Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hijikata khốn nạn!"

Nếu như còn thời gian, Gintoki tin tưởng mình nhất định đem tức giận của cả đời ra nói với y câu nói này.

Nhưng mọi chuyện phát sinh quá nhanh, thời gian để hắn hô hấp cũng không có, nháy mắt đầu óc hắn trở nên trống rỗng...

Xong... . . . 

Tên kia... . . .

Sẽ không còn sao...

Đầu óc còn chưa kịp xoay chuyển, thân thể đã liều mạng nhào tới... . . . 

Khuôn mặt mỉm cười của Hijikata ở trước mắt hắn lóe lên rồi biến mất... . . .

Gintoki không biết lấy đâu ra sức lực nhào qua, liều mạng mà đưa tay ra, thế ngàn cân treo sợi tóc, liều mạng nắm lấy vai áo khoác đồng phục của y... 

Trong nháy mắt tóm chặt được một mảnh quần áo của Hijikata, Gintoki quả thực có cảm tưởng muốn quỳ xuống cảm tạ những kí ức của chiến tranh Nhương Di Chí Sĩ năm ấy.

Cảm tạ cuộc chiến này, để thân thể của hắn đối với nguy cơ, đối với hiểm cảnh, rèn luyện được năng lực phản ứng của dạ thú. 

Cảm tạ cuộc chiến này, để kiếm của hắn trở nên sắc bén, để tay của hắn trở nên mạnh mẽ, nên mới có thể, ở lúc ngàn cân treo sợi tóc có thể nắm chặt người quan trọng.  

Cánh tay, đang run rẩy... . . . 

Tâm cũng vậy... . . .

Thiếu một chút... . . . 

Kém một chút... . . .

Người này... . . .

Liền vĩnh viễn mất đi... ...

"Này~~~" Gintoki khàn khàn gọi Hijikata phía dưới, âm thanh không khống chế được mà run rẩy: "Toshirou-kun..."

Do chảy máu quá nhiều Hijikata nỗ lực mở ra đôi mắt nặng trịch, nhìn về phía người đang ra sức tóm chặt lấy mình, âm thanh uể oải từ trong miệng chậm rãi truyền ra... ...

"Này... . . . Đầu quắn... ... . . . Buông tay... . . . Bằng không... . . . Ngươi sẽ bị .  . ."

"Này... . . . Toshirou-kun. . ." Gintoki không nhìn y, mái tóc quăn mềm mại buông xuống che khuất đôi mắt cá chết bình thường biếng nhác, đôi môi đỏ thắm mím chặt... . . . Phảng phất như đang chịu đựng gì đó... 

"Gintoki..." Hijikata có chút kinh ngạc khi thấy một Gintoki như vậy.

"Toshirou-kun này... Có phải sau khi làm ra một hứa hẹn... Ngươi liền cảm thấy trong lòng thỏa mãn..." 

"Có thể hay không thực hiện hứa hẹn của mình... Có thể hay không hiểu được ta cảm thấy thế nào khi nghe được hứa hẹn sẽ mang đến thương tổn cho ngươi... . . . Chuyện như vậy... Toshirou-kun ngươi... Sao ngươi không tự đi cân nhắc..."

"'Nếu không muốn trở về Yorozuya, liền đến bên cạnh ngươi' câu nói này khiến Gin-san hoài nghi chuyện này có thật hay không đã xảy ra?"

"A... . . . Toshirou-kun... Ngươi thật sự đã nói những lời này với ta đi?" 

"Nếu như là... ..." 

"Hiện tại . . . Ngươi . . . Là muốn . . . Bỏ ta lại, một mình mà chết đi sao?"

"Vẫn là nói... Ngươi. . . Căn bản đều không . . . Phát hiện . . . Tâm tình của ta?"

"A... Toshirou-kun... Ngươi nói cho ta..."

"Này, bọn chúng ở đó!" Những tên Nhương Di trên vách núi đã phát hiện ra Gintoki cùng Hijikata, "Nhanh, đem súng đến~~~~~" Hijikata nghe được bọn chúng kêu lên như vậy.

Không tốt... Sẽ liên lụy Gintoki...

Không đợi Hijikata nhắc nhở Gintoki, đã không kịp...

Một loạt phần tử Nhương Di ghìm súng xuất hiện ở biên giới vách núi...

"Gintoki, cẩn thận!" Hijikata hoảng sợ kêu to, nhưng bên tai của y chỉ tràn ngập âm thanh Gintoki cười nói một câu.

"...A... Toshirou-kun . . ."

"Ngươi nguyện ý cùng ta... Sakata Gintoki... Đồng thời . . . Chết ở chỗ này không?"

"A! Vinh hạnh cực kỳ!"

Lời nói sinh ly tử biệt, nhưng phảng phất như lời thề ưng thuận cả đời bình thường, ngọt ngào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro