Thời Đại [4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên tai Tư Dạ nghe thấy lời nói của Tiêu Thụy, nhưng hắn quyết định làm ngơ. Đây cũng chẳng phải lần đầu.

Tiêu Thụy đối với hắn chưa bao giờ có phòng bị. Kể từ chén cháo, rồi thuốc hắn đưa cậu. Tiêu Thụy chỉ hỏi vài câu tượng trưng, mà hắn cũng trợn mắt nói dối.

Hắn thích dáng vẻ say ngủ của cậu. Thích dáng vẻ cậu tùy ý hắn sắp xếp, bị hắn nâng chân đụ đến mức ướt dầm dề hỗn độn một mảng. Hắn đều thích.

Mỗi lần cậu ăn xong, Tư Dạ sẽ mang đồ ăn ra ngoài. Ngồi canh thời gian, đợi thuốc ngấm rồi thì hắn sẽ mò vào phòng cậu.

Tiêu Thụy ngủ ngon lành, bị hắn đụ mà không hay biết gì. Lúc tỉnh lại vẫn bộ dáng ngoan ngoãn cho gì ăn nấy. Khiến hắn thật sự không nỡ tổn thương cậu, rồi lại nhịn không được tâm tư dơ bẩn mà muốn khinh nhục cậu.

Ở mấy lần đầu tiên, hắn kiên nhẫn khuếch trương lỗ hậu thít chặt, còn cẩn thận bôi thêm gel, tránh để tổn thương cậu.

Sau đó khi thấy đủ, hắn gấp gáp hành sự.

Chỉ nhớ hôm đó, khi hắn mở cửa bước vào, anh trai hắn đã say giấc. Gương mặt sạch sẽ thanh tú, bờ môi mềm mại hé mở, hơi thở nhẹ nhàng đều đều phả ra. Tư Dạ như tên trộm, yên tĩnh đứng ngắm Tiêu Thụy hồi lâu. Sau đó như phát nghiện mà vồ dập hôn lấy cậu.

Không có ôn nhu, không có mở màn. Chỉ có tham lam chiếm đoạt, thèm khát cực hạn. Hắn bóp mũi cậu, Tiêu Thụy thở không được, đổi sang thở bằng miệng. Tư Dạ nhanh chóng cúi đầu, áp sát môi cuồng loạn mà hôn.

Hắn gặm cắn môi cậu đến mức sưng đỏ. Nhìn hai phiến môi vốn đỏ tươi, nay càng thêm ướt át động lòng người, Tư Dạ hài lòng vô cùng.

Hắn cởi sạch đồ Tiêu Thụy, vuốt ve từng tất da thịt non mềm của anh trai mình. Vật dưới thân từ lúc bước vào đã sớm cương cứng. Hắn cởi quần, dươ*g vật thô to dữ tợn bật ra khỏi quần.

Tư Dạ để Tiêu Thụy nằm ngửa, leo lên người cậu. Dùng dươ*g vật cương cứng rỉ dịch của mình vừa vỗ vừa cọ cọ lên bờ má mềm mại của cậu. Hắn thích nhục nhã anh trai dưới thân, càng thích anh trai tự nguyện sa vào tay hắn. Nhưng phiền muộn không tìm được lý do nào để anh trai tự thấy mình có lỗi.

Vì vậy Tư Dạ lập ra kế hoạch.

Nhìn mi mắt yên tĩnh khép lại, Tư Dạ cầm lấy vật của chính mình, cọ cọ vào bờ môi sưng đỏ của Tiêu Thụy, sau đó bóp miệng cậu, đút vào trong.

Thấy Tiêu Thụy đang ngủ hơi nhíu mi, vẻ mặt khó chịu, miệng cũng vô thức há ra, Tư Dạ hài lòng. Hắn vừa thúc hông, đẩy dươ*g vật vào sâu hơn, vừa ác ý bóp mũi Tiêu Thụy, vui vẻ nhìn cậu vô thức nhỏ bé giãy dụa.

"A... đĩ dâm, anh đúng thật là thằng đĩ dâm!"

Tư Dạ được khoang miệng bảo bọc lấy, tốc độ lẫn hành động càng thêm thô bạo. Hắn thúc mạnh, miệng thì không ngừng buông lời sỉ nhục Tiêu Thụy.

"Anh có biết vì sao đám người kia lại hãm hại anh không? Anh trai nhỏ, có lẽ cả đời anh cũng không biết được đám người kia luôn mơ ước một lần đặt anh dưới thân, thưởng thức cái lỗ đít nhỏ của anh, đụ anh tới khi anh khóc lóc năn nỉ xin tha."

"Bọn họ nói anh trông rất xinh đẹp, lại có khí chất sạch sẽ. Chẳng qua vẻ ngoài thật khó gần, bọn họ muốn tiếp cận cũng đành từ bỏ. Nhưng bọn họ đối với khi chất sạch sẽ trên người anh sinh ra dục vọng, muốn phá nát anh, muốn nhấn anh xuống vũng bùn lầy dơ bẩn."

"Mặc dù em ghê tởm bọn chúng, nhưng em phải thừa nhận vẻ sạch sẽ của anh thật khiến người ta muốn ức hiếp anh, lăng nhục anh, làm anh đau khổ thì mới hơi hơi thoả mãn."

Tư Dạ nói chuyện, nhưng động tác chưa hề đình trệ dù chỉ một chút. Hắn vừa nắc hông, tiếp tục kể lể.

"Nếu không phải ma pháp anh mạnh mẽ, nếu không phải thực lực anh cường đại, có lẽ đã sớm phải làm một thằng đĩ điếm phục vụ dưới hàng ngàn người đàn ông rồi."

"Nhưng may thay, anh có em. Anh chỉ được là thằng điếm của mình em thôi, anh trai nhỏ à"

Động tác Tư Dạ càng thêm mãnh liệt, theo lời nói của hắn, hông thúc vào đẩy ra kịch liệt. Nhìn từ cửa phòng, chỉ thấy một cậu trai trẻ yên tĩnh, bị em trai mình áp dưới háng, điên cuồng thúc dươ*g vật vào miệng. Tiếng rên rỉ thoả mãn phát ra, trong miệng Tiêu Thụy cũng được lấp đầy. Tư Dạ rút ra thứ đồ chơi to lớn còn chưa được thoả mãn dính nhớp tinh trù*g bôi loạn lên mặt Tiêu Thụy một lớp bóng loáng.

Tiêu Thụy nghiêng đầu, cậu vô thức nuốt hết tinh trù*g trong miệng, chỉ thừa lại một ít dây ra khoé miệng.

Gương mặt vốn mang theo sạch sẽ, lúc này lại như đoá hoa tinh khiết bị dẫm xuống bùn. Sự thuần khiết bị ác ý vấy bẩn, khiến lòng người hưng phấn dị thường.

Tư Dạ rút ra, rồi lại mê muội hôn Tiêu Thụy hồi lâu. Lúc buông ra chỉ thấy Tiêu Thụy vẫn còn hé miệng, hơi thở gấp gáp nóng bỏng phả ra làm Tư Dạ ngứa ngáy tim can.

Dưới sự huấn luyện âm thầm của hắn, cộng thêm dược liệu đưa cho Tiêu Thụy uống mỗi ngày. Hiện tại đối với mỗi sự động chạm của hắn, Tiêu Thụy đều sẽ nổi lên phản ứng dục vọng.

Ban nãy hắn cuồng nhiệt hôn cậu như vậy, hiện tại dưới lớp quần mỏng, Tư Dạ có thể thấy rõ ràng Tiêu Thụy đang cứng lên. Tư Dạ cởi phắt cái quần vướng víu vứt đi, nâng lên hai chân vô lực của Tiêu Thụy, dạng chúng sang hai bên. Tỉ mỉ quan sát đoá hoa mềm mại giữa kẽ mông tròn lẳng nộn thịt.

Trước kia có ma pháp chống đỡ, sau mất đi ma pháp nhưng vẫn được Tư Dạ trợ giúp, cho nên chân Tiêu Thụy thoạt nhìn so với người bình thường không khác biệt lắm, chỉ có vẻ gầy yếu hơn mà thôi.

Lỗ thịt mềm mại bị hắn vạch ra, theo bản năng co rút. Tư Dạ nhìn mà dục vọng dâng trào.

Hắn nâng lấy chân của Tiêu Thụy, tỉ mỉ liếm mút một trận. Rõ ràng là đôi chân kẻ kẻ tàn tật, vậy mà ngoài gầy yếu hơn thì da dẻ vẫn mịn màng ấm áp, ngón chân bé bé nhỏ nhỏ, móng chân như cánh sen bé tí hồng nhạt, được cắt chỉnh tề ngay ngắn. Tư Dạ ngậm lấy ngón chân của cậu, dùng lưỡi đảo quanh, bộ dáng liếm láp của hắn như kẻ nghiện đang hít thuốc.

Chân Tiêu Thụy không có cảm giác, không thể cảm nhận. Vì vậy mà Tư Dạ càng thêm suồng sã. Hắn mở rộng hai chân cậu, vùi mặt vào đùi non gặm cắn, tạo ra những vết tích đỏ sẫm ghê rợn.

Da thịt non mềm ngậm trong miệng, mùi hương quen thuộc quanh quẩn ở chóp mũi. Tư Dạ liếm mút thoả thuê mới nâng chân Tiêu Thụy gác lên vai mình. Hai cánh mông trắng trẻo nhiều thịt hiện ra trước mặt, lỗ đít hồng hào chảy ra nước dâm như mời gọi hắn mau mau tới đút dươ*g vật vào. Tư Dạ nhìn cảnh xuân trước mặt làm sao nhịn nổi.

Hắn đâm vào bên trong hai ngón tay, mở rộng, chủ động cào cào trêu chọc thành ruột, Tư Dạ nét mặt chăm chú, ngón tay bên trong tìm điểm đến quen thuộc, nhấn mạnh một cái.

"A! Ưm..." Cơ thể Tiêu Thụy giật nhẹ, miệng cũng vô thức rên rỉ thành tiếng. Làn da trắng nõn phủ lên một tầng ửng đỏ, vầng trán lấm tấm mồ hôi rỉ ra.

Tư Dạ cười cười, hắn nhìn Tiêu Thụy chỉ mới sảng khoái một chút mà đã bắn ra, nghĩ nghĩ. Tư Dạ cầm lấy đồ chơi nhỏ của anh trai mình, ngậm vào miệng liếm sạch sẽ.

Dạo đầu đủ, giữa kẽ mông anh trai nhà hắn đã ướt dầm dề, Tư Dạ cầm lên dươ*g vật, chậm rãi đút vào.

Vòng cơ thịt co rút, ngoan ngoãn vô cùng từng chút nuốt lấy cây thịt to lớn. Ở bên trong, từng thớ thịt mềm mại ấm nóng bảo bọc lấy cây côn thịt của Tư Dạ, khiến hắn thoải mái tới nỗi trầm thấp rên vào tiếng.

"Mẹ nó, thật sướng!"

Tư Dạ chậm chạp rút ra, rồi lại chậm chạp tiến vào, nhẹ nhàng đỉnh đỉnh vào điểm nhạy của Tiêu Thụy. Khiến Tiêu Thụy trong lúc ngủ say vừa sướng vừa khổ sở vì hành động của hắn. Được một lúc, hắn thấy lỗ thịt của anh trai đã thích nghi với kích cỡ của mình, mới bắt đầu không cố kỵ mà đưa đẩy hông.

Mỗi một lần thúc vào đều khiến cơ thể Tiêu Thụy đung đưa theo, bờ mông nộn thịt va chạm với đùi tạo ra âm thanh hài hoà. Hắn thích thú liên tục tấn công vào điểm nhạy của cậu, làm Tiêu Thụy mê man ư a tràn ra âm thanh rên rỉ vụn vặt. Mỗi lần hắn đâm trúng, lỗ đít anh trai sẽ vì khoái cảm mà co lại, gắt thao thít chặt, không nỡ rời ra dươ*g vật của hắn.

Hắn đỡ lấy hông Tiêu Thụy nâng lên, để chân cậu gác lên vai, lại lo sợ tư thế làm cậu đau lưng nên đệm thêm mấy chiếc gối bên dưới. Tư Dạ vừa rút ra cây trụ thịt thô to nhớp nháp, vừa kỹ lưỡng quan sát nơi cả hai giao hợp.

Lỗ thịt của anh trai hơi sưng đỏ, kích cỡ mở rộng đến mức không thể tin được, dịch nhầy nhớp nháp mang theo mùi hương dâm đãng như suối từ trong lỗ đít tràn ra, trượt xuống kẽ mông, thấm đẫm lên chăn nệm bên dưới. Nơi bọn họ kết hợp, vì động tác thô bạo lẫn kích cỡ kinh người của hắn, mà thịt non mị đỏ trên trong cũng bị kéo ra, thỉnh thoảng vòng thịt co lại, dịu dàng hư hỏng mà quyến rũ hắn.

Tư Dạ chơi thêm mấy lần, bắn thẳng vào bên trong. Sau đó thưởng thức nhìn tinh dị*h từ bên trong cái lỗ chưa kịp khép lại tràn ra ngoài. Hắn ác ý đút vào thứ đồ chơi của mình chặn lại, tiếp tục dạo một vòng mới. Hắn nâng người lên cao hơn, nhìn tinh dịch chảy ra, vừa đâm vào vừa cười cợt.

"Cái lỗ này thật hư hỏng, anh có thể ăn hết đồ ăn em đút, thì cái lỗ nhỏ của anh cũng phải nuốt sạch tinh trù*g của em chứ? Hơn nữa, rõ ràng nó rất thích em, quyến luyến không nỡ rời"

Tư Dạ chơi mãi không chán. Có điều hắn hơi buồn, hắn thích Tiêu Thụy phản ứng lại hơn là nằm yên mà ngủ thế này.

Hắn nên đổi cách khác.

Tư Dạ chơi xong, dùng ma pháp làm giúp cậu vệ sinh cả trong lẫn ngoài. Mặc dù không nguyện ý lắm, nhưng hắn vẫn phải cố nén đau thương mà xoá đi vết yêu mình in trên người cậu.

"Anh là đồ tồi!"

Tư Dạ hờn dỗi mắng, mắng xong nhìn gương mặt yên tĩnh ngủ đến ngoan ngoãn của cậu, nhịn không được mà đặt môi hôn ngấu nghiến một hồi.

Hôn xong, Tư Dạ vươn lưỡi liếm môi, hồi tưởng vị ngọt, nhếch môi cười với Tiêu Thụy.

"Nhưng không sao, em còn tồi hơn anh nhiều"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro