(C17) Phần 1 - Câu chuyện thời niên thiếu: Tình huống cờ hóc búa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Còn một chương nữa thôi là hết phần 1 này rồi \ :v / vì là hai chương cuối cùng nên tui quyết định làm luôn rồi đăng một thể \ :v /

Chương này đánh cờ là chủ yếu, nhưng câu cuối cùng của chương sẽ làm mọi người hóng đến cái kết vô cùng luôn :3

Chương 17: MỘT VÁN ĐẤU CHƯA BAO GIỜ ĐƯỢC LÝ GIẢI

--------------------------------


"Tại sao không thể thắng cậu được vậy..." Hikaru đang ngồi xếp bằng trước bàn cờ trong nhà của Akira than thở.

"Cậu nghĩ có thể dễ dàng thắng tớ được sao? " Akira ngồi ở đối diện đáp lại.

"Ủa sao lại không?" Đúng là Hikaru, cậu thẳng thắn đáp lại không ngần ngại. Rồi đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cậu hăng hái bừng bừng nắm chặt tay lại nói, "Vẫn chưa kết thúc đâu, vòng loại thứ hai này còn một trận giữa tớ và cậu mà."

"Cậu muốn thua tớ đến vậy sao?" Akira cười, tiến đến bên cạnh Hikaru và ngồi xuống, "Nếu đã như vậy thì bây giờ chúng ta đấu một trận thử xem?"

Hikaru nghiêng người sang một bên, nhướn mày đáp, "Là cậu thua tớ thì có."

Akira nhìn Hikaru, đột nhiên nghiêm nghị nói, "Shindo, cậu quả thật rất dễ bị đối thủ khiêu khích đấy. Trên sân đấu không chỉ cần mỗi sức cờ mà còn phải có tinh thần vững vàng nữa. Cảm xúc cậu dễ bị dao động thì quân cờ càng lộ nhiều sơ hở! Muốn đứng vững trên sân đấu chính thức, cậu cần phải rèn luyện cả sức cờ và tinh thần của mình cùng một lúc."

Hikaru gãi gãi đầu, tặc lưỡi, "Tớ biết. Dù tớ hiểu rõ lời của cậu nhưng không phải nói sửa là có thể sửa được ngay, bởi vì lúc đấu cờ bình thường thế này và khi đấu chính thức cảm giác không thể nào giống nhau được."

Akira cười nham hiểm, tiến đến cạnh Hikaru, "Vậy kể từ bây giờ, bắt đầu luyện tập từ ván này ha." Nói rồi cậu nhẹ nhàng hôn lên má Hikaru, sau đó lập tức lui ra phía sau ngồi trở lại phía đối diện bàn cờ, nhặt lên một quân đen đặt ở sao đối diện phía trên, "Bắt đầu thôi."

"Đấu cờ như thế này chẳng phải phạm quy rồi sao?" Vành tai Hikaru đỏ lên, cậu ho một tiếng, cầm quân trắng đặt vào sao đối diện phía bên kia.

"Hình như tớ nghe tim người nào đó đột ngột tăng nhịp lên thì phải." Akira cố kìm nén không bật cười, "Nếu như cậu không bị tớ ảnh hưởng thì khi thi đấu, sẽ không ai có thể ảnh hưởng cậu được nữa."

"Gì?" Hikaru nâng cằm lên, liếc nhẹ qua Akira, "Có người nào đó tim đã đập nhanh trước tớ nữa."

Akira yên lặng vài giây, cười cười, thở dài một hơi, "Haiz, tớ bị nhìn thấu rồi."

Hikaru vui vẻ cười, hài lòng đi tiếp một nước nữa.

Hai người ngồi đối diện đánh cờ, không còn bất cứ cuộc đối thoại nào nữa, chỉ còn lại sự quyết liệt trong những nước đi. Dù ngoài miệng bảo rất muốn thắng người kia, nhưng thật sự trong lòng cũng không hẳn là như vậy. Họ có năng lực đọc được nước cờ của đối phương nên vì vậy cũng có thể đọc được tâm tư của người kia. Trên bàn cờ, trắng và đen cũng đang đối thoại, cho nên giữa hai người cũng không cần nói gì thêm nữa.

____________________________________

Ngày hôm nay ở giải Bản Nhân Phường vòng thứ hai trận thứ 9, giữa những người đứng đầu các tổ, có một cặp tuyển thủ đặc biệt làm người ta chú ý: Akira VS Hikaru! Tờ báo xuất bản ra lấy tên hai người làm tiêu đề. Nói về họ, đây chính là cặp đối thủ tương xứng nhất hiện tại trong giới cờ. Nhưng theo lời của những kỳ thủ khác, họ lại âm thầm là đôi bạn thân của nhau. Theo bảng thành tích thi đấu hiện tại, Akira xếp thứ nhất trong giải năm nay, Hikaru xếp thứ ba, theo sau đó là Satake và Isumi cùng đồng hạng tư. Bây giờ chỉ còn lại hai trận chiến cuối cùng của vòng này vậy nên mọi người mới vô cùng chú ý. Akira sẽ thua bởi Hikaru? Sợi dây tình bạn của họ sẽ như thế nào trong hôm nay? Chúng ta hãy cùng chờ đợi.

Chiba Komi ngồi trên ghế chờ của phòng thi đấu, mở laptop soạn thảo nội dung bài báo. Cửa mở ra, Akira và Hikaru người trước người sau bước vào. Chiba Komi đứng lên, hướng về phía hai người cười tươi chào hỏi, "Toya, Shindo, cố gắng lên nha!" Cả hai quay đầu nhìn cô vui vẻ, sau đó tách nhau ra ngồi xuống, không ai nói một câu nào, chỉ cùng nhìn nhau thật sâu, trong mắt toát ra ý chí quyết tâm hừng hực.

"Bầu không khí bỗng dưng căng thẳng lên ha." Chiba Komi phát hiện ra là, nhìn như thế nào thì Akira cũng không hề có chút nhân nhượng. Với lại, sự tôn trọng cờ vây của họ vượt xa cả sức nặng của những trận đấu. Chiba Komi nghiêng đầu một chút, vừa viết xong bản báo cáo thì thông báo vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ.

Akira cầm quân đen. Quân đen bắt đầu bằng cách đánh sắc bén như gió bão tạo ra uy thế khiến người ta phải dè chừng - đây là phong cách thường thấy của Akira. Mà quân trắng cũng không thua kém trước lối chơi đó của đen, đã mở trên bàn cờ một vài cạm bẫy, chỉ chờ đen tiến vào là sẽ công sát ngay.

Theo sự phát triển của trận đấu, cũng như cách nhìn nhận qua kỳ phổ mà chính Chiba Komi ghi chép thì đây sẽ là một trận tiến công dồn dập nhưng thoải mái, bởi cả hai bên đều không hề phòng thủ. Đối với khán giả sẽ tạo ra cảm giác hứng thú và hài lòng, nhưng đối với hai vị kỳ thủ đang ngồi đây, họ không hề coi đây là một trò chơi mà có thể vui vẻ tận hưởng.

Phía bên trái bàn cờ, trắng đen đang cùng giành giật địa bàn, khí của hai bên đều không nhiều, đây chính là cục diện "ngươi thắng thì ta chết". Quân đen lúc này muốn phá sạch đất trắng, mà trắng lại có vẻ đang đặt bẫy đen, nói chung nếu không cẩn thận đen sẽ lâm vào tình thế nguy khốn.

Đen ăn được một quân —— Shindo, nơi này là của tớ.

Quân trắng không chạy trốn, thí một quân với ý đồ vồ ngược lại trắng —— chưa chắc đâu Toya.

Đen đánh xuống một quân, nhằm vào vị trí then chốt của trắng —— chỗ kia tạm thời để đó, nếu không ăn ở đây sẽ là thiếu tôn trọng. Cậu không thoát được đâu, Shindo.

Trắng cũng đang ở phía bên kia của đen, đi vào một vị trí mà đen không phòng bị —— không phải là tớ trả lời rồi sao, đến cậu đó Toya.

Nhìn cục diện, Chiba Komi tiếp tục ghi chép —— đúng là một trận giành lợi thế nhờ cướp. Hikaru không mù quáng chạy theo giết đen, mà đang cố gắng hóa giải đường tiến của Akira, bảo vệ lực lượng bên trái của trắng. Lúc này vẫn có thể xem là một phương pháp xử lí thông minh, ai có thể đảm bảo được nếu Akira nỗ lực thì có thể dễ dàng thoát ra? Xem ra Hikaru có thể lý giải được đối thủ của mình một cách hoàn hảo.

Ngay khi quân đen vừa được hạ xuống thì một quân trắng khác bị lấy đi nhờ thế cướp —— đâu có đơn giản như vậy, Shindo.

Hikaru cầm lên một quân trắng, tay bỗng dừng lại, cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua Akira, Akira khóe miệng hiện lên một nụ cười thỏa mãn. Hikaru nhướn mày đánh xuống ——một sự ứng phó tuyệt diệu ha, vậy để tớ tăng thêm phần kịch tính cho ván cờ nào.

Chiba Komi kinh ngạc mở to hai mắt, lập tức phải bỏ bản kỳ phổ vừa rồi mà viết lại —— cướp rồi lại cướp, hiện tại đã có 2 thế cướp cùng lúc! Bàn cờ phía bên trái đã phức tạp, quân hai bên rải khắp bàn lại đang chiến đấu kịch liệt.

Bởi vì song cướp đang diễn ra nên không thể đếm được số tù binh của hai bên. Cả hai vẫn duy trì số đất gần như cân bằng. Akira suy tư chốc lát, có nên tạm thời bỏ qua chỗ đất này không. Nếu như vậy thì cục diện đến lúc cuối vẫn có thể giữ vững, nhưng giai đoạn quan tử sẽ trở nên quan trọng hơn, thất thoát nửa mục thôi cũng sẽ chuyển thắng thành bại.

Hikaru đi tiếp một quân, hướng vào phần bụng của quân đen mà cố gắng tạo mắt—— để có thể sống được, mỗi một mắt đều quan trọng.

Nhưng đen hiển nhiên không có ý định buông tha, đặt xuống một quân, đi ở đây là có thể phá được mắt trắng—— một mục ở đây tớ cũng cần.

Trắng phản ứng nhanh như để thể hiện sự bực tức của mình, điểm vừa rồi đã tạo ra một miệng hổ, trắng nhanh chóng ăn lấy quân đen vô lễ ban nãy—— trả mục này lại cho tớ, tên Toya ngu ngốc!

Quân đen đột ngột dừng lại —— cướp nữa sao, Shindo?

Người phán quyết trận đấu và Chiba Komi vô cùng kinh ngạc —— bọn họ như thế nào lại tạo ra thế tam kiếp (*) rồi !

____________________________________

Thẳng đến khi trận đấu kết thúc.

Người phán quyết đưa ra kết quả trước thế cục hiện tại của bàn cờ. Tính cả komi thì quân đen đang dẫn trước hai mục rưỡi, thế nhưng, cục diện lại có tam kiếp, ba thế cướp tuần hoàn, sẽ không có điểm dừng. Như vậy ai là người có thể chiếm được ba mục đó? Đúng vậy, kết quả không thể xác định rõ ràng được.

"Ván cờkết thúc với kết quả là hoà." Người phán quyết sau một hồi cân nhắc đã chốt lại, "Điểm thành tích sẽ chia đôi, cộng vào điểm tích lũy của hai kỳ thủ."

"Chỉ có thể là đối thủ ngang tài ngang sức.Cả hai đã cùng nhau lập nên một ván cờ tuyệt vời, tạo ra một kỳ phổ xứng đáng để mọi người cùng nghiên cứu. Toya, Shindo, tôi tin trong lòng hai người cũng đang cảm thấy điều tôi muốn nói đúng không?" Chiba Komi nhìn hai người. Akira nhìn bàn cờ, cười thở dài một hơi, lại nhìn Hikaru. Hikaru vẫn nhìn chăm chú vào bàn cờ, hiển nhiên là đang có điều suy nghĩ.

Không chờ Akira lên tiếng, Hikaru thở dài, "Tôi và Toya vốn dĩ có một lời giao ước, nếu người nào thắng ván này sẽ được người kia làm cho một chuyện." Chiba Komi khó hiểu nhìn Hikaru.

Hikaru cười cười, "Bỗng nhiên tôi nghĩ đến, cách đây rất lâu, tôi và Toya đã cùng chơi một ván cờ. Khi đó tôi thua rất thảm, Toya thất vọng đến nỗi thậm chí đứng dậy bỏ đi. Khi đó tôi đã nghĩ nhất định một ngày nào đó phải thắng cậu ta. Vào trận đấu này, tôi nghĩ đến ngày hôm ấy để dùng toàn lực ứng phó. Và hôm nay đã có thể cùng cậu ta có được kết quả kì diệu thế này. Cho nên tôi chợt nhớ đến cả một chặng đường đuổi theo Toya...có nhiều chuyện đã xảy ra... Thời gian thực sự trôi qua rất nhanh, mà có như vậy tôi mới đi xa được thế này."

Chiba Komi gật đầu, không quên ghi lại lời Hikaru vừa nói.

Akira nhẹ nhàng cười, "Shindo, thời gian vẫn còn rất dài."

Khi cả hai cùng bước trên đường ra khỏi viện cờ, Akira và Hikaru đều im lặng không nói lời nào, sau đó lại đột nhiên cùng lên tiếng, "Toya" - "Shindou".

Hikaru cười thở dài, "Cậu nói trước đi."

"Shindo, rốt cuộc cậu muốn tớ làm cho cậu chuyện gì?" Akira dừng bước lại, hỏi.

Hikaru cũng dừng bước lại, xoay người đi tới trước mặt Akira, khẽ ngẩng đầu, nhìn này đôi mắt màu lục hiền hòa đang mở to trước mặt. Phảng phất một hồi lâu, Hikaru khẽ cười, "Toya, cùng tớ đến nhà ông nội chơi một ván đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro