Chương 3: Như gai ở lưng, như đứng đống lửa, như ngồi đống than

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tất cả các thành viên đều đã đến đông đủ, buổi ghi hình sắp bắt đầu, nhân viên đến thông báo cho mọi người chuẩn bị, mọi người đồng loạt đứng dậy đi về phòng thu hình.

Trường quay 3600 mét vuông được chiếu sáng rực rỡ. Trên sân khấu lớn, hình ảnh được chiếu trên nền LED, ánh sáng khi thì chụm lại khi thì tách ra dưới sự điều khiền của kĩ sư ánh sáng.

Phía đối diện của sân khấu là chỗ ngồi của cố vấn, phía trước là chỗ ngồi kiểu hộp chống đỡ, có gắn bảng hiệu của nhà tài trợ, phía sau có vài 'giàn giáo', người hâm mộ hai bên đều hướng về phía sân khấu, giống như phim trường.

Các khán giả trực tiếp tham gia ghi hình chương trình đã có mặt đông đủ, họ đã chờ đợi từ rất lâu rồi.

Nhìn thấy các cố vấn lần lượt xuất hiện, khán giả vỡ òa trong tiếng reo hò.

"Từ Chấn! Oa! Là Từ Chấn."

"Nhìn cái đầu trọc kia kìa! Bóng đến nỗi ánh sáng phản chiếu thẳng tắp luôn kìa haha!"

"Vương Tuyền! A! Trời ơi! Ta nhìn nàng mà lớn lên."

"Gia Kì, anh yêu em"

"Gia Kì là đẹp nhất"

Các cố vấn lần lượt bước lên khán đài, mỉm cười và chào khán giả phía sau.

Lúc này, Trương Vanh xuất hiện.

Anh cất bước rời khỏi hành lang, tiến đến ghế ngồi của người cố vấn.

Trên khán đài, tiếng hoan hô nhất thời yếu đi, biến thành xì xào, bàn tán.

"Anh ta là ai? Anh ta đẹp trai quá đi!"

"Cô bạn không nhận ra anh ta à? Anh ta là kẻ biến thái đã quấy rối các nữ diễn viên trong đoàn phim."

"Không thể nào. Anh ta sao có thể" nhân mô cẩu dạng "(*),  làm ra những loại sự tình như thế?

(*) 'Nhân mô cẩu dạng' là một thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là thân phận của con người, nhưng hành vi của anh ta được mô tả như một con chó. Nó chủ yếu được dùng để chế nhạo.

" Anh ta còn lấy trộm ví của nhân viên đoàn làm phim nữa đấy "

" Nói nhảm à? Làm sao có thể? "

" Ai biết đâu? Tôi thấy trên mạng nói thế.

"Ôi, Tổ chương trình sao có thể mời một người như vậy làm cố vấn? Không phải là hiểu lầm sao?"

* * *

Nghe tiếng xì xào trên khán đài, Trương Vanh mặt không chút biến sắc, đi thẳng đến mép ghế cố vấn ngồi bên cạnh Tạ Giai Kì.

Càng gần khán giả càng vang lên tiếng nghị luận, Trương Vanh hơi cúi đầu, trong lòng không chút cảm xúc.

Họ không nói về mình, sao phải xoắn?

Bỗng nhiên, phía sau trên khán đài truyền đến một trận kinh hô, Trần Qua xuất hiện.

Trong buổi tuyên truyền của chương trình, thân phận của đạo diễn không được tiết lộ, vì vậy, lúc này khán giả mới biết rằng đạo diễn là Trần Qua.

Những khán giả biết sự kiện năm đó bỗng nhiên trở nên phấn khích, tâm hồn 'bà tám' lập tức lên dây cót, họ không khỏi đá mắt qua lại giữa Trương Vanh và Trần Qua, bàn tán hết sức rôm rả.

Không ngờ ê-kip chương trình lại chơi lớn như vậy, mang hai địch thủ đến giáp lá cà, lần này tuyệt khỏi chê.

Trần Qua nheo mắt, vẫy chào khán giả, đi tới vị trí đạo diễn ngồi xuống.

Sau khi điều chỉnh lại tư thế ngồi, anh ta liếc nhìn Trương Vanh, chả khác nào người gỗ, trên miệng nở nụ cười khinh thường.

Tuổi trẻ vẫn phải là mỉa mai một chút! Không như vậy làm sao biết được trời cao đất rông?

Thua thiệt lần hai, chả phải càng tốt hơn sao?

Các nhân viên hậu kì kiểm tra lần cuối, buổi ghi hình chính thức bắt đầu.

Giữa tiếng reo hò của khán giả, người dẫn chương trình Đại Hữu bước ra sân khấu, đọc lời khai mạc.

Chương trình《 Tôi là một diễn viên 》dùng phương thức cạnh tranh của nhóm bốn cố vấn. Những người cố vấn vừa hướng dẫn vừa là người bị khiêu chiến.

Các tập trước của chương trình ghi hình trong các thử thách. Các diễn viên tham gia thử thách cần phối hợp với nhau thực hiện một tiết mục phô diễn khả năng diễn xuất, người chiến thắng sẽ được đi tiếp.

Những diễn viên được vào vòng trong sẽ quay phim điện ảnh và phim truyền hình, sau đó chọn ra một cố vấn PK, nếu cố vấn PK thành công sẽ trực tiếp góp mặt vào đội cố vấn, nếu thất bại sẽ vào trận nhóm cố vấn của màn tiếp theo.

Sau khi giới thiệu quy định chương trình, MC mời nhóm thứ hai.

Nhìn thấy tên của hai diễn viên tham gia thử thách trên màn hình lớn, hiện trường nhất thời kinh hô.

Không phải vì thách thức của hai diễn viên mà bởi vì trong hai người có một người là diễn viên trước đây bị Trương Vanh vạch trần chơi quy tắc ngầm, sau đó tố cáo Trương Vanh quấy rối tình dục mình, Hạ Mộng Di.

Khán giả hoàn toàn phấn khích. Đây là lần quy tụ nhân vật chính của sự việc năm đó? Lần này có phải muốn chơi một vố thật lớn chăng?

Nhìn tên các diễn viên trên màn ảnh rộng, Trương Vanh trên mặt không có biểu cảm gì, trong lòng không khỏi bùng nổ.

Các người đang trêu đùa tôi đúng không?

Đối phó với một nghệ sĩ trẻ mà phải hao công tổn trí thế này à?

Ở lối vào sân khấu, chị Hạ nhìn Trương Vanh trên băng ghế cố vấn, ánh mắt đầy phức tạp, siết chặt nắm tay.

Tiểu Vanh, em phải cố lên!

Tổ đạo cụ nhanh chóng sắp xếp bối cảnh, cánh gà mở ra, các diễn viên bắt đầu diễn.

Trương Vanh nhìn Hạ Mộng Di.

Vóc người của cô ta vẫn nóng bỏng như trước nhưng so với trong trí nhớ thì bây giờ khí chất của ả lại có đôi phần tiều tụy, dù đã đắp cả tầng lớp trang điểm vẫn không che đậy nỏi sự mệt mỏi và dấu vết già nua.

Bất quá, tiết mục được lên sóng chắc chắn sẽ PS, hiệu quả so với hiện tại ắt sẽ tốt hơn.

Chính người phụ nữ này đã biến anh thành như này?

Như nhận ra được ánh mắt của chị Hạ đang rơi trên người mình, anh liếc nhìn lối ra vào, thấy chị Hạ đang đứng đó.

Chị Hạ cúi xuống ra hiệu cho anh thả lỏng, kiềm chế, sợ rằng anh quá kích mà 'núi lửa phun trào'.

Trương Vanh thu hồi ánh mắt, thầm thở dài, nhắm mắt lại buộc mình phải tập trung vào màn biểu diễn.

Nhưng nhìn một hồi, anh vẫn không khỏi nhíu mày.

Diễn cái quái gì thế này?

Trên sân khấu chính là một phân đoạn của một bộ phim tình yêu kể về chuyện tình giữa một cô gái lầu xanh và một vị khách.

Như Yên - cô gái lầu xanh có tiếng nhất đem lòng yêu thiếu gia nhà giàu Lý thiếu gia, anh ta muốn cưới cô làm vợ nhưng vì thân phận của cô nên hôn sự bị Lý gia phản đối kịch liệt.

Lý thiếu gia chạy trốn khỏi nhà, bỏ trốn cùng cô, sống cùng cô, trao cho cô chiếc vòng ngọc bích làm tín vật đính ước.

Nhưng vì bản thân Lý thiếu gia là công tử bột chính cống, sinh hoạt toàn dùng tiền của Lý gia, nay trở nên túng quẫn, phải dựa tiền Như Yên kiếm được để sống.

Vì muốn bên cạnh anh nên cô cũng từ chối rất nhiều khách qua đêm, thu nhập giảm sút, cuộc sống hai người dần trở nên khó khăn.

Vì sinh hoạt khốn đốn, hai người bắt đầu cãi nhau, mối quan hệ bắt đầu rạn nứt.

Đúng lúc này, Lý gia phái người liên lạc với Lý thiếu gia, ý muốn đưa hắn về nhưng điều kiện kiên quyết phải cắt đứt mối quan hệ với Như Yên.

Lý thiếu gia do dự, cuối cùng cũng đồng ý với gia đình, nói rằng sẽ nói rõ với Như Yên.

Nhưng anh không ngờ được, Lý gia đã bố trí sẵn để Như Yên ở phòng sát vách, cô đã nghe thấy tất cả mọi thứ.

Biết Lý thiếu gia không còn yêu mình, lòng tan thành mây khói.

Khi trở về nhà, cô thay bộ quần áo mà cô đã gặp Lý thiếu gia lần đầu tiên, để lại cho anh một lá thư đề nghị anh gặp mặt ở ngọn núi phía sau.

Lý thiếu gia leo lên đỉnh núi, nhìn thấy Như Yên mặc bộ quần áo đó, hát những bài hát mà cô hát trong lần đầu tiên gặp mặt, cô đung người khiêu vũ dưới ánh trăng.

Nhìn thấy cô khiêu vũ, Lý thiếu gia không nói gì vẫn quyết định chia tay chia tay.

Sau điệu nhảy, Như Yên ngã xuống đất, thật ra là cô đã uống thuốc độc và quyết định tự tử.

Nhìn thấy người mình yêu chết trước mặt, Lý thiếu gia đau khổ, nhận ra rằng mình vẫn còn yêu Như Yên rất nhiều, cuối cùng ôm xác cô nhảy xuống vực tự vẫn.

* * *

Hai diễn viên trên sân khấu đóng cảnh cuối cùng phân đoạn cái chết của Như Yên và Lý thiếu gia.

Trương Vanh liếc nhìn đạo diễn Trần Qua đang say sưa thưởng thức màn biểu diễn.

Đây là bộ phim của hắn, có tên là 《 Chiếc vòng ngọc bích 》

Bộ phim này khá giống với《Yên chi khấu》 nhưng diễn biến và kết thúc của câu chuyện lại hoàn toàn khác. Sự tỉnh ngộ ở phút cuối của Lý thiếu gia và tự sát vì tình yêu đã biến toàn bộ tác phẩm trở nên thô tục, một câu chuyện cẩu huyết bình thường. Nếu đem so với 《 Yên chi khấu》thì không có cửa.

Theo Trương Vanh, anh thấy đây là một bộ phim điện ảnh bình thường, thậm chí có thể coi là thối nát. Nhưng có lẽ vì có cảm tình nên phim vẫn được khán giả tán thành, trở thành bộ phim ăn khách, hai mươi năm trước đã làm vỡ lòng không biết chàng trai cô gái thời 9X.

Bộ phim ban đầu hầu như không đạt chất lượng, màn biểu diễn trên sân khấu bây giờ càng làm giảm chất lượng đến thảm hại.

Hạ Mộng Di diễn quá kém!

Bộ phim này là một đại nữ chủ hí, điểm sáng tất cả tập trung trên nữ chính, là một người phụ nữ dám yêu dám hận, nhưng Hạ Mộng Di đã diễn hoàn toàn thành nữ chính phim thần tượng, cuồng si vì tình.

Nhìn thấy cô ta đã diễn trên sân khấu, thân thể dí sát, không tách rời nam diễn viên, Trương Vanh nổi hết da gà.

Anh ta biết kĩ năng diễn xuất của Hạ Mộng Di kém, nếu không thì anh đã chẳng mạo hiểm mà chọn cách khoan giường của Trần Qua.

Một năm sau, cô ta cũng lăn lộn được mấy vai diễn của Trần Qua. Nhưng kĩ năng diễn xuất thì như mèo mửa.

Rất nhanh, màn biểu diễn kết thúc, đèn bật sáng, và hai diễn viên đi đến trước sân khấu.

"Xin bốn vị cố vấn chỉ giáo"

MC giơ tay lên ra hiệu cho máy quay chĩa vào bốn vị cố vấn.

Sau khi trao đổi qua ánh mắt, Vương Tuyền lên tiếng "Trước tiên hãy nói về chuyện này nhé! Bộ phim này chính là bộ phim khai sáng tình yêu của tôi. Lần đầu tiên xem bộ phim này tôi đã khóc rất nhiều, đến bây giờ tôi vẫn nhớ. Tôi tin rằng đây cũng là kỉ niệm chung của 'người trẻ' ở độ tuổi của tôi.

Vương Tuyền nói vài câu đùa, khuấy đảo bầu không khí trước khi chính thức đưa ra lời nhận xét" Lưu Thanh Tuyền, phong độ của cậu ổn định, nhưng chỉ là hơi ổn. Loại cảm giác rối như tò vò muốn chia tay nhưng không nói được thành lời biểu đạt lại không quá đúng chỗ, nếu có thể kìm nén tâm trạng sẽ càng tốt "

" Hạ Mộng Di tôi cảm thấy bạn diễn rất tốt, thể hiện nỗi đau và nỗi buồn của Như Yên trước mặt người yêu của cô ấy, và cảm xúc rất tốt, ừm, vậy thôi. ".

Vương Tuyền dừng lại, chuyển sang lời nhận xét của Từ Chấn.

Anh ta là tên giảo hoạt ngay lập tức bắt đầu lấp đầy những khoảng trống mà Vương Xuân để lại:" Tôi cảm thấy Lưu Thanh Tuyền diễn xuất vẫn tốt. Cậu ta luôn ở trong nhân vật. Thiếu gia Lý trong cốt truyện đang nghi ngờ chính mình lúc này Hắn nghi ngờ chính mình, rốt cuộc tình vẫn như mây khói, cảm xúc này tuy rằng giữ ở trong lòng, nhưng ngoài mặt sẽ không biểu hiện ra quá nhiều. Tất nhiên diễn xuất của Hạ Mộng Di cũng rất tốt, nhưng nếu có thể điều hòa cảm xúc thì sẽ rất hoàn hảo ".

Quyền phát biểu chuyển dời đến Tạ Giai Kì, cô nhìn lên sân khấu, miệng cười có chút cứng nhắc, lộ vẻ lúng túng.

Cô rõ ràng là có ý kiến với màn biểu diễn này, khi họ đang biểu diễn, Trương Vanh nhìn thấy trên mặt cô vẫn tỏ vẻ đầy kinh ngạc và khó hiểu, giống như không hiểu tại sao các diễn viên trên sân khấu lại có thể diễn thành cái dạng này.

Nhưng những nhận xét của hai cố vấn trước làm cô có chút bối rối, suy nghĩ một chút cô chuyển chủ đề, nở một nụ cười" Tôi tham gia chương trình tạp kĩ lần đầu với tư cách là một cố vấn. Tôi vẫn còn ngạc nhiên, hả, mình được mời làm một cố vấn? "

Cô làm ra một bộ giật mình, vẻ người vui tươi khiến khán giả cười nghiêng ngả.

" Kỳ thực, lần này tôi đến là ôm một bụng học tập, hai diễn viên đều là diễn viên tốt, có nhiều thứ tôi vẫn cần chỉ giáo thêm, mong là sẽ có dịp hợp tác. Xin cám ơn! "

Khéo léo bỏ qua phần nhận xét, cô chuyển quyền phát biểu cho Trương Vanh.

Kịch hay sắp đến!

Khán giả vô cùng phấn khích, phóng tia nhìn chằm chằm về phía Trương Vanh, mong chờ anh hé răng nhận xét.

Tổ đạo diễn dưới sân khấu hưng phấn nhìn chằm chằm Trương Vanh, trong lòng thầm than:" Má nó! Má nó ".

Trương Vanh vô cảm nhìn Hạ Mộng Di trên sân khấu, sau đó bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, nhanh chóng liếc nhìn Trần Qua.

Đột nhiên Trương Vanh lên tiếng, giọng nói lan khắp căn phòng" Sau khi xem xong màn biểu diễn này, tôi có cảm giác, như gai ở lưng, như đứng đống lửa, như ngồi đống than, như nghẹn ở cổ họng. Tôi thấy màn biểu diễn này quá kém, nhất là vai Như Yên, diễn quá nát."

Ngay khi anh dứt lời, hiện trường nhất thời một mảnh ồ lên, chỉ một thoáng nổ tung, oa!

Hạ Mộng Di sững sờ, sắc mặt tái nhợt.

Vẻ mặt của Trần Qua trong nháy mắt xụ xuống, đen như đáy nồi.

Đạo diễn chương trình chỉ kém nước nhảy cẫng lên.

Đúng! Đúng! Tiêu đề của số đầu tiên nhất định là đây.

Cái tên Trương Vanh này quả nhiên không làm mọi người thất vọng, dũng khí cũng đáng kể, không hề giảm sút so với năm đó! Quá đã!

Ở lối ra vào, chị Hạ mặt tối sầm, thiếu chút nữa phun ngụm máu ra ngoài.

Xong! Cái tên tiểu tử thúi này quả nhiên không nhịn được!

Xong thật rồi!

Cơ hộ trở mình cái rắm nha!

<3 <3 <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro