5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hả."

"Tôi hỏi cậu có nhớ tôi không." Hắn vẫn dán ánh mắt đó lên người cậu.

"..."

"1 là trả lời..." Hắn đứng dậy, tiến gần đến chỗ anh. Anh càng lùi thì hắn lại càng tiến gần đến, đến lúc lưng anh chạm vào cửa mới chịu dừng. Hắn đặt hai tay bên cạnh để anh không có đường chạy.

"2 là tôi hôn em, chọn đi." Hắn nhếch lông mày hỏi.

"T-tôi chọn 1." Anh nói với giọng run run, anh như một chú cún con bị doạ đến đường cùng vậy.

"Vậy trả lời tôi đi."

"T-tôi có nhớ anh." Anh nhắm chặt mắt trả lời.

"Ừm vậy cậu về được rồi." Hắn thả hai tay ra, quay về chỗ ngồi. Cuối cùng anh cũng có thể hít thở được không khí trong lành rồi, lúc nãy cái tên giám đốc kì lạ kia làm cho anh không dám thở, cái không khí đó căng thẳng đến mức chỉ nghe được tiếng điều hoà phả ra.

"Mà...màu tóc mới của cậu đẹp lắm đó." Hắn ngập ngừng một tí rồi mới chịu nói.

"Tôi cảm ơn giám đốc ạ, tôi xin phép đi về." Anh vừa mở cửa ra thì tên giám đốc ấy lại nói thêm một câu.

"Ngày mai cậu đi ăn với tôi được chứ?"

"Dạ?"

"Vậy chốt nhé, 7h tối ngày mai tôi đón cậu." Cái tên giám đốc này bị gì vậy trời, còn chưa hiểu cái gì mà đã chốt rồi, không biết hắn có bị thần kinh ở chỗ nào không nữa.

"Vâng ạ." Anh nở nụ cười gượng gạo, đồng ý cho qua rồi đóng cửa lại.

"Sao rồi Sim Jaeyun." Niki xuất hiện bất ngờ ở trước mặt anh khiến cho anh giật mình hét lên.

"Trời má, Niki cậu có thể nào mà báo trước cho tôi rồi hãng xuất hiện được không, cậu cứ xuất hiện bất ngờ như này có ngày tôi bị bệnh tim mất."

"Biết rồi anh zai, rồi chuyện sao rồi."

"Thì tôi bảo với hắn là xin nghỉ nốt tuần này tuần sau đi làm, lấy lí do là tôi có một người bạn, mẹ cậu ấy đang nhập viện nên nhờ tôi chăm. Thấy tôi thông minh không."

"Ừ thì thông minh, hắn còn nói gì nữa không?"

"À nãy hắn còn hẹn tôi là mai đi ăn nữa."

"Đù ghê vậy sao, anh cũng may mắn lắm mới được hắn mời đi ăn đấy."

"Xời chú em quá khen."

"Thôi đi về đi ông nội, tối rồi tính đứng đây nói chuyện đến bao giờ nữa."

"À ok."

Anh đang đi gần đến chỗ cửa ra thì có một cô tiếp tân hỏi.

"Trợ lý Sim về sao, anh không ở lại đây à."

"À tôi không, bây giờ nhà tôi đang có chuyện nên tôi phải về gấp."

"Ngày mai anh có đến không?"

"Không, tôi không đến. Tôi xin nghỉ nốt tuần này, tuần sau rồi tôi đi làm."

"Vậy anh nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé, cận thận ốm. Mấy tuần trước anh không đến công ty làm mọi người lo lắng lắm đó."

Sim Jaeyun ở thế giới này sướng thật, được mọi người quan tâm, yêu quý. Còn Sim Jaeyun ở thế giới thực thì bị sai vặt, suốt ngày bị bắt nạt.

"À tụi tôi có chút quà cho cậu nè, mang về mà ăn nhé." Cô tiếp tân lấy ra một giỏ đồ ăn vặt siêu to khổng lồ đưa cho anh. Anh cầm lấy giỏ đồ ăn đấy, mỉm cười cảm ơn cô.

"Tôi cảm ơn nhé." Anh cười tít mắt, khoé môi cong lên. Cúi đầu cảm ơn cô rồi rời đi.

"Cậu ấy nhận rồi chứ?"

"Giám Đốc Lee, cậu ấy nhận rồi ạ." Cô cúi đầu chào hắn.

"Được, tháng này tôi tăng lương cho cô."

"Dạ tôi cảm ơn."

_____________________

"Ki Ki Ki." Anh ôm giỏ đồ ăn kia đứng trước cửa nhà, mồm liên tục gọi Niki.

"Anh gọi tôi như gọi cún vậy, tên của tôi là Niki OK." Niki xuất hiện bên cạnh, mặt nhăn mày nhó nói.

"Ok."

"Anh gọi tôi có chuyện gì?"

"À cậu mở cửa nhà giúp tôi, đống đồ này nhiều quá tôi không mở được."

"Rồi đó." Niki mở cửa ra, đẩy Sim Jaeyun vào bên trong.

"Ok cảm ơn." Anh đặt giỏ đồ ăn xuống, lôi điện thoại ra.

"Ê Niki, sao điện thoại tôi nhiều thông báo vậy."

"Thì anh nghỉ mấy tuần rồi còn gì, còn chẳng động đến điện thoại nhiều thông báo là đúng rồi."

"Sao Giám Đốc Lee gọi tôi nhiều vậy trời."

"Chắc do người ta nhớ anh đó."

"Cậu im." Anh liếc xéo Niki, lướt điện thoại tiếp.

"Ins của Sim Jaeyun cũng nhiều người theo dõi thật, mà sao tên lạ vậy...embesimjaeyun??" Anh nở nụ cười méo mó nhìn cái tên kia.

"Thôi dẹp i tên của người ta như nào thì kệ, mà chắc mình được đăng ảnh lên nhỉ?"

"Tất nhiên rồi anh zai, bây giờ anh đang là thân chủ mà."

"Ồ." Anh ồ một tiếng rồi chụp mấy tấm hình.

Embesimjaeyun đã cập nhật một bài viết mới

***

Em bé Sim Jaeyun của cả nhà đã quay trở lại rùi đây ٩(^‿^)۶. Cảm ơn món quà của cả nhà iu nhé.

----------

Jiwon.kim: aaaa cúi cùng Jaeyunie cũng quay trở lại rùi, nhớ bé quá chừng

Hana.Jeon: vị cứu tinh của công ty đây rồi.

Yanggarden: anh trai của em ăn nhiều thế sợ mập ko, chia cho iem míng i :33

Bundaumamtom: chòi oi người đâu mà cute quá dzị nè

Tradaocamsa: ck tui đó mọi người

->Fifaisongdaithanhcondia: ê ê mài pín nha, ck teo

->Hotzitlon: bây pín ck t

Heeseung.lee: em bé đẹp lắm

->Embesimjaeyun: em cảm ơn ạ :33

->Ddeonu: uây uây dám đốc Lee này

->Yanggarden: hú hú hú giám đốc Lee khen anh t đẹp nè

->Hei-ran: chòi chòi em bé lun cơ à

->Minji.Kim: hai con người này tình tứ quá nha

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro