Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" ba chủa mình bận dồi nên đón mình chễ đó " Sữa chu chu cái mỏ nhỏ nhỏ xinh xinh của mình đáp lại lời nói của bạn Dâu

"Sữa không sợ hỏ???" Bạn Dâu lại hỏi bạn Sữa thêm một lần nữa

"chữa hăm sợ âu chữa là chiu nhân ó" Sữa nói lại

" Wow vậy Dâu là công úa ó" hai đứa vừa nói chuyện vừa cười toe toét chẳng quan tâm đến thằng cậu đang kiếm mình

"hí hí" Bạn Sữa cưới khút khít

"A đây rồi" nhìn xung quanh thì cũng đã thấy cháu mình liền đi lại kêu Dâu

" Dâu sao cậu kiếm từ nảy  đến giờ con không lên tiếng hả"

"Con có thấy cậu âu. Đúng không Sữa" Bạn Dâu đáp lại cậu mình

"ây nà ba ba chủa dâu hỏ" Sữa chỉ tay vào nó rồi hỏi Dâu

" hong phải âu. Đây là cậu của mình ó" Dâu giới thiệu người cậu của mình đi học đi làm xa mấy năm trời mới về cho Sữa biết

" wao "bé Sữa nhỏ đứng dậy nghiêm chỉnh khoanh tay lại cuối người xuống

"ạ chú"

"Ngoan...sao nhìn giống mình quá vậy" nó nhìn thấy mặt Sữa thì cũng có hơi giật mình sao nhìn giống nó quá vậy từ dưỡng nét đến tướng tá nữa. Nó thấy thế liền quỳ một chân xuống rồi hỏi thăm Sữa

"Chào con. Con tên gì" nó nở một nụ cười thân thiện nhất có thể

"ạ chú con tên nà chữa ớ" Bạn Sữa lễ phép thưa ạ rồi trả lời nó

"Sữa à. Tên thật của con là gì"nó hỏi đến tên thật của thằng nhóc trước mặt mình rồi. Giống một cách khủng khiếp

"để chữa nhớ nha chú đợi chíu "bé nhẫm lại cái tên của ba nhỏ đặt cho mình

"Trần Ăng Ùng ạ"

nó suy nghĩ từ lúc giữ lời hứa rồi xảy ra chuyện kia đến bây giờ nó cũng có ngủ với ai đâu mà có con mà nếu có cũng đến ăn vạ đòi tiền của nó rồi còn lần này không có. Người khác nhìn vô còn tưởng hai cha con thật không ấy chứ

" Trần Đăng Hùng" nó nói lại tên của bạn Sữa

"mâng ạ chữa tên Ùng ó"

"Dễ thương quá trời luôn ó cậu Ương" Bạn Dâu nói

"bặn dâu dễ huôn á" Bạn Sữa khen lại bạn Dâu

"Rồi bố mẹ con đâu sao không đến rước trễ lắm rồi" nó nhìn xung quanh thêm lần nữa. Trường cũng đã vắng bóng hết rồi chỉ còn vài người nữa thôi

"ba ba của chữa i làm bận dồi chưa có đón chữa được" Sữa nói

"Vậy mẹ con đâu"

"chữa có ba ba" bé Sữa lắc đầu

"Con nhớ số không chú điện dùm con cho"

"Vậy bố"

" ba ba của chữa i làm dồi mà chú hông nghe hỏ"

" Nhà này hai cha" nó ngẫm nghĩ

"Nhưng giờ trễ lắm rồi. Không về là bị bắt cóc đấy"

"Chữa hong có sợ âu. ba ba dặn là ba ba i làm chễ hì phải ngồi đợi ba ba đón hông được chạy nung tung"

"Chữa là siu nhân ó cậu Ương" Bạn Dâu nói

" Ờ ờ siêu nhân Sữa"

"Bỏ ở đây cũng không được. Sao mà...." Nó rối giờ bỏ thắng nhóc mới mấy tuổi này ở đây với nơi vắng vẻ như này sợ bị bắt cóc ấy chứ. Mà giờ không về cũng tối đói bụng nữa. Mà nhìn lại thấy cũng tội nên thôi hai cậu cháu đành ngồi lại đợi ba của thằng nhóc này đến đón rồi mới về

"đúng dồi chữa nà chiu nhân chiu nhân bảo dệ ba Uy"

"Duy???" Nó giật mình nhẹ khi nghe bạn Sữa nhắc đến cái tên đó

"ba Uy nhỏ chíu à nên chữa phải bảo dệ ba Uy"

"Chú biết rồi,con ngồi đi đứng mỏi chân đấy"nó xoa nhẹ đầu Sữa

"Trùng hợp chắc chắn là trung hợp thôi" nó tự lẩm nhẩm trong miệng hai đứa nhỏ nhìn nó với ánh mắt kì thị thấy rõ

" ạ hông chao á ba Uynnn "

" Hả???"

Anh chạy vội lại cổng trường vì lỡ đón em nhỏ muộn giật mình nhẹ vì thấy nó ngồi cùng với bé nhỏ của mình

"à..sữa lại đây về nào"

nó nghe giọng nói của anh cũng theo phản xạ mà ngước lên nhìn thì thấy anh đang đứng đối diện với mình

"ba ba chữa nhớ ba ba "em nhỏ chạy lại lao vào ôm anh , anh bế em lên

"ừm..chào"

" Anh Duy" nó đứng dậy nắm lấy tay Dâu dắt đi đến chỗ của anh

"con mày à. Tên Trần Đăng Hùng tên ở nhà là Sữa năm nay 3 tuổi ba tên Duy" nó nói lại những thứ về bạn Sữa mà nó mới biết

" Hả. là con em có vấn đề gì không.."anh giật mình khẽ nhìn vào mắt nó ..sao nó biết rõ thế

"Bố nó tên gì. Sao nhìn giống em thế"  nó nhìn thẳng vào anh để đợi câu trả lời

Anh ấp úng khi nghe em hỏi

" mấy cái này anh không cần biết ,em có việc xin phép đi trước" anh bế em quay người đi mất suýt chút nữa thì..

"Ơ....hazz về thôi Dâu "thấy anh đi nó cũng chẳng níu kéo gì cũng xoay người lại ngược lại hướng của anh mà đưa cháu mình về nhà

hai người đi hai lối, ai cũng còn yêu đối phương nhưng bây giờ chẳng còn dám bày tỏ ra nữa rồi. Một người thì bị tổn thương lời nói của người mình thương còn một người thì nghĩ đối phương lại lừa dối trái tim của mình. Tất cả chỉ là hiểu lầm và đau khổ

về đến nhà hai cậu cháu cũng đi vào

" Về rồi đây em trả hàng cho chị này...mà chị hai em hỏi chuyện này chút được không"

"Ờ em hỏi đi"chị hai của nó vừa lau chén trong bếp vừa nhìn nó đợi câu hỏi của nó giành cho mình

"Thằng Anh Duy cái thằng nó học chung với em cái khi em đi vào nam ấy rồi nó có. Mà chị có bao giờ thấy mặt bố của đứa bé chưa ạ

"Hmm chưa mày ơi. Đó giờ có thấy đâu. Toàn hai ba con của nó đèo nhau từ sáng đến tối mấy năm nay từ khi biết tin nó mang bầu rồi đến tận bây giờ vẫn không thấy mặt bố đứa bé đâu ấy chứ " Chị hai vừa lau chén vừa trả lời cho nó biết, nó nghe xong thì cũng gật gật đầu rồi mới nói tối nay không ăn cơm rồi bỏ lên phòng leo lên giường suy nghĩ

"Không lẽ...." Nó ngồi bật dậy

" phải đi xét nghiệm mới được"

" Nghi lắm rồi"

Quay lại bên phía anh

"ba dặn này sau này em đừng thân với chú đấy nhé "

"ơ chao dạ chú đó dui mò"

"ba dặn thì phải nghe không được cãi "

" ạ "em nhỉ mặt bí xị dựa vào vai ba nhỏ

về tới nhà nó bế em nhỏ đi tắm rồi để em tự ngồi chơi anh lại đi lo nấu ăn dọn dẹp ,cả ngày của anh chỉ có như vậy ,nhìn anh bây giờ không ai nghĩ anh chỉ mới là 1 cậu nhóc 21 tuổi anh bị bắt phải trưởng thành mà

Xong xuôi anh ôm bé nhỏ nằm trên sofa xem điện thoại giải trí đầu óc một xíu ,để em nhỏ xem còn anh thì ngủ thiếp đi do một ngày dài thật sự rất mệt của anh

* Sáng*

mới sáng nó thức dậy thật sớm rồi ngồi bật dậy đi vào nhà vệ sinh tắm rửa thay đồ, nhanh chóng chạy xuống nhà kiếm đứa cháu gái của mình

"Dâu ơi con đâu rồi cho cậu nhờ"

"Dạ Dâu đây nè"nghe thấy tiếng cậu mình kêu cũng tự trên ghế nhảy xuống rồi chạy đến chỗ cậu mình đang đứng

"Xong chưa nay cậu mày đưa mày đi học" nó ngồi xuống chỉnh lại quần áo cho cháu gái của mình cho đoàng hoàng

"dạ rồi mà sao nay cậu tốt quá dạ"thấy cậu mình tốt lạ thường nên Dâu cũng sợ nhưng mà thôi kệ đi với cậu cũng vui lắm á. Lấy đồ lấy cặp hết rồi mới thưa chào tạm biệt mọi người trong nhà rồi mới dắt tay nhau đi đến trường

"lâu vậy ta" nó đứng đợi

" cậu đợi ai dạ"Dâu ngước mặt lên nhìn cậu mình còn người cậu của mình thì chẳng thèm quan tâm mà chỉ chủ tâm nhìn xung quanh muốn kiếm gì đó thôi

"Dâu này cậu bảo" hạ thấp người xuống rồi nói chuyện với Dâu

"Con thấy bạn Sữa không"

" dạ thấy. Chi vậy cậu" Dâu khó hiểu mà nhìn cậu mình

"Giờ con đi lại rồi chào chú Trường rồi dắt bạn Sữa qua đây ch cậu nhé"

" Có gì cho cháu không ạ"nó nhìn đứa cháu của mình mà bất lực. Mới bây lớn mà đòi trả công rồi đó

"Rồi 2 cây kẹo nút cho con với Sữa. Chịu không"

" Dạ chịu "

Về phía anh

"oáp..nay thứ 2 rồi nay em sữa ơi dậy mau đi học nào "

em bé ngoan ngoãn ngồi dậy nó thơm nhẹ vào má em

"em nhỏ của ba tỉnh ngủ chưa "

"dạ ồi ba ba bế em i quýnh găn "
Anh cười tươi bế em lên 2 ba con đi vào nvs vscn

thay đồ cho em nhỏ xong liền dắt tay em nhỏ đi tới trường

dắt em tới cổng trường do khá nhiều phụ huynh nên nó chẳng để ý là em đang ở đây. Anh đưa em sữa vào lớp rồi đi nhanh ra ngoài để kịp vào làm

"Sữa ơi" bạn Dâu chạy lại kêu bạn Sữa

"oi bạn dâu gội dì mình" bạn Sữa đáp lại lời bạn Dâu

"Qua chơi với mình nè"

" Chơi dì dạ " bạn Sữa thắc mắc hỏi bạn Dâu
.

Tác giả với tui: Zez Zez nhi022268














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro