Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ cái chạm môi buổi tối hôm ấy, cả Thành An và Minh Hiếu đều có cảm giác thật sự khó tả. Họ chưa từng yêu con trai, chưa từng nảy sinh tình cảm hay trong một mối quan hệ với người đồng giới, thậm chí cả hai còn đều là hình mẫu lý tưởng trong lòng phái nữ nên chuyện này họ có đôi chút bối rối, mỗi lần gặp đối phương họ đều ngại ngùng mà tránh mặt chính điều này đã khiến Bảo Khang cảm thấy kì lạ

"An!"
"Sao?"
"Mày với thằng Hiếu ..."
"K-Không, Không có gì hết !" - Mới vừa nghe tên Hiếu, chẳng để Khang hỏi hết thì cậu đã chột dạ mà phủ nhận. Vừa dứt câu, cậu đã kiếm cớ bỏ chạy đi chỗ khác khiến cho Bảo Khang đứng đó càng thêm nghi

Từ hôm đi Đà Lạt về hai đứa này cứ né nhau như né tà, chẳng biết có chuyện gì xảy ra nữa. Bảo Khang quyết định làm cho ra chuyện.

Mở điện thoại ra anh nhắn tin cho Minh Hiếu
\ Mày có rảnh không ? Tối đi uống với tao
\ Cũng được, nhưng chuyện gì vậy ?
\ Ra đi rồi nói

Minh Hiếu đứng trước cửa nhà Bảo Khang, tay với tới bấm chiếc chuông thì cửa đã mở ra
"Vào lẹ" - Bảo Khang sốt ruột
"Mày tới cơn hả? Sao gấp vậy? Đừng làm gì bậy bạ với tao nghe" - Hiếu quay sang đùa
"Xàm, chỉ sợ có người làm bậy rồi chột dạ thôi"
Nói xong câu, Khang quay sang nhìn Hiếu, dường như cảm nhận được nguy hiểm Hiếu cũng nhướn mày rồi đi đến bàn mà ngồi yên vị cùng với lon bia mà Khang chuẩn bị từ trước.

"Sao? Chuyện gì thì nói đi"
"Mày uống trước đi, đêm còn dài từ từ tâm sự"
"Mày cũng thừa biết tao uống không được nhiều mà, uống một tý lại nói nhăng nói cuội"
"Thì lâu lâu cũng thoải mái tâm sự một chút"
Nói rồi Khang với tay cầm chai bia rót vào ly của Hiếu, cứ hết ly này đến ly khác, Hiếu cứ nghe anh bạn nói hết ly rồi kể mà uống đến mất ý thức.

"Hiếu, Hiếu!" - Bảo Khang lay người
"Sao vậy? Say rồi à?" - Thấy Hiếu không phản ứng, anh vỗ nhẹ lên mặt hỏi, Hiếu chỉ đáp lại bằng nụ cười mỉm một cách vô ý thức. Biết được cậu bạn đã say, cơ hội đã đến rồi nên Khang vội chộp lấy điện thoại

"Hiếu dậy đi tao hỏi cái này , mày với thằng An có gì với nhau không?"
"Hưm..."
"Trả lời đi thằng này, mày có gì với nó không?"
"..."
"Sao từ hôm đi Đà Lạt về, hai đứa mày lại né nhau như thế?"
"..."
"Hiếu, Hiếu dậy trả lời rồi ngủ"
"H-hôn..."
"Cái gì? Hôn? Hôn ai"
"An...Thích..."
"Mày hôn nó?"
Bảo Khang bất ngờ trước câu trả lời bập bẹ của cậu bạn, có lẽ đã có chuyện gì đó thật sự nghiêm trọng giữa hai thằng bạn thân của anh rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro