Chương 32 - Ngụy kết cục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ha!" Hijikata phát ra một tiếng cười gằn, "Dựa vào cái gì để ta có thể tin ngươi?"

Takasugi nhẹ nhàng nâng khóe môi: "Ngươi nghĩ cũng rất đúng, đáng tiếc với tình huống hiện giờ của Shinsengumi ta đi lừa ngươi làm gì?"

"Vừa lúc!" Hijikata cong lên khóe miệng.

"Tránh đường!" Gintoki trầm giọng đối mặt với những Nhương di chí sĩ trước mắt lạnh lùng nói, lúc đuổi theo Hijikata tới đây chỗ ngoặt liền bị những tên này chặn lại, không thấy được bóng dáng Hijikata đâu nữa, y lo Hijikata là đang đi vào trong bẫy rập.

Đối diện với những tên Nhương di không nhúc nhích.

"Đã như vậy, ta sẽ không khách khí!" Rút kiếm ra, Gintoki không chút do dự chém ngã tất cả những tên đang tiếp cận mình, từ trong vòng vay giết ra một con đường máu... . . .

"A thật tình, đúng là phiền phức," Sougo nhìn trước mặt một đám Nhương di đứng trong bóng tối, trong tròng mắt chậm rãi đảo qua sát ý... . . .

"Ngu ngốc! Không được!" Thời điểm Gintoki chạy tới chỉ kịp hô lên một câu ... . . .

Hijikata ở trước mắt y vung đao đâm thủng trái tim chính mình...

Sau đó thẳng tắp ngã xuống ...

Ầm một tiếng... . . .

Như một cái cọc gỗ, nằm trên mặt đất lạnh băng... . . .

Trong một khắc đó, đầu Gintoki như có một sợi dây "Băng" một tiếng đứt rời... . . .

Y vung vẩy kiếm pháp điên cuồng hướng Takasugi xông tới, lại ầm một tiếng viên đạn phía sau bắn trúng y, mắt Gintoki liền tối sầm lại... . . .

Gintoki lúc tỉnh lại, phát hiện mình đang ở bên trong trụ sở Shinsengumi... Tất cả người trong cục đều tập trung tại đại sảnh... Tham gia lễ tang của Hijikata.

Gintoki không làm kinh động tới bất kỳ ai, chỉ âm thầm đeo lại thanh kiếm gỗ của mình, bước ra khỏi Shinsengumi.

"Danna, Anh định đi đâu, mang chúng tôi theo. . . " Sougo yên lặng nhìn Gintoki, một thân tang phục, phía sau hắn là toàn thể đội viên Shinsengumi đều lẳng lặng xếp hàng chờ xuất phát.

"Sẽ chết nha."

"Hợp ý ta."

.  

.

.

Một năm sau

Shinpachi: "Gin-san, gần đây trẻ con trong đạo trường thật nhiều, cũng rất ngoan ngoãn nghe em giảng dạy, anh có nghĩ em có tiềm năng làm thầy giáo xuất sắc không? Anh ở bên kia có khỏe không? Chắc chắn là rất có tinh thần rồi! Nee-san làm trứng rán bảo em mang tới, Gin-san anh chắc chắn không ăn rồi chứ gì? Ha ha ha ha ha ha. Gin-san, những điều anh nói với em, em vẫn không quên, hiện tại em sống rất tốt, thẳng lưng mà sống tiếp."

Kagura: "Gin-chan, anh ở bên kia có làm việc chăm chỉ không aru?! Bên kia có bán Sukonbu không  ? ? Em đã lâu không được ăn nha, Gin-chan nhớ về phải mua cho em đấy! Anh lại bỏ Kagura-chan lại, người mẹ như ta rất tức giận aru."

Sougo: "Danna, cảm ơn, ngày đó anh cứu tôi một mạng. Sau đó tôi cùng Kagura-chan kết hôn, hiện đã lên chức papa, tất cả sinh hoạt đều tốt. Danna, Hijikata-san chính là mệnh con gián, ở bên kia không cần khách khí với hắn."

Đang lúc này, Kagura bỗng nhiên đưa đầu ngón út chỉ vào cây hoa anh đào phương xa nở nụ cười, mọi người cùng Sougo nhìn sang... . . .

Trên cây anh đào xán lạn, một nam tử tóc bạc dựa vào cây ngủ, cánh hoa anh đào nhẹ nhàng rơi trên mái tóc xoăn của y sợ quấy nhiễu đến giấc ngủ của y... Ở trên đùi của y, một nam tử tóc đen yên lặng nằm đấy, nhắm mắt lại cũng giống như đang ngủ... . . . Cánh hoa anh đào nhẹ nhàng hạ xuống hiện lên cánh môi hơi nhếch lên của họ...

Nhưng thời điểm mọi người chăm chú nhìn lại.

Cây anh đào xán lạn, chỉ có những cánh đào hỗn loạn rơi xuống... ...

. .

.

.

Tác giả: [= = Kết cục trong suy nghĩ cũng không khác mấy, nhưng lúc đó nhìn chúng bạn đọc kịch liệt bất mãn, nên rất hoãng sợ đẩy ra kết cục khác. Từ sau đêm Giáng sinh là kết cục mới, những cái trên đều là ngụy kết cục >_<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro