Cha nuôi cùng anh trai nhà tôi là con nghiện cờ bạc [6]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Thụy tự nhủ trong lòng xong, đẩy cửa bước vào. Ở bên trong vẫn là khung cảnh ồn ào như mọi khi, cậu cởi giày để sang một bên.

"Con về rồi ạ"

Bàn chân được bọc bởi chiếc tất đen tôn lên hình dáng tinh xảo. Ánh mắt Lục Trát quá nóng bỏng, tới mức Tiêu Thụy nhịn không nổi mà liếc gã một cái. Chạm phải ánh mắt bẩn thỉu kia, gã còn không biết kiềm chế mà liếm môi nhướng mày với cậu, doạ cậu nổi hết gai ốc trên người.

Tiêu Thụy gắng gượng vờ như không có chuyện gì mà bước lên bậc thềm. Lúc đi ngang qua đám người, một bàn tay bất ngờ nắm lấy cổ chân cậu khiến Tiêu Thụy giật bắn. Cậu phản xạ theo tự nhiên vung chân muốn hất bàn chân kia ra. Nhưng có lẽ người nắm đã liệu trước sự việc này, lực kéo mạnh mẽ làm Tiêu Thụy chao đảo, cậu thậm chí còn không kịp phản ứng mà ngã người ra sau.

Rầm một tiếng. Cơn đau nhức toàn thân khiến Tiêu Thụy xuýt xoa mấy tiếng, cậu cắn môi, nhíu mi nhìn kẻ kiếm chuyện với mình.

Khoan đã, thằng cha nào đây?

Tiêu Thụy hoàn toàn không nhận biết những người này. Dù sao đây là bạn giao lưu cờ bạc với NPC cha cậu, Tiêu Thụy chỉ nhận mặt chứ không nhớ tên.

Kẻ này tầm độ tuổi trung niên, gương mặt tầm thường đến độ không thể tầm thường hơn được nữa, là dạng tiêu chuẩn ném vào đám người thù chắc chắn chìm nghỉm. Tiêu Thụy rụt chân, bàn tay kia vẫn chưa buông chân cậu ra.

Gì đây?

Nhưng rất nhanh, Tiêu Thụy còn chưa kịp lên tiếng thì bàn tay kia đã thu lại. Hắn ta đánh giá Tiêu Thụy một lượt từ trên xuống dưới, sau đó quay sang nói với Lục Trát.

"Lão Lục, ông anh có mắt nhìn tốt đấy. Ây chà, sao trước đó tôi không thấy được nhờ?"

Giọng nói đàn ông say rượu vốn đã cực kỳ khó nghe, huống hồ lúc này hắn ta còn không chút che giấu ý đồ của mình, tràn ngập tiếc nuối mà nhìn Tiêu Thụy.

Ký ức tàn bạo hôm qua như bão ùa về, sắc mặt cậu tái nhợt, lảo đảo đứng dậy đi vào phòng như muốn bỏ trốn. Hàng loạt ánh mắt đằng sau quá đỗi mãnh liệt, bên tai còn truyền tới vài câu đối thoại ghê tởm kia.

Tiêu Tán Gia khịt mũi khinh thường nhìn Tiêu Thụy đóng sập cửa phòng. Đánh mắt xuống quân bài xui xẻo trên nền gạch, thấy cha mình ban đầu chỉ ăn được vài ba ván, về sau liên tiếp thua thảm hại, gã ta liền ác ý cười cười, nói với mấy gã cùng ngồi chơi bài.

"Nếu các chú không chê, sau này có thể dùng thằng nhãi ranh hồi nãy để xí xoá ít nợ nần cho cha con chúng tôi hay không?"

Tiêu Tán Gia nghĩ nghĩ, dù có thể xoá được khoảng ba mươi phần trăm thôi là quá đủ luôn rồi. Nhưng gã ta cũng không thể để đám người này chiếm tiện ghi được. Ánh mắt loé lên tia tham lam, gã ta biết rồi!

Xem ra sau này thằng đĩ kia cũng có thể giúp cha con bọn gã kiếm ít tiền được rồi.

"Chẳng phải nó là em trai mày à? Mày định bán mông em mày trả nợ hả thằng nhãi?!"

Cũng không biết ai nói câu này, nếu nghe lời nói mà không để ý tới giọng điệu cợt nhả cùng ý tứ không cần nói cũng biết kia đều hiện cả lên mặt thì còn nghĩ tên này lo lắng cho Tiêu Thụy.

"Vậy chúng ta chơi thêm hai ván nữa đi! Rồi để xem tính toán nợ nần nào"

"Ối giời, tiểu Tán yên tâm, bọn chú đây sẽ chăm sóc em trai nhỏ của mày tận tình ha ha"

Tiêu Thụy vào phòng, lưng tựa vào cánh cửa không hề cách âm kia, bàn tay đưa lên vuốt ngược mái tóc đen mềm mại ra sau. Trên gương mặt tinh xảo của thiếu niên không có lấy nửa điểm biểu tình, có điều đôi môi đang bị chính mình cắn chặt lấy kia đã ngang nhiên bán đứng tâm tình cậu.

"Chậc, muốn đổi kịch bản quá đi, người ta đâu có thích bạo lực tới vậy..."

Tiêu Thụy tự lẩm bẩm một mình, cậu hỏi hệ thống xem có thể cách nào để giúp tăng điểm của kịch bản hay không.

[ _Hệ Thống Đào Tạo Diễn Viên_

Nếu như tăng độ khó kịch bản, diễn viên có thể nhận lại số điểm tích lũy cao hơn. Tùy vào độ khó được nâng cấp mà tích lũy điểm nhận về sẽ tăng theo.

Đã giải đáp thắc mắc. Xin hỏi diễn viên Tiêu Thụy có muốn tăng độ khó?

Đã xác nhận thành công: độ khó tăng lên mức trung bình cộng.

Yêu cầu diễn viên tuân thủ quy tắc [Nghe lời NPC cha và anh trai]

Bổ sung hình tượng của bạn: diễn viên Tiêu Thụy trong vai thiếu niên bị ép làm theo ý muốn người thân. Bạn phải phản kháng nhưng không thể không nghe lời.

Vì độ khó kịch bản được tăng lên, nên tiến độ trị thương của hệ thống sau lần đầu tiên này sẽ chậm lại.

Chúc cậu có một trải nghiệm tốt đẹp!]

Tiêu Thụy nhếch môi, hình tượng này chẳng phải cậu đang diễn đây sao?

Phải mau chóng thoát khỏi kịch bản này mới được.

Lúc này cánh cửa truyền đến tiếng gõ cộc cộc từ mặt bên kia. Tiêu Thụy sửa sang lại biểu cảm, vươn tay mở cửa.

Sắc mặt cậu thiếu niên không tốt lắm. Ánh mắt dè chừng sợ hãi nhìn một đám đàn ông trung niên đứng ngoài cửa. Tiêu Tán Gia mặt mũi hếch lên trời, gã ta giơ chân đạp cửa phòng. Tiêu Thụy may mắn lùi ra sau mấy bước mới không bị cửa đập trúng.

"Thằng đĩ, mày ra đây tao biểu"

Tiêu Tán Gia khịt khịt mũi nhìn Tiêu Thụy. Cậu khẽ cắn môi, không tình nguyện lắm bước ra khỏi phòng.

Một vài gã trong đó lúc này mới để ý kỹ Tiêu Thụy, nhìn mấy miếng băng keo dán trên cần cổ khảnh mảnh của thiếu niên liền có thể đoán được đó là loại dấu vết gì. Những ánh mắt hèn hạ dâm loạn quét tới người Tiêu Thụy, ánh nhìn quá mức dung tục nóng bỏng làm cậu lùi lại mấy bước.

Cậu thiếu niên tựa vào cánh cửa cũ kỹ, mặt cúi gằm xuống đất, mái tóc đen mềm mại rũ xuống che đi gương mặt tái xanh của cậu. Bàn tay sớm đã siết thành nắm đấm, từng khớp xương tinh xảo căng thẳng mà siết lại, gân xanh trên mu bàn tay cũng nổi lên mấy đường.

Trong mắt những kẻ đứng ở đây, cậu chẳng khác nào một con cừu non tơ, một thằng đĩ điếm với cái mông nộn thịt ngon lành. Có kẻ đã nhịn không nổi nữa, nhìn dáng dấp cậu thì cũng quá khảnh mảnh so với con trai đi? Mặc dù không được nuột nà như mấy thiếu nữ, nhưng nghe đâu lão Lục bảo lúc làm tình với cậu cũng sướng lắm.

Hơn nữa bộ dạng muốn phản kháng nhưng lại phải chịu đựng khi chọc tâm bọn họ ngứa ngáy một trận. Thật sự rất muốn khiến cậu phải bày ra nhiều biểu tình khác nhau, như thế thì chỉ mới thoả mãn được một phần nhỏ.

Bàn tay đen đúa thô ráp nắm lấy cằm thiếu niên thô bạo nâng lên. Nụ cười không mấy thiện lành nhìn ánh mắt đen láy kia hiện lên tia giãy dụa, người này đoán nếu chọc cậu mấy câu có lẽ phản ứng sẽ thú vị lắm cho coi.

"Bé Thụy đúng không nào? Cho chú xin lỗi nhé. Hôm nào cũng tới nhà bé chơi bạc, vậy mà không phát hiện ra bé có tìm năng tới vậy" kẻ này cười ha ha buông lời trêu đùa, hắn ta còn làm giọng điệu tiếc nuối, hứng thú nhìn sắc mặt trắng bệch của cậu.

"Nhưng chú nghe nói mới hôm qua cháu vừa được lão Lục khai bao rồi đúng không? Sao hả bé? Cảm giác bị đụ có phải sướng lắm không? Nghe lão Lục kể bé cứ rên như mấy thằng điếm đứng đường ấy, chậc chậc"

Bàn tay chai sạn sờ soạng trên mặt thiếu niên, hắn ta miết đến đôi môi mọng nước kia, ngón tay mang theo mùi thuốc lá nồng nặc dày vò cánh môi Tiêu Thụy đến khi nó đỏ lên thì mới tiếc nuối buông tay.

Tiêu Thụy hệt như một người máy đứng đó chịu trận. Nhìn cậu đáng thương như vậy, gậy thịt của bọn họ đều cứng hết cả rồi. Thật muốn đè thằng này xuống đụ nát đít nó ra mà!

"Nào nào nào, mấy ông mỗi người từ từ đấy, ông nào cho lão khất nợ nhiều nhất thì lên trước đi. Trừ lão Lục ra đấy, hôm qua lão vừa làm rồi còn gì"

____

"Đệch bà nó! Lỗ đít thằng này ngon quá! Khít như l*n gái trinh ấy!"

Dươ*g vật thô to mạnh bạo thúc vào bên trong hậu huyệt. Gã nam nhân nắm đầu cậu ấn người lên trên cánh cửa phòng. Một tay thì siết chặt lấy tóc cậu, sung sướng cảm nhận sự co rút của hậu huyệt, một tay thì nắm lấy tính khí mềm nhũn phía trước của cậu mà giày vò.

Hai bờ mông trắng nõn cong cong thừa nhận từng cú va chạm thô bạo, âm thanh bạch bạch dâm mỹ vang lên khắp căn nhà. Cảm nhận dươ*g vật nam nhân cắm vào tận sâu bên trong đã khiến cậu rất khó chịu, đằng này tên khốn khiếp này còn nắm lấy vật phía trước của cậu mà xoa nắn.

Đáng tiếc trong tình cảnh này Tiêu Thụy cứng được mới lạ. Đầu cậu bị nắm đến có chút đau nhức, phía sau vòng thịt bị ép căng ra, thứ trụ thịt thô to nóng hổi đưa đưa đẩy đẩy, mỗi lần rút ra đều có cảm giác ruột ở trong cũng bị lôi ra cùng. Thân thể Tiêu Thụy lung lay theo từng cú nhấp của gã.

"Bé à, rên lên vài tiếng cho chú mày nghe nào?"

Gã ở sau cảm thấy nếu chỉ đơn giản đụ cậu thế này thôi thì chán lắm. Cậu không thể chống lại bọn họ, nên bị như thế này chủ đành cắn răng không để lọt ra tiếng rên rỉ.

Thất Trương sau khi ra lệnh vẫn thấy cậu không chịu nghe lời, gã ta tức giận đến méo mó cả mặt mày. Tay buông ra tóc Tiêu Thụy, dời đến mông cậu mà bạnh ra. Vòng thịt cúc huyệt căng cứng miễng cưỡng nhét vào côn thịt nam nhân, mỗi lúc Thất Trương kéo ra còn mang theo dịch nhầy, dính nhớp vào hai kẽ mông cậu. Thất Trương nảy ra vài ý tưởng.

Gã ta nhanh chóng thúc vài cái sau đó bắn vào trong, nhưng không lập tức rút ra mà nhờ mấy lão bạn đưa cho cái điện thoại. Trước gã ta chụp một tấm, cảm nhận được vòng thịt thiếu niên siết chặt lấy côn thịt gã, Thất Trương đánh bốp bốp vào mông cậu.

"Thằng đĩ dâm, màu thả lỏng ra chút nào!"

Dấu bàn tay đè lên dấu vết hôm qua. Thất Trương biết Tiêu Thụy sợ hãi thì càng thêm vui vẻ. Gã rút ra côn thịt bán cương, kéo theo cả mấy đường chỉ tinh dịch từ bên trong huyệt động của thiếu niên ra ngoài.

Tiêu Thụy hổn hển thở từng hơi nặng nhọc. Đôi đồng mâu ám sắc như phủ một tầng hơi nước ướt át, giọt mồ hôi mặn chát từ trán cậu dọc theo thái dương mà trượt xuống chiếc cằm thon gọn. Cậu gắt gao cắn lấy môi dưới đến độ muốn rỉ máu, theo mắt thường có thể nhìn thấy hai bàn tay chống lên cánh cửa đang bất lực run lên.

"Hưm...!"

Con mẹ nó thằng khốn này chọt trúng điểm G làm cậu sướng muốn chết. Có điều Tiêu Thụy biết nếu cậu mà mở miệng rên lên thì thế nào cũng bị tuột điểm kinh nghiệm, vì vậy đành phải chịu đau mà cắn răng ngăn lại tiếng rên của chính mình.

Đôi con ngươi đục ngầu nhìn xuống nơi gã vừa rút ra. Cái lỗ kia đã không thể khép lại, mị thịt đỏ ửng hơi hơi bị kéo ra, nơi xung quanh vòng thịt tràn ra tinh trù*g trắng đục đặc sệch, chậm rãi theo kẽ mông thiếu niên mà chảy xuống hai bên bắp đùi. Đôi chân thon dài run rẩy dạng sang hai bên, ngón chân trốn bên trong tất đen rụt lại. Tay cậu chống vào vách tường, cái mông cong cong dâm đãng vểnh lên như đợi người tới thao.

Lỗ hậu thiếu niên co rút theo bản năng, nó như gấp rút muốn trở về hình dáng cũ, nhưng đáng tiếc không thể được.

Thất Trương không để cậu trượt xuống gạch đã nắm lấy tay cậu kéo lên, lôi cậu đi ra gần cửa chính. Hắn ta thấy mấy lão bạn đang phì phèo điếu thuốc ngồi chơi bài thì ném cậu tới.

"A a!"

Tiêu Thụy loạng choạng nằm rạp xuống gạch, da thịt trâng trụi tiếp xúc với nền gạch lạnh lẽo khiến cậu rùng mình một cái. Thiếu niên vốn muốn chống tay đứng lên, thế nhưng đôi chân cậu dường như đã đuối sức. Cậu quẫn bách nhìn hai cái chân vô dụng của mình. Lại nghe đến đề nghị của Thất Trương, biểu cảm trên mặt như muốn vỡ vụn.

Thất Trương càm ràm với lũ kia. "Thằng này lỳ lợm vãi lờ, nó còn chả chịu rên lấy một tiếng!"

"Mà, tôi nghĩ ra trò này hay lắm. Chẳng phải bé đang là học sinh hay sao? Bắt nó mặc đồng phục rồi ngồi trước máy quay thủ dâm, mấy ông thấy thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro