấy thực sự tuyệt vời."

Em ấy nhìn tôi và nghiêng đầu sang một bên và một nụ cười nho nhỏ trên môi. "Cảm ơn, Ru'. Nhưng đó không phải là ý của tôi. Tôi thích kích thước của anh và tôi rất muốn cảm nhận anh bên trong tôi. Tôi đã nghiên cứu một chút," em ấy giơ tay lên và một chai dầu xuất hiện. "Đây là một loại thuốc khá hiếm chỉ để bôi trơn." Em đổ một ít lên tay, khuếch tán nó xung quanh và bắt đầu trượt chúng lên xuống dương vật của tôi. "Tôi thực sự đã có hầu hết các thành phần và Harry đã mang cho tôi món cuối cùng từ cửa hàng của tôi mới hôm qua."

Cảm giác thật tuyệt đến nỗi tôi chắc chắn rằng mình sẽ thoát ra khỏi tâm trí của bản thân.

"Đó, tốt hơn rồi." Em mỉm cười với tôi trước khi ngồi lên người tôi. "Đưa tay cho tôi, Ru."

Tôi ôm chặt lấy em. "Chờ một chút, em vẫn chưa sẵn sàng."

Em ta chỉ cười khúc khích và ngọ nguậy một chút. "Khuếch đại, viên mãn."

Và từ từ, dương vật tôi trượt vào nơi chặt chẽ nhất, nóng bỏng nhất mà tôi từng được đến.

********* Severus *********

Tôi đã có tất cả anh ta. . . sâu thẳm bên trong tôi . . . càng nhiều càng tốt. . . tôi có bị mất trí không?

Tôi đã thực hiện một số nghiên cứu và tìm thấy một câu thần chú có thể mở rộng hậu huyệt của mình để phù hợp với chiều dài và chu vi của anh ấy. Vẫn có cảm giác như cả cánh tay của anh ấy ở đó và tôi sợ phải cử động. Tôi đã nắm chặt lấy cả hai tay anh ta trong khi tôi từ từ thả lỏng đủ để dịch chuyển nửa inch hoặc lâu hơn.

"Sev?" Anh ta đang thì thầm và trông sợ hãi hơn những gì anh ta đã làm trong cuộc tấn công cuối cùng tại Hogwarts. "Tôi có làm đau em không?"

"Không, không hẳn. Cảm giác hơi kỳ lạ, thế thôi." Tôi tập trung nâng người lên một chút và anh ấy cắn môi. "Anh cảm thấy thế nào?"

"Điều này hoàn toàn. . .Tuyệt vời . . . Ôi, Merlin. Thật sướng đến nỗi tôi sắp bắn rồi." Anh ấy hơi thở hổn hển và tôi cảm thấy khá tự hào về điều đó.

Tôi nghiêng người về phía trước và đứng lên thêm một chút nữa trước khi ngồi xuống trở lại đùi anh. Anh ấy rên rỉ để tôi làm lại lần nữa, nhưng lần này tôi cảm thấy hơi ấm đột ngột lan tỏa khắp cơ thể. Đến lượt tôi rên rỉ.

"Cái gì vậy, Ru? Sự ấm áp này, "tôi đã cố gắng và tạo lại nó. "Ôi trời, cảm giác đó. . . "

Anh ấy đang quan sát tôi rất kỹ. "Sự ấm áp như một tia chớp nhiệt xuyên qua toàn bộ cơ thể em?" Anh ấy đợi cái gật đầu của tôi và tôi cảm thấy anh ấy thư giãn một chút. "Đó là tuyến tiền liệt, Sev. Đó là lý do tại sao làm tình cảm thấy rất sướng."

"Có thật không? Tôi tự hỏi tại sao mọi người nói về nó cảm giác sảng khoái như thế nào. Nó chưa bao giờ có trước đây đối với tôi." Tôi đung đưa lên xuống và đỏ bừng từ đầu đến chân với tất cả sự ấm áp đáng yêu tràn ngập khắp cơ thể. "Tôi có thể hiểu tại sao anh thích nó, Ru'. Chúng ta sẽ phải thực hành điều này rất nhiều."

"Buổi sáng, buổi trưa và buổi tối, Sev, chúng ta sẽ thay phiên nhau cảm thấy sung sướng." Đôi mắt anh ấy trố lên vì khoái cảm và tôi cảm thấy xung quanh trái tim mình bừng sáng rằng chính tôi đã làm cho anh ấy cảm thấy dễ chịu như thế này.

"Vâng, tôi sẽ bù lượng dầu bôi trơn đó bằng gallon. Ôi," tôi thở hổn hển và phun trào ra hết cả bụng anh ta.

Anh ta thúc hông lên một lần nữa và làm tôi ngập trong tinh dịch anh. Cảm giác như một thứ thuốc xổ nóng hổi đang bơi qua ruột của tôi và tôi mừng vì mình đã tự đào thải ra ngoài nếu không tôi sẽ làm anh ấy xấu hổ khi anh ấy rút ra. Cả hai chúng tôi đều run rẩy và tôi nghĩ rằng tôi đã khóc nhưng đó không phải vì quá đau, mặc dù chỉ có một chút thôi. Đó là bởi vì tôi đã làm cho anh ấy hạnh phúc và trong nỗ lực tìm kiếm một phần của chính mình mà tôi không biết mình đã có.

Rubeus cẩn thận xoay chúng tôi sang một bên để tôi có thể thư giãn hoàn toàn. Anh ta vẫn còn cứng bên trong tôi và tôi cố gắng co thắt các cơ bên trong xung quanh anh ấy. Tiếng thở dốc của anh ấy nói với tôi rằng tôi đã làm đúng và tôi mỉm cười hạnh phúc.

"Chết tiệt, Sev, cảm giác đó tuyệt vời hơn bất kỳ điều gì chưa từng có trong suốt cuộc đời tôi." Anh rón rén hôn khắp khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của tôi. "Sev xinh đẹp, đúng là đầy bất ngờ, phải không?"

"Anh có thực sự thích nó không, Ru'?" Tôi phải hỏi mặc dù anh ấy chưa bao giờ nói dối tôi.

"Tôi thực sự, thực sự rất thích nó, Sev. Đây là một điều tuyệt vời, mặc dù chúng ta đã gắn bó với nhau. Bằng cách này, em sẽ luôn luôn ở bên cạnh tôi." Bàn tay anh vuốt ve lưng tôi đến tận nơi anh đâm vào cơ thể tôi và tôi rùng mình vì cảm giác đó thật tuyệt. "Chúng ta sẽ phải rất bận rộn, Sev. Có rất nhiều vị trí hai ta cần thử. Nhưng lần sau, tôi muốn em đút vào trong tôi."

Tôi thích cách bàn tay to lớn của anh ấy vuốt ve má tôi. Anh di chuyển một chân của tôi lên trên của anh để y có thể chạm vào tinh hoàn của tôi và tôi lại bắt đầu ngứa ran. "Ru", điều đó thật tuyệt." Anh ấy dịu dàng xoa bóp chúng lại và hôn tôi một lần nữa, ngậm lưỡi tôi ngay vào khoang miệng thơm ngon của anh. Tôi cảm thấy hông anh ấy uốn cong nhẹ nhàng và ngọn lửa đã trở lại.

Chúng tôi đồng thanh rên rỉ và tôi nghĩ xem mình sẽ đau đến mức nào vào buổi sáng. Nhưng nó sẽ đáng giá, khi biết rằng tôi đã mang lại cho anh ấy niềm vui này. Và tôi sẵn sàng cá rằng anh ấy sẽ giúp xoa dịu bên trong tôi bằng một số loại thuốc mỡ chữa bệnh. Tôi cần thêm thứ gì đó nhưng tôi không chắc là gì.

"Ru", tôi không thể di chuyển đủ tốt ở vị trí này." Tôi nói với anh ấy một cách băn khoăn.

Anh ta cười khúc khích và rón rén chuyển tôi nằm ngửa với anh ta ở giữa hai chân tôi. Điều đó thực sự cảm thấy tốt hơn và nếu có bất cứ điều gì, cảm giác như anh ấy thậm chí đâm còn sâu hơn trước đây. "Thế nào rồi, tình yêu? Tốt hơn chưa?"

Ra ra vào vào rất cẩn thận, anh ấy khiến tôi cảm thấy mình là người được trân trọng nhất trên đời. "Ồ vâng, Ru', tốt hơn nhiều. Làm ơn mạnh hơn một chút. Ồ . . . Vâng . . . trời ơi, cảm giác thật tuyệt. Thêm nữa, Ru', thêm một chút nữa."

"Tôi sẽ không làm tổn thương em, Sev." Anh nghiêm nghị nói với tôi, mồ hôi túa ra trên mặt tôi.

"Tôi sẽ không dễ vỡ, Ru." Tôi nói với anh ta một cách quyết liệt và lấy tay chạm vào khuôn mặt anh. "Tôi yêu anh, Rubeus. Tôi yêu anh rất nhiều."

"Ôi Sev, tôi cũng yêu em." Anh ấy cúi xuống hôn tôi và tôi quấn chân quanh người anh ấy để đưa anh vào sâu hơn. Lưỡi của chúng tôi quấn lấy nhau và chúng tôi bắt đầu đung đưa ngày càng nhanh hơn.

Tôi sẽ tự phát cháy nếu anh ấy không làm điều gì đó sớm. Dương vật của tôi bị kẹt giữa bụng của chúng tôi và nó đang bị rò rỉ rất nhiều dịch nhờn nên chúng tôi sẽ bị dính chặt vào nhau. Mỗi khi phân thân cứng của anh ta chạm vào chỗ đó bên trong tôi, tôi cảm thấy nó tận cùng của tận từng ngón chân của mình. Không có gì đã từng cảm thấy sướng như thế này. Tôi đã quay lưng lại trong suốt quãng đời còn lại của cuộc sống tự nhiên chỉ để tôi có thể cảm nhận điều này lặp đi lặp lại.

Và đột nhiên tôi cảm thấy ngón chân mình co quắp lại và mọi cơ bắp trên cơ thể tôi như phát nổ.

********* Hagrid *********

Tôi muốn ngất xỉu theo cách tồi tệ nhất nhưng tôi sẽ bóp nghẹt Sev nếu tôi làm vậy, vì vậy tôi đã đưa chúng tôi đến vị trí mà em ấy ở trên cùng trước khi tôi thư giãn toàn bộ. Em ấy đã hôn mê hay sao đó nhưng phải một lúc nữa tôi mới có thể kiểm tra được. Tôi chưa bao giờ gặp khó khăn như vậy trong cuộc đời mình. Sau khi sợ hãi rằng tôi sẽ không bao giờ biết đến mùi vị ngọt ngào này, nó dường như là một phép màu. Tôi hơi co người lại và tôi biết rằng Sev sẽ đau như búa bổ khi tôi rút dương vật mình ra.

Vuốt ve mông của em, tôi thực sự từ từ bắt đầu nhích ra khỏi hậu huyệt nóng bỏng kia. Mọi cơ trên cơ thể em đều co lại khi em ấy lên đỉnh nhưng giờ chúng đều mềm nhũn nên tôi di chuyển ra khỏi em dễ dàng. Ngắm nhìn thái dương của em, tôi nghĩ về việc em ấy dũng cảm như thế nào và tôi vui mừng biết bao vì tôi đã là người giải cứu em ấy. Thật ngọt ngào chua chát khi em chưa biết về tuyến tiền liệt. Những tên khốn đó đã bắt em làm trái với ý muốn của mình đã không bao giờ có thể chạm đến gần nơi đó để ép em lên đỉnh.

Tất cả những gì em ấy biết là tôi muốn em và em ấy đã đặt tâm trí vào những gì tôi đưa ra và những gì tôi mong muốn.

Và em ấy đã nói, "Tôi yêu anh". Một cách rõ to, em ấy đã nói điều đó. Tôi không hề nói đùa về việc tôi yêu em ấy nhiều như thế nào. Chúng tôi đang rèn giũa mối quan hệ như cha mẹ tôi có và tôi không thể không mỉm cười khi nghĩ đến những gì mẹ sẽ nói khi tôi kể bà nghe. Bà ấy sẽ ôm em đến nỗi y sẽ cảm thấy điều đó trong suốt một tuần, như cách em ấy sẽ cảm nhận về tôi nếu tôi không thoa một chút thuốc mỡ nào vào bên trong em ta.

Dương vật của tôi nói với tôi rằng nó thực sự hạnh phúc ở nơi nó đang ở nhưng tôi biết rõ hơn điều đó. Tôi sẽ nói chuyện nghiêm khắc với nó sau, ngay bây giờ tôi phải làm việc. . . ở nơi đó. Chúng tôi sẽ bị dính chặt vào nhau nếu chúng tôi không được rửa sạch. Sev vẫn còn nửa tỉnh nửa mê nên tôi đặt em ấy sang một bên để tôi có thể ngồi dậy. Tôi đã tự mình kiểm tra xem có chảy máu nhưng rất may là không có. Tôi đã kiểm tra những dòng tinh chảy ra từ lỗ huyệt em và chúng cũng trong suốt. Vậy nên tôi đã không làm tổn thương em ấy một cách vĩnh viễn, mà chỉ làm em đau đớn thôi.

Đứng dậy, tôi hơi chóng mặt nhưng một khi căn phòng ngừng quay, tôi không sao. Tôi nhẹ nhàng bế em lên và đặt em vào bồn tắm. May mắn thay, tôi đã không xả hết nước trong bồn. Một câu thần chú làm nóng nhanh chóng và tôi hạ em xuống dòng nước đang bốc hơi. Em ấy rên rỉ một chút và tôi căng cứng. Nước nóng đã phải làm đau em một chút.

"Ru", em nói một cách bướng bỉnh và tôi vừa bịt miệng em vừa lấy khăn lau qua làn da đỏ bừng của y. "Cảm thấy tốt."

"Tốt, em có cảm thấy khác chỗ nào không?" Tôi xả sạch xà phòng và âu yếm vuốt ve dương vật tội nghiệp của y. Em ấy rít lên một chút và căng thẳng sau đó thả lỏng.

"Chà chết tiệt, đó là cảm giác của tôi. Ru 'yêu nhất, anh là một người khổng lồ trong số những người đàn ông." Đôi mắt đen của em ấy lấp lánh và nụ cười toe toét là nụ cười lớn nhất mà tôi từng thấy. "Vào đây để tôi rửa lại cho anh. Anh chắc chắn cũng đã nhớp nháp."

Tôi cười khúc khích và leo lên một cách mệt mỏi. Đó là một ngày khó khăn theo nhiều cách. "Tôi hy vọng em đã tạo ra một cái gì đó nhẹ nhàng để tôi có thể rửa sạch bên trong của em."

Em ấy thoa xà phòng lên trên cái bụng ngổn ngang của tôi và nói một cách buồn tẻ, "Tất nhiên rồi, Ru. Tôi biết anh sẽ có sức mạnh như thế nào." Em ấy đảm bảo rằng đã chà hết tinh dịch của mình ra khỏi đám lông ở đó và đồng thời trêu chọc tôi. "Nó hơi đau nhưng một phần của điều đó cũng có thể là do câu thần chú. Tôi sẽ đọc thêm một số thông tin về cuốn sách cụ thể đó sau khi thư viện của tôi được mở ra."

"Câu thần chú đó không phải là cái mà em đã sử dụng trước đây?" Tôi hỏi em ấy trong khi em rửa mặt cho tôi.

"Tôi đã sử dụng một thứ tương tự như vậy khi biết rằng Voldemort có khả năng sẽ trừng phạt tôi theo cách đó. Theo lời khuyên tôi đã thực hiện và nó có hiệu quả tốt, nó vẫn khiến tôi cảm thấy mất mát một thứ gì đó, nhưng sau cùng, sẽ không có gì lớn bằng anh." Em ấy thở dài và nhào vào lòng tôi để hôn.

Em ta đang ngày càng giỏi việc này, tôi mơ màng nghĩ trong khi tự hỏi năng lượng của y đến từ đâu. Tôi đã có thể cảm nhận được dương vật em đang nhô lên và tôi chỉ biết cười một mình.Ai mà biết được rằng y lại tràn đầy năng lượng như vậy trên giường cơ chứ? Các đứa em của tôi sẽ cười ngu ngốc nếu họ phát hiện ra.

********* Severus *********

Tôi cảm thấy như tôi có thể bay. Quả thật, nếu tôi biết việc làm tình thú vị đến mức nào, thì tôi đã gieo mình vào lòng thương xót của Hagrid nhiều năm trước. Có thể tinh trùng của anh ấy đã tiếp thêm sinh lực cho tôi hay điều gì đó nhưng tôi đã sẵn sàng để tiếp tục. "Ru', anh có muốn tôi vào bên trong anh bây giờ không? Hay là anh quá mệt?"

Anh ta ngồi thẳng dậy và có vẻ phẫn nộ. "Tất nhiên, tôi không quá mệt mỏi, Sev. Tôi nghĩ đó là một ý tưởng thực sự hay. Tôi có thể cần một chút trợ giúp để cương cứng trở lại nhưng sau đó tôi là tất cả của em."

Tôi hôn anh ấy một lần nữa sau đó nhảy lên và kéo anh lên với tôi. Anh ấy là một cảnh tượng hùng vĩ khi nước đang chảy xuống tất cả những cơ bắp căng phồng của anh ta. Và anh là của tôi, tất cả là của tôi, anh ấy đã nói như vậy. Đột nhiên tôi cảm thấy vô cùng chiếm hữu và quyết tâm đặt ra yêu sách của mình với người đàn ông xinh đẹp trước mặt mình.

"Tôi yêu anh, Ru." Tôi lau khô người xong và dùng chiếc khăn ẩm của mình vuốt lên lưng và xuống cặp mông săn chắc của anh ấy. Rướn người, tôi hôn từng quả đào căng mộng trong khi anh ta bắt đầu ngó nhìn qua vai về phía tôi. "Đừng lo lắng, Ru, tôi chỉ cho chúng biết rằng bây giờ chúng thuộc về tôi."

"Tất cả của tôi đều thuộc về em, Sev, nhưng chúng đánh giá cao với cử chỉ đó." Anh ấy cười khúc khích một chút và tôi choàng tay qua người anh, áp mình vào lưng y.

Anh ấy thật ấm áp và to lớn và xinh đẹp. Tôi phải nhớ nói với anh ấy điều đó hàng ngày, giống như cách mà anh đã trấn an tôi mọi lúc. Tôi là một người ít nói nhưng anh ấy sẽ cần những lời nói âý và tôi thấy rằng tôi muốn nói đi nói lại chúng. "Giường, Ru', chúng ta cần một chiếc giường ngay bây giờ."

Anh nắm lấy tay tôi và bắt đầu di chuyển ra khỏi phòng tắm, kéo tôi theo anh ta. Mông của anh ấy uốn cong vào tôi và dương vật của tôi cứng hơn nữa trước sự gần gũi như trêu ngươi của chúng. Thật là tốt khi tôi đã tạo ra một lít chất bôi trơn. Bây giờ tôi đã biết cảm giác được đón nhận sung sướng như thế nào, tôi tò mò không biết cảm giác cho đi sẽ ra sao. Tôi khá chắc chắn rằng tôi không đủ lớn để làm tổn thương anh ấy nhưng tôi cũng có thể không đủ lớn để thỏa mãn anh ta.

Mắt anh ấy hơi sụp xuống và tôi băn khoăn không biết có nên đợi đến ngày hôm sau không. Nhưng anh ấy đổ dầu trong tay và chỉ cần chạm vào đó đã làm tôi cương cứng hoàn toàn. Với một nụ hôn nhẹ, anh ấy xoay người và chống hai tay hai chân lên giường cho tôi. Dang rộng đôi chân của anh cho tôi và anh ấy hạ xuống độ cao vừa phải và tôi tách cặp mông đó ra để kiểm tra cái lỗ có vẻ nhỏ xíu ở giữa. Hai hòn dái của anh rủ xuống và tôi đưa tay vuốt ve phân thân mình để lấy một ít dầu có thể bôi trơn cho chúng.

Điều đó dường như đánh thức y và tiếng rên rỉ của anh đã vang lên bên tai tôi. Ngập ngừng tôi xoa nhẹ cái huyệt nhỏ rồi luồn ngón tay dài nhất của mình vào bên trong. Anh ấy lại rên rỉ và đẩy ra sau để tôi biết mình đã làm đúng. Những tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ như hơi thở của anh ấy đã khiến tôi trở nên hứng tính và tôi vuốt ve bên trong với hai ngón tay một lúc lâu trước khi anh ấy đẩy ra sau và nói đi nói lại tên tôi.

Tôi không thể chờ đợi lâu hơn nữa và tôi đặt đầu khấc của mình vào cái lỗ trông vẫn còn nhỏ xíu đến không tưởng. Nhưng quyết định đã vuột khỏi tay tôi khi anh ấy đẩy mạnh lại ra phía sau và tôi chui tọt hẳn vào trong. "Ru', anh có. . . ổn chứ?"

"Em ở trong tôi, Sev." Anh ấy hẩy mông và tôi cảm thấy các cơ của anh gợn lên xung quanh tôi. "Tất nhiên, tôi không sao, tôi hoàn toàn tuyệt vời. Di chuyển đi, Sev."

Vì vậy, tôi đã tiếp tục cho đến khi tôi không thể tiến xa hơn được nữa. Nằm dài qua lưng anh, tay tôi đặt trên hông y, tôi biết rằng cảm giác gần như tuyệt vời hơn so với khi anh ấy ở bên trong tôi. "Bên trong anh nóng quá, Ru', và thật chặt."

"Không bằng em, Sev." Anh lại uốn dẻo. "Thằng nhỏ em cảm thấy tốt khi ở đó, đúng vậy, nó đó. Di chuyển đi, Sev và nó sẽ đạt được khoái cảm hơn nữa." Anh ló đầu qua vai nhìn tôi và tôi thả tay gạt tóc anh ấy sang một bên để tôi có thể nhìn thấy mắt y. "Yêu em, Sev. Bây giờ hãy động đi."

Tôi cười khúc khích và rút ra một chút rồi lại đâm vào. Ra xa hơn một chút rồi lại vào mạnh hơn một chút. Tôi khá chắc chắn rằng tôi sẽ không làm anh ấy bị thương nhưng tôi vẫn chưa đánh trúng điểm mà tôi đã đạt cực khoái ban nãy. Thay đổi góc độ từng nét mặt anh, cuối cùng tôi cũng tìm thấy. Cả lưng anh ta ửng lên một màu hồng nhạt và tôi đâm lại lần nữa để xem mình có đúng không. Rên rỉ, anh nói với tôi không chắc chắn rằng hãy tiếp tục.

Vì vậy, tôi đã ổn định tư thế để chuẩn bị làm cho anh đạt được khoái lạc như y đã làm cho tôi. Cảm giác như các chất kim loại lỏng bao bọc xung quanh phân thân của tôi, giống như anh ấy đang nhào nặn nó lại thành một thứ gì đó đẹp đẽ hơn. Tôi đã nghĩ về tình dục là một công việc lộn xộn và kinh tởm nhưng thực tế hoàn toàn không phải vậy. Tất nhiên, những người đàn ông sử dụng chúng lên người tôi không hề yêu tôi một chút nào. Không ai từng yêu tôi theo cách mà Rubeus đã làm. Tôi là phù thủy may mắn nhất trên thế giới khi được người đàn ông có tâm hồn vô cùng thánh thiện này yêu thương.

Ham muốn tôi. Tôi cảm thấy được tái sinh một lần nữa, giống như cảm giác của tôi khi Albus nói với tôi rằng tôi đã bị tuyên bố là đã chết. Sự tự do, đó là nó. Tôi cảm thấy thoát khỏi sự chua chát cũ kĩ và đắng cay của mình. Tôi đã yêu một người khác và họ cũng đáp lại tình yêu của tôi. Những năm tháng của sự suy tàn và nỗi sợ hãi đã biến mất khỏi tâm hồn tôi. Trong một khoảnh khắc, tôi ước rằng mọi người có thể cảm thấy niềm hạnh phúc này.

Và khoảnh khắc tiếp theo, tôi trở nên khó khăn đến mức tôi gần như ngất đi một lần nữa. Thở hổn hển, cuối cùng tôi cũng nghe thấy âm thanh cao độ nói với tôi rằng Ru 'cũng đã đến giới hạn. Cái giường là một mớ hỗn độn. Chúng tôi lại dính chặt vào nhau và tôi có cảm giác rằng Hossic và Gration vừa nghe thấy chúng tôi lên đỉnh. Nhưng tôi thực sự không quan tâm, nếu người yêu của tôi cũng không.

"Sev, tôi nghĩ rằng em đã có một tài năng thiên bẩm về điều này." Rubeus nói khẽ ở giữa hơi thở hổn hển. "Một tài năng thực sự mà em phải luyện tập với tôi."

"Bình đẳng . . . lần lượt. . . "Ru', "Tôi hít một hơi thật sâu và từ từ thở ra. "Chúng ta sẽ thay phiên nhau, cho và nhận."

"Bây giờ tôi thực sự đã gây ra một mớ hỗn độn," anh ta cười phá lên cười một cách mệt mỏi. "Ba lần tắm trong một đêm là hơi nhiều, em yêu của tôi."

Tôi tập trung sức lực của mình và từ từ thoát khỏi anh ta. Anh đã nín thở khi tôi rút ra nhưng tôi không nhìn thấy máu nên tôi hy vọng rằng tôi không làm anh ấy bị thương. "Chờ đã và tôi sẽ làm sạch nhanh chóng." Tập trung cao độ, tôi lấy hết chất lỏng cơ thể ra khỏi giường và thả chúng vào bồn nước lạnh. "Ngủ đi, Ru'."

Tắt đèn, tôi tiến vào vòng tay anh khi anh cuối cùng cũng nằm xuống và trở mình. Đây là một đêm mà tôi luôn ghi nhớ trong lòng. Lần đầu tiên, tôi thực sự cảm nhận được sự gắn bó giữa chúng tôi. Mạnh mẽ và chắc chắn, nó đang sưởi ấm trái tim đang tan chảy này.

********* Hagrid *********

Cả hai phần bố cục đều trông tuyệt vời, nếu tôi tự nói như vậy. Vâng, bên ngoài đã hoàn thành. Bên trong vẫn còn một chút chưa được hoàn chỉnh. Các bức tường được trát mịn và sơn màu trắng. Sàn nhà được chà nhám và Hiệu trưởng đã đến và thực hiện rất tốt công việc nhuộm màu và dán kín bức tường trông thật đẹp mắt. Bất kể chúng tôi sơn trét cái gì, họ cũng sẽ làm sạch chúng chỉ bằng xà phòng và nước.

Tôi thích những thứ thiết thực. Sev cũng vậy nhưng em ấy thực sự cũng có con mắt thẩm mỹ và khi Hiệu trưởng gửi một tấm thảm cuộn nhỏ lại cho Harry vào một ngày nọ, tôi đã biết được những thói quen hằng ngày của em ấy đã làm trong cuộc sống của mình. Sev hơi căng thẳng khi em lấy nó khỏi tay Harry và hít một hơi thật sâu trước khi mở nó ra. Chúng tôi đang đứng trong phòng ngủ mới, lắp giá sách vào đúng vị trí trong khi mặt trời chiếu vào qua cửa sổ phía đông.

Trời mới sáng sớm nên ánh sáng chiếu xuống sàn gỗ sồi mật ong và hắt lên những bức tường trắng. Em ấy đặt nó trên sàn và lẩm bẩm câu thần chú phóng to. Từ từ nó bắt đầu trở lại kích thước bình thường trong khi màu sắc trở nên sống động hơn và thiết kế cuối cùng cũng lộ diện. Đó chủ yếu là vàng và xanh lá cây nhưng với những bông hoa đủ màu sắc của cầu vồng mọc ngập tràn giữa những thân cỏ vàng mà tôi không nhận ra.

Em ấy quỳ xuống và vuốt ve một mảng ở góc bên trái nơi có một bó hoa tử đằng màu xanh lam mọc lên. "Đây là loài hoa yêu thích của mẹ tôi. Tôi nhớ bà ấy đã dạy tôi tất cả tên của các loại cây trong vườn của bà và chúng có thể được sử dụng để làm gì. Bà ấy là một nhà thảo dược bậc thầy và một bậc thầy về độc dược theo đúng nghĩa của bà. Cha tôi hay nói với bà rằng bà ấy không được làm việc lao động chân tay, điều đó thật phi lý. Bà ấy sẽ gật đầu và đồng ý, sau đó đi đến khu vườn ngay khi ông ta rời đi. Tấm thảm này nằm trong phòng khách của bà và tôi đã chơi trên đó khi tôi còn rất nhỏ. Bà ấy sẽ ngồi ngay cạnh với tôi và kể cho tôi nghe những câu chuyện khi bà ấy còn nhỏ."

"Em yêu bà ấy rất nhiều, phải không, Sev?" Tôi ngồi xuống bên cạnh em và kéo em vào lòng, ra hiệu cho Harry đi tìm cặp song sinh. "Bà ấy giống như một người mẹ tuyệt vời."

Em gục đầu vào vai và bám lấy tôi. "Bà ấy là người duy nhất yêu tôi, Rubeus. Cho đến khi anh bước vào cuộc đời tôi, bà ấy là người duy nhất quan tâm tôi sống hay chết. Tôi vẫn nhớ bà."

Cái hít nhẹ vừa rồi cũng khiến tôi khóc. Tôi từ từ an ủi em và vỗ nhẹ vào lưng y. "Bà ấy vẫn có một vị trí trong trái tim em, Sev. Tất nhiên em tưởng nhớ bà và em có thể sẽ luôn như vậy. Nhưng tôi sẽ chia sẻ mẹ của tôi nếu điều đó ổn với em."

Em ấy sụt sịt mạnh hơn và bám chặt hơn một chút. "Bà ấy có thể không thích tôi chút nào, Ru' và sẽ không muốn được chia sẻ. Tôi không phải là những gì bà ấy muốn cho con trai mình."

"Mẹ yêu tôi và muốn tôi hạnh phúc, Sev. Em . . . làm tôi hạnh phúc." Tôi nói rất chậm và rõ ràng để em ấy biết tôi nghiêm túc như thế nào. "Tôi . . . yêu và quý . . . em."

"Tôi cũng yêu anh." Em ấy đang lau nước mắt đã thấm trên vai tôi nhưng tôi cứ tiếp tục y. "Anh có phiền nếu chúng ta giữ tấm thảm này ở đây?"

"Tất nhiên rồi, điều đó thật tuyệt. Chúng ta có thể đặt nó ngay cạnh giường để hàng ngày khi em thức dậy, em sẽ bước lên nó và nhớ đến mẹ của em." Tôi hôn lên mái tóc mềm mại của em và tự hỏi về tất cả các tầng lớp vỏ bọc đã bao trùm lên mà Severus đã tạo dựng qua từng ấy năm đối với y. Em ấy giống như một củ hành tây mà tôi phải bóc lớp vỏ thô ráp trước khi có thể tìm thấy tất cả những lớp trắng tinh nõn nà đáng yêu bên dưới.

"Điều đó sẽ rất hoàn hảo, Ru." Em ngồi dậy và ôm lấy mặt tôi trong tay em, cúi xuống hôn một nụ hôn dài, một nụ hôn an ủi.

Sau đó, chúng tôi trở lại và hoàn thành việc đặt các giá sách xung quanh các bức tường. Em ấy mệt khá nhanh nhưng không phải trước khi tôi phóng to một hộp sách và em đặt vài cuốn đầu tiên lên kệ. Tôi quyết định rằng chúng tôi không thực sự cần màu trên tường vì đã có những cuốn sách đầy đủ màu sắc. Hossic chúi đầu vào bên cạnh để xem chúng tôi đã sẵn sàng dọn giường sang phòng mới chưa.

Nó trông thật tuyệt khi chúng tôi đặt nó ở đúng nơi. Vì các bức tường được bao phủ từ sàn đến trần và tường này đến tường nọ với tủ sách, nên giường phải được kê ở giữa phòng. Điều đó thật kỳ quặc nhưng cửa sổ dưới chân tràn ánh sáng vào chúng tôi vào buổi sáng và chiếc bàn nhỏ và chiếc ghế bọc da từ phòng khách của Sev mà Hiệu trưởng đã lén đưa cho chúng tôi che đầu giường từ ngưỡng cửa.

Tấm thảm được đặt vừa vặn vào vị trí, giống như bằng cách nào đó mẹ em ấy đã biết chúng tôi có bao nhiêu chỗ cho nó. Tôi nghĩ chắc hẳn bà ấy đã hy vọng rằng Sev sẽ tìm được một người yêu em nhiều như tôi. Một ngày nào đó, tôi sẽ nói với em ấy điều đó nhưng không phải bây giờ khi cảm xúc của em đang rất bất ổn. Em ấy ổn khi cho tôi xem nhưng tôi biết em sẽ không muốn cặp song sinh nhìn thấy.

Mặc dù em đã thư giãn khi ở xung quanh họ khá nhiều, tôi chỉ hy vọng rằng em có thể nghỉ ngơi trước khi những người còn lại trong gia đình xuất hiện.

****

Tôi lắc đầu để bản thân thoát khỏi những ký ức của tuần trước. Cặp sinh đôi đã rời đi sáng nay, cùng tôi đi bộ đến cổng trường Hogwarts và chiếc xe mô tô Harley Davidson mà họ để lại trong nhà kho của tôi. Họ réo gọi tôi vẫy tay chào tạm biệt, sau đó quay sang chuồng ngựa để bắt kịp tất cả công việc mà tôi đã bỏ dở. Severus đã khăng khăng rằng tôi phải đi làm ít nhất một lần một tuần. Những đứa trẻ đã làm một công việc tuyệt vời và những chuồng ngựa hầu như không có sinh vật huyền bí nào.

Chính những mùa đông khắc nghiệt là nguyên nhân hầu như chỉ đưa bệnh nhân tới chỗ của tôi và gần đây, mùa đông của chúng tôi thực sự khó khăn. Severus đã từng nói với tôi rằng em ấy nghĩ rằng chính các năng lượng bùa chú phép thuật được phóng ra trong các trận chiến giữa Bóng tối và Ánh sáng đã gây ra thời tiết xấu. Tôi nghĩ em ấy có thể đúng nhưng bây giờ trời vẫn còn là mùa hè và những đêm thật tuyệt.

Tất nhiên, tôi đã dành toàn bộ thời gian tươi đẹp này với Sev của mình nên ngay cả khi có bão tuyết cũng không làm phiền tôi. Tôi cười toe toét với ý nghĩ đó và hoàn thành việc dọn chuồng. Những đứa trẻ đã cố gắng nhưng không có tôi ở đây để chỉ cho chúng cách, rất nhiều thứ đã bị bỏ qua. Tất cả đều được đổ vào trong đống phân trộn hỗn hợp của tôi và tôi đã đảo nó qua lại một cách cẩn thận, đánh giá xem thành phẩm có thể sẵn sàng sử dụng được chưa. Sev muốn trồng một số loại thảo mộc mà em ấy nhớ được từ khu vườn của mẹ mình.

Và tôi muốn Sev có tất cả những gì trái tim em ấy mong muốn, bao gồm cả việc cải tạo đất để những loại thảo mộc đó phát triển. Tôi nhớ mẹ tôi đã treo những cọng rau thơm trên những chùm sồi rộng vượt qua trần nhà của ngôi nhà tôi lớn lên. Chúng luôn có mùi thơm đến nỗi tôi đã muốn ăn khi còn rất nhỏ. Trong khoảnh khắc, tôi nhìn thấy một cậu bé tóc đen đang chơi đùa trước ngọn lửa của căn phòng phía trước ngôi nhà tranh của chúng tôi.

Thật kỳ lạ, thằng bé trông giống Sev hơn tôi. Tôi nhún vai và hoàn thành việc cắt cỏ xung quanh trường Hogwarts. Có lẽ tôi đang hình dung em ấy như một cậu bé hạnh phúc mà em ấy đã từng có khi mẹ em còn sống. Tôi muốn em vui vẻ như thế một lần nữa. Tôi trăn trở, tự hỏi sẽ thế nào nếu có một cậu bé hay một cô bé được tạo thành từ những mảnh ghép của cả hai chúng tôi. Lắc đầu với những điều tưởng tượng của mình, tôi dọn dẹp và cất máy cắt cỏ của mình.

Đã đến lúc phải về nhà với Sev. Tôi ân hận từng giây phút không được ở bên em ấy, vì vậy tôi thậm chí không nghỉ ngơi mà rời trường để ăn trưa với Sev. Tôi đã đặt một nồi thịt hầm trên bếp để đun sôi trước khi rời đi nên tôi chỉ vội vã vào Rừng để đi bộ về nhà. Tôi có một bước chân dài nên tôi không mất chút thời gian nào để đi hết ba dặm. Với tôi, ngôi nhà tranh vẫn còn xa lạ với những rừng cây cánh phía Đông và cánh Nam mọc ra từ nó.

Nhưng có mục đích cho những bổ sung mới. Phòng ngủ mới của chúng tôi nằm ở phía Đông trong khi bệnh viện thú y mới được xây cách phòng chính ở phía Nam. Ở giữa hai nơi giao nhau, vườn thảo mộc của Sev sẽ được vun trồng và phát triển. Bằng cách đó, các cây thảo dược sẽ được bảo vệ khỏi cơn gió phía Bắc đôi khi hú từ ngoài mặt hồ vào giữa mùa đông.

Tôi bước vào và tìm kiếm Sev nhưng em ấy không có bên trong. Cúi đầu vào cửa phòng ngủ của chúng tôi, tôi thấy một bàn tay nhợt nhạt nằm ngay trên nệm. Nỗi sợ hãi đột ngột ập đến với tôi và tôi bước hai bước khổng lồ đến bên giường chỉ để thấy em đang nằm dài nghỉ ngơi trên giường với nụ cười trên môi. Em ấy chỉ mệt mỏi, tôi khẳng định thế khi tôi nhìn vào giá sách. Bốn cái thùng khác trống rỗng và xếp chồng lên nhau cạnh cửa và các kệ là một cuộc náo loạn chóng mặt của màu đỏ, xanh lục, xanh lam và đen. Em ấy đã làm việc rất chăm chỉ.

********* Severus *********

Tôi thức dậy với một nụ hôn nhẹ nhàng và khuôn mặt tươi cười của Rubeus. Anh ấy đã làm việc chăm chỉ và tôi có thể ngửi thấy mùi hương nồng nàn từ anh. Kéo anh lại gần hơn, tôi vòng tay qua cổ và bắt đầu liếm mặt y. Anh ấy có vị hơi mặn và tôi đã quyết định ngay lúc đấy rằng tôi cần thêm chất đó trong chế độ ăn uống của mình. Nhưng anh ấy đang đặt những nụ hôn nhỏ trên khắp khuôn mặt tôi và cảm giác đó thật tuyệt đến nỗi tôi trượt môi mình để chạm vào môi anh ấy để có thêm hương vị độc đáo chỉ có riêng anh.

Bụng anh réo lên giữa những tiếng rên rỉ nhỏ của chúng tôi và tôi đẩy anh ra một chút. "Anh lại quên ăn rồi, Ru."

Anh ta nhún vai một cách buồn bã. "Không quên nhiều lắm đâu vì tôi không muốn mất thời gian."

"Rubeus hư," tôi mắng anh ta, trượt ra khỏi anh và nhích sang mép giường bên kia để tôi có thể đứng dậy. Căn phòng di chuyển một chút xung quanh tôi và tôi bám vào cột giường một lúc trước khi đi ra cửa. "Món hầm của anh đã trêu ngươi tôi khi anh đi làm. Tôi đã ăn một bát rồi nhưng tôi sẽ ăn một bát khác khi anh đang ăn."

"Tốt cho em, Sev." Anh ta nhập cuộc với tôi, ấn tôi xuống ghế. "Hôm nay em đã làm việc chăm chỉ rồi, tình yêu. Tôi có thể tự làm món hầm cho riêng mình."

"Phòng tắm đã được chuẩn bị xong rồi, Ru'. Tôi biết anh muốn đi tắm một cái." Tôi đã dọn sẵn bàn ăn nên tất cả những gì anh ấy phải làm là múc nước hầm vào bát đặt trên bếp.

"Tôi bốc mùi hôi lắm, phải không?" Anh ấy cười khúc khích và ngồi xuống bên cạnh tôi, đặt một bát món hầm ngon lành của anh ấy trước mặt cả hai chúng tôi.

"Từ ngữ hôi hám là quá mạnh, Ru'." Tôi dựa vào anh ta và hít một hơi thật sâu. "Anh có mùi của chuồng ngựa nhưng chủ yếu là cỏ mới cắt. Tôi luôn thích mùi hương đó. Mẹ tôi sẽ đưa tôi ra ngoài sau khi các yêu tinh bên ngoài đã cắt cỏ xung quanh trang viên và chúng tôi sẽ ngồi dưới gốc cây trong khi chúng cào cấu chơi với nhau. Tất cả các loại côn trùng sẽ bay ra khỏi bãi cỏ và bà ấy sẽ đặt tên chúng cho tôi cho đến khi tôi lớn hơn một chút thì tôi sẽ đặt tên chúng cho bà ấy."

"Đó là một kỷ niệm đẹp, em yêu. Tôi thích nghe các câu chuyện khi em còn nhỏ." Anh hôn lên thái dương của tôi và đứng dậy đi lấy một bát nước hầm khác.

Tôi vẫn chưa ăn xong cái bát của mình và cái bát của tôi chỉ bằng một nửa cái bát của anh ấy. Có lẽ một chuyến đi đến Hẻm Xéo tới hiệu sách, nơi tôi có thể tìm thấy một cuốn sách dạy nấu ăn cơ bản. Tôi là một bậc thầy về độc dược, chắc chắn tôi có thể làm được một hoặc hai công thức đơn giản. Khi mùa thu đến, Hagrid sẽ làm việc ở Hogwarts hàng ngày. Tôi hơi rùng mình. Tôi sẽ không rời khỏi ngôi nhà tranh này vì vậy việc để tôi nấu ăn và chuẩn bị thức ăn trên bàn khi anh ấy về nhà là tuỳ ý tôi.

"Em lạnh, Sev?" Một bàn tay quan tâm chạm vào vai tôi và tôi mỉm cười.

"Không, Rubeus, tôi chỉ đang nghĩ về một điều. . . mùa thu khi anh trở lại làm việc toàn thời gian." Tôi ăn thêm một miếng thịt hầm nữa và có thể tôi cũng đã ăn một ít mùn cưa mà chúng tôi đã tạo ra rất nhiều trong khi xây dựng. Dù sao thì tôi cũng nuốt nó và nhìn năm thìa còn lại trong bát của mình với vẻ thất thần.

"Ah, Sev, đừng nghĩ về điều đó bây giờ. Vẫn còn hai tháng nữa." Anh ngồi xuống và kéo tôi vào lòng, vòng cánh tay ấm áp mạnh mẽ ấy quanh người tôi. "Đến lúc đó em sẽ cảm thấy tốt hơn. Em thậm chí có thể muốn quay trở lại dạy học với đám nhóc con ranh mãnh kia. Hiệu trưởng nói với tôi rằng ông ấy sẽ làm một chiếc khóa cảng cho chúng ta. Chúng ta sẽ có thể rời khỏi đây và đi đến những căn phòng khuất trong trường và sau đó quay lại lần nữa."

Tôi bám lấy anh, vùi mặt vào chiếc áo bông của anh. Một chiếc khóa cảng sẽ rất hữu ích trong trường hợp khẩn cấp. "Giảng dạy?"

Anh ta cười khúc khích. "Tôi biết rằng Hermione muốn học hỏi từ những người giỏi nhất và đó là em, Sev."

Tôi nghĩ về đứa con gái Granger và sự khao khát kiến ​​thức của cô ta. Cô nhóc có tâm trí và ý chí để trở thành một nhà sản xuất độc dược đầy cảm hứng. "Con bé là học sinh giỏi."

"Và có những câu hỏi từ Harry và tất cả từ cuốn sách giáo khoa về độc dược của thằng bé." Anh ấy làm tôi nhớ đến chàng trai trẻ, người đã ôm rất nhiều hy vọng vào đó. "Bây giờ thằng bé đã bớt sợ hãi em hơn một chút, tôi nghĩ nhóc con có thể học tốt hơn một chút."

"Có những bài học nhất định mà cậu ta cần và chúng không nằm trong độc dược." Tôi thư giãn hơn một chút. "Nếu Albus chỉ thuê một người giáo sư DADA giỏi, Harry có thể sống đủ lâu để chấm dứt sự hỗn loạn này. Cho đến lúc đó, tôi hy vọng rằng thằng bé sẽ để tôi chỉ cho nó một vài điều có thể mang lại lợi thế cho cậu ta."

"Đó, em thấy đấy, rồi sẽ ổn thôi." Rubeus cầm thìa của mình và quay lại ăn, thỉnh thoảng lại chia cho tôi một thìa cho đến khi tôi thực sự không thể ăn được nữa. "Bây giờ, điều gì đã gợi lên những suy nghĩ về mùa thu?"

Vì vậy, tôi đã nói với anh ấy về ý tưởng của tôi về việc kiếm một cuốn sách dạy nấu ăn căn bản để tôi có thể chuẩn bị bữa tối cho anh ấy. Anh hôn tôi thật mạnh và nói với tôi rằng anh ấy không muốn tôi làm bất cứ điều gì tôi không muốn làm. Điều đó khiến tôi mỉm cười và ôm anh thật chặt. Trước đây chưa từng có ai nói với tôi điều đó, họ quá bận rộn để nói với tôi tất cả những việc tôi phải làm. Một lần nữa, Hagrid đã giải thoát tôi khỏi cuộc sống cũ và cho tôi thấy một tương lai tươi sáng.

Chúng tôi cùng nhau rửa bát và thu dọn trong khi Cyrus, hellbender, đun nước tắm cho chúng tôi. Nó thực sự thích những đường hầm mà Hagrid đã làm cho và nó đã đưa bạn đời của mình đến để xem liệu nửa kia có muốn làm tổ ở đây không. Cho đến nay, nửa kia đã có ấn tượng tốt và chúng tôi đã có tất cả nước nóng có thể sử dụng.

Tôi chà xà phòng cho anh ta từ đầu đến chân trong khi anh thư giãn và để cho tôi chủ động. Tôi yêu cơ thể của anh ấy với tất cả sự khác biệt của nó, nhưng tôi đặc biệt yêu thích hình dạng phân thân tuyệt đẹp của y. Anh thích tôi kẹp dương vật thật mạnh và trượt hết bao quy đầu xuống rồi lại lộn ngược trở lên. Đối với tôi nó có vẻ như một lớp da mỏng manh nhưng cho đến nay tôi vẫn chưa làm tổn thương anh ấy. Khi anh rên rỉ và nắm chặt thành bồn, tôi biết rằng anh sẽ đạt đến đỉnh điểm và việc tôi cần làm tiếp đó là đưa phần đầu khấc y vào miệng hoặc vào cơ thể mình.

Tôi đã thực sự thông thạo câu thần chú phóng to và từ việc nới lỏng bản thân cho anh luôn mang đến cho tôi cơn đau quen thuộc. Nhưng không có cơn đau nào có thể kéo dài khi anh trượt vào bên trong tôi vì khi đó tôi đã vội vàng chuẩn bị và thoa một ít chất bôi trơn đặc biệt lên phân thân khiến nó trơn mượt. Sau đó, tôi xích lại gần y, hướng dẫn anh ta đến lối vào của tôi. Áp lực từ phía sau luôn khiến tôi ứa nước mắt nhưng một khi anh ta đút vào, chẳng có gì khác ngoài chiều dài quá cở nóng bỏng của anh đâm sâu hơn vào tôi.

"Ồ, Sev, chẳng có gì giống như em cả." Tay anh ấy giữ hông tôi để anh ấy không trượt vào quá nhanh. "Thật chặt chẽ, em yêu, em luôn luôn thật khít."

"Tôi nghĩ . . . anh . . . lớn hơn bình thường khi dạo gần đây trong ngày anh liên tục vắng nhà." Tôi thở hổn hển với nỗ lực đưa anh vào sâu bên trong mình. Cuối cùng, tôi đã để y di chuyển nhanh hơn và tôi hít một hơi thật sâu, vẫn đặt tay lên ngực anh ta và chơi đùa núm vú to màu nâu của y đang cương cứng với tôi. "Được rồi, Ru', tôi đã có được anh."

"Đúng vậy, Sev. Em đã có tôi mãi mãi và mọi ngày." Đôi bàn tay to lớn của anh ấy từ từ nâng tôi lên vài inch rồi thả tôi xuống. Anh ấy luôn cẩn thận với tôi và bằng cách này, anh ấy có thể quan sát sắc mặt tôi xem có đau không.

"Sướng, tôi muốn anh mãi mãi và về sau." Tôi ngọ nguậy một chút và anh ta gầm gừ nhỏ bé rất thú vị, nhấc tôi lên cao hơn một chút trước khi buông ra. Tuyến tiền liệt của tôi nóng lên và ngứa ran khắp cơ thể. Tôi véo núm vú của y và anh đỏ bừng cả người. Thân của tôi bị kẹt giữa bụng của chúng tôi và tôi đã rất cương cứng khi cả hai cùng thở hổn hển.

Sau đó, tôi thắt chặt khắp người và lên đỉnh trong khi anh ấy dập mạnh trong tôi.

"Sev, tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta đi đến phòng ngủ. Tôi cần nhiều chỗ hơn nơi hai ta có ở đây." Hagrid từ từ nhấc tôi ra khỏi phân thân của anh ấy và đặt tôi lùi lại đủ xa để tôi có thể nắm lấy các thành của bồn tắm. "Tôi không muốn bất kỳ tai nạn bồn tắm nào mà họ luôn nhắc đến."

Tôi run rẩy trong cơn khoái lạc và anh ấy nghĩ tôi đang quá lạnh nên anh vội vàng đưa chúng tôi ra khỏi bồn tắm, thậm chí không dành thời gian để lau khô cả hai. Tôi nhấm nháp tai anh vì nó đang gần kề và tiếng rên rỉ của y như âm nhạc vào tai tôi. Tôi thích rằng tôi có thể mang lại cho anh ấy niềm vui với cơ thể của tôi. Không ai từng muốn điều đó từ tôi vì vậy tôi đã dành dụm được rất nhiều để tặng anh ấy tất cả.

Chúng tôi ngã lăn ra giường sau một hồi làm khô vội vàng và tôi dang rộng chân cho anh ấy, củng cố cho 'sự phóng đại, mãn nguyện' của câu thần chú phóng to. Anh ta mất một lúc để liếm sạch tinh trùng từ bụng tôi, vét thứ trơn tuột khỏi háng và bôi nó lên cái đỉnh đầu dương vật đỏ hỏn màu ruby ​​của phân thân lộng lẫy của anh ta. Điều đó có vẻ thân mật đến mức khiến tôi thở dốc và yêu cầu anh quay lại bên trong tôi.

Cười toe toét, anh ấy nhấc hông tôi ra khỏi giường và thúc vào lối nhỏ hậu huyệt của tôi bằng đầu khấc đã được bôi trơn lại của anh ấy. Cái đầu loe ngoe nới lỏng tôi đến mức tôi cảm thấy như thể chu vi của anh ta sẽ chia tôi ra làm hai. Cả hai chúng tôi cùng rên rỉ trong khi y trượt từ từ vào bên trong cho đến khi không thể đi xa hơn nữa. Tôi cảm thấy được sở hữu bởi người đàn ông quan tâm tuyệt vời này trong vòng tay của tôi. Kéo anh xuống môi mình, tôi hôn y với tất cả trái tim của mình và nhận được sự đáp trả của anh.

"Ôi, Sev, em thế này thật đẹp làm sao." Anh ta thì thầm trong khi bắt đầu di chuyển bên trong tôi. "Tôi muốn cắt một trái tim lớn trên đồng cỏ xa xôi và đặt tên viết tắt của chúng ta vào đó. Tôi biêt rồi, Soppy."

Tôi rên rỉ và nâng hông lên để đáp ứng lực thúc xuống của anh ta. "Thật vậy luôn, Soppy. Tôi thích nghĩ về chúng ta như một độc dược với hai thành phần mạnh mẽ phải được trộn với tỷ lệ vừa phải."

Anh ta cười khúc khích và đâm mạnh hơn một chút trong khi tôi cảm thấy có tia chớp chạy dọc tôi từ đầu đến ngón chân. "Hôm nay tôi có một hình dung về một cậu bé được tạo thành từ cả hai chúng ta. Đó sẽ là một loại độc dược hoàn mỹ."

"Một đứa bé sao?" Tôi chưa bao giờ nghĩ đến trẻ em. Nếu tôi là phụ nữ, tôi có thể cho anh ấy những gì anh muốn. Anh xứng đáng có một đứa con của riêng mình nhưng nếu anh ở lại với tôi thì ước mơ đó sẽ không bao giờ thành hiện thực.

"Sev, nhìn tôi này." Giọng nói của anh ấy đưa tôi thoát khỏi nỗi tuyệt vọng mà tôi đã bắt đầu chìm đắm. "Tôi yêu em. Tôi không muốn ai khác, không bao giờ. Em là người bạn đời của riêng tôi và tôi là của em mãi mãi. Một đứa trẻ sẽ tốt nhưng nếu không có cũng không nghĩa là chúng ta phải xa nhau."

Tôi chớp mắt trong nước mắt lưng tròng. Tôi thực sự không xứng đáng với người đàn ông này và tình yêu của anh ấy nhưng tôi sẽ chiến đấu đến chết để giữ cả hai. "Tôi cũng yêu anh, Rubeus. Chúng ta có thể giả vờ rằng điều đó là có thể và làm tình như thể chúng ta đang tạo ra con của hai ta."

Anh hôn đi những giọt nước mắt chực trào ra. "Yêu em rất nhiều, Sev, tình yêu của riêng tôi."

Tôi ôm chặt lấy anh và cùng anh xúc động, hết lòng mong muốn tôi có thể dành cho anh để đáp lại tất cả những tình cảm tốt đẹp mà anh đã dành cho tôi. Lúc này anh ta đang di chuyển nhanh hơn và sức nóng tích tụ cho đến khi nó phải bùng nổ. Nếu có thể, tôi sẽ cho anh tất cả những gì anh ấy muốn. Và từ sâu bên trong tôi, tôi cảm thấy hạt giống của anh tràn vào và lấp đầy tôi với cuộc sống của y.

*****************

Nếu Dumbledore ở đó, ông ta sẽ cảnh giác trước câu thần chú phóng to mà Severus đã sử dụng. Ông ấy có lẽ cũng sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở họ những điều ước từ trái tim có thể trở thành. Và ông ta chắc chắn sẽ giảng cho họ một bài giảng về việc kết hợp tinh trùng trong khi làm tình. Nhưng vì ông ấy không có ở đó, họ vui vẻ làm tình và tạo ra một đứa trẻ, tất cả cùng một lúc.

*****************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro