Cha nuôi cùng anh trai nhà tôi là con nghiện cờ bạc [3]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chơi đùa chán chê, lúc này Lục Trát mới móc thứ đã dựng đứng tự nãy giờ ra khỏi quần.

Thứ đồ chơi to lớn kia vừa được giải phóng đã đập thẳng vào mặt Tiêu Thụy. Cậu ngượng ngịu cắn môi, muốn dời ánh mắt đi nơi khác, thế nhưng vẫn cứ không kiềm được hiếu kỳ mà quan sát nó.

Thứ đó của Lục Trát không khác gì cơ thể gã. Chỉ có điều nó thô to và gân guốc dữ tợn mà thôi...

Tiêu Thụy nuốt ực một tiếng. Hai tay cậu bị Lục Trát trói lại, hiện tại vẫn chưa từ bỏ ý định mà muốn trốn thoát.

Lục Trát nhìn sắc mặt tái nhợt hệt như xác chết của cậu. Gã một tay bất ngờ nắm lấy tóc Tiêu Thụy kéo đầu cậu dúi vào vật kia, một tay không rảnh rỗi mà bóp mũi Tiêu Thụy, cản trở hô hấp của cậu.

Gã từ trên nhìn xuống thiếu niên vì đau mà biểu cảm nhăn nhó, khoé mắt cùng chóp mũi đều hồng hồng một cách đáng yêu. Gương mặt cậu ngập tràn hoảng hốt lẫn sợ hãi, nước mắt trên mặt chưa kịp khô đã ồ ạt rơi xuống, gương mặt tuyệt sắc nùng lệ đáng thương. Lại không may khơi gợi lên thú tính tàn bạo trong gã.

Miệng nhỏ bất lực há ra tìm kiếm dưỡng khí, lộ ra bên trong là chiếc lưỡi đỏ mọng mềm mại. Từng cái răng trắng tinh đều tăm tắm khiến Lục Trát nổi lên thú tính. Gã thật sự muốn đem ngón tay bỏ vào trong để quẫy nhiễu trêu đùa chiếc lưỡi kia, còn muốn nhổ bỏ từng cây răng mang tính uy hiếp kia. Để thiếu niên này trở thành một thằng điếm thực sự, quỳ bò mà mút dươ*g vật gã.

"Ngoan nào, mút đi thằng đĩ"

Lục Trát nhân lúc Tiêu Thụy há miệng, phần thân to lớn ục ịch thúc vào một cái, ngay lập tức toàn bộ cây gậy thịt thô to kia trượt vào bên trong.

"Ứm ư! a ứ! ô..!!"

Tiêu Thụy lắc đầu nguầy nguậy muốn thoát ra khỏi thứ kia. Thế nhưng bàn tay to lớn của Lục Trát từ phía sau nắm lấy tóc cậu, hông thì liên tục đưa ra thúc vào. Cả khoang miệng bỗng chốc bị lấp đầy, đỉnh dươ*g vật gã ta chạm đến tận nóc vòm họng khiến Tiêu Thụy không cách nào nuốt được nước bọt. Chất lỏng nhớp nháp chậm rãi chảy xuống cằm thiếu niên theo từng cú thúc đẩy của gã.

Lục Trát từ trên nhìn xuống, gã thấy Tiêu Thụy vì bức bách mà lộ ra chống cự, khuôn mặt kia thường ngày không để lộ quá nhiều cảm xúc, lúc này vì nghẹn khí mà đỏ bừng bừng. Cặp đồng mâu ô sắc kia ngập tràn lưu thủy trong suốt, nỗi bất lực hiện rõ trên gương mặt cậu, tia thù hận trộn lẫn sợ hãi không chút che giấu. Sự phản kháng trong vô vọng của Tiêu Thụy càng làm Lục Trát thêm hưng phấn.

Gã liên thục thô bạo mà thúc vào miệng thiếu niên. Cảm nhận vòm họng co rút, hút lấy đỉnh quy đầu, khoái cảm nhục dục lấp đầy tâm trí. Cái miệng đĩ thoả này đúng là một cái lỗ đụ tuyệt vời.

Lục Trát nghĩ, chỉ có miệng nhỏ thôi đã mê người như vậy. Phía dưới chắc có lẽ cũng không thua kém gì. Tiêu Thụy này đúng là sinh ra để bị người ta đụ mà!

"Ưmm! hah... a hứm!!"

Gã thúc càng lúc càng mạnh, cũng càng sâu hơn. Tiêu Thụy có cảm giác cổ họng bị tàn nhẫn đâm chọt. Mùi vị ghê tởm cùng trụ thịt kia ở trong miệng cậu không nhỏ lại mà mỗi lúc phình to ra. Khoang miệng cậu đã mỏi nhừ, hàm dưới như muốn rơi xuống. Thậm chí Tiêu Thụy cảm thấy bản thân đã không bảo trì nổi thanh tỉnh. Đầu óc cậu dần trở nên mơ hồ, dù kẻ ở trên thúc lấy thúc để cũng mặc kệ buông xuôi cho gã ta tuỳ ý.

Mà Lục Trát dù đắm chìm trong khoái cảm nhưng không quên để ý đến Tiêu Thụy. Gã thấy cậu sắp ngất thì lập tức tăng nhanh tốc độ, ấn đầu cậu vào đám lông rậm rạp kia rồi bắn thẳng vào trong miệng Tiêu Thụy. Bắn xong Lục Trát không lập tức rút ra mà giữ đầu Tiêu Thụy ở tư thế đó.

Thiếu niên cả gương mặt vùi đầu vào giữa háng nam nhân to béo, cậu bị gã đè cả thân lên người, cân nặng thân thể dồn xuống ép vào đầu Tiêu Thụy. Hai tay gã ta ấn lấy đầu cậu, buộc Tiêu Thụy phải ngậm thứ kia trong miệng. Dươ*g vật Lục Trát nằm sâu tận bên trong khiến Tiêu Thụy rất muốn nôn, gã ta còn vừa mới bắn một lượng lớn tinh dịch hôi hám vào trong.

Mùi vị ghê tởm nhớp nháp nhưng khốn nạn thay, Tiêu Thụy vô lực nhả ra. Lục Trát ấn đầu ngăn cản hô hấp cậu, Tiêu Thụy mơ mơ hồ hồ liền vì tìm kiếm không khí mà nuốt xuống một ngụm tanh hôi kia. Lúc này Lục Trát mới hài lòng rút ra dươ*g vật vẫn còn thẳng đứng.

Tiêu Thụy được tự do, lập tức xoay người nôn khan liên tục. Cậu ho sặc sụa, miệng vì mỏi nhừ mà không cách nào khép lại được, phải nếm mùi vị tinh dịch ghê tởm của đàn ông, lưỡi cậu nhè ra muốn nhả chúng ra ngoài.

Đáng tiếc Tiêu Thụy ban nãy nuốt xuống bụng một số lượng lớn, mặc kệ cậu muốn nôn thế nào cũng không nôn ra được gì. Nước dãi nhiễu nhạo làm cánh môi thiếu niên ướt át kiều diễm không tưởng.

Lục Trát vốn chỉ vừa xìu xuống được một nửa, chứng kiến cảnh tượng nôn khan khốn khổ kia, phía dưới tiếp tục dựng lên.

"Thằng đĩ nhà mày! Ai cho mày nôn ra hết thế hả?! Đ*t mẹ mày, liếm sạch hết cho tao!"

Tiêu Thụy khoé mắt phiếm hồng, đầu óc cậu lúc này vì liên tục bị Lục Trát bạo hành mà phản ứng chập chạp. Bên tai ù ù nghe thấy âm thanh tức giận dữ tợn chửi mắng kia, lời lẽ thô tục như đánh phá màn nhĩ cậu. Tiêu Thụy còn chưa kịp thở được mấy hơi, sau cổ lại truyền đến lực tay bạo lực quen thuộc.

Tầm mắt bị phóng đại nhìn xuống bãi tinh lẫn nước bọt mà mình vừa nôn ra. Cả khuôn mặt đều bị gã ta dụng lực đè xuống.

"Hah, không... đừng, tôi không... hah ứm!"

Tiêu Thụy chỉ kịp nói mấy tiếng đã bị doạ đến la toáng lên. Bởi vì Lục Trát một tay ấn đầu cậu xuống bãi nôn, một tay đã lần mò xuống nơi kia.

Tiêu Thụy trong tư thế quỳ chổng mông như một con chó, hai tay cậu còn chưa được giải thoát, vô lực phản kháng. Đầu thì bị đè thấp, mông thì vểnh lên cao, nơi tư mật đều bị ánh mắt bẩn thỉu kia nhìn không sót thứ gì. Lục Trát vỗ đét đét vào cánh mông Tiêu Thụy.

Thằng đĩ này trông thì khá ốm, có điều cái nơi này thế nhưng lại nộn thịt, hơn nữa còn mềm mềm căng mọng. Lục Trát dán ánh mắt vào mà nhìn, gã khoái trá đánh mông cậu đỏ lên xong, ngón trỏ mập ú chọt chọt lỗ hậu. Nhưng nơi đó của Tiêu Thụy căn bản chưa từng khai phá ra, quá mức cắn chặt.

Gã cố chấp chọt vào một ngón tay, Tiêu Thụy trên này đã đau đến nhíu chặt mi.

"Lỗ đít của mày khít thật đấy. Tao còn tưởng với cái cơ thể đĩ thoả này thì mày đã sớm bị thằng nào đụ rồi chứ"

"Nhưng mà bé cũng yên tâm đi, lát nữa ông đây sẽ giúp bé lấy tr*nh đít ha ha"

Lục Trát cảm thấy không thể nhét nổi ngón thứ hai, gã cũng không cố chấp nữa. Thế nhưng lại dùng lời nói vũ nhục cậu. Nhìn cơ thể thiếu niên phút chốc căng cứng, lỗ nhỏ cũng bởi tâm tình chủ nhân mà siết chặt, lưu luyến mút lấy ngón tay gã.

"Ông đừng... xin ông... hức, tha cho con đi mà, xin ông... làm ơn... hu hu"

Tiêu Thụy nức nở xin tha, loại vũ nhục kia cậu làm sao chịu nổi? Mặc dù gia giáo gia đình cậu không tốt, nhưng thật ra Tiêu Thụy ở nhà không nhiều, phần lớn thời gian đều là đi làm công, loại người cậu tiếp xúc đều là thành phần có đạo đức.

Trước đến nay Tiêu Thụy chưa bao giờ phải nghe người ta đánh giá cậu thấp hèn như vậy. Sự xấu hổ tủi nhục lấp đầy Tiêu Thụy, khiến giọng nói cậu cũng trở nên rụt rè, trong âm tiết mang theo nỗi nghẹn ngào đáng thương.

Con dã thú trong người Lục Trát sớm sổ lồng, gã nhìn tình cảnh chật vật đầy cam chịu của cậu, cảm thấy sung sướng vô cùng. Gã muốn hủy hoại đi thiếu niên này, biến cậu trở thằng một thằng đĩ đực thật sự.

Gã cười giễu cợt cười hề hề, không chút nào quan tâm đến Tiêu Thụy ra sao.

"Ngoan ngoãn đợi ở đây, tao đi lấy ít dầu ăn bôi cho mày. Chứ để cái lỗ đít này làm đau c*c tao à."

Như thể biết được ý định muốn trốn của Tiêu Thụy, Lục Trát hâm doạ. "Mày liệu hồn mà bỏ chạy, tao đem đụ mày trước mặt cha mày. Để lão thấy con trai lão khi chổng mông để người ta đụ dâm đãng ra sao!"

Ý định bỏ trốn vừa mới nhen nhóm đã lập tức bị gáo nước lạnh tàn nhẫn dập tắt. Cậu run rẩy cuộn người lại, tiếng khóc rấm rức kiềm nén nho nhỏ truyền ra ngoài cổ họng. Lục Trát không quan tâm, gã xoay người đi ra ngoài.

Không lâu sau Lục Trát đã trở lại, trong tay còn cầm thêm chén dầu ăn. Cũng không thể trách gã không mua gel bôi trơn, Lục Trát căn bản không quan tâm Tiêu Thụy sau khi bị gã làm xong sẽ thành cái dạng gì, nên cần thiết gì phải lặn lội đi mua mấy tuýp gel cho tốn tiền.

Mắt Tiêu Thụy trừng lớn như muốn nức ra tới nơi, cậu nhìn gã ta lần nữa nâng lên cái mông, đem dầu ăn trơn trơn lạnh lẽo kia quét một vòng lỗ hậu.

"Không! Đừng...! Đừng mà!"

Tiêu Thụy tuyệt vọng khàn giọng cầu xin. Đáng tiếc Lục Trát không muốn quan tâm. Gã lấy dầu ăn bôi lên xong, sau đó đem ngón tay đâm vào bên trong. Cứ liên tiếp đâm chọt như vậy chừng hai ba lần, lại thêm tiếp một ngón tay nữa.

Âm thanh lép nhép dâm tục khiến Tiêu Thụy muốn tìm một cái lỗ chui xuống. Dưới mông bị gã ta bóp tách ra, cảm giác nhớp nháp lạnh lẽo từ nơi nọ truyền đến, hơn nữa cậu còn có thể rõ ràng nhận thấy hai ngón tay của Lục Trát đang ở bên trong khuấy lộng.

"Hưm... ư... Xin ông... hức... a.."

Ngón tay bên trong bừa bãi càn quấy, Lục Trát đối với kẻ đáng thương là Tiêu Thụy không có nửa điểm nương tay. Hai ngón tay đưa ra đút vào, vòng thịt lỗ hậu siết chặt lấy hai ngón tay gã, đâm chọc được một lúc, Lục Trát thấy lỗ nhỏ đã dãn ra, thì thoa một ít dầu ăn lên dươ*g vật mình, còn thừa lại thì đổ toàn bộ vào bên trong mật động kia.

Xúc cảm lạnh lẽo khiến Tiêu Thụy rùng mình, ngón tay thon dài siết thành nắm đấm, đầu ngón tay muốn tím tái hết cả. Lục Trát rút hai ngón tay ra, mang theo cả nhớp nháp của dịch ruột tiết ra. Gã nhằm lúc Tiêu Thụy thả lỏng, nâng lên vật đã cương cứng đến khó chịu dự định một phát tiến vào.
____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro