Chương 30: Gia cảnh khó khăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Không được không được, không thể bỏ qua dễ dàng như thế

Bên này, Tần Lệnh Thư và Trịnh Tuyết Linh vẫn đang lên mặt với Cố Phu Nhân kia, còn ở một góc khuất bên kia, Phạm Nguyên Khang và Văn Thiếu Phong đang đứng nhìn về phía đó. Văn Thiếu Phong đã về từ lâu, mẹ anh bảo đi ra đây tìm cô, ra đến nơi thì thấy Phạm Nguyên Khang đang đứng nấp hóng chuyện vui nên cũng gia nhập luôn

-Vị hôn thê của anh hơi bị máu lửa đấy

-Còn phải nói, bạn gái của cậu cũng không vừa, đều là xuất thân con cháu nhà tướng, tôi so với Tuyết Linh và Lệnh Thư thật sự là.... - Phạm Nguyên Khang vừa lắc đầu vừa nói. Tần Lệnh Thư và Trịnh Tuyết Linh đều là cháu nhà tướng, Phạm Nguyên Khang cũng thế, nhưng cả hai người bọn họ đều toát lên khí chất đúng chuẩn dòng máu gia đình quân đội. Còn Phạm Nguyên Khang, vẫn là nên về làm kinh doanh thì hơn.

-Anh không định ra mặt sao?

-Bao giờ cậu ra thì anh ra, yên tâm, Thư Thư xử lý được, chỉ là một Cố gia nhỏ nhoi

Quay trở lại bên kia, con gái Cố Phu Nhân đi tìm mẹ mình hiện tại cũng đã đến rồi, cô ta đương nhiên nhận ra Tần Lệnh Thư. Thấy mẹ mình vẫn cố chấp dằng co với hai vị kia, cô con gái liền khẽ nói nhỏ với mẹ mình

-Mẹ, ngàn vạn lần không nên đắc tội với Tần gia Phạm gia. Nếu không tiền đồ của nhà chúng ta để đâu, tiền đồ của con trai con gái mẹ để đâu a

-Cô ta thật sự là Tần Lệnh Thư? - Cố Phu Nhân cũng hơi lo lắng, nhỏ giọng hỏi lại con gái mình. Kết quả cô con gái gật đầu một cái, bà ta liền hoảng cả lên

-Sao nào, Cố Phu Nhân có gì muốn nói? - Tần Lệnh Thư nhàn nhã hỏi

-Thật sự xin lỗi Tần Tiểu Thư, Trịnh Tiểu Thư, là tôi ngu dốt không hiểu chuyện. Chỉ mong cô bỏ qua cho gia đình tôi - Cố Phu Nhân bối rối xin lỗi, con trai bà hiện tại tiếp quản Cố thị không tốt, con gái là hi vọng duy nhất. Mà chồng bà ta lại có một đứa con trai riêng ở ngoài, trong lòng bà ta lúc nào cũng như lửa đốt. Lúc này nếu chọc đến hai nhà Tần Phạm, chồng bà ta còn không điên tiết lên sao?

Tần Lệnh Thư có thể không quan tâm đến nhà họ Cố như thế nào, nhưng Trịnh Tuyết Linh lại vô tình biết được chuyện này. Điều Cố Phu Nhân lo lắng, trong giới thượng lưu này là lẽ đương nhiên, cũng sẽ có rất nhiều người lo lắng như thế. Dù sao thì bà ta cũng là một người mẹ vì tiền đồ của con cái và chính bản thân mình, chỉ là cách thức không đúng mà thôi

-Bỏ đi, nhà chúng tôi không có rảnh để quan tâm tới nhà mấy người. Thấp cổ bé họng như Cố gia, ở trong giới này nên biết thu liễm lại

Trịnh Tuyết Linh ra tay trước Tần Lệnh Thư, bỏ qua cho hai mẹ con bà ta một lần. Hai mẹ con bọn họ mừng như bắt được vàng, liền cúi đầu cảm ơn xin lỗi lẫn lộn rồi nhanh chóng tẩu thoát. Tần Lệnh Thư nhìn sang cô, dò hỏi

-Sao thế? Bỏ qua dễ dàng thế à?

-Haizz, gia cảnh khó khăn, không nên quá độc, xem như là tích đức đi

-Chị không tin là Văn Thiếu Phong sẽ bỏ qua cho Cố gia - Tần Lệnh Thư nhếch môi, dám đụng đến người phụ nữ của Văn Thiếu Phong, bỏ qua mới lạ đó. Bản thân cô cũng là người phụ nữ của tổng tài, tuy là e ngại gia thế không ai dám đụng đến cô, nhưng mà Phạm Nguyên Khang lúc nào cũng treo cái câu kia trên miệng. Cái gì mà đụng đến người phụ nữ của Phạm Nguyên Khang, giết không tha, xin lỗi đi, anh còn chưa ra tay Tần gia đã đi trước rồi. Nhưng không sao, cô lại đặc biệt thích nghe

Trịnh Tuyết Linh cũng nghĩ là Văn Thiếu Phong sẽ không để yên, thế nên lúc nãy cô mới không ra tay với họ

-Sẽ không động đến

Cả Tần Lệnh Thư và Trịnh Tuyết Linh đều giật mình quay lại. Không biết từ bao giờ, Phạm Nguyên Khang và Văn Thiếu Phong đã đứng ngay phía sau bọn cô, người vừa lên tiếng chính là Văn Thiếu Phong

-Anh về từ khi nào thế?

-Cũng được một lúc rồi, em đã mua được quà cho mẹ chưa? - Văn Thiếu Phong đi đến cạnh cô, dịu dàng hỏi. Trịnh Tuyết Linh gật đầu, quà lúc nãy cô đã để trên bàn rồi, cũng đã ghi tên mình lên, nhưng bây giờ còn chưa đến lúc mở quà

Phạm Nguyên Khang và Tần Lệnh Thư kéo nhau đi trước, khách khứa phía sau cũng đã tản bớt, chỉ còn lại hai người. Văn Thiếu Phong đưa tay lên vén mấy sợi tóc mai bên tai cô, vừa hỏi

-Em tặng mẹ cái gì?

-Đến lúc anh sẽ biết thôi - Cô cười ngọt ngào, kéo lấy tay anh - Ba ngày tới em sẽ đi Milan một chuyến, anh có muốn nghỉ ngơi chút không?

-Em đi Milan làm gì?

-Thì là do quen biết với một nhà thiết kế lúc còn làm diễn viên, cậu ta mời em qua dự fashion show. Em nghĩ lâu lâu nghỉ ngơi cũng tốt, mặc dù anh mới nghỉ một tuần, nhưng đi với em ba ngày chắc không sao chứ?

Đi Milan chỉ là cái cớ, cái chính vẫn là cô muốn bọn họ có không gian riêng. Suy đi nghĩ lại, hai người họ là một cặp, tuy là chưa công khai, nhưng cũng cần có thời gian riêng tư. Ba ngày cũng được, ít ra còn có thể ở riêng, chứ không có mấy cái tên kì đà cản mũi kia.

-Em chắc chắn muốn anh đi cùng? - Văn Thiếu Phong hơi nghi hoặc hỏi lại cô

-Anh không muốn sao? Nếu anh không đi được thì em đi với đoàn đội em vậy - Phòng làm việc riêng của cô lúc còn ở công ty vẫn còn, nhưng chưa tìm được người thay thế cô, bọn họ vẫn có thể hộ tống cô dự sự kiện nếu cần.

-Không cần làm phiền đến người khác, anh đi với em là được chứ gì - Văn Thiếu Phong nhìn cô cười sủng nịch, việc ở Văn thị anh không càn thiết phải ngày nào cũng đến công ty. Văn thị là một hệ thống làm việc có nguyên tắc, anh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của người bên cạnh mình

Cô và Văn Thiếu Phong tách ra đi lên nhà chính, một số món quà sẽ được chọn ngẫu nhiên để mở ngay trước toàn thể khách khứa ở đây. Lệ Viên Viên kéo người quản gia đến bên cạnh, cẩn thận dặn dò

-Chọn quà của Phạm gia, quà của hai thiếu gia, Tư Thần, Hạ Lan gia, Khang gia, Vương gia, Lục gia, Tôn gia và quà của Tuyết Linh là được rồi

-Còn quà của Tần gia thì sao thưa Phu Nhân?

-Tần gia cũng đưa quà đến? - Lệ Viên Viên hơi ngạc nhiên, Tần gia có bao giờ liên quan đến mấy cái tiệc xã giao phù phiếm này đâu. Từ trước đến nay mấy gia tộc quyền quý cũng chỉ có Phạm gia bọn họ đến dự còn đưa quà đến, Tần gia là lần đầu tiên nha

-Tần Tiểu Thư là vị hôn thê của thiếu gia Phạm gia, hôm nay cũng tới

-Vậy thì phải có quà của Tần gia nữa, mau đi chuẩn bị

Quản gia cúi đầu sau đó chạy đi chuẩn bị. Quà tặng đều được đặt ngay ngắn ở trên chiếc bàn lớn, lúc nãy ông ta đã sớm phân loại mấy món quà có khả năng Phu Nhân sẽ chọn nhất rồi. Tổng cộng đưa lên mười món quà, chỉ là hình thức mà thôi, những món quà còn lại sẽ do người làm kiểm nghiệm, phân loại và đưa danh sách lên sau đó.

Văn Thiếu Phong đứng phía trên, bên cạnh mẹ anh. Trịnh Tuyết Linh và Triệu Tư Thần đứng cạnh nhau ở phía dưới. Bà Lệ Viên Viên bắt đầu mở quà, đầu tiên là quà của hai đứa con trai, Văn Thiếu Phong và Văn Thiếu Duy cùng mua chung một món quà, là một bộ cờ tướng đá ngọc bích. Cả hai người đều biết mẹ mình thích cờ tướng và đá quý, vì thế liền đặt riêng bộ cờ này, mỗi một quân cờ đều được làm thủ công tinh xảo, sử dụng loại đá tốt nhất. Món quà tiếp theo là quà của Tần gia, Tần gia tặng cho bà một cây gậy như ý, làm từ thạch anh xanh.

-Chiếc gậy này từng là một trong hai bảo vật trấn phủ của Tần gia ngày xưa. - Tần Lệnh Thư lên tiếng, Tần gia trước chính là dòng dõi quan lại quý tộc, bảo vật trấn phủ có giá trị rất lớn a - Tần gia cũng chưa lần nào gửi quà tặng tới Văn Phu Nhân đây, lần này ông nội xuất ra bảo bối này xem ra rất coi trọng Văn gia

Ý tứ trong lời Tần Lệnh Thư, có người hiểu, có người không hiểu. Tần Lệnh Thư sắp làm dâu Phạm gia, Trịnh Tuyết Linh cũng tính là em họ của cô, hiện tại Tuyết Linh đang qua lại với Văn Thiếu Phong, có thể đoán sau này sẽ tiến xa hơn. Nếu như Trịnh Tuyết Linh thật sự gả vào Văn gia, nhà bọn họ không nể mặt Phạm gia thì cũng phải nể mặt Tần gia, sẽ không gây khó dễ cho Tuyết Linh

-Ô dù của bạn gái anh thật lớn nha - Văn Thiếu Duy ghé tai nói nhỏ với anh trai mình. Văn Thiếu Phong chỉ khẽ nhếch môi, xem như đó là lẽ đương nhiên - Nhưng mà ô dù này không cần thiết lắm, ba mẹ không phải rất vừa lòng với Tuyết Linh sao

-Chú không hiểu, lần này Tần Lệnh Thư ra mặt thay Tuyết Linh, chính là đánh vào khách khứa phía dưới, không phải đánh vào nhà chúng ta. Sau này khi anh và Tuyết Linh công khai, nhìn lại sẽ hiểu rõ hôm nay Tần Lệnh Thư tặng đồ quý này rốt cuộc là có ý gì

Văn Thiếu Duy suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng hơi ngẫm ra. Nếu sau này Văn Thiếu Phong và Trịnh Tuyết Linh công khai, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nói ra nói vào rằng thân phận của cô không xứng với Văn gia này nọ. Mà hôm nay Tần Lệnh Thư đại biểu chính là ra mặt thay cô, chứng tỏ Tần gia xem trọng Tuyết Linh, như thế bọn họ nếu thực sự có bất mãn cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.

-Tần Lệnh Thư này quả thật suy nghĩ thận trọng, vừa làm anh nợ cô ta một vố lớn, vừa lấy lòng được nhà chồng tương lai. Đúng là không đơn giản

-Tần Lệnh Thư làm sao đi với hai chữ đơn giản chứ - Văn Thiếu Phong khẽ cười, cô ta là Đại tiểu thư lá ngọc cành vàng của Tần gia, một danh gia vọng tộc, sinh ra trong một gia đình gia giáo có học thức. Ở trong gia đình giàu có là đã được nuôi dạy khác người rồi, Tần gia lại nuôi con theo kiểu đặc biệt, IQ và EQ đều cao, cũng không phải tự nhiên Tần Lệnh Thư lại là cháu gái cưng của Tần lão tướng đâu.

Hai anh em bọn họ nói chuyện với nhau được một lúc thì Lệ Viên Viên đã mở xong quà của Phạm gia, Hạ Lan gia, Tôn gia, Vương gia và Lục gia rồi. Lúc này trên bàn chỉ còn lại quà của Khang gia và Tuyết Linh nữa

-Đoán xem Khang Tử Thiên sẽ tặng gì cho bà ấy - Ở phía dưới, Triệu Tư Thần hơi mỉm cười hỏi Trịnh Tuyết Linh

-Xe hơi sao? - Khang Tử Thiên nổi tiếng mê xe hơi, ngoài cái này ra thực sự cũng không biết là tặng cái gì nữa

Ở trên kia, Lệ Viên Viên dường như đã đoán trước được món quà của Khang gia, bà bất đắc dĩ mở hộp quà nho nhỏ trong tay ra. Giống như những năm trước, bà vẫn nghĩ rằng một chiếc chìa khoá xe sẽ rơi ra, nhưng không, là một chiếc lắc tay bằng vàng, hoạ tiết khá quen mắt. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, năm nay không phải là xe hơi nữa sao, Khang Tử Thiên cũng biết suy nghĩ rồi?

Văn Thiếu Phong thấy mẹ mình ngớ người nhìn chiếc lắc tay liền lên tiếng giải thích một chút

-Mẹ, năm nay Khang Tử Thiên lấy vợ rồi, chiếc lắc tay này là Khang Thiếu Phu Nhân đích thân nhờ đến Vương Uyển Như thiết kế để tặng mẹ đó. Có phải thấy hoạ tiết rất quen mắt hay không?

-Là vợ nó tặng quà sao? - Lệ Viên Viên kinh ngạc hỏi lại - Ai, quả nhiên là người đã lấy vợ có khác, thằng nhóc Khang Tử Thiên này mấy năm liền đều tặng mẹ xe hơi, cứ nghĩ năm nay cũng thế, nào ngờ là có phụ nữ nhúng tay vào, tốt lắm

Năm nay Khang Thiếu gia lấy Âu Dương Tiểu Thư làm vợ, đương nhiên là Âu Dương Thuần sẽ không để chồng mình lại một lần nữa đem xe hơi đến tặng người lớn rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro