Màn 1 Cảnh 8 : Giấc mơ ,căn chòi trên mỏm đá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tiếng nổ BOOM thật lớn vang lên. Sau đó là một trận đổ vỡ. Dudley Dursley, dì Pentunia và dượng Vernon đang run lẩy bẩy phía sau cái giường.

Dudley Dursley: Mẹ, con không thích điều này !

Dì Petunia : Em biết thật sai lầm khi đến đây mà, Vernon. Vernon . Chúng ta chẳng còn chỗ nào để trốn cả. Kể cả ngọn hải đăng cũng không đủ xa.

Lại một tiếng nổ lớn vang lên.

Dượng Vernon : Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Kệ xác nó là cái gì, nó cũng sẽ không vào đến đây được.

Dì Petunia : Chúng ta đã bị nguyền rủa! Hắn nguyền rủa chúng ta ! Thằng nhóc đã nguyền ruả chúng ta ! ( Liếc nhìn Harry-lúc-nhỏ). Tất cả là do lỗi của mày. Cút về cái lỗ của mày đi.

Harry-lúc-nhỏ ngần ngại lùi ra phía sau trong khi dượng Vernon đang nắm chặt khẩu súng trường.

Dượng Vernon : Kẻ nào đó ngoài kia – Ta cảnh cáo người- Ta có vũ khí !

Lại một tiếng đổ ầm lớn vang lên. Cánh cửa bị đổ tung bản lề. Hagrid đứng chắn ngay giữa lối đi, nhìn tất cả bọn họ.

HAGRID : Không mời nổi một tách trà cho tử tế hả? Thiệt sự là một chuyến đi không dễ dàng gì.

DUDLEY DURSLEY : Nhìn. Ổng.Kìa.

Dượng VERNON : Lùi lại, lùi lại. Núp sau lưng anh, Pentunia. Cả con nữa, Dudley. Cha sẽ hạ con quái vật này ngay thôi.

HAGRID : quái..gì hả? ( Hagrid tóm lấy cây súng của dượng Vernon). Lâu rồi không được thấy mấy thứ như vầy nha. ( Lão xoắn phần cuối của cây súng và buộc thành một cái nút thắt) – Oops! Lỡ tay. ( Và rồi lão bị phân tâm. Hagrid nhìn thấy Harry-lúc-nhỏ). HARRY POTTER .

HARRY –lúc-nhỏ : Xin chào

HAGRID : Lần cúi ta thấy con , con chỉ mới là đứa bé nhỏ xíu. Con nhìn giúng ba con ,nhưn con lại có đôi mắt của má. ( Nguyên văn phần hội thoại của Bác Hagrid bị ngọng nên mình cũng cố dịch theo kiểu lớ lớ cho phù hợp nha. Mấy bạn đọc HP và Hòn đá phù thủy cũng biết rồi đó )

HARRY –lúc –nhỏ : Ông biết cha mẹ con?

HAGRID : Ôi chời ! Phép lịt xự của ta đâu mất rồi? Chút mừn sinh nhật con. Có thứ nài cho con- ta có lỡ ngồi lên nó một chút nhưng ta nghĩ nó vẫn còn ăn được.

Từ trong túi aó khoác, lão Hagrid nhẹ nhàng lôi ra một cái bánh sô cô la với dòng chữ " Chúc mừng sinh nhật Harry" viết bằng kem màu xanh.

HARRY lúc-nhỏ : Ông là ai?

HAGRID : (cười lớn) : Phải ha , Ta chưa giứi thịu mình. Rubeus Hagrid, Người giữ khóa và gác cổng trường Hogwarts. ( Lão nhìn xung quanh )>. Hey, thế còn trà đâu ? Ta cũn không ngại thứ gì đó mạnh hơn đâu, níu mấy ngừi có.

HARRY lúc-nhỏ : Hog-cái-gì?

HAGRID : Hogwarts. Dĩ nhin là con phải bít tất tần tật về Hogwarts rồi.

HARRY –Lúc –nhỏ : ơ.. ờm..xin lỗi nhưng con không biết.

HAGRID : Xin lỗi? Người xin lỗi phải là bọn họ. Ta bít con không bao giờ nhận được thư,nhưn ta không bao giờ nghĩ con thậm chí còn không bít tí gì về Hogwarts, thật tội lỗi. Bộ con không bao giừ thắc mắc ba mẹ con học tất cả nhữn cái đó từ đâu sao?

HARRY lúc-nhỏ : Học cái gì ạ?

HAGRID quay lại nhìn dượng VERNON với ánh mắt đe dọa : Đừng nói vứi ta- thằng bé nài – không – bít-một-tí-gì-về-bất-kỳ-điều-gì ?

Dượng VERNON : Ta cấm ngươi không được nói gì thêm nữa.

HARRY lúc-nhỏ : Nói với con cái gì?

HAGRID nhìn dượng VERNON, sau đó nhìn sang HARRY –lúc-nhỏ : Harry -con là mụt phù thủy –con đã thay đủi mọi thứ . Con là phù thủy nổi tiếng nhất trên thế giứi này.

Và rồi, từ phía sau căn phòng, tiếng thì thầm vang lên đến tai mọi người, một giọng nói không lẫn vào đâu được. Giọng nói của VOLDEMORT....

Haaaarrry Pottter............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro