3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sinh nhật Lý Hi Thừa mời cũng không nhiều bạn, tính cả anh nữa tổng mới có năm người: Phác Tống Tinh, bạn cùng bàn của cậu ta và bạn gái, một cặp đôi đẹp nức tiếng trong trường, còn có Thẩm Tại Luân.

Lúc Thẩm Tại Luân mang mô hình cao bằng nửa người cậu ta tới trước mặt anh, nói đây là quà sinh nhật của anh, Lý Hi Thừa hết sức ngỡ ngàng.

Hóa ra gần đây nói rằng bận không thấy bóng dáng đâu nhưng thực tế lại vì anh mà chuẩn bị quà sinh nhật à.

Lý Hi Thừa còn chưa kịp nói gì, Phác Tống Tinh bên cạnh đã nhanh nhảu cướp lời. "Này em giai, liều mạng lắp cái này trong thời gian ngắn như vậy, coi bộ cũng dốc tâm dốc sức nha."

Cún con trên cổ cả một mảng ửng hồng, kéo tay anh trai hàng xóm ngồi xuống, lại cố tình tránh đi lời của Phác Tống Tinh không đáp, mặt hướng Lý Hi Thừa hỏi: "Anh, anh có thích không?"

Lý Hi Thừa nhìn ánh mắt ngập tràn mong chờ của cậu, trả lời "Rất thích."

"Hì, anh thích là tốt rồi." Cún con hai mắt sáng long lanh.

Phác Tống Tinh và những người khác phía sau lưng Lý Hi Thừa chơi bài, đánh xong một ván lại bắt đầu lôi kéo nhau uống rượu, uống được nửa chai cảm thấy không thú vị liền tìm một trò chơi tiêu khiển, bốc thăm ngẫu nhiên và làm theo nhiệm vụ được yêu cầu.

Nữ sinh duy nhất có mặt ở đây nghiễm nhiên trở thành MC.

Các nhiệm vụ ban đầu khá đơn giản, hát một bài hoặc là gọi điện cho người thứ hai trong danh bạ điện thoại. Buồn cười nhất chính là Phác Tống Tinh, cậu ta chọn được thẻ nhiệm vụ gọi điện thoại, vừa hay người thứ hai trong danh bạ điện thoại cậu ta không ai khác chính là thầy chủ nhiệm nổi tiếng khó tính của bọn họ, cũng là anh họ xa của cậu ta. Điện thoại vừa mới được kết nối, đối phương còn không có thời gian alo một tiếng, điện thoại liền cúp luôn.

"Cái này có chút kích thích à nghen ..." nữ sinh đọc thẻ nhiệm vụ tiếp theo "số 3 cùng người ngồi bên trái mình hôn môi."

Phác Tống Tinh xem như náo nhiệt khịt mũi một tiếng, mở giấy thăm trong tay mình ra thấy số 1 liền ra vẻ nhàm chán nói "Thật nhạt nhẽo."

Thẩm Tại Luân nhìn nhìn tờ giấy của mình, là số 4, bạn nam trong đôi uyên ương kia giơ lên mảnh giấy ghi số 2, người bốc trúng số 3 là ai trong lòng mọi người đều rõ.

Ngồi bên tay trái Lý Hi Thừa vừa vặn đúng là Thẩm Tại Luân

"Á, toang rồi." Thẩm Tại Luân có chút khẩn trương, tem nhãn dán trên cốc trà sữa bên cạnh đã bị cậu xé nát, nhăn nhúm cong queo. Cậu không biết trong đầu Lý Hi Thừa hiện tại nghĩ gì, phần sợ anh biết, phần chưa từng nghĩ sẽ thổ lộ mọi tâm sự thầm kín trong tình cảnh này.

Thế nhưng Phác Tống Tinh vẫn ở một bên ồn ào, "Hi Thừa, chỉ là trò chơi thôi, lại là em trai nhà hàng xóm nữa, làm đê làm đê." Hai người kia mặt khác cũng đang tranh cãi không ngừng, Thẩm Tại Luân thiếu điều muốn chui vào lòng đất.

"Được," Lý Hi Thừa giả bộ bình tĩnh, "Làm thì làm." Anh cúi người hôn lên khóe miệng Thẩm Tại Luân.

Vào khoảnh khắc ấy, pháo hoa mang tên hạnh phúc trên đầu Thẩm Tại Luân nổ một tiếng oành. Hạnh phúc đến nỗi, đầu của cậu giây trước còn cúi thấp, giây sau có thể nắm bắt chính xác cánh môi người đối diện, ngay khi Lý Hi Thừa hôn cậu, cậu cắn ngược lại.

... Đụng tới đầu lưỡi rồi, Thẩm Tại Luân hôn đến mê mẩn.

Đại khái là không nghĩ tới Thẩm Tại Luân còn có thể phản kích lấn tới, Lý Hi Thừa nhịn không được đẩy cậu ra.

Quá giới hạn rồi, anh nghĩ.

Niềm hạnh phúc ngắn ngủi cứ như vậy kết thúc trong tiếng xuýt xoa reo hò của mọi người, như thể đó chỉ là một tình tiết nhỏ của một bộ phim tình cảm ba xu. Trên đường về nhà, Thẩm Tại Luân vẫn còn choáng váng, sau khi tạm biệt những người khác còn thuận tiện bình luận một câu "Môi anh mềm quá."

Lý Hi Thừa chưa hoàn hồn sau việc anh và Thẩm Tại Luân hôn nhau lại còn phải nghe người cướp đi nụ hôn đầu của anh đánh giá mùi vị đôi môi mình, không vừa ý nhỏ giọng than thở một câu, "Chỉ là chạm môi một chút, ai làm mà chẳng được."

Mặt cún con đột nhiên nhăn lại, đỏ bừng đến mức không nói nên lời, tựa hồ bị câu nói của anh làm tổn thương, xoay người phăm phăm bước lên lầu, không thèm liếc mắt đến Lý Hi Thừa một cái.

Có lẽ là tức giận rồi, Thẩm Tại Luân vừa về đến nhà không bao lâu liền đập cửa nhà anh rầm rầm, Lý Hi Thừa mở cửa còn không kịp thấy rõ bóng người, đối phương liền nửa giận dỗi nửa xấu hổ ném cho anh một cục giấy vo tròn rồi chạy đi.

Lý Hi Thừa nhặt mẩu giấy bị vò đến nhăn nhúm mở ra xem, trên đó vẽ một vài gương mặt đang khóc lớn, phong cách rất là Thẩm Tại Luân.

Trên mẩu giấy còn viết, anh à, anh không thể hôn người khác rồi đối xử tệ với em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro