chương 11+12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                       Chương 11: Yến tiệt.

Khi cô xuất hiện trước đám đông, Nam Cung Phi An đã rất sợ hãi, không phải vì thân phận hay vì nhan sắc của cô gay chú ý đến người khác, mà vì ánh mắt kia khiến cô mất đi bình tĩnh. Vào lúc cô không thể chịu nỗi sức ép của đôi mắt kia, thì ngay bên cạnh cô đã có bàn tay ấm áp luôn nắm chặt tay cô, hướng cho cô ánh mắt yêu thương và nụ cười ôn nhu. Nam Cung Phi An tự tin hơn hẳn, bước cùng anh và bà nội vào sảnh.

- Ba..._ Nam Cung Phi An lên tiếng gọi ông.

- Tốt..con gái ngoan.._ Nam Cung PHúc Điền vui vẻ nhìn con gái. Ông đang lo lắng sợ con gái sẽ không đến cũng may cô cũng đã đến.

- Phi An. Con về rồi sao? _ Dương Mỹ Yến tỏ ra là người mẹ kế hết mực thương yêu con của chồng, nhưng trong lòng bà đang thầm nguyền rủ cô, Nam Cung Phi An biết rõ, nhìn vào mắt bà ta cô có thể đón được, trên thương trường đã lâu nên cô rất hiểu những con người mưu mô, đoạt quyền như bà ta.

- Phi An..._ Nam Cung YẾn Duyệt cũng tỏ ra là người chị gái thương yêu em mình, hết mực dịu dàng mà gọi cô.Nam Cung Phi An nhìn họ chỉ gật đầu xem như chào hỏi, thế nhưng cô không thể tự nhiên khi ánh mắt nguy hiểm kia vẫn nhìn cô.

- Chủ tịch..._ Thư kí của Nam Cung Phúc Điền có vẻ hốt hoảng vào tìm ông.

- Thư kí Phương, có chuyện gì sao?_ Nam Cung Phúc Điền lên tiếng hỏi. Cô thư kí ghé tai vào ông nói nhỏ chuyện gì đó khiến sắc mặt ông thya đổi hoàn toàn.

- Cô nhanh cho người tìm đi._ Ông lên tiếng nói.

- Có chuyện gì sao ba?_ Nam Cung Phi An lên tiếng hỏi khi thấy sắc mặt ông không tốt.

- Không có gì? Ba có chút chuyện, con ở đây cùng Lãnh thiếu đi._ Nam Cung Phúc Điền nói xong thì đi ngay.

- Em qua kia ngồi đi, tôi tìm chút gì cho em uống.._ Lãnh Phong ôn nhu lên tiếng.Nam Cung Phi An mỉm cười gật đầu, lúc Lãnh Phong rời đi thì Kỷ Thiếu Phong cũng bước tới.

- Tôi đã cảnh cáo cô, đừng xuất hiện trước mặt tôi ka mà._ Giọng nói của anh lạnh lùng vang lên.

- Kỷ tổng, có lẽ anh đã lầm, tôi đến không phải vì anh.._ Nghe giọng anh Nam Cung Phi An có chút cứng người, nhưng chỉ trong chốc lát cô đã khôi phục vẻ bình tĩnh hằng ngày lên tiếng đáp trả lời anh. Đường đường là một luật sư giỏi thế nhưng trước anh cô luôn không thể mở miệng, vì yêu anh cô đã bỏ rất nhiều tuổi xuân. Trước đây ước mơ của cô là một nhà thiết kế, nhưng vì anh theo học luật, cô cũng đăng kí học luật, anh theo nghành kinh doanh cô cũng đăng kí học, ước mơ của cô luôn đình trệ, nhưng hôm nay đã khác tình yêu của cô dành cho anh đều bị anh chà đạp, xem thường cô, mà không? Trước giờ anh không hề yêu cô mà yêu chính là người chị cùng cha khác mẹ kia của cô, thời gian ở cạnh anh cô chỉ giống người thế thân cho chị cô.

- Vậy sao? Cô muốn chứng minh cho tôi thấy cô chính là thiên kim nhị tiểu thư của Nam Cung tập đoàn sao?_ Kỷ Thiếu Phong nhếch môi lạnh lùng nói, anh chỉ nghỉ cô vì không muốn thua Nam Cung Yến Duyệt nên mới về nhà, cô muốn thua với người anh yêu sao?

- Mặc kệ anh nghỉ tôi như thế nào? Vì trong mắt anh tôi luôn là người tham hư vinh giàu sang._ Nam Cung Phi An để lại câu nói lạnh lùng liền rời đi.

Qv



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro